Xuyên Thành Em Gái Của Anh Trai Cuồng Sủng - Chương 4: Phòng Ở
Cập nhật lúc: 2025-10-13 07:19:08
Lượt xem: 24
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Khụ khụ.” Đồng Kiều Bác ho khan một tiếng, cố ý thu hút sự chú ý.
Đồng Kiều An , ánh mắt thậm chí còn chẳng buồn liếc đến.
Đồng Thương Hành chỉ mải mê vui sướng, ánh mắt trìu mến Đồng Kiều An, quên mất bên cạnh còn con trai .
Mà Bạch Chỉ Lan thì khỏi , chỉ lo lau nước mắt, để ý Kiều An gọi .
Đồng Kiều Bác: “...”
Chuyện khiến chút vui. Cậu nhịn lên tiếng: “Đồng Kiều An!”
Kiều An đầu , biểu cảm gì, ánh mắt mang theo vẻ nghi hoặc.
Đồng Kiều Bác: "Cô..." Sao gọi là ?
"Hả?" Kiều An nhíu mày.
Đồng Kiều Bác: “Trả cái cốc nước...”
Kiều An gì thêm, đưa cái cốc cho .
Lúc , Đồng Thương Hành và Bạch Chỉ Lan cuối cùng cũng chú ý đến .
Đồng Thương Hành : “Con là trai, đưa nước cho em gái uống thì ? Lớn đầu mà vẫn còn hiểu chuyện như .”
Đồng Kiều Bác: “...”
Bạch Chỉ Lan: “Kiều Bác, chẳng con chỉ dùng riêng một cái cốc thôi ? Cốc nước An An uống , con uống nước ngọt .”
Đồng Kiều Bác: “...” Lúc mới nhớ con dùng chung cốc với khác hả??
Cậu thật sự tức giận đó!
Giờ phút , dường như thể đoán , trong nhà sẽ còn địa vị của nữa!
Đồng Kiều Bác vô cùng tức giận, dù cũng tức giận vì cha đối xử khác biệt, là tức giận vì Kiều An gọi một tiếng “”.
Cậu mím môi, vặn nắp cốc uống một ngụm nước đầy vẻ bực dọc.
Đến khi uống xong, cứng đờ , ánh mắt về phía cái cốc tay, cái cốc mà Kiều An trả …
Má nó!
Đồng Thương Hành, Bạch Chỉ Lan, Kiều An đều .
Đồng Kiều Bác ngây , ánh mắt dại cái cốc tay, dường như thể tin gì.
Cậu chính là... nay dùng chung cốc với ai!
Vẻ mặt của thật sự chút ngốc nghếch. Đồng Kiều Bác liếc mắt chú ý thấy…
Ngồi bên cạnh , Kiều An lặng lẽ dịch về phía điện thoại của Bạch Chỉ Lan một chút, cách giữa cô và càng lớn hơn.
Đồng Kiều Bác: “............”
Hai tai đột nhiên nóng bừng!
Đồng Thương Hành chú ý đến, nghĩ dù cũng là con trai , bèn tìm cách giải vây cho .
“An An, chỉ cần đòi những đãi ngộ thuộc về Lục Ly thôi ? Còn cần gì khác ? Thành tích của nó thể một trường hơn.”
Kiều An tuy là Đồng Kiều An thật, nhưng cô ký ức của cô , cũng cảm xúc của cô ảnh hưởng.
Đối với Bạc Lục Ly, đó là mà cô tình cảm sâu đậm nhất thế giới .
Cô đương nhiên hy vọng thể sống những ngày tháng dễ dàng hơn, cũng đương nhiên hy vọng thể học ở một trường hơn.
cô cũng hiểu , nhiều nhất thể chấp nhận Đồng gia gợi ý tìm trường học, đòi những gì đáng nhận, và giúp một chút sức lực, chứ nhất định sẽ nhận sự giúp đỡ khác.
Kiều An lắc đầu: “Như là đủ , những thứ khác sẽ nhận. Hơn nữa con là gánh nặng, sẽ càng hơn trong việc tự lo cho .”
Trường học nợ Bạc Lục Ly ít tiền, đòi thì cũng cần chi cô nữa. Anh cũng cần vì chút đãi ngộ ít ỏi mỗi tháng mà ở cái trường tư thục nhỏ đó, sẽ tự lo liệu.
Bạc Lục Ly bao giờ là một ngoan cố, nếu thì cũng thể kéo Đồng Kiều An thuận lợi lớn lên .
Gánh nặng…
Hai chữ Kiều An bình tĩnh, nhưng trong xe đột nhiên im lặng hẳn.
Ngay cả Đồng Kiều Bác vẫn còn đang hậm hực cũng dừng , n.g.ự.c rõ chút khó chịu.
Đồng Thương Hành đỏ hoe mắt, giọng ông run rẩy: “An An, con là gánh nặng chứ? Con vẫn còn là trẻ con, là chúng sai, chúng thể ở bên con khi con cần...”
Cô bé còn nhỏ, còn lớn, đương nhiên vẫn cần cha nuôi dưỡng.
chính cha họ đ.á.n.h mất cô bé. Đồng Thương Hành cảm thấy n.g.ự.c đau thắt , vô cùng hối hận.
Bạch Chỉ Lan nghẹn ngào nên lời, bắt đầu lau nước mắt.
Ngay cả Đồng Kiều Bác cũng há miệng, gì đó nhưng thốt .
Kiều An , đôi mắt cong cong, khuôn mặt rám nắng gầy gò mang theo vẻ kiên định khó tả, đáy mắt càng rực rỡ ánh sáng:
“Vốn dĩ chính là gánh nặng mà, đây là sự thật, gì thể đối mặt. Trước con vướng bận , đó là vì con năng lực, con đương nhiên sẽ nỗ lực, con cũng thể trở thành chỗ dựa của .”
Cô bình thản, mặt mang theo một chút ý , nhưng khiến nhà họ Đồng kinh ngạc.
Bạch Chỉ Lan nữa, còn Đồng Kiều Bác thì đang nghĩ... cô em gái của , dường như chỗ nào đó giống với những gì tưởng tượng?
Đồng Thương Hành cảm thấy một sự ơn từng , ơn bà nội Bạc , ơn Bạc Lục Ly.
Kiều An... họ dạy dỗ , và thực sự tầm thường.
Xe cứ như vững vàng hướng về sân bay gần nhất, đó họ lên chiếc máy bay riêng của Đồng gia, bay đến thành phố C, về nhà Đồng gia.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-em-gai-cua-anh-trai-cuong-sung/chuong-4-phong-o.html.]
Lúc , tất cả những theo Đồng gia đều cùng .
"Chú Đồng, cháu thể cùng An An ạ? Cháu còn chính thức quen với An An !" Giọng Bạch Thi Đồng mang theo ý , cô luôn dịu dàng, vẻ nhu mì của con gái vùng sông nước thể hiện cô vô cùng nhuần nhuyễn.
Đồng Thương Hành vốn đang bên cạnh Kiều An, nghĩ ngợi lên: “Được, Thi Đồng bầu bạn trò chuyện với An An.”
Ông nghĩ, An An dù cũng mới tiếp xúc với họ, lẽ bạn cùng lứa tuổi trò chuyện sẽ hơn.
Ông đổi chỗ đối diện Kiều An, Bạch Thi Đồng xuống bên cạnh Kiều An, Đồng Giai Vận chút tình nguyện nhưng vẫn xuống bên cạnh Bạch Thi Đồng.
Thế là, một bên Kiều An là Bạch Chỉ Lan, bên là Bạch Thi Đồng và Đồng Giai Vận.
"Chào An An, chị tên là Bạch Thi Đồng, là chị họ của em." Bạch Thi Đồng nở nụ dịu dàng, ánh mắt Kiều An vô cùng thiện, còn lễ phép đưa tay .
Kiều An về phía cô .
Sau khi xuyên thành Kiều An, trong đầu cô thêm câu chuyện của thế giới , Kiều An coi nó như một cuốn sách.
Nửa đầu câu chuyện nữ chính là Bạch Chỉ Lan, nửa còn là một cuốn sách khác, chỉ là các nhân vật liên hệ với .
Trong cuốn sách , nữ chính chính là Bạch Thi Đồng, một cô gái Bạch Chỉ Lan nuôi lớn, nam chính là hàng xóm của Đồng gia - Đường Linh Thành của nhà Đường.
Khi Đồng Kiều An đến Đồng gia, đối mặt với đủ kiểu bắt nạt của em họ, cùng với sự xa lánh của nhiều học sinh trong trường. Người duy nhất đối xử với cô là Bạch Thi Đồng, trở thành một quan trọng đối với cô .
Sau , vì sự phản bội của Đường Linh Thành, Đồng Kiều An mới Bạch Thi Đồng rốt cuộc là một phụ nữ tâm cơ sâu đến mức nào. Cô tự nhiên cũng coi như đấu cô , dù gây nhiều phiền toái cho nam nữ chính, nhưng cuối cùng cũng c.h.ế.t thây.
Kiều An lấy tinh thần, biểu cảm gì đưa tay , nhẹ nhàng nắm lấy tay Bạch Thi Đồng.
Cô chút thiện cảm nào với Bạch Thi Đồng, nhưng cô là Đồng Kiều An ngây thơ, từng bước rơi bẫy của cô .
Kiều An từ nhỏ đến lớn ăn ít thứ, duy chỉ ăn thiệt.
Hai bàn tay nắm lấy , nhưng đối lập vô cùng rõ ràng.
Tay Bạch Thi Đồng trông thật tinh xảo, từng trải qua lao động, tự nhiên trắng nõn mịn màng, còn tay Kiều An thì chút thô ráp và vàng vọt.
Kiều An thản nhiên liếc , hề tự ti chút nào, Bạch Thi Đồng cũng nhận sự đối lập, nụ càng thêm rạng rỡ một phần.
Đồng Thương Hành và Bạch Chỉ Lan đều là trưởng bối, thấy các cô “hòa thuận chung sống”, mặt mày tươi , căn bản chú ý đến sự đối lập rõ ràng giữa hai bàn tay.
Trong nguyên văn cũng là như , Đồng Kiều An phát hiện sự đối lập giữa và Bạch Thi Đồng, sự đối chiếu của Bạch Thi Đồng hảo, cô tự ti rụt cổ , tay cũng đưa .
Đồng Giai Vận chú ý thấy, cho nên cô lộ ánh mắt ghét bỏ.
Đối diện, Đồng Kiều Bác cũng chú ý thấy, ngón tay vuốt ve, thầm nghĩ…
Bàn tay cô bé thật!
Hình như cái kem dưỡng da tay nhãn hiệu cũng tệ, là dùng tiền tiêu vặt mua cho cô bé ?
Hình như còn cần mua cả sữa rửa mặt nữa?
Đồ trang điểm dưỡng da con gái hình như nhiều loại, giá cả cũng rẻ?
Má nó!
Tiền tiêu vặt sắp hết !
Hai bàn tay chạm tách , Bạch Chỉ Lan : “An An, chị họ con chỉ lớn hơn con bốn tháng thôi, còn đây là em họ con, càng khéo, chỉ nhỏ hơn con ba tháng, các con tuổi tác chênh lệch nhiều, sống với , chăm sóc lẫn .”
Kiều An còn lên tiếng, Bạch Thi Đồng : “Con và Giai Vận sẽ chăm sóc An An thật , em trở về, còn nhiều điều quen, chúng con sẽ dẫn em quen nhiều hơn, chúng con còn thể cùng dạo phố nữa.”
Đồng Giai Vận tuy gì, nhưng cũng gật đầu.
Cô ngốc, đương nhiên thể mặt nhà họ Đồng tỏ vẻ thích Kiều An.
đương nhiên cô chẳng dạo phố với Kiều An chút nào!
Đi cùng một con nhỏ nhà quê như , quả thực là mất mặt cô !
Đi máy bay nhanh, giữa trưa họ đến nhà họ Đồng.
Suốt dọc đường Kiều An gì, nhưng nếu Đồng Thương Hành và Bạch Chỉ Lan chuyện với cô, cô cũng đáp .
Chỉ điều thôi cũng khiến nhà họ Đồng vô cùng vui mừng.
Đến nhà họ Đồng , Đồng Giai Vận liền tài xế đưa về nhà . Nhà họ Đồng hiện tại già, Đồng Thương Hành còn một em trai, chính là ba của Đồng Giai Vận - Đồng Thương Vũ. Buổi tối họ sẽ cùng ăn cơm tại nhà, cũng coi như là chào mừng Kiều An về nhà.
Nhà họ Đồng là một căn biệt thự ba tầng. Vì gần chỗ và chỗ học, vị trí của biệt thự vô cùng , thể là khu biệt thự đắt giá nhất thành phố C.
Trang hoàng cũng vô cùng tinh xảo, mang thở hiện đại thời thượng.
Bạch Chỉ Lan nóng lòng kéo Kiều An nhà, còn Bạch Thi Đồng thì lặng lẽ quan sát Kiều An.
Con nhỏ từ nông thôn đến, ăn mặc quê mùa, nhưng cố tình bước một căn biệt thự như , một chút cũng vẻ rụt rè, ánh mắt cũng hề lén lút đ.á.n.h giá xung quanh, dường như... liên quan gì đến cô .
“An An, đây là nhà của chúng , An An sẽ sống ở đây.” Bạch Chỉ Lan nắm c.h.ặ.t t.a.y Kiều An.
Kiều An gật đầu, gì.
“Phòng chuẩn xong ?” Đồng Thương Hành hỏi giúp việc trong nhà.
Ánh mắt giúp việc chút do dự.
“Sao ?” Đồng Thương Hành nhíu mày.
“Thưa , chuẩn phòng ở tầng hai tầng ba ạ?” Người giúp việc hỏi.
Lần tìm đến gấp, Đồng Thương Hành căn bản kịp dặn dò vội vã đón con gái, Bạch Chỉ Lan thì càng nghĩ đến chuyện . Cũng vì , họ chỉ vội vã bảo dọn dẹp một phòng khi về, còn dọn dẹp phòng nào thì .
Người giúp việc dọn dẹp phòng trống ở tầng ba, nhưng nhà Đồng gia đều ở tầng hai.
Tầng hai tổng cộng bốn phòng, một phòng ngủ chính của Đồng Thương Hành và Bạch Chỉ Lan, hai phòng ngủ phụ của Đồng Kiều Bác và Bạch Thi Đồng, còn một phòng nhỏ hơn ở góc là phòng đồ chơi.
Đồng Thương Hành cũng lập tức nghĩ đến, nhíu mày.