Xuyên Thành Em Gái Của Anh Trai Cuồng Sủng - Chương 58: Sét Đánh

Cập nhật lúc: 2025-10-14 05:59:30
Lượt xem: 8

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Ờ ờ, để mở bảng điểm khối tự nhiên xem.” Đồng Kiều Bác nhanh chóng kéo bảng thống kê khối.

Thực , nhiều giáo viên trong trường bắt đầu xem xét điểm phân ban xã hội – tự nhiên.

Học kỳ 1 thì ai để ý mấy, nhưng càng gần thời điểm phân ban, các thầy cô càng quan tâm đến điểm của từng khối.

Vì chuyện phân ban vẫn còn “nhạy cảm”, nên bảng điểm gửi trong nhóm lớp vẫn là tổng điểm chung, chia rõ theo khối.

Bảng điểm mới cập nhật nhanh. Đồng Kiều Bác vội xem điểm của Kiều An, mà tìm ngay tên Đường Linh Thành.

“Ơ? Rạng Sáng, điểm khối tự nhiên của thứ 298 khối, cao hơn nhiều so với tổng điểm chung!” Cậu đầy bất ngờ.

Bạch Chỉ Lan cũng mừng rỡ:

, lên top 300 , cố gắng thêm chút nữa, cuối kỳ top 100 là thể!”

Khóe miệng Đường Linh Thành khẽ nhếch lên.

Đây là đầu tiên đạt kết quả như . Trước đây, trừ đầu Kiều An giúp, các kỳ thi đều lẹt đẹt ở vị trí 600–700.

Thời gian học bổ sung dài, từng mất nhiều thời gian cho khối xã hội, nhưng giờ tập trung khối tự nhiên. Anh tin tiềm năng.

Top 100…

Hoàn thể đạt !

Đường Linh Thành rõ ràng hơn, hỏi tiếp:

“Còn Kiều An thì ? Đứng thứ mấy?”

Đồng Kiều Bác kéo bảng lên đầu, vì chắc chắn Kiều An trong top đầu. Vừa thấy tên, tươi:

“Đứng thứ 2 khối, chỉ kém đầu đúng 1 điểm! Nhìn xem! Đó là em gái đấy!”

Đường Linh Thành: “…”

Nụ nở tắt ngúm, trong lòng như dội một gáo nước lạnh.

Ôi trời ơi, cách giữa và Kiều An đúng là như trời với vực!

Dù Kiều An thứ 2, nhưng chỉ kém đầu đúng 1 điểm, tức là gần như ngang ngửa về năng lực.

Bạch Chỉ Lan vui mừng mặt, bà xoa đầu Kiều An, mắt tít:

“An An giỏi quá! Chờ ba con về, sẽ cho ông một bất ngờ lớn!”

Bà cảm thấy vô cùng tự hào, cằm ngẩng lên, trong lòng nghĩ:

“Không khi nào trường tổ chức họp phụ nữa nhỉ?”

Còn Kiều An thì quá xúc động. Cô quá vui vì điểm cao, cũng buồn vì kém đầu 1 điểm. Lúc , cô chỉ xem kỹ bảng điểm và phân tích điểm từng môn.

Cô bước đến cạnh Đồng Kiều Bác, bảng điểm. Người đầu là… Tề Thịnh Vinh.

Kiều An suy nghĩ một chút, mở bảng tổng điểm chung để so sánh điểm của và Tề Thịnh Vinh.

Quả nhiên… Điểm khối tự nhiên của Tề Thịnh Vinh tăng vọt, nhưng điểm khối xã hội giảm mạnh.

Tổng điểm khối của tụt xuống vị trí thứ 3.

Kiều An ghi nhớ điểm của cả hai .

Đường Linh Thành thì vẫn đang ủ rũ, gục đầu xuống bàn:

“Còn nửa học kỳ nữa, hai tháng… Liệu thể top 100 ?”

Có thể chứ, Linh Thành, con tự tin lên.” Bạch Chỉ Lan nhẹ nhàng động viên.

Đồng Kiều Bác cũng gật đầu:

, Rạng Sáng, đầu óc vốn thông minh, chỉ là giờ nghiêm túc thôi. Giờ bắt đầu học nghiêm túc, chắc chắn sẽ tiến bộ. Với mấy thầy cô giỏi mà thuê, thể nào kết quả!”

Đường Linh Thành thở dài, gì.

Thầy giỏi thì giỏi thật, nhưng học sinh thì… “đuối”!

Kiều An rời mắt khỏi bảng điểm, sang với Đường Linh Thành:

“Thật cần lo lắng quá .”

Đường Linh Thành cô.

“Điểm khối tự nhiên của tăng nhiều, chứng tỏ thời gian qua học bù hiệu quả. Còn hai tháng nữa, nếu bỏ hẳn khối xã hội, tập trung khối tự nhiên thì vẫn kịp. Chương trình lớp 10 quá khó, chỉ cần học kỹ phần của hai học kỳ.

Hơn nữa, kết quả kỳ thi giữa kỳ phản ánh hết hiệu quả học bù . Cậu học thêm hai tháng nữa, đến cuối kỳ chắc top 100.”

Kiều An dừng một chút thêm:

“Tất nhiên, cũng học nghiêm túc ở trường. Nếu chỉ học thêm cuối tuần thì hiệu quả sẽ cao.”

Đường Linh Thành gật đầu mạnh mẽ.

Mỗi Kiều An động viên, cô đều lý, nghiêm túc. Khiến luôn tin rằng cô thật.

Anh siết chặt tay:

“Nhất định sẽ top 100 khối tự nhiên!”

Khi Đồng Thương Hành về nhà và điểm của Kiều An, ông vui, lập tức thưởng tiền cho cô.

Còn Đồng Kiều Bác thì kỳ thi giữa kỳ, chỉ bài kiểm tra định kỳ. Lần thi , nên thưởng. Lần chỉ Kiều An nhận tiền thưởng mà “đỏ mắt”.

May mà cuối kỳ sẽ thi liên trường đầu tiên, một kỳ thi quan trọng với học sinh cấp ba. Đồng Thương Hành hứa nếu thi , phần thưởng sẽ hậu hĩnh.

Thật , Đồng Kiều Bác cũng quá quan tâm đến tiền thưởng. Dù thưởng nhiều, cũng chẳng thời gian để tiêu.

Đồng Kiều Bác để ý đến điểm của là vì… Kiều An học quá giỏi, còn thì quá kém, cảm thấy thật mất mặt khi trai mà thua xa em gái.

Kiều An những suy nghĩ “ mà thấy hổ” của Đồng Kiều Bác. Lúc gọi video với Bạc Lục Ly, cô :

“Anh , em chỉ kém Tề Thịnh Vinh đúng một điểm thôi, nhưng quyết tâm quá mạnh, bỏ hẳn khối xã hội để tập trung khối tự nhiên. Nếu thì điểm khối xã hội của cũng tụt nhiều như thế. Chỉ nửa học kỳ mà vượt qua em, còn học kỳ 2 nữa…”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-em-gai-cua-anh-trai-cuong-sung/chuong-58-set-danh.html.]

Ai mà chẳng nhất. Từ khi Kiều An vươn lên vị trí 1 khối tự nhiên cuối học kỳ , cô tụt xuống. Vậy mà Tề Thịnh Vinh vượt mặt.

ghen tị buồn bã, chỉ lo lắng.

một Tề Thịnh Vinh, thì sẽ còn nhiều như Tề Thịnh Vinh, những đang dốc lực để bứt phá, thể là trong giai đoạn , hoặc ở lớp 11.

Bạc Lục Ly hiểu Kiều An rõ. Chỉ cần nét mặt cô, cô đang lo lắng.

Anh mỉm nhẹ:

“Kiều An, em đang tiến bộ, khác cũng . Em thể ngăn vượt qua .”

Kiều An gãi đầu ngượng ngùng:

“Em cho vượt qua…”

Chỉ là… lo lắng tiến bộ bằng .

“Thật , khi tiến bộ nhiều hơn em .” Bạc Lục Ly khẽ, ánh mắt trêu chọc.

“Em quên , em còn tham gia thi học thuật môn Vật lý, tốn nhiều thời gian cho nó. Anh xem điểm vòng hai của Tề Thịnh Vinh cao lắm, mà theo như em thì bỏ hẳn ôn thi học thuật. Có lẽ nửa học kỳ dành thời gian cho thi học thuật .”

Nếu mất thời gian cho thi học thuật, thì dù tiến bộ nhanh hơn Kiều An, cũng là quá nhiều.

Kiều An chợt nhớ : đúng , Tề Thịnh Vinh từng sẽ học chuyên về Vật lý…

Vậy thì việc bỏ ôn thi cũng là bình thường.

“Thôi, nghĩ nữa. Đợi thi cuối kỳ xem kết quả.” Kiều An thở dài,

“Em sẽ lơ là . Dù hiện tại giảm thời gian học khối xã hội, nhưng vẫn bỏ hẳn. Còn nửa học kỳ nữa, , em định sẽ bỏ bộ để tập trung.”

Ánh mắt cô đầy quyết tâm.

Bạc Lục Ly gật đầu:

“Được thôi. Em học lâu , cũng tích lũy nhiều. Nếu giờ em cạnh tranh vị trí 1 với Tề Thịnh Vinh, thì cứ .”

Kiều An nghiêng đầu :

“Anh… thấy việc em tranh vị trí 1 là ?”

“Có gì mà ?” Bạc Lục Ly ,

“Hơn nữa, em đang tranh vị trí 1. Em chỉ đang so sánh tốc độ tiến bộ. Em thấy tiến bộ nhanh hơn, thì em nghĩ đủ cố gắng, em bắt đầu điều chỉnh bản …”

Anh đúng y những gì Kiều An đang nghĩ, sai một chút nào.

Kiều An , từ từ mỉm .

“Anh…”

Bạc Lục Ly cũng cô, nở nụ dịu dàng.

Thật tuyệt khi một hiểu đến thế. Anh hiểu cô, thấu cảm với cô, cách an ủi và hỗ trợ cô. Cả hai cùng tiến về phía , cùng nâng đỡ , mà ai thấy mệt mỏi.

“Kiều An, tiếp tục cố gắng nhé.”

Sau kỳ thi giữa kỳ, tiến độ học tăng nhanh.

Kiều An dồn bộ tâm trí ôn thi học thuật và các môn khối tự nhiên. Khối xã hội thì cô vẫn giảng, vẫn bài tập đầy đủ. nếu còn thời gian, cô sẽ lấy đề khối tự nhiên hoặc đề thi học thuật .

Thời gian ngoài giờ học cực kỳ quý giá, cô để lãng phí dù chỉ một phút.

Ban đầu, một vài giáo viên khối xã hội ý kiến. khi thầy Lâm Văn Giác chuyện với họ, ai can thiệp nữa.

Trước đây, các thầy cô còn gọi Kiều An trả lời câu hỏi. Giờ thì họ cũng nữa.

Những giáo viên , chính là những khiến Kiều An cảm thấy ấm lòng.

Đường Linh Thành thì bài vở và các thầy cô gia sư “ép đến phát điên”. mỗi thấy nản, bỏ cuộc, chỉ cần liếc sang Kiều An, luôn học tập nghiêm túc, tràn đầy năng lượng là động lực để tiếp tục.

Thời tiết ngày càng nóng, và kỳ thi học thuật vòng chung kết sẽ diễn ngay kỳ thi cuối kỳ.

Hai kỳ thi gần như sát , khiến áp lực của Kiều An tăng lên rõ rệt.

Lúc , Bạc Lục Ly với cô:

“Kiều An, đợi thi cuối kỳ xong, sẽ đến thành phố C đón em. Mình cùng Kinh Thị nhé.”

Bạc Lục Ly thi cuối kỳ sớm hơn một chút, nhưng vẫn còn học bù. Vì tham gia thi học thuật, học bù nữa.

Kế hoạch của là học bù đến khi Kiều An thi xong, đến đón cô.

Mắt Kiều An sáng lên:

“Anh… đến nhà em ?!”

Bạc Lục Ly gật đầu, mỉm :

“Nếu em nhiệt tình đón tiếp, thì thể ở một đêm.”

“Đón tiếp! Đón tiếp nhiệt liệt luôn!!” Kiều An vui sướng.

Bạc Lục Ly từng đến nhà cô đây!

Thế là Kiều An đem tin kể cho Đồng Thương Hành, Bạch Chỉ Lan và Đồng Kiều Bác.

Đồng Thương Hành bất ngờ, :

“Cuối cùng thằng bé cũng chịu đến… Ba còn tưởng thằng bé sẽ bao giờ tới đây.”

Ông để trách móc, mà chỉ là đùa vui.

Kiều An ngây ngô.

Bạch Chỉ Lan cũng ngạc nhiên, :

“Hoan nghênh thằng bé đến. Không chỉ một đêm, ở bao lâu cũng .”

Bà thật lòng nghĩ . Trong mắt bà, nhà thiếu Bạc Lục Ly, nếu thể bù đắp thì nên bù đắp. Vì Kiều An luôn nhớ đến , nên họ cũng dám can thiệp.

Chỉ Đồng Kiều Bác là… Cảm giác như sét đ.á.n.h giữa trời quang!

 

Loading...