Xuyên Thành Em Gái Của Anh Trai Cuồng Sủng - Chương 39: Mộng Tưởng

Cập nhật lúc: 2025-10-14 05:59:11
Lượt xem: 13

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

ít khi thất thố như , tiếng kinh hô khiến Đồng Kiều Bác, Đường Linh Thành, Vân Nhiên ba đều đột nhiên về phía cô.

Mà Kiều An ngẩng đầu xung quanh.

Ảnh chụp, đúng là Cung Thiếu Niên.

–– Bạc Lục Ly tới.

Ý nghĩ khiến Kiều An kích động thôi, quanh, mong đợi vội vã.

Một lát , ánh mắt cô dừng ở một nơi nhất định, trong mắt tràn đầy vui sướng, rảnh bận tâm đến thứ xung quanh, chỉ thẳng một .

Đồng Kiều Bác ba cũng theo ánh mắt cô qua.

Cách đó xa, một thiếu niên giơ tay vẫy vẫy.

Thiếu niên khó tìm, chỉ cần ở đó, khiến ánh mắt lướt qua cũng thể rời .

Anh mặc một chiếc áo phao màu đen, quần jean cũng màu đen, càng nổi bật làn da chút tái nhợt.

Người gầy, nhưng thẳng, tự mang khí chất thanh lãnh, sống lưng thẳng tắp , dường như vì bất cứ điều gì mà cong xuống.

Cũng vì chút cách, họ rõ lắm ngũ quan, nhưng đôi mắt hẹp dài mang theo vẻ sắc bén , khiến liếc mắt một cái liền chú ý tới.

Đây là một thiếu niên vô cùng xuất sắc.

Giờ phút đang , tuy rằng nụ nhạt.

Kiều An gì, nhanh chân bước tới, cũng nhanh chân đến.

Giữa dòng qua , họ hướng về phía đối phương nhanh chóng bước , vì bất cứ ai và bất cứ điều gì dừng , trong mắt chỉ thấy đối phương, và chỉ đối phương.

Đường Linh Thành hiểu chút chua xót, lẩm bẩm một câu: “Đây là ai ? Sao thấy bao giờ?”

Điểm mấu chốt nhất chính là, phản ứng của em gái Kiều như ?!

Vân Nhiên hôm nay đeo một cặp kính, càng thêm vẻ văn nhã lễ độ, giờ phút , đẩy đẩy kính, che giấu hết sự sắc bén, “Người hẳn là trai của Kiều An .”

Lời là hỏi Đồng Kiều Bác, dù gặp “ trai” của Kiều An, chỉ , trai ruột .

Đồng Kiều Bác mới thật sự chua xót!

Cậu gặp Bạc Lục Ly, giờ phút phản ứng của Kiều An quả thực như là dìm hũ dấm.

Nghe cuộc đối thoại của hai , chua chát : “Trừ còn thể là ai?”

Trừ Bạc Lục Ly, còn ai thể khiến Kiều An phản ứng như ?

Lúc Kiều An chính là vì mà trời nóng như đổ lửa vẫn mặc đồ thú bông ở cầu vượt phát tờ rơi!

Tuy rằng chuyện qua, nhưng bọn họ đều nhớ .

Cái mà Kiều An vô cùng vô cùng để ý.

Mà hiện tại, bọn họ rốt cuộc gặp .

Kiều An ba đồng đội của lúc chua xót đến mức nào, cô chạy tới mặt Bạc Lục Ly, kinh hỉ mang theo trách móc.

“Sao tới đây? Anh nhiều ngày nghỉ, đến một chuyến cũng quá xa, hơn nữa vé tàu cũng rẻ...”

Cô tuy vui mừng khi thấy , nhưng cũng vì chút khó chịu.

Bạc Lục Ly hôm nay đến, chắc chắn là hôm qua lên tàu, hơn hai mươi tiếng ghế cứng thật sự mệt mỏi, thậm chí khả năng thể nghỉ ngơi một đêm ngon giấc, còn vội vã trở về.

Cô nghĩ đến việc Bạc Lục Ly tàu hơn bốn mươi tiếng đồng hồ về về, liền cảm thấy trong lòng khó chịu vô cùng.

Cô cố mặt lạnh, ánh mắt mang theo sự trách móc nồng đậm, rõ ràng là trách nên đến.

Bạc Lục Ly giơ tay, khóe miệng mỉm xoa xoa đầu cô: “Vậy em thấy vui ?”

Kiều An lập tức như quả bóng xì , khóe miệng cố nén cũng : “Vui...”

“Vậy là .” Bạc Lục Ly cũng lộ nụ .

“Khụ khụ, em gái Kiều , chúng qua đó chuẩn ... còn kiểm tra PPT ...” Đường Linh Thành thò đầu qua, nhắc nhở.

Ánh mắt Bạc Lục Ly, b.ắ.n một viên đạn, b.ắ.n một viên đạn.

mà…

Bạc Lục Ly chỉ nhàn nhạt liếc một cái, dời mắt .

Đường Linh Thành: “...”

Bạc Lục Ly gật đầu với Đồng Kiều Bác, đó liền tập trung ánh mắt Kiều An, giọng nhẹ nhàng: “Em thi đấu , lấy một vé, lát nữa xem.”

Kiều An như nghĩ đến điều gì, lập tức về phía Vân Nhiên: “Anh Vân Nhiên, còn vé ạ?”

Vân Nhiên , nhưng cuối cùng vẫn : “Còn một vé.”

Nói , đưa cho Bạc Lục Ly một vé, một cuộc thi thiết kế mô hình vật lý cấp tỉnh xem cũng nhiều, những thí sinh dự thi như họ đều phát vé, thể cho bạn bè thích.

Vé của Đồng Thương Hành và Bạch Chỉ Lan chính là nhờ Vân Nhiên lấy , con gái họ tối nay đều tham gia thi đấu, cha thể đến xem chứ?

“Cảm ơn.” Bạc Lục Ly nhận lấy, giọng trầm thấp đầy từ tính.

Vân Nhiên : “Không gì.”

Khi hai đến gần, ánh mắt chạm , nhanh chóng dời .

Nếu cuộc giao phong giữa Đường Linh Thành và Bạc Lục Ly là ở chỗ tranh cao thấp bằng lời , thì Vân Nhiên và Bạc Lục Ly là màn so chiêu bằng ánh mắt lịch sự.

Đường Linh Thành thua tan tác, Vân Nhiên... hình như cũng thắng.

Trong lòng họ lúc chỉ một ý nghĩ, Bạc Lục Ly , thật giống xuất từ gia đình nghèo khó.

“Mau thôi, thi đấu cho , đợi em thi đấu xong mời em ăn khuya ăn mừng.” Bạc Lục Ly vỗ vai cô.

Anh tham gia tác phẩm của họ, cũng họ rốt cuộc thành phẩm gì, nhưng chắc chắn tối nay họ sẽ đạt một thành tích .

Kiều An ngoan ngoãn gật đầu, theo Đồng Kiều Bác và những khác trong.

Đi hai bước, cô nhịn đầu : “Anh, nếu đói bụng thì ăn chút gì , thời gian thi đấu lâu!”

Bạc Lục Ly gật đầu, vẫy vẫy tay: “Biết , em .”

Kiều An vẫn chút yên tâm.

“Mau , lớn như , còn sợ lạc ?” Đường Linh Thành nhịn một câu, quen vẻ mặt mong chờ của Kiều An khi Bạc Lục Ly!

Kiều An trừng mắt liếc một cái, cuối cùng cũng theo họ trong.

Bạc Lục Ly khán đài, phía một hàng là giám khảo, đều là những nhà nghiên cứu, chuyên gia thực lực liên quan đến vật lý.

Đặc biệt là vị lớn tuổi nhất, thể là một chuyên gia vô cùng lợi hại.

Trên sân khấu, chỉ một dẫn chương trình, đội đầu tiên lên sân khấu đang mở PPT.

Vị trí của họ ở hàng thứ sáu, tương đối ở bên cạnh.

Kiều An và cũng chờ, chỉ là họ ở ba đội đầu, thứ tự bốc thăm của họ muộn, nên tạm thời chờ.

Ánh mắt Bạc Lục Ly đặt Kiều An, chỉ thể thấy một bên mặt, thậm chí vì phía thường xuyên động đậy, mà ngay cả bên mặt cũng thấy.

Cô hình như chút khẩn trương, theo bản năng, Bạc Lục Ly cổ vũ cô.

hai nam sinh bên trái đang gì đó, bên Đồng Kiều Bác cũng đang , đến hai phút, Kiều An còn vẻ khẩn trương như , cơ thể căng thẳng cũng thả lỏng một chút.

Họ cũng đang cổ vũ cô.

Cho nên, cũng cần .

Bạc Lục Ly cau mày, chính cũng phát hiện .

Trên thực tế, cũng thế nào đến thành phố C, khi thấy khuôn mặt thất vọng của Kiều An vì dự thi mà thể về nhà, lúc đó nghĩ, Kiều An và An An rốt cuộc vẫn giống .

Anh chút xuất thần, đợi đến khi lấy tinh thần, mua vé.

Bạc Lục Ly Kiều An thất thần, đối phương đột nhiên đầu , ánh mắt hai chạm .

Kiều An cũng sững sờ một chút, ngay đó nở nụ , môi mấp máy, tiếng động : Anh.

Bạc Lục Ly khẽ nhếch khóe miệng, học theo cô: Chuẩn cho , cố lên.

Kiều An gật đầu, mang theo nụ trở , nụ khóe miệng Bạc Lục Ly vẫn treo đó, hề rơi xuống.

Đây là đầu tiên Kiều An tham gia một cuộc thi như , kiếp , sự chú ý của cô chỉ đủ đặt sách vở, tuy rằng thành tích , nhưng còn hao tâm tổn trí thêm kiếm sống, tinh lực hạn.

Thế giới của cô và thế giới chút giống , ít nhất là việc cô xin học bổng và sự giúp đỡ đều vô cùng khó khăn.

Cũng vì , đây là đầu tiên Kiều An thấy cuộc thi thiết kế mô hình vật lý cấp tỉnh, những học sinh đang sân khấu mắt, thật sự đều quá ưu tú!

Không quá nhiều giới thiệu về các thành viên, chỉ là một trang PPT, nhanh lướt qua, nhưng những giải thưởng kèm mỗi cái tên, thật sự khiến kính nể.

Lại xem tác phẩm của họ, tinh xảo, cũng độ khó siêu cao.

Có một đội tác phẩm khiến Kiều An ấn tượng vô cùng sâu sắc, là mô hình vận động nhảy đập, họ dùng mô hình đơn giản nhất, bao hàm kiến thức vật lý khổng lồ.

Đội thuyết trình hiện tại cũng vô cùng ưu tú, khi họ trình bày Kiều An đều ngây .

Mô hình của họ giống với mô hình vận động nhảy đập, họ dùng kiến thức vật lý đơn giản nhất, mô hình vật lý phức tạp nhất, hiệu quả chấn động lòng , còn lấy một cái tên chính xác - Hồng Thải.

Người thuyết trình của đội năng thực tế, vẻ mặt tự tin, kiến thức vật lý uyên thâm thành văn, trả lời những câu hỏi của giám khảo cũng hảo.

Kiều An xem đến chút nhập thần.

Hàng ghế giám khảo phía cũng liên tục gật đầu, vẻ mặt tán thưởng.

Bên cạnh, Vân Nhiên nghiêng đầu, nhẹ giọng với cô: “Cậu tên Tô Trạch, học sinh lớp mười hai trường Nhất Trung, thành tích d.a.o động từ hạng 5 đến hạng 10 khối, nhưng vật lý nổi bật, Nhất Trung phòng thí nghiệm riêng cho , tuyển thẳng khoa vật lý Đại học Khoa học Quốc gia.”

Kiều An giật .

Hóa đây là Tô Trạch của Nhất Trung!

Sau đó, lượt các đội dự thi khác lên sân khấu, gặp những học sinh đặc biệt ưu tú, Vân Nhiên bên cạnh liền giới thiệu cho cô.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-em-gai-cua-anh-trai-cuong-sung/chuong-39-mong-tuong.html.]

Những học sinh thủ khoa cấp tỉnh như họ, là quen , ít nhất tên tuổi đều .

Hơn nữa các trại hè, trại đông, cơ hội đưa họ đến với , quen , giao tiếp với .

Trong đó một đeo cặp kính dày cộp, đó thoạt bình thường, đội của họ thuyết trình, trong giám khảo một vị cố ý gọi tên trả lời…

Kiều An nghi hoặc về phía Vân Nhiên.

Vân Nhiên hiếm khi nghiêm túc : “Cậu tên Bàng Khan, ban thiếu niên Đại học Khoa học Trung Quốc, năng lực vô cùng nổi trội, chuyên về hướng toán học, công bố ba bài luận văn toán học hàm lượng khoa học cao, hẳn là bạn bè kéo tới.”

Nghĩ nghĩ, đột nhiên trêu chọc: “Sau nếu cơ hội, thể kết bạn với , chúng đại học đều chọn ban khoa học tự nhiên, học sinh học toán học là ‘dầu cao Vạn Kim’ của khoa học tự nhiên, đến lúc đó nếu dự án lớn, kéo là kiếm lời.”

Kiều An: “...”

Không nhịn , cô cũng bật .

Trên sân khấu, thiếu niên đeo kính đen, vẻ rụt rè, hóa năng lực phi thường như !

Chỉ là vị học sinh Bàng Khan ... nếu khác coi như “dầu cao Vạn Kim”, sẽ biểu cảm gì?

Khi càng ngày càng đến gần lượt đội của họ, một đội lên sân khấu.

Vân Nhiên : “Đội thuyết trình tên Tưởng Tiểu Tuyết, học sinh lớp mười một Nhất Trung, luôn nhất nhì khối, cô cạnh tranh vị trí một với Lục Thư Nghị.”

Kiều An nhịn hỏi: “Vậy so với và họ...”

Vân Nhiên lắc đầu: “Tưởng Tiểu Tuyết nền tảng văn học vững chắc, phần thắng so với và Lục Thư Nghị lớn hơn.”

Xem sự cạnh tranh ở Nhất Trung so với Nhị Trung còn khốc liệt hơn, Vân Nhiên chính là luôn định ở vị trí một khối mười một của Nhị Trung.

Cũng , lý, toán, tiếng Anh đều đáp án chuẩn, còn văn học nhiều câu hỏi đáp án chuẩn, cạnh tranh đến giai đoạn , đều chỉ thể dựa phần đáp án chuẩn để phân thắng bại…

Có thể thấy sự ưu tú của họ.

Rất nhanh, đến lượt Kiều An và các lên sân khấu.

Mấy nhanh chóng dậy, cầm đồ đạc của , về phía sân khấu.

Khi lên, Kiều An mắt Bạc Lục Ly, đối phương cũng đang cô, chạm ánh mắt cô, gì, chỉ im lặng mỉm .

Thấy rõ sự cổ vũ và ủng hộ trong mắt , khoảnh khắc đó, Kiều An thế mà cảm thấy còn sợ hãi gì nữa.

Chờ đợi ở hậu trường, lâu thì đến lượt họ.

Đồng Kiều Bác và Đường Linh Thành thuần thục lắp ráp mô hình, Vân Nhiên kiểm tra, một cuộc thi như , phép bất kỳ sai sót nào.

Kiều An thì mở PPT, hít sâu một .

Không thể , sân khấu cảm giác vẫn khẩn trương, chân chút bồng bềnh, cả cảm giác như ở chỗ thật, tim đập càng lúc càng nhanh, kiểm soát , tiếng tim đập át cả tiếng ồn khán đài.

Đợi đến khi Vân Nhiên gật đầu, ánh mắt Kiều An tìm đến Bạc Lục Ly trong đám đông.

Khoảng cách xa, ánh đèn sân khấu chói mắt, cô rõ đối phương, nhưng cô , giờ phút biểu cảm của đối phương nhất định là mang theo sự cổ vũ và kiêu ngạo.

Ở vị trí giữa hàng ghế của , Đồng Thương Hành và Bạch Chỉ Lan cũng sẽ vô cùng kích động.

Kiều An hít sâu một , từ từ thở .

Cô nghĩ, Đồng Thương Hành và Bạch Chỉ Lan bớt chút thời gian đến sớm xem họ dự thi, Bạc Lục Ly càng từ ngàn dặm xa xôi mà đến.

Tác phẩm lấy cảm hứng từ ký ức tuổi thơ của Đồng Kiều An, khán đài, tặng món quà đang ở đó, tối qua chắc chắn ngủ ngon, giờ phút cũng còn đói bụng chờ cô thi đấu xong…

Giờ phút , cô thể tự “trao tặng” món quà cho .

Lần , cũng sẽ là điểm khởi đầu cho một con đường mới của cô ở thế giới .

Còn điều gì vui hơn hai điều nữa ?

Kiều An nở nụ , trái tim trong khoảnh khắc đó như rơi xuống đất, dị thường trầm .

Sự khẩn trương tan biến, chỉ còn sự bình tĩnh.

Khóe miệng cô mang theo nụ tự tin tự nhiên, giọng trong trẻo, đáy mắt ánh sáng -

"Chào các thầy cô ban giám khảo, chào các vị khách quý, đội chúng em mang đến mô hình vật lý tên là Đồng Niên. Tác phẩm của em và các bạn Vân Nhiên, Đồng Kiều Bác, Đường Linh Thành, sử dụng kỹ thuật điện từ trường, từ chuyển động đường cong, dòng điện xoay chiều, từ trường và điện trường..."

Dưới khán đài, Bạc Lục Ly khẽ rung động.

Ngay đó, ánh mắt chăm chú vật phẩm họ lấy và phần giới thiệu màn hình.

Nhìn lâu, ánh mắt chuyển sang Kiều An.

“Đồng Niên...”

Anh nhẹ nhàng niệm hai chữ , ánh mắt phức tạp đến cực điểm.

Trên sân khấu, Vân Nhiên đặt quả óc ch.ó gắn mảnh gỗ gian họ chuẩn , mảnh gỗ đầu xoay tròn, ảnh hưởng của từ trường và dòng điện, quỹ đạo của nó di chuyển theo đúng thiết kế của Kiều An và các bạn.

“... Thay đổi hướng dòng điện và hướng từ trường, tốc độ và góc độ bay của nó...” Kiều An chậm rãi , giờ phút , tay cô thao tác đổi giao diện PPT, ánh mắt tập trung chú ý chỉ tác phẩm của họ, cũng , các giám khảo khán đài ngừng gật đầu.

Một vị giám khảo lớn tuổi hạ giọng hỏi -

“Bọn họ là ai?”

Bên cạnh, vị giám khảo trẻ tuổi hơn giới thiệu: “Vị chính là Vân Nhiên của Nhị Trung, đang giải thích là Đồng Kiều An, học sinh lớp mười mới của Nhị Trung, cũng là hạng 6 khối lớp mười, tổng hợp khoa học tự nhiên , còn hai vị hẳn là bạn của họ.”

Vị giám khảo lớn tuổi hơn gật đầu, “Đều là những hạt giống .”

Vị trí của ông là ngay trung tâm của tất cả các giám khảo, và rõ ràng, ông là trọng tài một của cuộc thi .

Rất nhanh, họ trình bày xong.

Kiều An thở phào nhẹ nhõm, ánh mắt xuống khán đài, khóe miệng mang theo nụ .

Bởi vì cơ hội sống , cô thông qua sự chăm chỉ và nỗ lực hơn cả kiếp , dã tâm coi Tề Thịnh Vinh như đối thủ, tiếp xúc với Vân Nhiên, một học bá dường như .

Hôm nay, cô thấy Tô Trạch, một đại học bá vật lý, Tưởng Tiểu Tuyết, một tài, còn Bàng Khan, một thiên tài trẻ tuổi…

Trước đây, cô lẽ những lợi hại như , nhưng từng nghĩ đến mối quan hệ của với họ.

giờ khắc , cô dã tâm.

thể cùng họ so tài cùng một sân khấu, cũng thể cùng họ cạnh tranh vũ đài khoa học?

Nếu cô nguyện ý, cuộc đời vẫn kiên định bước về phía , cô sẽ còn tiếp xúc với nhiều thiên tài hơn, nhiều học bá năng khiếu bẩm sinh hơn, sự xuất sắc của họ giống như dải ngân hà lộng lẫy đầy .

Và bản cô, cũng trở thành một ngôi sáng trong đó.

Cùng sánh vai với các vì , cùng vầng trăng đua tỏa sáng.

Cảm giác đó chỉ cần nghĩ thôi cũng khiến n.g.ự.c cô nóng lên.

Cô nghĩ, một cuộc đời mới, chỉ là bù đắp những tiếc nuối của và Đồng Kiều An, mà còn là... theo đuổi những giấc mơ mới.

Leo lên ngọn núi càng cao, đặt chân lên đỉnh càng cao.

Giờ khắc , trong lòng cô thế mà nảy sinh một cảm xúc từng , đó là một loại động lực, cũng thể là -

Mộng tưởng.

Phần trình bày kết thúc, giám khảo hỏi nhiều câu hỏi, Kiều An vô cùng vui vẻ, giám khảo hỏi càng nhiều, càng chứng tỏ tác phẩm của họ ưu tú.

Những câu hỏi họ hỏi, những câu Kiều An chuẩn , những câu chuẩn , nhưng đều liên quan đến mô hình , chỉ cần liên quan đến mô hình, Kiều An đều .

chuẩn ít cho việc .

Đại bộ phận câu hỏi cô bé đều trả lời trực tiếp, những câu trả lời trực tiếp , cũng là nghĩ nghĩ một chút, là thể đưa đáp án.

Vân Nhiên cũng hỏi ít câu hỏi, Đồng Kiều Bác và Đường Linh Thành thì tương đối ít hơn.

hai họ cũng để ý, dù vốn dĩ chỉ là “ qua đường”, từ khi tham gia cuộc thi cũng chỉ một mục đích -

Đưa Kiều An tham gia thêm các hoạt động khác, cần sách đến biến thành mọt sách.

Sau khi họ trình bày xong, liền xuống khán đài chờ đợi.

Bởi vì họ là đội thi gần cuối, nên đợi đến khi họ xuống, các đội lên còn nhiều, họ cũng chờ lâu, tất cả các đội đều trình bày xong.

Khi họ xuống sân khấu, tất cả các mô hình đều giữ ở hậu trường, vài vị giám khảo lúc hậu trường, họ thảo luận để đưa kết quả, đó trở sân khấu công bố.

Kiều An chút khẩn trương.

Bên cạnh, Vân Nhiên vô cùng bình tĩnh.

Đồng Kiều Bác và Đường Linh Thành mới là những khẩn trương nhất, Đồng Kiều Bác ngừng xoa tay, “Còn bao lâu nữa? Quá trình chờ đợi thật sự quá mệt mỏi!”

Đường Linh Thành: “Chúng chắc giải chứ?”

Đồng Kiều Bác: “Cũng nhất định, thấy nhiều tác phẩm ưu tú như ?”

Vân Nhiên và Kiều An đều gì.

Ánh mắt Đường Linh Thành về phía Vân Nhiên, liếc một cái: “Cậu khẩn trương ?”

Vân Nhiên nhún vai, ánh mắt về phía Kiều An, “Em khẩn trương ?”

"Có một chút." Kiều An thành thật gật đầu, “ chúng cố gắng hết sức, mô hình em cảm thấy thể hiện thực lực của chúng , còn kết quả là điều chúng thể kiểm soát.”

Nếu đều phát huy hết thực lực, còn gì để , bình tĩnh chờ đợi kết quả thôi.

Vân Nhiên gật đầu: “ .”

Mắt đảo một vòng: “ khẩn trương là vì tác phẩm của chúng chắc chắn sẽ giải. Giải nhì là chắc chắn, giải nhất cũng thể liều một phen, cho nên khẩn trương.”

Đường Linh Thành: “...”

Chưa đến nửa giờ, các giám khảo đều , tay cầm giấy chứng nhận.

Hiển nhiên, họ xếp hạng xong.

Cũng , đối với những chuyên gia như họ, việc đ.á.n.h giá cuộc thi mô hình vật lý hề khó.

Một vị giám khảo trong đó cầm micro vài câu, đó vị chuyên gia lớn tuổi nhất sẽ bắt đầu trao giải…

Ánh mắt Kiều An chớp lên sân khấu.

 

Loading...