Còn lời Bạch Khải Trí , từ đầu đến cuối Kỷ Thư Hoa đều   về chuyện của bà là  ý gì? Kỷ Thư Hoa   chuyện tiểu thư thật giả,   Bạch Cầm   con gái của bà  ?
Nhìn  những biểu hiện  đây của Kỷ Thư Hoa đối với , Tú Phân càng nghĩ càng cảm thấy,  lẽ Kỷ Thư Hoa thật sự   chuyện.
Bà    giấu diếm, ngay cả con gái ruột tìm đến cửa   đuổi  cũng   ư?
Tâm trí Tú Phân rối bời như mớ bòng bong. Mãi đến khi bà Tú Phân  hồn, định chặn Bạch Khải Trí  để hỏi cho  nhẽ thì ông    thẳng  xe.
Rõ ràng ông     chuyện nhiều với Tú Phân,    xe liền đóng cửa  kéo cửa sổ lên, xe nhanh chóng khởi động rời .
Tú Phân lao tới  đập cửa xe,  Bạch Khải Trí  rõ.
Lại thấy Bạch Khải Trí trong xe hung hăng trừng mắt  Châu , khiến   đành bất đắc dĩ khởi động xe.
Tú Phân đuổi theo vài bước, nhưng   hai chân  thể chạy  xe bốn bánh. Chưa đầy vài giây thì chiếc xe  chạy xa, chỉ còn  một  Tú Phân  đó, thở dốc giữa những ánh mắt hiếu kỳ, dò xét của  qua ...
Cả đời  Châu   trải qua  ít sóng gió cuộc đời. Vốn tưởng rằng dù  xảy  chuyện rắc rối đến , ông cũng  thể bình tĩnh đối mặt.
Thế nhưng   rằng, cảm giác ruồng bỏ một  phụ nữ như  thật sự quá tồi tệ.
Nhìn  Bạch Khải Trí trong gương chiếu hậu, ông  sa sầm mặt mày, rõ ràng tâm trạng cực kỳ tệ hại.
Không khí trong xe đặc quánh , rơi  sự im lặng quái lạ.
Ngay lúc đó, chiếc điện thoại "cục gạch" của Bạch Khải Trí bỗng reo lên. Hóa    gọi cho ông ,  còn là cuộc gọi đường dài từ nước ngoài.
Bạch Khải Trí u dột cầm điện thoại lên . Ngay  đó, giọng  ngọt ngào của Tô Tâm Liên lập tức vang lên từ đầu dây bên .
"Đoán xem cháu là ai nào?"
Giọng  ngọt ngào, linh động của cô gái trẻ phá vỡ bầu  khí căng thẳng, ngột ngạt trong xe. Bạch Khải Trí nhếch mép : "Sao giờ   nhớ mà gọi điện cho ông ngoại thế?"
"Cháu nhớ ông ngoại mà." Tô Tâm Liên ngọt ngào  nũng,  rằng  đang chuẩn  về nước .
Không chỉ Tô Tâm Liên về, mà cô  còn  đưa cả Hoắc Thừa Hiên về cùng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-em-gai-song-sinh-cua-nu-phu-doc-ac/chuong-365.html.]
Đến lúc đó, Hoắc Thừa Hiên sẽ đại diện cho nhà họ Hoắc bàn chuyện  ăn với nhà họ Bạch. Đợi  khi họ kết hôn, hai nhà sẽ là  một nhà.
Bạch Khải Trí  , gần như  kìm  niềm vui sướng: "Cháu  thật đấy ?"
"Đương nhiên là thật !" Tô Tâm Liên  : "Cháu  bao giờ lừa ông ngoại ."
" , từ nhỏ đến lớn cháu  bao giờ  ông ngoại  lo lắng, ngược  còn giúp ông ngoại  nhiều việc!" Bạch Khải Trí nghĩ đến những chuyện  qua,  ha ha.
Gần đây Thẩm Huệ Huệ nổi đình nổi đám khắp trong nước. So sánh với cô khiến cả nhà Bạch Cầm  vẻ lu mờ  nhiều.
 Thẩm Huệ Huệ  giỏi đến  thì chỉ giỏi mỗi việc học hành, thường ngày cũng chỉ  thể so kè thành tích với Tô Chí Vũ.
Ưu điểm của Tô Tâm Liên là điều mà  ai sánh bằng.
Cô  là một cô gái tinh tế, dịu dàng, là đứa con gái rượu tri kỷ nhất.
Nếu   mà trùng hợp đến , Tô Tâm Liên   thể xuất hiện đúng  lúc tâm trạng Bạch Khải Trí tệ nhất, mang đến cho ông  tin vui động trời đến thế.
Đây mới là hình mẫu mà con cháu nhà họ Bạch nên !
Bạch Khải Trí càng nghĩ, tâm trạng ông  càng phấn chấn hẳn lên, trò chuyện vui vẻ với Tô Tâm Liên suốt quãng đường,  bực dọc đều tan biến hết. ...
Thẩm Huệ Huệ đang dở cuộc điện thoại, thấy Tú Phân vội vàng mở cửa về nhanh như  thì trong lòng tuy  chút thắc mắc, nhưng vì vẫn đang  chuyện nên cô cũng  tiện hỏi nhiều.
Tú Phân  về đến nhà liền chui tọt  bếp, mãi đến khi Thẩm Huệ Huệ  chuyện điện thoại xong, bà mới  .
"Mẹ ơi,    định  chợ nông sản ? Sao  về nhanh thế?" Thẩm Huệ Huệ ngạc nhiên hỏi.
Nếu là  đây, Tú Phân chắc chắn sẽ lúng túng, hoảng hốt và  Thẩm Huệ Huệ  thấu ngay.   khi trải qua bao nhiêu chuyện, bà cũng  trưởng thành hơn nhiều.
Mèo Dịch Truyện
Sau khi về, nhân lúc Thẩm Huệ Huệ đang  chuyện điện thoại, Tú Phân  bếp rửa mặt, uống liền mấy cốc nước đá lạnh, cuối cùng cũng bình tĩnh trở .
Thấy Thẩm Huệ Huệ lo lắng  bà, Tú Phân cố mỉm  bình tĩnh như thường lệ: "Mẹ xuống lầu mới nhớ  sáng nay quên uống nước. Chẳng  con  mỗi sáng thức dậy  uống một cốc nước mới  cho sức khỏe , nên  về uống bù một chút."
Thẩm Huệ Huệ  ,  nhịn  : "Mẹ  xuống lầu ,  uống nước thì mua một chai nước suối là , còn cố tình chạy lên nhà, phiền phức quá."