Xuyên Thành Em Gái Của Anh Trai Cuồng Sủng - Chương 62: Ghét Bỏ

Cập nhật lúc: 2025-10-14 06:01:29
Lượt xem: 14

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nói chuyện hả?

Nói thì ! Ai sợ chứ!

Đồng Kiều Bác ngẩng cao đầu, bước tới chỗ Bạc Lục Ly. Hai cùng xuống tầng, xuống ghế sofa ở phòng khách.

Bạc Lục Ly rót nước cho , rót thêm một ly cho Đồng Kiều Bác:

“Uống nước ?”

Ánh mắt nghiêm túc, động tác bình tĩnh, bàn tay gọn gàng nhưng đầy sức mạnh.

Đồng Kiều Bác theo phản xạ nhận lấy ly nước. Một lúc , mới sững .

Khoan ?

Ai mới là chủ nhà ở đây ?

Sao Bạc Lục Ly dáng vẻ như đang tiếp khách thế ?

Đồng Kiều Bác đặt mạnh ly nước xuống, hừ một tiếng, tỏ vẻ khó chịu:

uống. Uống nước buổi tối dễ phù mặt.”

Bạc Lục Ly chẳng phản ứng gì, vẫn bình thản uống nước.

Trời hè ban đêm khá nóng, nhưng trong phòng điều hòa nên nhiệt độ . Cả hai đều mặc áo ngắn tay, thoải mái.

Chỉ Đồng Kiều Bác là trong lòng như lửa, càng càng thấy nóng.

Bạc Lục Ly uống vài ngụm đặt ly xuống, thẳng Đồng Kiều Bác:

thích , thậm chí khó chịu khi thấy .”

“Biết .” Đồng Kiều Bác lạnh lùng đáp.

Bạc Lục Ly mỉm , giọng nhẹ nhàng:

“Cậu là của Kiều An. giữa chúng mâu thuẫn rõ ràng. Sắp tới là kỳ thi học thuật, Kiều An cũng lên lớp 11. Dù thì cũng nên để em tập trung học, đừng khiến em khó xử.”

Dù miệng , nhưng ánh mắt Bạc Lục Ly hề ý . Anh Đồng Kiều Bác như thể đang một đứa trẻ hiểu chuyện.

Đồng Kiều Bác như “nổ tung”. Từ nhỏ đến lớn, dù học giỏi, nhưng nhờ ngoại hình và tính cách, luôn là nổi bật trong đám con trai.

Chưa từng ai cùng tuổi với ánh mắt như !

Anh bật dậy, mặt lạnh tanh:

sai ? mới là ruột của An An. Cậu gọi video với em , gặp bên ngoài, đều nhắm mắt cho qua. giờ đến tận nhà , giành lấy An An. Em họ Đồng, họ Bạc. mới là ruột của em !”

Cảnh Kiều An chạy tới ôm Bạc Lục Ly lúc chiều vẫn khiến Đồng Kiều Bác thấy khó chịu.

Anh Bạc Lục Ly là cùng Kiều An lớn lên, suốt 15 năm qua, chăm sóc, chơi cùng, chứng kiến cô trưởng thành, đều là Bạc Lục Ly.

ruột. Dù đây tròn trách nhiệm, nhưng giờ Kiều An trở về, cũng tròn vai trò của .

Thế nhưng trong mắt Kiều An chỉ Bạc Lục Ly. Người cô công nhận là “” cũng chỉ Bạc Lục Ly.

Nếu Bạc Lục Ly xuất hiện thì thôi. Đằng , chỉ xuất hiện mà còn lên giọng dạy dỗ , như thể là một đứa trẻ trưởng thành.

Làm Đồng Kiều Bác tức cho ?

Bạc Lục Ly xong, chỉ thở dài, ngẩng đầu thẳng :

“Cậu hiểu Kiều An.”

Không cơ hội để hiểu, cũng từng thật sự hiểu cô.

Đồng Kiều Bác định phản bác, nhưng Bạc Lục Ly cắt ngang:

“Cậu nghĩ rằng, chỉ khi gọi là “” thì mới là trai ? Chẳng lẽ trai chỉ một kiểu?”

Câu khiến Đồng Kiều Bác sững .

Bạc Lục Ly thẳng mắt , dù đang , khí chất vẫn hề thua kém.

Anh tiếp:

“Kiều An thật vẫn xem trai. Làm chỉ một cách. Em gọi là “”, xa , đó là cách em thể hiện tình cảm với .”

Đồng Kiều Bác há miệng, nhưng gì.

Anh như vén màn, thứ mắt bỗng trở nên rõ ràng.

Trước đây, từng chịu nhận Kiều An là em gái, còn : “Giỏi thì đừng nhận là em gái !”

Lúc đó, thật sự xem cô là em gái ? Lúc gọi cô là “con bé phiền phức”, thật sự quan tâm ?

Không .

Cách và Kiều An ở bên bao giờ là kiểu em tình cảm, dựa dẫm . Mà là kiểu “cãi chí chóe”, ai chịu thua ai.

Họ thể tranh cãi, trêu chọc, trách móc , thậm chí “đánh ”…

nếu ai bắt nạt đối phương, tức giận nhất luôn là họ. Nếu một trong hai buồn, đau lòng nhất cũng là còn .

Tình cảm chỉ một cách thể hiện.

Bạc Lục Ly , giọng dịu :

hiểu Kiều An. Em là một , dù từng tổn thương, nhưng vẫn trái tim ấm áp. Chỉ cần đối xử chân thành, dù từng đau đến , em vẫn sẵn sàng mở lòng nữa.”

Dù cô thừa nhận, dù cách khiến cô gọi “”, nhưng cách cô đối xử với Đồng Kiều Bác, chính là cách một em gái đối xử với trai.

Làm em nghĩa là chỉ một kiểu gắn bó. Đồng Kiều Bác xuống, trong lòng khó chịu.

Anh ngờ “một tiếng gọi là ” che mờ hết thứ. Kiều An quan tâm nhất là Bạc Lục Ly, nhưng nghĩa là để ý đến . Anh vẫn luôn là trai của cô.

Anh thấy thật ngốc, đúng là như Đường Linh Thành , chỉ IQ như cái chậu.

khiến tỉnh chính là Bạc Lục Ly.

Đồng Kiều Bác Bạc Lục Ly với ánh mắt phức tạp, cau mày:

“Tại với những điều đó? Không sợ và An An hòa thuận cướp mất vị trí của trong lòng em ?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-em-gai-cua-anh-trai-cuong-sung/chuong-62-ghet-bo.html.]

Bạc Lục Ly lắc đầu. Không đang nghĩ gì, nhưng mắt đỏ lên. Giọng dịu dàng, từng lời đều ấm áp:

“Vì em là Kiều An. Em xứng đáng sống vui vẻ, hạnh phúc cả đời. Em nên ước mơ, theo đuổi ước mơ, và yêu thương. Dưới vẻ ngoài lạnh lùng là một trái tim mềm mại. Em nên tổn thương thêm nào nữa. Em xứng đáng một cuộc đời bình yên, vui vẻ.”

Đồng Kiều Bác sững .

Sáng hôm , Kiều An dậy sớm.

Chuyến bay của họ là bữa trưa, vé do hai cùng đặt, chỗ cũng cạnh .

Kiều An chuẩn xong thì xuống lầu. Quả nhiên, ngoài Đồng Kiều Bác thì ai cũng dậy.

Bạc Lục Ly và Đồng Thương Hành đang trò chuyện sofa, ông vui vẻ. Bạch Chỉ Lan thì đang phụ giúp cô giúp việc chuẩn bữa sáng.

“An An dậy , chuẩn ăn sáng nhé.” Đồng Thương Hành gọi.

Kiều An bước xuống nhẹ nhàng, xuống thì Đồng Kiều Bác cũng xuống, vẫn mặc đồ ngủ, rõ ràng là mới dậy.

Đồng Thương Hành , cau mày:

“Không con sẽ cùng ? Sao giờ còn chuẩn gì?”

“Đi cùng gì cơ?” Kiều An chớp mắt ngạc nhiên.

Đồng Thương Hành định giải thích thì Đồng Kiều Bác chen :

“Con nữa.”

Kiều An ngơ ngác. Đồng Thương Hành chỉ con trai một cái thật sâu, gì thêm.

Ông là kiểu bố cho con nhiều quyền tự quyết, nên khi thấy Kiều Bác đổi ý, ông cũng can thiệp, giống như cách ông can thiệp mối quan hệ giữa Kiều An và Kiều Bác.

Thật , trong lòng ông cũng thấy Kiều Bác cần thiết Kinh Thị.

Biết nữa, Bạch Chỉ Lan bất ngờ, nhưng cũng gì. Bà luôn theo chồng, thấy ông phản ứng thì bà cũng im lặng.

Vậy là, khi Kiều An còn gì, Đồng Kiều Bác âm thầm quyết định cùng cô… âm thầm quyết định nữa.

Trong bữa sáng, Đồng Kiều Bác yên lặng. Ngay cả khi Kiều An gắp trứng cho Bạc Lục Ly, cũng chỉ liếc , phản ứng gì.

Kiều An: “…”

Người ?

mấy , trong lòng còn lo:

“Không lẽ nhập hồn ?”

“Nhìn cái gì mà ? Ăn sáng !” Đồng Kiều Bác trừng mắt.

Kiều An: “…”

À, vẫn là quen.

Lúc , Đồng Kiều Bác cầm một quả trứng đặt mặt cô:

“Ăn thêm cái nữa .”

“Em ăn một cái mà!” Kiều An .

Đồng Kiều Bác lẩm bẩm:

“Ăn hai cái, thi 100 điểm.”

“… Cảm ơn, nhưng nên tìm hiểu chút. Điểm tối đa là 200 nhé.”

Thi 100 điểm thì… chúc phúc kiểu gì ?

Đồng Kiều Bác: “…”

Anh lặng lẽ lấy quả trứng, đập tự ăn.

Cho đến khi ăn xong, hai chuẩn đồ đạc, Đồng Kiều Bác vẫn gây rối, cũng chen giữa Kiều An và Bạc Lục Ly, đúng là chuyện hiếm.

Thấy , Kiều An tranh thủ gần, nhón chân sờ trán :

“Không sốt nhỉ?”

“Em mới sốt !” Đồng Kiều Bác trợn mắt.

nhận : Kiều An là đang lo cho .

Anh ngẩng cằm, nheo mắt cô:

“Quan tâm thì thẳng . Em cái gì cũng , chỉ là cách thể hiện. May mà chê em.”

Nói xong, vui vẻ bỏ .

Kiều An đơ tại chỗ, như sét đánh.

Không chê em?

Xin , em chê đó!

Bên cạnh, Bạc Lục Ly ngang qua, vỗ vai cô:

“Sao thế? Em chuẩn đồ xong ?”

“Em đang nghĩ… Đồng Kiều Bác ?” Kiều An ngơ ngác.

Bạc Lục Ly hiểu rõ nhưng , chỉ .

Khi hai chuẩn rời khỏi nhà, Đồng Kiều Bác :

“Để đưa hai sân bay.”

“Không cần …” Kiều An đáp.

“Em im ! Anh đưa là đưa!” Đồng Kiều Bác cắt ngang.

“… Tùy thôi.”

Kiều An thật sự thấy hôm nay Đồng Kiều Bác kỳ lạ.

đến sân bay , còn chuyện khiến cô… sốc hơn nữa!

Loading...