Xuyên Thành Em Gái Học Bá Trong Văn Niên Đại - Chương 41

Cập nhật lúc: 2025-10-13 02:40:33
Lượt xem: 7

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

 

 

Trên đời bữa ăn nào miễn phí. Nhà họ Chu hào phóng như , tự nhiên cũng sự báo đáp tương ứng. Nói khó một chút, đây chính là tiền bán .

Phận ở rể địa vị thấp, ăn khép nép, lấy lòng nhà vợ, vĩnh viễn thấp hơn một bậc. Cuộc sống như dễ chịu chút nào.

Bốn em họ dựa nỗ lực của chính cải thiện điều kiện sống, tại chịu sự tủi nhục ?

Lui một vạn bước mà , dù thiếu tiền cũng thể nào ở rể .

Không khí vui vẻ tại hiện trường cứng đờ.

Bà Cố tức giận lườm cô một cái: "Mày là cái thá gì mà ? Phải xa trông rộng một chút, gia tài bạc triệu sẽ là của thằng Hải Triều hết."

"Bà đang dạy cả cách ăn của tuyệt tự đấy ?" Cố Vân Khê bĩu môi, một câu kinh . "Bà thất đức quá ."

Mặt bà Cố tái mét, bà mối tròn mắt, hàng xóm trợn mắt há mồm.

Khóe miệng Cố Vân Khê khẽ cong lên: "Luật hôn nhân của nước quy định, nam 22, nữ 20. Anh cả, năm nay tuổi mụ cũng mới 18, thể kết hôn chứ?"

Bà mối vẻ mặt đờ đẫn: "Chuyện đó thì ? Cứ tiệc rượu , đợi đủ tuổi bù thủ tục, đều cả mà."

Trong thành phố còn coi trọng một chút, chứ ở nhiều vùng nông thôn còn chẳng thèm đăng ký kết hôn.

Cố Vân Khê đầy ẩn ý: "Vậy lỡ giữa chừng trục trặc thì cũng cần giấy ly hôn, đúng là tiện thật."

Lý lẽ là , nhưng từ miệng Cố Vân Khê mang một hương vị khác, cảm giác... cứ kỳ kỳ.

Bà Cố cho phép chuyện phá hỏng: "Đứa nhỏ hiểu chuyện, từ nhỏ ưa khác sung sướng. Đừng để ý đến nó. Hôn sự đồng ý, bảo nhà họ Chu bắt đầu chuẩn ."

Cố Hải Triều còn hiểu nữa chứ? Trong mắt thoáng qua một tia chán ghét sâu sắc.

"Cháu xin trịnh trọng tuyên bố, cháu hề xem mắt, cũng quen cô gái nhà họ Chu. Cháu rõ ở đây, khi các em của cháu thành niên, cháu sẽ xem xét chuyện chung đại sự."

Cố Vân Khê nhỏ nhất mới mười bốn tuổi, cách tuổi thành niên còn bốn năm nữa.

"Còn nữa, cháu là coi trọng việc , hứng thú với việc ăn của tuyệt tự."

Cậu chút nể mặt như , tát mặt bà Cố đến sưng lên. "Cố Hải Triều, tao là bà nội ruột của mày, tao sẽ hại mày ..."

Cố Hải Triều lạnh một tiếng: "Ruột thịt ư? Chưa chắc ."

Lời thốt , cả sân đều kinh ngạc.

Sắc mặt bà Cố đại biến: "Mày cái gì? Mày tin đồn nhảm ở , những chuyện đó đều là thật..."

Thôi xong, đây là phản ứng của bình thường. Anh em Cố Hải Triều trao đổi một ánh mắt.

"Bà đang chột đấy." Cố Vân Khê chỉ gương mặt già nua nhăn nhó của bà Cố. "Thật , bà ăn của tuyệt tự như thì cứ đem Cố Gia Bảo đến nhà họ Chu chồng nuôi từ bé , như kiếm tiền còn nhanh hơn."

chỉ tiền trong tay bà Cố: "Mang tiền về , nhà họ Cố chúng cháu dù nghèo đến cũng sẽ ở rể. Anh cả của cháu như , ưu tú như , cháu nỡ để chịu nửa điểm tủi nhục."

Bà Cố tức bực, toát hết cả mồ hôi: "Câm miệng, liên quan gì đến mày?"

"Lời em gái chính là lời , đơn giản thôi." Cố Hải Triều kéo các em nhà, "Rầm" một tiếng, cửa đóng sầm .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-em-gai-hoc-ba-trong-van-nien-dai/chuong-41.html.]

Cậu cuối cùng cũng hiểu câu của em gái: tiền bạc là sự tự tin, cũng là điểm mấu chốt của con .

Cậu kiếm thật nhiều, thật nhiều tiền, để cho bản nhà đủ sự tự tin.

Sự tự tin để nhục, bán .

Bên ngoài hỗn loạn cả lên, chỉ trỏ, thì thầm bàn tán, gì cũng .

Bà mối kéo bà Cố sang một bên, tức giận chất vấn: "Bà Cố, đây là chuyện gì ? Rõ ràng xong cả mà."

Nhà gái tay hào phóng, chỉ cần thúc đẩy việc , sẽ cho bà một bao lì xì lớn.

Ánh mắt bà Cố hung tợn: "Cứ từ từ , sẽ thuyết phục nó dần dần. đảm bảo chuyện nhất định sẽ thành."

Bà mối hạ giọng nhắc nhở: "Chỉ cho bà một tuần thôi đấy. Nếu thành, bà trả 600 đồng."

"Được, , ."

Chuyện em Cố Hải Triều ghê tởm c.h.ế.t , ngay cả Cố Vân Thải tính tình hiền lành cũng tức giận, đúng là thứ gì .

Qua chuyện , họ tin rằng bà nội là ruột thịt.

hỏi thăm khắp nơi, hàng xóm ai chuyện , hơn nữa, giống như là đang giúp bà Cố che giấu sự thật.

Điều thật kỳ lạ.

Thôi, việc vội , cứ từ từ điều tra.

Đến ngày hẹn gặp Tề Thiệu ở thư viện, Cố Vân Khê từ sáng sớm đeo chiếc cặp vải lên vai, xe ba gác của trai đến trạm xe buýt gần xưởng của nhà , từ đây xe 51, qua hai trạm là đến thư viện.

Vốn dĩ Cố Hải Triều cùng cô, nhưng việc đột xuất dứt .

Cố Vân Khê bước xuống từ xe buýt 51, còn kịp vững thì một chiếc xe đạp từ phía lao tới.

"Tránh !"

"A!" Cố Vân Khê va bất thình lình ngã xuống đất, đầu đập xuống đường, đau đến hít một khí lạnh.

Cậu thiếu niên gây họa vứt xe đạp xuống, mặt mày áy náy chạy tới: "Xin , bạn chứ? cố ý, phanh xe tự nhiên ăn..."

Cậu rõ mặt cô gái, sững . Đây chẳng là cô gái cùng Tề Thiệu ? "Là bạn!"

Cố Vân Khê sờ sờ đầu, hình như nổi một cục u. Dạo xui xẻo quá, đường cũng xe đâm.

Cô ngẩng đầu lên, là một thiếu niên xa lạ, nhưng cảm giác quen mắt một cách khó hiểu. Thật kỳ lạ.

"Chúng gặp ? Bạn là ai? Tên gì?"

Thư Sách

Thiếu niên chần chừ một chút: " tên là Tề Tĩnh."

Vừa cái tên , Cố Vân Khê như thể kích hoạt một công tắc nào đó, trong đầu hiện nội dung của một cuốn sách.

Và ngay khoảnh khắc , bánh răng của vận mệnh bắt đầu chuyển động.

A, cô chỉ xuyên , mà là xuyên một cuốn tiểu thuyết ngọt sủng chữa lành. Nam chính chính là thiếu niên mắt , Tề Tĩnh! Vị BOSS lớn nắm trong tay tập đoàn trăm tỷ.

Lúc , chỉ là một kẻ đáng thương bề ngoài thì phong quang nhưng thực chất gia tộc coi trọng.

Mà nữ chính, ngờ là...

 

 

Loading...