Hiện tại, nhà họ Diêu  hai  mang họ Tú. Một là vị gia chủ  ngoài tám mươi, vì quá đau buồn khi nhớ con gái mà sức khỏe suy kiệt,  thể   bất cứ lúc nào;  còn  chính là Diêu Linh. Bởi , dù Diêu Linh còn  trẻ, nhưng tuyệt nhiên  một ai dám coi thường cô.
Bạch Cầm   nịnh bợ cô từ lâu, nhưng vẫn mãi  tìm  cơ hội thích hợp. Ngay trong buổi tiệc mừng thọ  , Bạch Cầm   tìm Diêu Linh để bắt chuyện, nhưng trong lúc tiệc đang diễn  long trọng, vì giữ phép lịch sự, đương nhiên họ  thể thì thầm to nhỏ với . Hơn nữa, tiệc mừng thọ còn  kết thúc hẳn thì Lý Thiệu Lâm  gặp chuyện, khiến  bộ hiện trường hỗn loạn cả lên. Đến cả bóng dáng Diêu Linh cũng chẳng thấy ,  gì đến việc tìm cô  để bắt chuyện.
Vốn tưởng cô  sớm rời ,  ngờ vẫn còn nán  đây. Bạch Cầm trong lòng vui mừng khôn xiết, lập tức mặt mày hớn hở chào đón: "Diêu Linh,   về hết ,  cô vẫn còn ở  đây thế?"
"Ừm,   chút việc nên mới nán ." Diêu Linh đáp khẽ.
"Vậy cô đến đây lúc ... Chẳng lẽ là tìm  ?" Bạch Cầm ,  chờ Diêu Linh đáp lời,  thao thao bất tuyệt kể về chuyện năm đó bà  mua  tác phẩm của Diêu Linh tại buổi đấu giá: "Bộ đồ đó vẫn còn   giữ gìn cẩn thận ở nhà đấy. Bạn bè    là tác phẩm của cô thì ai cũng ngỏ ý  mua, nhưng  đều kiên quyết  bán. Chỉ là   cứ khen ngợi,  sờ  sờ  xem nên thành   cũ một chút ,  tiếc đứt ruột đây ."
Thực tế, bộ đồ đó vẫn luôn  Bạch Cầm treo trang trọng trong phòng,  ngờ   Thẩm Huệ Huệ lôi  mặc mất một cách tùy tiện. Loại tơ tằm nguyên chất  vốn  bền, Thẩm Huệ Huệ cứ mặc như đồ thường ngày mấy  liền, khiến nó nhanh chóng  sờn cũ, suýt nữa  Bạch Cầm tức đến nổ đom đóm mắt. May mắn là chuyện  chỉ   trong biệt thự . Hơn nữa, ngoài bà  , những  còn  e rằng cả đời cũng chẳng  cơ hội nào để  chuyện với Diêu Linh. Bởi , Bạch Cầm trắng trợn  dối  chớp mắt,  lấy cớ bộ đồ  để bắt chuyện với Diêu Linh.
Nghe bà  , Diêu Linh chỉ lịch sự gật đầu. So với vẻ nhiệt tình thái quá của Bạch Cầm, Diêu Linh tỏ  lạnh nhạt hơn hẳn, thậm chí  thể  là  chút lơ đãng. Mãi mới đợi Bạch Cầm  xong một tràng, Diêu Linh liền vội vàng hỏi: "Xin hỏi  phụ trách buổi tiệc mừng thọ   của nhà họ Bạch  còn ở bên trong ?"
"Người phụ trách tiệc mừng thọ ư?" Bạch Cầm ngẩn .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-em-gai-song-sinh-cua-nu-phu-doc-ac/chuong-261.html.]
Mèo Dịch Truyện
Người phụ trách tiệc mừng thọ chẳng  là Bạch Kỳ và Bạch Thư đó ? Diêu Linh cố tình   chỉ để tìm hai  họ ư? Cũng . Nhà họ Diêu chỉ đồng ý cho nhà họ Bạch mượn địa điểm tổ chức tiệc mừng thọ, chứ   chấp thuận cho họ tự ý thu tiền vé  cửa như thế. Khắp Chức Tinh Viên   cũng là đồ cổ quý giá. Khán đài chen chúc đông đúc  như , suýt nữa   hư hại cả khu vực. Những cổ vật vô giá , một khi  phá hủy thì tổn thất là  thể đo đếm nổi. Huống chi còn suýt chút nữa gây  án mạng,  còn rước một đám côn đồ đến tận cửa... Với tư cách là chủ nhân của Chức Tinh Viên, khi  ở đây  xảy  nhiều chuyện đến , Diêu Linh    thể  đến hỏi cho  nhẽ trách nhiệm chứ?
Bạch Cầm  mới cãi vã một trận nảy lửa với Bạch Kỳ và Bạch Thư xong. Tuy  Bạch Khải Trí ép  dừng , nhưng bà  chỉ cần nghĩ đến hai  đó là  tức sôi gan. Bây giờ thấy  cơ hội khiến hai  đó mất mặt, Bạch Cầm lập tức hăng hái : "Người phụ trách tiệc mừng thọ   là hai  em trai của , vẫn còn đang ở bên trong đó. Cô   tìm họ ?"
"Ừm,   vài chuyện  hỏi họ." Diêu Linh xác nhận.
Bạch Cầm  , càng thêm chắc chắn Diêu Linh đến là để trị tội Bạch Kỳ và Bạch Thư, liền hết sức tích cực chủ động dẫn Diêu Linh  thẳng  bên trong. Vừa  đến đại sảnh, Bạch Cầm  lập tức cất giọng gọi lớn: "Bạch Kỳ, Bạch Thư,  xem ai  đến đây !"
Tiệc mừng thọ hôm nay thất bại thảm hại như , cả nhà họ Bạch đều mất mặt. Bạch Kỳ và Bạch Thư đang  Bạch Khải Trí khiển trách, vẻ mặt khó chịu  mặt thì bất ngờ  thấy tiếng Bạch Cầm.
Mấy   đầu  theo hướng tiếng . Khi thấy  đến là Diêu Linh, vẻ mặt của Bạch Kỳ và Bạch Thư lập tức nghiêm nghị, vội vã tiến lên đón cô.
Ngay cả Bạch Khải Trí cũng  nén  hỏi một câu: "Diêu Linh? Muộn thế   cô vẫn  về,  chuyện gì ?"
" là  chút việc,  nhờ  chịu trách nhiệm tổ chức tiệc mừng thọ   giúp  một việc." Nói xong, Diêu Linh mở chiếc hộp gấm trong tay, cẩn thận gỡ bức thêu Quan Âm Chúc Thọ mà cô  tình cờ nhặt  từ đống đồ bỏ  khi nãy.