Xuyên Thành Em Gái Của Anh Trai Cuồng Sủng - Chương 87: Kết Quả

Cập nhật lúc: 2025-11-22 19:09:26
Lượt xem: 7

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1gBAw7DeBB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Bạch Thi Đồng sững , nụ lạnh lùng môi cũng cứng , cả khẽ run.

Bạc Lục Ly, Đồng Thương Hành… Ngay lập tức, sắc mặt trắng bệch.

Giây phút , cô thật sự cảm thấy sợ. Trước mặt rõ ràng là Bạc Lục Ly, nhưng như đang đối diện với một vực sâu đáy khiến lạnh sống lưng.

lùi vài bước, vẻ bình tĩnh biến mất, chỉ còn sự hoảng loạn.

quên mất một điều:

Dượng của cô , Đồng Thương Hành bao giờ là dễ đối phó.

Trước đây, Bạch Hạo từng gây ít chuyện rắc rối, nhất là khi Bạch Chỉ Lan lấy Đồng Thương Hành. Tưởng chỗ dựa, Bạch Hạo càng càn.

Cho đến một , Đồng Thương Hành tay, khiến Bạch Hạo sợ đến mức mấy năm dám gây chuyện nữa.

Chuyện ăn chơi, đ.á.n.h bài, tiêu tiền… ai coi là nghiêm trọng. chuyện khiến Bạch Hạo sợ đến thì đủ hiểu Đồng Thương Hành từng tay thế nào.

Còn khi sang Bạc Lục Ly, Bạch Thi Đồng càng thấy đáng sợ hơn.

từng nghĩ trẻ tuổi thủ đoạn tàn nhẫn. đàn ông mặt cô hề thua kém.

Bình thường cạnh Kiều An, trông hiền lành, dễ gần. khi lộ bản chất, rõ ràng là một con sói.

Hiện tại đủ quyền lực, nhưng … sẽ là cực kỳ nguy hiểm.

Bạch Thi Đồng bắt đầu hối hận. Tại đắc tội với hai đàn ông như ?

Họ cả trăm cách khiến cô sống bằng c.h.ế.t.

còn quá trẻ. Nếu vài năm để trưởng thành, chắc chắn sẽ hành động bốc đồng như thế.

, lao đến mặt cảnh sát:

“Các thấy ? Họ đang đe dọa ! Họ g.i.ế.c !”

Bạc Lục Ly nhún vai, hờ hững đáp:

? Xã hội pháp quyền mà, chỉ đùa một chút thôi. Cô căng thẳng gì?”

Lời khiến Bạch Thi Đồng càng hoảng loạn. Cô từng dùng cách mập mờ như để xúi giục Đồng Giai Vận, tưởng như gì, nhưng thực hết.

Giờ thì chính cô phản đòn.

tự thú! Là ! Là xúi giục Đồng Giai Vận!” Bạch Thi Đồng hoảng loạn, lập tức thừa nhận.

Đồng Thương Hành lạnh lùng :

“Chúng khép hồ sơ.”

Bạch Thi Đồng đầu họ, đối diện với ánh mắt lạnh lẽo… Cô ngã xuống đất, cảm thấy từng cơn lạnh chạy dọc sống lưng.

Xong .

Hoàn xong .

“Thương Hành, xin con tha cho Thi Đồng! Mẹ xin con!” Bà ngoại Bạch run rẩy, định quỳ xuống.

Lần , Đồng Thương Hành ngăn . thư ký của ông kịp thời cản bà.

Ông động đậy. Khi ông còn để tâm, bà vợ. Khi ông còn để tâm, bà chẳng là gì cả, thậm chí ông buồn gọi một tiếng “”.

Bà ngoại Bạch sang Bạch Chỉ Lan, nhưng bà , thèm . Rõ ràng là thất vọng đến cùng cực.

Giờ phút , bà tay với Bạch Thi Đồng là nương tay. Còn cầu xin giúp? Không đời nào.

Không ai xin cho Bạch Thi Đồng. Vân Nhiên còn đẩy kính, lạnh.

Với kiểu như cô , ai thể đồng cảm.

“Ba, …” Kiều An bước lên.

Hai sang, ánh mắt dịu dàng.

“An An, chuyện gì ?” Đồng Thương Hành hỏi.

Kiều An Bạch Thi Đồng, chỉ tới, ngẩng đầu, ánh mắt nghiêm túc:

“Không cần bẩn tay . Cũng cần tay với cô nữa. Hãy để pháp luật xử lý.”

Mọi đều sững sờ.

Không ngờ Kiều An lên tiếng.

Trong mắt Bạch Thi Đồng lóe lên tia hy vọng.

Đồng Thương Hành và Bạc Lục Ly cũng ngạc nhiên. Đồng Thương Hành :

“An An, nếu tố cáo , hình phạt sẽ nhẹ.”

Bạc Lục Ly hiểu ngay. Ánh mắt dịu , khóe môi khẽ cong lên.

Vẻ lạnh lùng biến mất.

Anh luôn sống bên rìa vực sâu. Mỗi khi cảm thấy sắp bóng tối nuốt chửng, thì Kiều An vươn tay kéo , dùng ánh sáng soi sáng .

Kiều An mỉm :

“Vì cô xứng để ba và bẩn tay.”

dễ mềm lòng. Dù Bạch Thi Đồng kết cục thế nào, cô cũng quan tâm.

xứng để ba và trai tay.

Ba cô là nhân hậu, bao dung, nên giữ hình ảnh của một cha mẫu mực, một đàn ông thành đạt.

Anh trai cô còn trẻ, tương lai rộng mở, con đường phía đầy hoa.

Họ nên dính máu, nên vấy bẩn.

Một khi vượt qua ranh giới đạo đức, khó để .

Bạch Thi Đồng và Đồng Giai Vận chính là ví dụ, từ đầu điều sai trái, dần coi đó là chuyện bình thường.

Kiều An hy vọng Bạc Lục Ly cũng sẽ giống như cách từng dạy cô, tập trung bản , đừng phí thời gian với những như , và tuyệt đối để tay vấy bẩn.

ba và trai sống một cuộc đời , nhuốm màu đen tối.

Kiều An ngẩng đầu, đôi mắt sáng rực khiến dè chừng. Đồng Thương Hành cảm thấy ấm lòng, đang định gật đầu đồng ý thì Bạc Lục Ly nắm tay Kiều An, nhẹ giọng :

“Em yên tâm, đây vẫn đang ở đồn công an, chuyện chúng tay với cô ? Đến thương cũng . Anh đảm bảo cô sẽ mất một sợi tóc. Anh chỉ hy vọng chú Đồng thể bàn với ba cô , để cô chuyển trường, thật xa.”

Nghe , Kiều An thở phào nhẹ nhõm.

ánh mắt của Đồng Thương Hành trở nên kỳ lạ, ông Bạc Lục Ly mấy .

Thằng nhóc … giỏi thật. Không cần động tay động chân mà vẫn khiến đối phương rút lui, đúng là đáng nể.

Cuối cùng, chuyện cũng tạm . Cả nhóm rời khỏi đồn công an.

“Anh… cảm ơn tha cho Giai Vận…” Đồng Thương Vũ nắm tay trai, nước mắt rơi lã chã.

Đồng Thương Hành em trai già nhiều, thở dài :

“Hai còn trẻ, nuôi một đứa con. Anh mong em dành nhiều tâm sức hơn cho con bé. Không cần quá thông minh, chỉ cần sống t.ử tế, lương thiện là .”

Đồng Thương Vũ run rẩy, môi mấp máy, mãi mới gật đầu.

Bà ngoại Bạch ôm chặt Bạch Thi Đồng, vẻ mặt đầy may mắn:

“Thi Đồng, , . Sau con mấy chuyện như thế nữa. Chúng … chúng sẽ sống với . Trước đây là bà sai, bà nên đưa con đến nhà họ Đồng.”

Bên cạnh, Triệu Tú Mai cũng đỏ mắt:

“Thi Đồng, chúng là một gia đình, đừng nghĩ gì nữa.”

Bạch Thi Đồng há miệng, nhưng gì.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-em-gai-cua-anh-trai-cuong-sung/chuong-87-ket-qua.html.]

rằng Đồng Thương Hành và Bạc Lục Ly sẽ dễ dàng tha thứ cho .

Trong ánh mắt của Bạc Lục Ly, cô thấy sự nguy hiểm, thấy cả vực sâu.

dám .

sợ.

chắc chắn rằng nếu để Kiều An , kết cục của sẽ còn t.h.ả.m hơn.

Không thì càng đáng sợ. Giờ phút , cô thật sự run rẩy vì sợ.

Kiều An những suy nghĩ đó. Cô Bạc Lục Ly đỡ lên xe. Bạch Chỉ Lan sẵn, lấy lòng, còn đưa tay định kéo Kiều An.

Kiều An nhẹ nhàng tránh , tự bước xe.

Bạch Chỉ Lan khựng , sắc mặt tái nhợt.

Đồng Kiều Bác bên ngoài chỉ thở dài.

Chiếc xe lớn, đủ chỗ cho nhiều .

Đường Linh Thành và Vân Nhiên cũng .

Bạc Lục Ly, Đồng Thương Hành và Đồng Kiều Bác vẫn bên ngoài.

“Chú Đồng, chuyện giao cho chú nhé” Bạc Lục Ly nhỏ.

Anh và Đồng Thương Hành trao đổi ánh mắt, cần thêm gì.

Kiều An thể chọn tay với Bạch Thi Đồng, nhưng hai đàn ông quan tâm đến cô thì thể nuốt trôi chuyện .

Họ cũng thể để một từng đe dọa đến sự an của Kiều An tiếp tục tồn tại gần cô.

Quá nguy hiểm.

Đồng Thương Hành bất lực:

“Thằng nhóc , tính toán giỏi thật.”

Bạc Lục Ly nhếch môi:

“Con năng lực, hơn nữa An An bảo con cần gì, thì con sẽ gì cả.”

Đồng Thương Hành: “…”

Cậu gì, nhưng đưa kế hoạch cho !

Hai chuyện như đang dùng mật ngữ. Đồng Kiều Bác ngơ ngác:

“Hai đang ? Sao con chẳng hiểu gì cả?”

Bạc Lục Ly liếc một cái, gì, lên xe.

Đồng Thương Hành đầy chán nản:

“Nhìn Lục Ly cùng tuổi với con, con… đúng là thất vọng.”

Đồng Kiều Bác: “…”

Có ai cha như ?

lúc cãi .

Cậu hạ giọng, điều vẫn đang suy nghĩ:

“Ba, thật sự cứ để Bạch Thi Đồng yên ? Sau hại An An nữa ? Hay là đưa cô trại giáo dưỡng luôn ?”

Đồng Thương Hành im lặng một lúc, cuối cùng :

“Kiều Bác, con về học hành cho .”

Đồng Kiều Bác: “…”

Cậu tức tối lên xe.

Thật ngốc. Nhìn phản ứng của ba, cũng hiểu rõ chuyện.

Cậu ngẩng đầu, Bạc Lục Ly đang dịu dàng chuyện với Kiều An. Không thể thừa nhận,

Thằng nhóc lẽ thông minh hơn .

Cuối cùng, Đồng Thương Hành vài câu nhỏ với thư ký, cũng lên xe.

Chiếc xe nhanh chóng rời , biến mất khỏi tầm mắt.

Trong xe.

Bạch Chỉ Lan vẫn Kiều An đầy áy náy. Thấy Kiều An để ý, bà đỏ mắt.

Đồng Thương Hành liếc , nhưng giống khi lên tiếng an ủi.

Chỉ Lan… cần học một bài học.

Ông quanh xe, là học sinh cấp ba. Trong mắt ông, dù thông minh đến thì vẫn là những đứa trẻ.

, ông nhẹ giọng :

“Các con đều còn nhỏ, nên chú xin phép vài lời. Hôm nay, chuyện của Bạch Thi Đồng và Đồng Giai Vận là bài học lớn. Các con đều là những giỏi, nhưng luôn nhớ: sống đúng với bản mới là điều quan trọng.

Đừng vì đạt thứ gì đó mà bất chấp thủ đoạn. Hãy dùng năng lực và sự nỗ lực để đạt điều . Đừng trở thành tiếp theo như Bạch Thi Đồng. Và cũng đừng quên: cảnh giác với khác là điều cần thiết.”

Đồng Thương Hành với tư cách một lớn, chậm rãi chia sẻ những bài học sâu sắc cho các bạn trẻ.

Kiều An chăm chú lắng lời dạy của ba, nhưng cô hề rằng, khi cả nhóm rời khỏi đồn công an, ở phía vẫn còn chuyện đang diễn .

Thư ký Ninh chỉnh kính, tiên về phía Đồng Thương Vũ:

“Ông Đồng Thương Vũ, xét thấy con gái ông xu hướng gây tổn hại cho khác, chúng sẽ hỗ trợ gia đình đưa cô bệnh viện tâm thần để điều trị.”

Lưu Phượng Nghi lập tức biến sắc, vội vàng hỏi:

“Không sẽ tha cho Giai Vận ?”

Đồng Thương Vũ mím môi, cuối cùng vẫn ôm chặt vợ, mắt đỏ hoe, hỏi:

“Chúng thể đến thăm con bé chứ?”

“Được.” Thư ký Ninh đáp, giọng chút cảm xúc.

Lưu Phượng Nghi bật , Đồng Thương Vũ ôm lấy bà , thêm gì.

Từ lúc Đồng Thương Hành “dành nhiều tâm sức hơn”, ông hiểu. May mắn là họ vẫn thể đến thăm con gái.

sống trong bệnh viện tâm thần lâu dài, ông vẫn hy vọng một ngày nào đó con gái sẽ hồi phục, cả thể chất lẫn tinh thần.

Bên cạnh, bà ngoại Bạch lúc mới nhận chuyện kết thúc như bà tưởng.

Vậy… Thi Đồng còn giữ mạng ?

còn kịp gì thì thư ký Ninh sang, giọng vẫn bình thản:

“Còn về cô Bạch Thi Đồng, chúng bàn bạc với cha cô. Chúng sẵn sàng tài trợ để cô du học nước ngoài. Tốt nhất là cô nên định cư luôn ở nước ngoài.”

Bà ngoại Bạch thở phào nhẹ nhõm. Du học thì vẫn còn … vẫn còn đường sống. Chỉ cần Thi Đồng đồng ý, sống ở nước ngoài cũng tệ, gia đình cũng yên tâm.

Dù Đồng Thương Hành tay, thì xuất ngoại vẫn hơn là mất mạng.

Bạch Thi Đồng run rẩy . Cô há miệng, thở gấp, giọng đầy sợ hãi:

“Du học… ở ?”

Thư ký Ninh biểu cảm, chỉ đúng hai chữ:

“Châu Phi.”

 

Loading...