Xuyên Thành Em Gái Của Anh Trai Cuồng Sủng - Chương 54: Dạy Dỗ
Cập nhật lúc: 2025-10-14 05:59:26
Lượt xem: 8
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Kiều An gói xong sủi cảo thì gửi ảnh cho Bạc Lục Ly. Cô giờ đang ở nhà một , dù mạnh mẽ đến thì đôi lúc cũng sẽ thấy cô đơn.
Cô chỉ thể chia sẻ hình ảnh, dùng những lời vui vẻ để xua cảm giác lặng lẽ của .
“An An, giúp mang sủi cảo bàn nhé!”
“Dạ!” Kiều An đáp, cất điện thoại chạy .
Bữa cơm tất niên ở nhà họ Đồng rôm rả. Vì các dì nghỉ Tết, Bạch Chỉ Lan giỏi nấu nướng nên cả nhà quyết định ăn lẩu cho đơn giản mà vẫn vui.
Sủi cảo là cả nhà cùng gói. Kiều An gói nhất, còn Đồng Kiều Bác…
Gói khép miệng, như cái bánh bao.
Lẩu nấu xong, sủi cảo cũng hấp lên bàn. Đồng Thương Hành trêu:
“Kiều Bác, sủi cảo con gói thì tự ăn nhé, đừng tranh phần khác!”
Đồng Kiều Bác cứng đầu:
“Con ăn mà!”
Kiều An và Bạch Chỉ Lan chỉ .
Khi cả nhà chuẩn bắt đầu ăn, Đồng Thương Hành ho nhẹ một tiếng, dáng lớn phát biểu.
Ba còn ông, trong khi TV đang phát chương trình đón giao thừa.
“Khụ khụ, với tư cách là chồng của Chỉ Lan, là ba của Kiều Bác và An An, hôm nay ba vài lời.”
Dù ngại, nhưng là từng trải, ông nhanh chóng lấy bình tĩnh, ánh mắt đầy ấm áp:
“Năm nay cuối cùng gia đình cũng đoàn tụ, công chúa nhỏ của chúng trở về!”
Vừa dứt lời, Đồng Kiều Bác vỗ tay rầm rầm:
“Hoan nghênh!!”
Mọi như kiểu “ gì ?”
Đồng Thương Hành liếc một cái:
“Đừng lố.”
Rồi ông tiếp tục:
“Mấy tháng qua, khí trong nhà . An An giỏi, Kiều Bác cũng ngày càng trưởng thành. Ba với các con mà thấy vui và mãn nguyện. Hy vọng năm mới, cả nhà vẫn hạnh phúc, vui vẻ. Hy vọng ba tiếp tục kiếm tiền lo cho gia đình, tiếp tục chăm sóc , trai lời và quan tâm em gái, còn em gái thì sống vui vẻ, hạnh phúc như một công chúa nhỏ!”
Ông nâng ly:
“Ba sẽ vai trò của , chăm lo cho gia đình, cố gắng kiếm tiền. Cạn ly!”
Bạch Chỉ Lan:
“Mẹ sẽ vai trò của , chăm sóc các con. Cạn ly!”
Đồng Kiều Bác:
“Con sẽ vai trò trai, chăm sóc con bé . Cạn ly!”
Kiều An: “…”
Cô nhịn , nâng ly sữa:
“Con sẽ vai trò con gái, cố gắng học hành. Cạn ly!”
Bốn cụng ly, vui vẻ uống hết.
“Nè! Lúc nãy em là sẽ vai trò em gái chứ!” Đồng Kiều Bác nhăn mặt.
Kiều An mỉm :
“Chờ vai trò trai em sẽ .”
Đồng Kiều Bác: “…”
Tết năm nay thật sự vui. Có những ngày tưởng chừng bình thường, nhưng khi gắn cho nó một ý nghĩa đặc biệt, nó sẽ trở nên đáng nhớ vô cùng.
Đặc biệt là Tết.
Kiều An cảm nhận rõ ràng, từ hôm nay trở , khí trong nhà càng thêm ấm áp. Những cảm xúc lạ lẫm đây cũng tan biến.
Cô cảm thấy đây chính là gia đình của .
Cảm giác khiến cô thấy dễ chịu, trong lòng cũng chút ấm áp. Vì , cô thật sự thấy vui khi ở nhà.
Ngay cả khi sang nhà họ Bạch mùng 2, tâm trạng cô vẫn ảnh hưởng.
Có lẽ vì hôm giao thừa Bạch Thi Đồng “sốc”, nên mùng 2 yên ắng, gây chuyện, mách lẻo gì cả.
Mùng 3, sáng sớm, Kiều An dậy chuẩn đến trường thực nghiệm.
“An An, con nghỉ thêm vài hôm , Tết mà, cần vất vả ?” Bạch Chỉ Lan thức dậy, thấy cô chuẩn ngoài thì lo lắng.
Đồng Thương Hành cũng xuống lầu, thì gật đầu đồng tình.
Còn Đồng Kiều Bác thì thấy mặt, chắc đến trưa mới ló đầu .
Kiều An tự chuẩn một hộp sữa, luộc thêm quả trứng để ăn sáng.
Nghe bà , cô lắc đầu:
“Không , vòng hai sắp thi , thời gian gấp lắm. Con còn nhiều phần thực nghiệm hiểu, tranh thủ đến trường luyện thêm.”
Vừa ăn xong, cô dậy, giọng nhẹ nhàng:
“Ba , con nhé. Trưa con ăn ngoài, nếu quán nào mở thì con sẽ về.”
“Vậy con nhớ cẩn thận nha!”
“Dạ” — giọng xa dần.
Đồng Thương Hành và Bạch Chỉ Lan , đều thở dài bất lực.
Dù con quá nghiêm túc quá lười, thì với cha , vẫn là chuyện khiến họ lo.
—
Khi Kiều An đến phòng thí nghiệm, nơi vẫn ai, chỉ bảo vệ đang nhiệm vụ.
Cô mở cửa phòng thí nghiệm một cách thuần thục, bắt đầu thực hành theo kế hoạch chuẩn từ tối hôm .
Thầy Cừu đến lúc 10 giờ, thấy Kiều An mặt thì bất ngờ:
“Em thật sự đến ?”
“Em chào thầy.” Kiều An gật đầu nghiêm túc, “Thời gian gấp lắm ạ.”
Nói , cô cúi đầu tiếp tục thực nghiệm.
Thầy Cừu ăn bánh bao, xuống bàn quan sát cô .
Đợi Kiều An xong, thầy mới :
“Em tuy kiên định, nhưng vì kinh nghiệm nên kết quả thể chỉ ở mức trung bình. Muốn đạt điểm cao thật sự khó.”
Kiều An khựng , bất lực:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-em-gai-cua-anh-trai-cuong-sung/chuong-54-day-do.html.]
“Em thiếu kinh nghiệm. dù kiên định vẫn hơn là lung lay. Em cố gắng hết sức, đến đến đó.”
“Em tin thầy ?” Thầy Cừu đột nhiên hỏi.
“Dạ?” Kiều An ngơ ngác.
“Nếu tin thầy, thì thử ôn tập theo kế hoạch của thầy xem ?”
Kiều An sững , bật :
“Thầy chịu hướng dẫn thì em mừng lắm, ?”
“Em tin thầy ? Không sợ thầy chỉ “giả vờ” , em mất thời gian quý giá?”
Kiều An :
“Trình độ của thầy thế nào, em vẫn thể đ.á.n.h giá . Những gì thầy chỉ đây cho thấy thầy giỏi về Vật lý. Thầy chịu giúp em thì đúng là em quá may mắn !”
Thầy Cừu , vẻ mặt bất lực:
“Em đúng là lanh lợi, mà thầy thích kiểu học rập khuôn.”
Thầy dậy, cầm cuốn sổ tay thực nghiệm của Kiều An đặt sang một bên:
“Nếu em thi học thuật, thì hiểu rõ thi học thuật là gì, kiểm tra cái gì. Cuối cùng, em hiểu bản chất của môn Vật lý. Cuốn sổ dùng , quá cứng nhắc. Thi học thuật quan trọng nhất là sự linh hoạt. Chỉ cần đầu óc nhanh nhạy, suy nghĩ, thì dù kinh nghiệm vẫn . Còn nếu quá nhiều kinh nghiệm mà đầu óc chậm chạp thì cũng xử lý những đề mới lạ. Thời gian của em nhiều, nên chúng chỉ thể bắt đầu từ…”
Thầy Cừu tên đầy đủ là Cừu Dịch Khôn, còn khá trẻ, giống hình ảnh “thầy Vật lý đầu hói” thường thấy.
Từ lúc thầy bắt đầu hướng dẫn Kiều An, khí chất của thầy đổi hẳn. Nhắc đến thi học thuật là thầy nghiêm túc ngay, còn vẻ xuề xòa thường ngày.
Ngay từ những lời đầu tiên, Kiều An cuốn hút. Những điều thầy khiến cô đầu tiên hiểu sâu về thi học thuật và về Vật lý.
Cô tập trung cao độ, tiếp thu từng điều thầy dạy.
Và chính khoảnh khắc , nhờ cơ duyên và nhờ thầy Cừu Dịch Khôn, cánh cửa của thế giới Vật lý rộng lớn thật sự mở với Kiều An.
Nơi đó là bầu trời đầy , là vũ trụ biến đổi ngừngLàl
Là thời gian và gian, là năng lượng và vật chất.
Là giấc mơ của Kiều An.
“Thầy Cừu thật sự quá giỏi. Em cảm thấy những gì thầy dạy đều là những điều em từng nghĩ đến. Hóa nhiều cách tiếp cận khác , cứ theo sách là đúng, chỉ cần tự suy nghĩ và tưởng tượng!” Kiều An với vẻ mặt đầy ngưỡng mộ.
Bạc Lục Ly ở đầu video cũng nghiêm túc lắng .
Kiều An kể bộ những gì thầy Cừu dạy, và lúc Bạc Lục Ly mới nhận : thầy Cừu là một giáo viên Vật lý cấp ba bình thường.
Một quan điểm của thầy còn mới mẻ hơn cả những giáo sư mà Bạc Lục Ly từng xem qua.
“Chỉ cần là thầy tầm thường.”
Sau khi Kiều An kể xong, Bạc Lục Ly hỏi:
“Thầy lý do vì dạy em ? Vì thấy em tiềm năng ?”
Kiều An lắc đầu:
“Em cảm thấy chỉ vì tiềm năng. Giống như thầy đang dùng kết quả của em để chứng minh điều gì đó. Em chắc chắn thầy bí mật riêng.”
Bạc Lục Ly gật đầu:
“Ừ, thầy đúng là đơn giản.”
Anh nghĩ một lúc tiếp:
“ nếu thầy thật lòng dạy, thì em cứ học với thái độ tôn trọng là .”
Kiều An gật đầu mạnh mẽ, tươi:
“Em sẽ ghi nhớ hết, tối nay chia sẻ với nhé!”
Bạc Lục Ly mỉm trong video.
“Anh thầy dạy gì, mà thích việc em luôn chia sẻ thứ với .”
Với Kiều An, những điều đều là thứ cô chia sẻ với Bạc Lục Ly. Anh chia sẻ thứ với cô, giúp cô ôn thi, ghi chú, dành thời gian hướng dẫn. Vậy thì cô cũng chia sẻ .
—
Nhờ thầy Cừu hướng dẫn trực tiếp, Kiều An cảm nhận rõ sự tiến bộ của .
Lần , thầy chỉ bên chỉ như , mà giảng giải từng bước, cùng cô thực hành các bài thực nghiệm.
Thầy dạy những bài phức tạp hơn, thậm chí là các bài thực nghiệm kết hợp nhiều phần, độ khó cao.
Mỗi ngày, Kiều An rời phòng thí nghiệm lúc 5 giờ rưỡi, về nhà ăn tối xong là tiếp tục học. Không chỉ dùng sách cũ, cô còn mua thêm một cuốn bách khoa thư về Vật lý.
Thầy Cừu dạy nhiều thứ mà đây cô từng . Mỗi tối, chỉ riêng việc tổng kết kiến thức ban ngày mất đến nửa đêm.
Suốt một thời gian dài, ngay cả lúc ăn cơm, Kiều An cũng đang suy nghĩ.
Nhà họ Đồng tuy lo lắng cho cô, nhưng vì cô rõ từ , nên ai dám phiền. Ngay cả Bạch Chỉ Lan cũng dám quấy rầy, chỉ cố gắng nấu món ngon để cô ăn nhiều hơn.
Còn Đồng Kiều Bác, vẫn kiên trì đưa đón cô mỗi ngày. Dù Kiều An cần, nhưng vẫn .
Cô đành chấp nhận, bất lực cảm động.
—
Trước ngày khai giảng, Kiều An cuối cùng cũng tự thành một bài thực nghiệm lớn do thầy Cừu giao.
Đó là bài kết hợp nhiều thí nghiệm nhỏ, cực kỳ phức tạp, đòi hỏi kiến thức hệ thống cao.
Thầy kiểm tra xong, mỉm :
“Không tồi, . Em còn bền bỉ hơn thầy tưởng. Thầy nghĩ em sẽ theo kịp, ngờ em . Rất giỏi.”
Kiều An ngượng ngùng :
“Là nhờ thầy dạy , em thật sự cảm ơn thầy.”
“Không cần cảm ơn. Thầy , giúp em cũng là giúp chính .” Thầy dừng một chút tiếp:
“Được , phần dạy của thầy đến đây là kết thúc. Từ giờ thầy sẽ đến nữa, em tự nghiên cứu tiếp nhé.”
Kiều An sững , bối rối:
“Thầy…”
“Những gì thầy thể dạy, thầy dạy hết. Còn là phần em tự học. Vật lý là môn rộng lớn, tự khám phá.” Thầy nghiêm túc.
Kiều An hiểu thầy thật lòng. Cô mím môi, cúi 90 độ:
“Thầy Cừu, em cảm ơn thầy nhiều.”
“Em cố gắng thi nhé. Sau nếu gặp , em chỉ thể hỏi thầy những kiến thức trong sách giáo khoa thôi. Cố lên.” Thầy vỗ vai cô, rời khỏi phòng thí nghiệm.
Kiều An theo bóng lưng thầy, một nữa tò mò: rốt cuộc thầy câu chuyện gì phía ?
—
Học kỳ 2 bắt đầu, khác mấy so với học kỳ 1. Chỉ là thầy cô và học sinh quen hơn, nên khai giảng là bắt đầu học ngay.
Kiều An vẫn giữ nhịp học đều đặn: học lớp, ôn bài giờ học, cuối tuần thực nghiệm.
Và , ba tháng trôi qua, vòng bán kết cuộc thi học thuật Vật lý cấp quốc gia chính thức bắt đầu.