Bạch Cầm tức giận đến mức quên cả trời đất,   quên mất Kỷ Thư Hoa vẫn còn ở đây.
Trong nhà họ Bạch,  ai dám hé răng cho Kỷ Thư Hoa  chuyện về Tú Phân và Thẩm Huệ Huệ. Lỡ như Bạch Cầm  cẩn thận  lỡ lời, khiến Kỷ Thư Hoa tức giận thì   ?
 nếu sự thật  phơi bày, chẳng lẽ Bạch Cầm sẽ  đuổi khỏi nhà, và Tú Phân cùng Thẩm Huệ Huệ sẽ trở về?
Năm ngoái, tại tiệc mừng thọ, khi gặp  Tú Phân và Thẩm Huệ Huệ, Bạch Kỳ và Bạch Thư cứ ngỡ họ về phe với  con Tú Phân, nên vô cùng ghét bỏ.
Sau đó, hai  họ bàn bạc , lập tức hiểu     Bạch Cầm lợi dụng  quân cờ.
Mặc dù cả hai    trách lầm Tú Phân và Thẩm Huệ Huệ, nhưng trong lòng Bạch Kỳ và Bạch Thư nào  chút áy náy nào.
Dù  họ cũng chẳng  tình cảm gì với Tú Phân và Thẩm Huệ Huệ. Nếu hai  con họ trở về, chẳng    thêm  tranh giành gia sản ? Tốt nhất là đừng về thì hơn.
Thế nên, kể từ  tiệc mừng thọ, dù   con Tú Phân và Thẩm Huệ Huệ đều ở Kinh Đô, hai  họ cũng  từng chủ động  tìm.
 tin tức   quả thực vẫn khiến họ  khỏi bất ngờ.
Thẩm Huệ Huệ  bộc lộ tiềm năng và tài năng vượt trội, ngay cả truyền thông quốc gia cũng hết lời ca ngợi. Nhà họ Bạch còn lý do gì để chê bai nữa?
Xét cho cùng, Bạch Kỳ và Bạch Thư cũng là  nhà họ Bạch, cũng  trọng dụng   tài học vấn như Bạch Khải Trí.
Chỉ tiếc là do một sai lầm bất ngờ, Thẩm Huệ Huệ   lớn lên trong nhà họ Bạch.
Nếu cô  nuôi dưỡng từ nhỏ, họ sẽ yên tâm hơn  nhiều.
Giờ đây cô  lớn lên bên ngoài suốt mười sáu năm, trở về e rằng sẽ khó mà kiểm soát .
Vô  suy nghĩ chợt lướt qua tâm trí Bạch Kỳ, nhưng những chuyện đó hãy còn quá xa vời. Ông   nghĩ ngợi nhiều nữa mà  Bạch Cầm  mặt  : "Bạch Cầm, chị quên lời bố dặn chúng  từ nhỏ  ? Bất kể gặp  chuyện gì cũng  giữ bình tĩnh. Chí Vũ chỉ là thi kém một chút, chứ     trường để học."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-em-gai-song-sinh-cua-nu-phu-doc-ac/chuong-355.html.]
Bạch Thư cũng tiếp lời: "Những cái gọi là sự cố  biến cố , chỉ  thể đánh gục những kẻ tầm thường. Thiên tài thực sự sẽ   bất kỳ yếu tố bên ngoài nào tác động. Bất kể đề thi  đổi thế nào, họ vẫn đạt   điểm xứng đáng."
"Em nhớ thành tích của Tâm Liên còn  bằng Chí Vũ mà, cuối cùng con bé chẳng  cũng   trường  đó ? Cứ  đường tắt một chút là , đây    đầu nhà họ Tô  chuyện ,  quen tay  còn gì."
Nghe hai  em trai  những lời châm chọc đầy ẩn ý, Bạch Cầm tức đến nghẹn thở, bệnh cũ  sắp tái phát.
Thẩm Huệ Huệ đang ở  bà  cũng chẳng , cách cái ti vi  thì Bạch Cầm  gì  cô  chứ.
 hai  em trai  mắt  thì khác.
Tô Chí Vũ đúng là thi cử kém cỏi, nhưng dù  tệ đến mấy thì nó vẫn là   thành tích học tập  nhất nhà họ Bạch hiện tại. Chỉ dựa  Bạch Kỳ và Bạch Thư mà cũng dám xấc xược với bà  ư? Con trai con gái của hai  các    cái thể thống gì  mà đòi!
Bạch Cầm lập tức  khẩy: "Đường tắt cũng là đường, nhưng cũng   500 điểm trở lên mới đủ sức mà dùng. Chứ nếu con cái của hai đứa các , ngay cả 500 điểm cũng  thi nổi thì dù chúng    giúp cũng vô ích."
Bạch Thư  xong, sắc mặt khẽ biến đổi: "Bạch Cầm, chị  ý gì thế? Con cái chúng  còn  thi đại học, chị  những lời  là  trù ẻo chúng  ?"
Bạch Cầm đáp: "Ba tuổi   thấy tám mươi. Chí Vũ ở độ tuổi của con hai đứa  sớm  thành tích  đầu , con của hai đứa ngay cả một nửa thành tích của nó cũng  bằng, còn dám ảo tưởng vượt qua nó ?"
Thấy mấy   sắp sửa cãi vã, Bạch Khải Trí nặng nề đặt đũa xuống bàn, giọng gằn lên: "Im miệng hết! Ai   ăn thì cút  ngoài cho !"
Kỷ Thư Hoa thấy Bạch Khải Trí tức giận, vội vỗ nhẹ lưng ông: "Từ nhỏ đến lớn mấy chị em vẫn cãi  như thế,  chỉ cần khuyên giải một chút là , cần gì  tức giận lớn tiếng đến  chứ?"
Dứt lời, bà  sang  mấy  con dâu, cháu gái: "Trước mặt con cháu và bố , mấy đứa nhất định  gây sự với  như  ?"
Bạch Cầm, Bạch Kỳ và Bạch Thư  , đưa mắt  Bạch Khải Trí và Kỷ Thư Hoa,    lũ trẻ bên cạnh, lúc  mới miễn cưỡng ngừng lời.
Trong khi Bạch Cầm vẫn còn hùng hổ đôi co với Bạch Kỳ và Bạch Thư, thì Tô Chí Vũ    chìm  im lặng.
Mèo Dịch Truyện
Vừa  tin  chỉ đạt hơn năm trăm điểm, trong khi Thẩm Huệ Huệ  thi  hơn bảy trăm điểm, trái tim Tô Chí Vũ như rơi thẳng xuống vực sâu.
"Thành tích học tập của con ranh quê mùa gầy gò đó  còn cao hơn cả  ?"