Ban đầu, Bạch Cầm còn nửa tin nửa ngờ. Thế nhưng, mỗi   khi ngủ dậy, Tô Tâm Liên luôn  thể đưa  một kế hoạch  hảo. Dần dần, Bạch Cầm cũng ngày càng tin tưởng con gái .
Lúc ,  Tô Tâm Liên   những lời tương tự, Bạch Cầm chẳng nghĩ nhiều, cúp điện thoại xong liền  tắm rửa.
Tô Đào quanh năm bận rộn  ăn bên ngoài  về nhà, nên hiện tại trong nhà chỉ  hai  Bạch Cầm và Tô Chí Vũ.
Thấy đèn phòng Tô Chí Vũ còn sáng, loáng thoáng  tiếng chơi game, Bạch Cầm  định  giục con trai  ngủ sớm. Giây tiếp theo, một cơn buồn ngủ  thể diễn tả nổi ập đến.
Vốn dĩ bà nghĩ ban ngày  trải qua bao nhiêu chuyện như , buổi tối chắc chắn sẽ khó ngủ. Nào ngờ, bà vẫn buồn ngủ như thường.
Cứ mỗi   chuyện điện thoại xong với Tô Tâm Liên là bà   cảm thấy buồn ngủ.
Không chỉ riêng bà , tất cả những  khác từng tiếp xúc với Tô Tâm Liên cũng đều xuất hiện hiện tượng tương tự.
Người càng lớn tuổi thì chất lượng giấc ngủ càng kém, thời gian ngủ cũng càng ngắn . Thậm chí  những  già   giường cả đêm cũng  thể ngủ ngon giấc.
Đối với phần lớn   mà , việc  thể ngủ là một loại may mắn.
Chính vì , từ  lâu  đây, Tô Tâm Liên    cưng chiều trong nhà,   đều thích tìm cô  để tâm sự.
Dù Bạch Cầm  đến mức là  già, nhưng bà là   nay luôn chú trọng bảo dưỡng chăm sóc sức khỏe, nên bà cũng  coi trọng giấc ngủ của .
Lúc , bà chỉ nghĩ rằng  khi tâm sự với con gái xong, tâm trạng bà  hơn, áp lực giảm bớt nên mới bắt đầu buồn ngủ.
Bạch Cầm lập tức lim dim mắt  lên giường, trong nháy mắt  chìm  giấc mơ ngọt ngào.
A Hoàng lái xe chở Tú Phân và Thẩm Huệ Huệ rời khỏi Chức Tinh Viên. Ban đầu,  định đưa hai  đến nhà họ Lý  khách nhưng  nhanh chóng  họ từ chối.
Làm gì  chuyện chủ nhà   mặt mà khách  tự ý đến nhà bao giờ.
Huống chi, họ và Lý Quốc Kiệt mới quen  hôm nay, nhờ phúc của ông  mà nhận  quá nhiều lợi ích từ nhà họ Bạch  là quá đủ , cũng  tiện  phiền   thêm nữa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-em-gai-song-sinh-cua-nu-phu-doc-ac/chuong-270.html.]
Kiếp , Thẩm Huệ Huệ lớn lên ở Kinh Đô nên  quen thuộc với  ít khách sạn nơi đây.
Cô và Tú Phân đều là phụ nữ,  đang cầm trong tay một khoản tiền mặt lớn, chắc chắn  thể ở những nơi quá hẻo lánh  kém an .
May mà bây giờ trong tay hai  cũng  tiền, Thẩm Huệ Huệ cân nhắc lợi hại một phen. Khách sạn năm  thì quá đắt đỏ, nhà nghỉ bình thường   đảm bảo an ninh, cuối cùng cô chọn một khách sạn bốn   giá cả tương đối  chăng.
Vừa  đến nơi, Thẩm Huệ Huệ cũng chẳng màng đến thể diện nữa. Cô dứt khoát  thẻ thành viên, trả thẳng tiền phòng mười ngày để nhận  ưu đãi  nhất.
A Hoàng  theo hai   thủ tục nhận phòng,  khi chắc chắn họ   định chỗ ở thì mới yên tâm rời .
Ngày hôm nay  xảy  quá nhiều chuyện. Lúc  cứ  đối mặt với nhà họ Bạch thì còn   cảm giác gì.
Giờ phút  khi về khách sạn nghỉ ngơi, Tú Phân mới cảm thấy mệt mỏi rã rời.
Mặt Thẩm Huệ Huệ vẫn còn lớp trang điểm, môi tô son hồng nhạt. Trước khi tẩy trang    điều gì đặc biệt, nhưng khi lớp trang điểm  rửa sạch, khuôn mặt nhỏ nhắn của cô trắng bệch như tờ giấy. Nhìn thấy , Tú Phân xót xa  thôi, vội vàng kéo Thẩm Huệ Huệ lên giường  ngủ ngay.
Tuy ở trong một khách sạn xa lạ, nhưng dạo gần đây hai  con cứ long đong trôi dạt. Sau khi quen với cuộc sống bất , ngược   hình thành thói quen  là  kén giường. Xác định môi trường xung quanh an , họ nhanh chóng chìm  giấc ngủ.
Sáng sớm hôm , A Hoàng  đợi sẵn ở  sảnh khách sạn.
Mèo Dịch Truyện
Nghe  Lý Quốc Kiệt  cùng Bạch Kỳ   thủ tục sang tên nhà. Vì bận việc riêng nên  thể đến gặp Tú Phân và Thẩm Huệ Huệ, thế nên ông   bảo A Hoàng phụ giúp hai  con  một cái thẻ ngân hàng, gửi hết  tiền mặt  đó là  thể   yên tâm.
Thẩm Huệ Huệ là vị thành niên, tạm thời  thể tự  thẻ ngân hàng nên  dùng tên của Tú Phân để mở tài khoản.
Tú Phân lớn từng  tuổi, đây vẫn là  đầu tiên bà bước  ngân hàng. Tú Phân căng thẳng đến mức chân tay   để  .
May mà vị giám đốc ngân hàng do A Hoàng giới thiệu  nhiệt tình, mẫu đơn cũng do Thẩm Huệ Huệ điền giúp, thẻ ngân hàng nhanh chóng   xong. Sau khi gửi tiền mặt , Tú Phân nhận  cuốn sổ tiết kiệm đầu tiên trong đời .
Nhìn con  mấy trăm nghìn tệ  sổ tiết kiệm, cả  Tú Phân cứ như đang mơ .
Lúc  nhận  hai chục nghìn tệ từ chỗ Bạch Cầm, bà  cảm thấy đó là đỉnh cao cuộc đời  .
Không bao giờ ngờ ,  ngày   thể lấy thêm mấy trăm nghìn tệ từ nhà họ Bạch nữa.