Xuyên Thành Em Gái Của Anh Trai Cuồng Sủng - Chương 48: Thanh Cao

Cập nhật lúc: 2025-10-14 05:59:20
Lượt xem: 11

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Trước cổng trường huyện một cây cổ thụ lớn, xem như biểu tượng của trường. Dù là mùa đông, lá cây vẫn còn xanh, rực rỡ như mùa hè nhưng giữa khung cảnh tuyết trắng, nó vẫn nổi bật.

Thế nhưng, lúc , thứ thu hút ánh hơn cả là cô gái tán cây.

Cô mặc áo lông vũ trắng, quần jeans đơn giản, cổ quàng khăn đỏ rực. Màu đỏ nổi bật nền trắng càng cô thêm nổi bật.

Làn da trắng mịn, tóc buộc đuôi ngựa đơn giản, rối vì gió. Dù vóc dáng nhỏ nhắn, gương mặt cô như vẽ , đôi mắt long lanh như bầu trời đầy .

Cô cứ thế đó, giữa dòng học sinh mặc đồng phục qua , tạo nên một sự đối lập rõ rệt.

“Kiều An.”

Bạc Lục Ly khẽ động môi, ánh mắt chạm ánh mắt cô.

Kiều An cũng thấy ngay lập tức. Dù mặc đồng phục giống , vẫn luôn nổi bật. Từ xa, cô nhận .

Cô mỉm rạng rỡ với , nụ như ánh nắng giữa mùa đông lạnh giá.

, cả hai cùng bước về phía .

Kiều An bước nhanh tới, Bạc Lục Ly cũng .

“Này… Anh Ly ca!” Một nam sinh bên cạnh thốt lên.

Bạc Lục Ly để ý, chỉ tập trung về phía Kiều An.

Trước khi đến gần, Kiều An thu hút ánh của nhiều . Khi xuất hiện, ánh mắt càng đổ dồn về phía họ. Ai cũng nhận họ đang về phía .

Khi gần đến nơi, Bạc Lục Ly khẽ dừng , tay siết chặt vạt áo, cố kiềm chế cảm xúc đang dâng lên.

Kiều An thì kiềm chế. Cô bước tới, ôm một cái thật nhanh.

Rồi buông ngay.

Cô ngẩng đầu, tươi:

“Anh bất ngờ ?”

Bạc Lục Ly cô, khóe môi khẽ cong lên. Chỉ hai chữ:

“Bất ngờ.”

Hai đó, , ánh mắt đầy niềm vui.

Lúc , mấy nam sinh cùng Bạc Lục Ly cũng chạy tới, một phấn khích :

“Trời ơi, hóa tiểu tiên nữ đến tìm Ly! Bảo chẳng để ý ai, thì là giấu kỹ thế!”

Mấy mặt mày đầy vẻ hóng chuyện, còn mặt trêu chọc.

“Đừng linh tinh!” Bạc Lục Ly quát.

Khi Kiều An mặt, chẳng buồn đáp mấy lời đùa cợt. khi cô ở đây, mấy chuyện đó.

Kiều An lắc đầu, giận, ngược còn mỉm :

“Chào , em là em gái của Bạc Lục Ly, tên là Kiều An. Anh em ít , mong giúp đỡ ở trường nhé.”

Một cô gái xinh như tiên chuyện dễ thương như , mấy nam sinh lập tức như ban ân, thi đáp lời:

“Trời ơi, Ly ca giỏi thế, tụi giúp gì !”

“Kiều An là em gái Ly, thì cũng là em gái tụi ! Anh tên là…”

“Kiều An ơi, tên là…”

“Kiều An dùng WeChat ?”

Bạc Lục Ly thấy , trong lòng khó chịu, cảm giác bực bội lan nhẹ.

Anh đưa tay nắm lấy tay Kiều An, nhỏ:

“Đừng để ý họ, thôi.”

Kiều An gật đầu chào , ngoan ngoãn theo .

Cách đó xa.

“Trời ơi! Trần Tuyết, cô gái xinh thế đến tìm Bạc Lục Ly, chắc là bạn gái ! Bảo chẳng để ý ai, hóa !”

“Cô thật…”

Trần Tuyết mím môi, sắc mặt khó coi.

bất ngờ bước nhanh, đuổi theo Kiều An và Bạc Lục Ly.

Kiều An ngơ ngác cô gái đang chạy tới, vẻ mặt đầy khó hiểu.

Cô gái sang Bạc Lục Ly, hỏi thẳng:

“Cô là gì của ?”

Bạc Lục Ly cau mày.

Kiều An định trả lời:

là…”

Bạc Lục Ly kéo tay cô, :

“Không cần chuyện với liên quan. Đi thôi, đưa em ăn tối.”

Nghe , mặt Trần Tuyết đỏ bừng, gần như sắp .

Bạc Lục Ly thể lạnh lùng, thể để ý đến cô . giờ là “ liên quan” mặt khác, chứng tỏ từng để cô mắt, dù cô theo đuổi suốt ba tháng.

Trần Tuyết kiểu mặt dày. Dù giận đến mức , nhưng thấy Bạc Lục Ly rời cùng Kiều An, cô thể tiếp tục đuổi theo.

Mắt cô đỏ hoe, nhưng vẫn cố gắng mặt .

Mấy bạn của Trần Tuyết cũng chạy theo cô , ai nấy đều khó xử. Cuối cùng, một bạn nữ lấy hết can đảm lên tiếng:

“Tiểu Tuyết … đừng buồn nữa. Sau đừng thích Bạc Lục Ly nữa, bạn gái .”

“Không! Tớ vẫn thích !” Trần Tuyết lau nước mắt bướng bỉnh .

“Vậy thì… nên tìm hiểu rõ xem họ là gì của . Cô gái đó mặc đồng phục, cũng học trường nào. Mà điều kiện chắc chắn bằng , nhà thì…”

Dù khi thích ai đó thường để ý đến điều kiện, nhưng trong thực tế, vẫn sự so sánh ngầm về gia thế.

Trần Tuyết , phản bác:

“Cậu gì chứ! Cô … cô hề kém tớ về ngoại hình. Hơn nữa… nhà cô chắc chắn giàu hơn nhà tớ! Tớ nhận chiếc đồng hồ tay cô , loại đó hơn hai mươi vạn! Cả bộ quần áo cũng là hàng mới nhất của Y brand mùa đông…”

Càng , Trần Tuyết càng thấy khó chịu. Ban đầu cô chạy đến chỉ để hỏi, mà còn đ.á.n.h giá đối thủ. thấy thua tập.

Điểm duy nhất thể so…

Có lẽ là cả hai đều xinh.

Mấy bạn khác: “…”

Ai cũng thật ngoại hình Trần Tuyết cũng bằng cô gái vì Trần Tuyết đang thất tình, chẳng ai nỡ tổn thương thêm.

Ai cũng bất ngờ. Trần Tuyết vốn gia thế , tính cách mạnh mẽ, hiểu rộng, nên luôn là nổi bật trong nhóm.

đây cũng là huyện nhỏ, tiền đến mấy thì cũng kiểu học sinh cấp ba đeo đồng hồ hơn hai mươi vạn!

Hai mươi vạn đó!

Bạc Lục Ly rõ ràng nghèo như , quen … một giàu đến thế?

Hơn nữa, cách họ cư xử, rõ ràng mối quan hệ bình thường.

Thực , ngay cả Kiều An cũng chiếc đồng hồ đó đắt như . Nếu , chắc chắn cô sẽ đeo ngoài.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-em-gai-cua-anh-trai-cuong-sung/chuong-48-thanh-cao.html.]

Nhà họ Đồng giàu, Đồng Thương Hành và Bạch Chỉ Lan chỉ mong thể bù đắp cho cô con gái mới tìm , nên cái gì cũng đưa cho cô.

Vì học sinh dùng điện thoại trong trường, nên đồng hồ là vật dụng cần thiết.

Ngăn kéo của Kiều An vài cái, nhưng cô luôn chọn chiếc đơn giản nhất để đeo.

Trường Nhị Trung là trường cấp ba nhất tỉnh, học sinh giỏi nhiều, nên một chiếc đồng hồ dù đắt cũng gây chú ý.

, cô giá trị thật của nó.

Lúc , Kiều An đang lén Bạc Lục Ly.

Bạc Lục Ly bất lực dừng , hỏi:

“Em gì thế?”

Ánh mắt cô dù chỉ là liếc trộm, nhưng như xuyên thẳng .

Kiều An bĩu môi:

“Em thấy cô gái lúc nãy hợp với . Anh đừng phát triển mối quan hệ vượt quá tình bạn với cô !”

Bạc Lục Ly suýt bật , khóe môi cong lên, đột nhiên hỏi:

“Vậy em thấy kiểu nào hợp với ?”

Kiều An sững .

Sau đó cô trừng mắt:

“Kiểu nào cũng hợp! Anh từng nhắc em yêu sớm, thì cũng yêu sớm! Yêu sớm hại, ảnh hưởng học tập, cho sức khỏe!”

“Phì…” Bạc Lục Ly bật thật sự.

Kiều An vẫn trừng mắt, rõ ràng hài lòng với thái độ của .

Bạc Lục Ly giơ tay đầu hàng, :

“Được , . Yêu sớm , sẽ yêu sớm.”

Kiều An lúc mới thở phào:

“Nhớ kỹ đó.”

“Nhớ .” Bạc Lục Ly gật đầu.

Kiều An bắt đầu ríu rít kể chuyện, lúc thì về trường huyện, lúc thì kể chuyện dọc đường, lúc thì cô định dọa một phen…

Bạc Lục Ly mỉm , chăm chú lắng từng lời cô .

Từng phút, từng giây lúc , đều là những ký ức ấm áp mà sẽ nhớ mãi về .

Anh dẫn cô đến một quán mì nhỏ.

“Quán mì ngon lắm, đầu bếp là tay nghề lâu năm. Anh nghĩ em sẽ thích.” Bạc Lục Ly .

Kiều An gật đầu lia lịa, theo bước .

Đang là kỳ nghỉ, khách chủ yếu là học sinh, quán khá đông.

Hai tìm một góc xuống, gọi hai tô mì gà.

Sau khi nhân viên rời , Kiều An nghiêng đầu quan sát quán. Dù đơn sơ, nhưng sạch sẽ. Vì phục vụ học sinh nên giá cả cũng rẻ.

Đầu bếp nhanh, hai tô mì mang ngay. Bạc Lục Ly đưa đũa cho Kiều An.

Cô hít một thật sâu, mùi nước dùng thơm ngào ngạt, sợi mì trắng mịn khiến cô kiềm , lập tức ăn ngay.

Bạc Lục Ly hỏi:

“Sao tự nhiên đến đây?”

“Nhớ .” Kiều An gần như chui cả mặt tô mì, vẻ mặt đầy mãn nguyện.

Bạc Lục Ly cô, khóe môi càng cong hơn.

Trước mặt là một cô gái thể ăn sơn hào hải vị ở nhà họ Đồng, nhưng cũng thể ở quán mì bình dân, vui vẻ ăn một tô mì đơn giản.

Thật tuyệt.

Kiều An ăn một miếng mì, cảm thấy bụng ấm lên. Cô ngẩng đầu:

“Anh, hôm nay em bay đến đây đó…”

Bạc Lục Ly cô, ánh mắt đầy thắc mắc, hiểu .

Kiều An cúi đầu, mắt đỏ:

“Sau đừng đến thành phố C thăm em nữa. Em sẽ về thăm . Bay thì nhanh lắm, với em nhiều tiền thưởng lắm, em…”

“Được.” Bạc Lục Ly cắt ngang.

Kiều An sững , ngơ ngác ngẩng đầu .

Bạc Lục Ly :

“Đi tàu thì mất thời gian. Em bay đến thăm , phản đối. chỉ cần nghỉ hè và nghỉ đông thôi, còn trong học kỳ thì cần đến.”

“À…” Kiều An vẫn ngơ ngác.

ngờ đồng ý nhanh như !

Thật xót xa khi nghĩ đến việc tàu hơn hai mươi tiếng, ăn uống ngon, ngủ yên, cực khổ đủ đường. Nên cô mới nghĩ: để cô về thăm .

“Có thấy lạ khi đồng ý để em về thăm nhận tiền thưởng em đưa cho đúng ?” Bạc Lục Ly hỏi.

Kiều An gật đầu ngơ ngác. là cô nhận đồ từ nhà họ Bạc, nhưng tiền thưởng do cô tự dành dụm, cũng nhận?

Bạc Lục Ly thấy , nhịn , dùng đũa gõ nhẹ lên trán cô.

Rồi :

“Vì thiếu gì cả, nên cần. Quần áo vẫn mặc, ăn uống cũng thiếu. Em đưa tiền cho chẳng qua là để đổi từ đồ bình thường sang đồ đắt tiền hơn, mà thì cần. nếu em về thăm kỳ nghỉ, sẽ vui.”

Anh thêm ở trung tâm gia sư, học sinh tiến bộ rõ rệt, phụ cũng thưởng tiền.

Trường học cũng tiền thưởng theo kết quả thi, cộng thêm khoản học phí mà đây dành dụm cho Kiều An, quá túng thiếu.

Về ăn mặc, điều kiện , nhưng cũng đói, lạnh. Đi thăm cô thì tốn kém, nhưng nếu cô về thăm , phản đối.

Mấy năm nay, Kiều An vẫn là về thăm . Sau , khi thời gian kiếm tiền, sẽ thăm cô.

Bạc Lục Ly thấy gì to tát. Trước đây nhận đồ từ nhà họ Đồng là để bảo vệ Kiều An.

Giờ đây, Kiều An dùng chính tiền thưởng của để về thăm , nhà họ Đồng thấy cũng sẽ cảm giác áp lực. với Bạc Lục Ly, đó là một cách khác để bảo vệ cô.

Kiều An xong, khóe miệng nở nụ rạng rỡ.

ngay mà!

Bạc Lục Ly kiểu quá lạnh lùng xa cách như vẫn nghĩ. Anh kiểu “thanh cao” đến mức từ chối tất cả.

Cô thật sự vui.

, Bạc Lục Ly cũng .

Anh tìm một miếng thịt gà trong tô mì, tự nhiên gắp sang chén của Kiều An.

từ chối, chỉ bằng ánh mắt đầy ấm áp đút miệng:

“Ngon quá!”

Bạc Lục Ly cong môi :

“Vậy ăn nhiều nhé.”

 

Loading...