Người bình thường đừng  là  thể  chi tiêu, ngay cả cái quán   ở xó xỉnh nào cũng chẳng .
Ví dụ như nhà họ Tô, so với  thường   xem là gia đình giàu ,  của ăn của để, nhưng đừng  là Tô Chí Vũ, ngay cả Bạch Cầm và Tô Đào cũng   đến một tiệm ăn đặc biệt đến thế   tồn tại.
Người  thể  tiêu tiền đều là những đại gia lắm tiền nhiều của,   địa vị và quan hệ rộng. Cho nên thực đơn trong quán  ghi giá cả, cũng chẳng đòi thu tiền , đợi khách ăn xong mới tính tiền, để giữ đủ thể diện cho khách.
Nào ngờ  gặp  Tô Chí Vũ chẳng hề   gì.
Dưới ánh mắt coi thường của cô nhân viên phục vụ và những gã đàn ông cao lớn, Tô Chí Vũ gần như rớt nước mắt, vét sạch ví tiền mới  mạng bước  khỏi quán.
Ánh nắng trưa chiếu lên   , mà trái tim Tô Chí Vũ  như  khoét một lỗ hổng lớn,   lạnh ngắt.
Cậu   quên  sự uy h.i.ế.p đáng sợ toát  lúc những gã đàn ông vạm vỡ  đồng loạt  dậy,  quên  ánh  khinh miệt của cô nhân viên phục vụ. Điều khiến   đau đớn hơn cả là khoản tiền tiêu vặt của  gần như   vét sạch  bữa ăn !
Tuy nhà họ Bạch và nhà họ Tô  tiền, nhưng dẫu  Tô Chí Vũ cũng chỉ là một  học sinh cấp ba  đến tuổi thành niên, nên  thể nào giao quá nhiều tiền  tay  .
Mấy nghìn tệ trong tay là  tiền mừng tuổi mà    tích cóp trong mấy năm ròng,  mà chỉ với một bữa ăn,  phần lớn là các món chay,  bay biến sạch sẽ một cách  hề nhẹ nhàng chút nào!!!
Vừa ngẩng mặt lên, Tô Chí Vũ liền trông thấy Thẩm Huệ Huệ và Tú Phân đang đợi    ở đằng   xa.
Khi    về phía họ, Thẩm Huệ Huệ cũng  đầu     với nụ  rạng rỡ như hoa.
Nụ  của cô thiếu nữ ngọt ngào, tươi tắn, nhưng Tô Chí Vũ  cảm thấy   lạnh toát một cách bất thường,  khi nào    ý thức rõ ràng về sự đáng sợ của Thẩm Huệ Huệ đến nhường .
Mỗi khi   cảm thấy  việc đều  thuận lợi, thì cuối cùng, cô   luôn giáng xuống đầu   một đòn chí tử.
Mà mỗi một đòn  càng lúc càng tàn độc!
Cậu   vắt cạn óc nghĩ cũng   hiểu nổi, vì lẽ gì mà Thẩm Huệ Huệ    cái nơi  chứ?
Chuyện mà ngay cả những  thuộc gia tộc họ Tô còn  hề  , thì Thẩm Huệ Huệ    thể   cơ chứ?
Hay là... vận may , mèo mù vớ  cá rán?
Nếu đúng như , thì điều đó còn đáng sợ hơn gấp bội!
Đây  là mèo mù vớ cá rán bao nhiêu  ,  nào cũng khiến    chèn ép đến cứng họng! Cậu      sức chống đỡ!
Cuộc sống  quả thực  thể chịu đựng nổi nữa!
Mang theo một bụng oán khí, Tô Chí Vũ  đến  mặt Tú Phân và Thẩm Huệ Huệ. Cậu  còn  kịp mở miệng  gì, Thẩm Huệ Huệ  còn chủ động : "Anh Chí Vũ, tiệm chụp ảnh ở ngay phía  kìa, bây giờ chúng   chụp ảnh nhé?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-em-gai-song-sinh-cua-nu-phu-doc-ac/chuong-119.html.]
Chụp… Chụp ảnh…
Sau khi    bỏ  mấy ngàn bạc để chiêu đãi một bữa ăn riêng đắt đỏ đến phát hờn, bây giờ  còn    bỏ tiền  chụp ảnh cho  con họ...
Tô Chí Vũ  , chỉ  hộc m.á.u tại chỗ!
Đồ ma cà rồng cũng chẳng hút m.á.u dữ bằng, họ xem   là cái bao tiền di động thì ?
Một tiếng , Tú Phân và Thẩm Huệ Huệ hài lòng bước  khỏi tiệm chụp ảnh.
Hai tiếng , ba  Tú Phân, Thẩm Huệ Huệ và Tô Chí Vũ  xe  trở  biệt thự.
Trước khi , Tô Chí Vũ hớn hở như gió xuân, khuôn mặt tràn đầy mong đợi và tự mãn.
Tú Phân và Thẩm Huệ Huệ bụng đói  khỏi nhà, tinh thần uể oải. Đặc biệt là Thẩm Huệ Huệ,    ngáp, buồn ngủ đến mức sắp ngủ gật.
Lúc về, bất kể là Tú Phân  Thẩm Huệ Huệ đều  vẻ mặt mãn nguyện.
Chỉ riêng Tô Chí Vũ ở bên cạnh thì   trái ngược với lúc . Sắc mặt xám ngoét, thui thủi cúi đầu, như thể   ai đó cho ăn một trận đòn chí tử, tinh thần rệu rã hết cả.
Ba  họ  về đến nhà,  thấy dì Trương chuẩn  một chiếc ô giấy dầu mang phong cách cổ điển.
Bởi vì Thẩm Huệ Huệ  dọn dẹp sửa sang  hồ nước, sân vườn kiểu Trung Hoa kết hợp với ô giấy dầu cổ điển sẽ trông càng thêm  mắt và  hồn hơn.
Lisa  thấy họ về liền pha  mang lên,  đó  vội vã  bếp chuẩn  bữa tối.
Bởi vì Thẩm Huệ Huệ , tối nay  ăn bít tết Wellington.
"Cái gì? Không  ? Một món ăn nổi tiếng lẫy lừng như thế mà    ư?"
Hỏi cô bé xem tìm   món đó, "Hôm qua xem  ti vi đó."
Lisa nào dám phản bác, cần cù chăm chỉ   việc.
Bên ngoài phòng khách khu nhà chính, tài xế đỗ xe xong đang lau chùi,   vườn đang cặm cụi cắt tỉa cây cảnh...
Mèo Dịch Truyện
Tô Chí Vũ  thể chắc chắn, chỉ trong vài ngày ngắn ngủi mà nhân viên trong biệt thự đều   những  đổi tinh tế.
Cũng   từ lúc nào, tất cả   gần như cứ thế mà răm rắp  theo sự chỉ huy của Thẩm Huệ Huệ.
Tô Chí Vũ vốn tưởng rằng,  khi  việc  sự chỉ huy của Thẩm Huệ Huệ thì họ sẽ mang một bụng oán khí.
Thế nhưng điều kỳ lạ là,  bộ biệt thự quả thực  dần  đổi diện mạo mới bắt đầu từ nhiều chi tiết nhỏ,  sự chỉ dẫn tỉ mỉ của Thẩm Huệ Huệ.