Xuyên Thành Em Gái Của Anh Trai Cuồng Sủng - Chương 36: Chuyển Trường

Cập nhật lúc: 2025-10-14 05:59:08
Lượt xem: 15

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Đợi đến khi rõ ràng ngọn nguồn, Đồng Thương Vũ mặt , hung hăng tát Đồng Giai Vận một cái.

“Bốp!” Cái tát đ.á.n.h lệch cả mặt Đồng Giai Vận, khóe môi giật giật, vẻ mặt cũng trở nên chút sợ hãi.

Nói hối hận thì là giả, lúc đ.á.n.h đầu óc nóng lên, căn bản nghĩ gì cả, giờ phút mới hối hận đầy lòng, đ.á.n.h Đồng Kiều An chứ?!

Hơn nữa còn là mặt bao nhiêu !

Chỉ vì hành vi bốc đồng của , chỉ Đường Linh Thành những lời tuyệt tình như , ngay cả tình cảnh hiện tại của cô cũng như đặt lửa nướng .

Tạm giam?

Không , cô !

Đồng Thương Vũ đ.á.n.h xong cái tát liền vẻ mặt thất vọng con gái, cả trông già ít, “Ba nuôi con lớn như , cái gì nhất đều cho con, nhưng con xem bây giờ con thành cái dạng gì! Tuổi còn trẻ, vì một thằng con trai mà điên cuồng như ! Đồng Giai Vận, con thật sự ba quá thất vọng !”

Môi Đồng Giai Vận run rẩy, nước mắt “ào”. ngừng chảy.

“Con phạm sai lầm gì, thì gánh chịu hậu quả đó!” Giọng Đồng Thương Vũ cũng khẽ run.

“Thương Vũ!” Sắc mặt Lưu Phượng Nghi đổi, “Giai Vận là con gái ! Thật sự để nó tạm giam, ngoài còn mặt mũi nào gặp ai?!”

Ánh mắt bà chuyển sang phía Kiều An, mang theo vẻ cầu xin: “An An, cả chị dâu, coi như em xin các chị! Muốn đ.á.n.h mắng thế nào cũng , đừng so đo với Giai Vận ?”

Cảnh sát lên tiếng, chuyện họ thấy bao nhiêu, đa tình huống cuối cùng đều là hai bên tự thỏa thuận.

Một bên, Lương Ba, chủ nhiệm lớp hai vẫn luôn im lặng cũng lên tiếng: “Chuyện vẫn nên giải quyết trong trường học , chúng thầy cô cũng sẽ giúp hai em hòa giải, bằng tạm giam, mâu thuẫn giữa hai em vẫn còn đó.”

Lưu Phượng Nghi vội gật đầu, giữ chặt Đồng Giai Vận, “Giai Vận ngày thường cũng lời, thành tích cũng , thật sự là nhất thời hồ đồ, chúng nhất định sẽ quản lý con bé cho !”

Lương Ba , : “Đồng Giai Vận đúng là cần quản lý cho , kỳ thi giữa kỳ thành tích của em tụt xuống hạng 40 khối , giảm sút nhiều. Còn bạn Đồng Kiều An, là hạng 6 khối, thể thấy em chuyên tâm học tập.”

Lương Ba kỳ thật vẫn đang giúp đỡ Đồng Giai Vận, giờ phút thành tích của Kiều An, chính là cho Kiều An và nhà Kiều An vui vẻ hơn, xoa dịu bầu khí.

Quả nhiên, thành tích của Kiều An, mặt Đồng Thương Hành và Bạch Chỉ Lan đều tươi tỉnh hơn nhiều, Đồng Thương Hành còn vỗ vai Kiều An, nếu bây giờ còn chuyện quan trọng hơn cần giải quyết, ông khen ngợi hết lời .

Bạch Chỉ Lan ban đầu sững sờ, ngay đó là ánh mắt mang theo kinh hỉ.

Vốn tưởng rằng khảo sát tháng là trùng hợp, là do đề dễ mới top mười khối, ngờ thành hạng 6!

Thế mà còn tiến bộ hơn một bậc!

An An ưu tú hơn cả những gì họ tưởng tượng!

Vẻ mặt bà cũng giãn , sự tức giận nãy cũng phai nhạt ít nhiều, bầu khí căng thẳng nhờ một cái thành tích mà dịu ít, sắc mặt Lưu Phượng Nghi tuy chút khó coi, nhưng cũng gì.

Quả nhiên, Lương Ba cái thành tích đúng là đúng lúc!

Người duy nhất thấy tin mà trong mắt hiện lên vẻ vui chỉ Bạch Thi Đồng, hôm nay cô còn đến trường là hạng 10 khối, so với còn tụt hai hạng, còn Kiều An... cô Kiều An là hạng 6.

Sáng sớm cô đột nhiên cổ động Đồng Giai Vận tính kế Kiều An, cũng là vì vui với thành tích của .

Sao Kiều An thể thi hơn cô chứ?!

Giờ phút , Bạch Thi Đồng kế hoạch của thất bại, vốn định danh tiếng Kiều An cùng hủy hoại, ngờ đối phương cũng là tàn nhẫn, chút tình cảm, mặt liền toạc , còn trực tiếp báo cảnh sát.

Đường Linh Thành kịp thời mặt giải thích, cũng cho những lời đồn đại mới manh nha c.h.ế.t yểu.

Cứ như lời đồn đại, cũng sẽ gì lớn.

Kế hoạch của cô rơi .

Lâm Văn Giác gật gật đầu: “Đồng Kiều An xác thật một lòng một đều ở việc học, lời buộc tội của bạn Đồng Giai Vận quả thực là vô cớ gây rối, kiến nghị bạn Đồng Giai Vận xin bạn Đồng Kiều An, hơn nữa kiểm điểm lễ chào cờ, đảm bảo gây phiền phức cho bạn Đồng Kiều An nữa!”

Đây là biện pháp giải quyết nội bộ , chủ nhiệm khối gật đầu, về phía Đồng Thương Hành: “Ba Đồng Kiều An, thấy giải quyết như thế nào? Xác thật cần thiết lớn chuyện đến mức tạm giam, cũng chỉ là trị ngọn trị gốc.”

Đồng Giai Vận há miệng, sắc mặt chút tái nhợt, đối với cô , mặc kệ là Cục Cảnh Sát kiểm điểm, đều là chuyện vô cùng mất mặt!

“Không ...” Cô lóc lắc đầu.

Lưu Phượng Nghi đầu, véo cô một cái, kéo cô sang một bên khuyên nhủ.

Đồng ý , kiểm điểm còn đỡ mất mặt hơn Cục Cảnh Sát chứ?!

“Anh... em chỉ một đứa con gái , nó hiểu chuyện... em về nhất định sẽ dạy dỗ nó cho ...” Đồng Thương Vũ mở miệng, giọng cũng mang theo chút cầu xin.

Vừa nãy ông vẻ nhẫn tâm, kỳ thật cũng là đau lòng con gái, cũng là giữ con gái !

Cục diện nhanh liền đổi, mặc kệ là từ phía trường học phía Đồng Giai Vận, đều để cô tạm giam.

Họ bắt đầu khuyên Đồng Thương Hành.

“An An, ba thương lượng với con một chút.” Đồng Thương Hành cuối cùng .

Kiều An mím môi, theo ông đến một bên.

Biến chuyện lớn thành chuyện nhỏ, chuyện nhỏ coi như , chỉ Đồng Giai Vận chịu phạt trong trường học là điều cô !

Đồng Thương Hành dù cũng là bác cả của Đồng Giai Vận, nếu ông bảo cô cần truy cứu nữa thì…

Kiều An cúi đầu, ánh mắt chút thất vọng.

Thấy vẻ mặt cô bé, Đồng Thương Hành như hiểu điều gì, ông giơ tay, nhẹ nhàng đặt lên đầu Kiều An, hỏi: “Không dễ dàng tha thứ cho con bé?”

Kiều An thành thật gật đầu: “Vâng ạ.”

Cô ngẩng đầu, Đồng Thương Hành: “Ba, ba khuyên con ?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-em-gai-cua-anh-trai-cuong-sung/chuong-36-chuyen-truong.html.]

Khuyên cô cũng bỏ qua cho Đồng Giai Vận?

Trong lòng Kiều An chút thất vọng.

cũng đương nhiên là ? Dù cô mới về nhà họ Đồng mấy tháng, còn Đồng Giai Vận ở cùng họ mười mấy năm

Đồng Thương Hành dùng sức tay xoa xoa tóc cô bé, khẽ thở dài: “An An, con mới là con gái ruột của ba, ba để ý là con, đứa trẻ nào quan trọng hơn con và Kiều Bác cả.”

Kiều An đột nhiên ngẩng đầu, về phía Đồng Thương Hành.

“Chúng ở chung với Giai Vận mười mấy năm, đối với con bé dù cũng chút tình cảm, nhưng nãy thấy con bé lao tới đẩy ngã con, ba nghĩ... nếu mặt đất lúc hòn đá nhọn thì ? Nếu con đá văng con bé , móng tay con bé tổn thương mắt con thì ?”

Thật sự xảy chuyện như , ông sợ là tuyệt đối sẽ bỏ qua cho Đồng Giai Vận!

Giọng Đồng Thương Hành dịu dàng, khiến Kiều An, từ khi Đồng Giai Vận đ.á.n.h vẫn luôn lạnh lùng, sự đổi, sống lưng căng thẳng thả lỏng, hốc mắt cũng ửng đỏ.

“Ba...”

Đồng Thương Hành khẽ , hạ giọng: “ An An , hôm nay ba dạy con một bài học, chuyện đều thể giải quyết bằng cách đối đầu trực diện. Đối đầu trực diện, góc cạnh đối góc cạnh, mặc kệ đối phương thương thế nào, cũng dễ tổn thương chính .”

Ông giải thích với cô: “Con cứng rắn đưa Giai Vận tạm giam, ngoài hả giận , đối với con chút lợi ích nào. Con bé dù cũng là em họ con, khác sẽ con tàn nhẫn... Hơn nữa con nghĩ xem, nếu việc tạm giam khiến tình cảnh Giai Vận tệ, ngoài các bạn học khác kỳ thị, bàn tán, con xem, con bé sẽ hận ai?”

Bây giờ phẫn nộ như , nếu càng hận Kiều An hơn, thì sẽ chuyện gì?

Chỉ nghìn ngày trộm, nào nghìn ngày đề phòng trộm?

Kiều An hiểu , cô Đồng Thương Hành, trong mắt mang theo ý : “Ba, con ba.”

Đồng Thương Hành xoa đầu cô bé, giọng ôn hòa: “Ngoan.”

Kiều An theo ba , Lưu Phượng Nghi ép Đồng Giai Vận tình nguyện cúi đầu, hiển nhiên chấp nhận phận.

Lưu Phượng Nghi thấy họ đây, nịnh nọt: “Anh cả.”

Vẻ ôn hòa nãy mặt Đồng Thương Hành đều biến mất, một khuôn mặt tràn đầy nghiêm túc, ông : “Hành vi hôm nay của Giai Vận thật sự quá đáng sợ, nếu hôm nay gây tổn thương thể bù đắp cho An An, thì đó mới thật sự là đại họa!”

“Sau thật sự sẽ !” Lưu Phượng Nghi huých huých Đồng Giai Vận, hiệu cho cô , “Giai Vận, mau xin chị họ con !”

Đồng Giai Vận cúi đầu, cảm xúc trong mắt: “Thực xin ...”

Kiều An gì, cô quyết định tin tưởng Đồng Thương Hành, chuyện cứ giao cho Đồng Thương Hành xử lý.

“Dù Giai Vận cũng còn nhỏ tuổi, bắt con bé tạm giam xác thật .” Đồng Thương Hành .

Lưu Phượng Nghi vội gật đầu, trong mắt hy vọng.

“Thương Vũ, đứa bé nên dụng tâm dạy dỗ một chút, cảm thấy nó ở Nhị Trung thích hợp nữa!” Giọng Đồng Thương Hành đầy uy nghiêm.

“Anh cả!” Sắc mặt Đồng Thương Vũ đổi.

Lưu Phượng Nghi cũng ngẩn , : “Anh cả... ý gì? Muốn cho Giai Vận chuyển trường?”

“Không! Con !” Đồng Giai Vận phản ứng vô cùng lớn, trừng mắt, “Con chuyển trường, dù tạm giam con cũng chuyển trường!”

Sao cô thể nguyện ý ảm đạm rời chứ?!

Đồng Thương Hành thở dài, tiếp tục : “Con bé thật sự thích hợp ở Nhị Trung, chuyện hôm nay xảy , khác sẽ bàn tán về nó thế nào? Hơn nữa để con bé và An An ở gần , cũng yên tâm. Còn nữa, Linh Thành cũng còn ở Nhị Trung... Dự án ở thành phố H, Thương Vũ , dự án đó mất ba năm, hai cùng qua đó, đưa Giai Vận đến một môi trường mới để dạy dỗ.”

“Sao thể như ?!” Lưu Phượng Nghi theo bản năng .

Nhà họ Đồng vẫn luôn ở thành phố C, tất cả việc kinh doanh của Lưu Phượng Nghi cũng đều ở thành phố C, nhà họ Đồng là do Đồng Thương Hành quản lý, Đồng Thương Vũ tương đương với công cho Đồng Thương Hành, nếu rời xa thành phố C, chẳng là rời xa trung tâm công ty ?!

Lưu Phượng Nghi theo bản năng đồng ý, Đồng Giai Vận cũng điên cuồng phản đối.

Đồng Thương Vũ thở dài một , ngón tay ngứa, giờ phút ông hút một điếu thuốc, giọng cũng trở nên khàn khàn: “Phượng Nghi... chúng chỉ một đứa con gái là Giai Vận...”

Nếu họ dạy dỗ Giai Vận cho , thì dù cố gắng việc chăm chỉ đến cũng vô ích thôi.

Hơn nữa Đường Linh Thành vẫn còn ở Nhị Trung, Đồng Giai Vận ở đây ai cũng còn xảy chuyện gì.

Mang con bé thôi, mang con bé .

Lưu Phượng Nghi im lặng.

Mặc kệ Đồng Giai Vận phản đối thế nào, Đồng Thương Vũ và Lưu Phượng Nghi đồng ý, cô cũng còn cách nào khác, dù lóc ầm ĩ thế nào, Đồng Thương Vũ cũng lay chuyển.

Chủ nhiệm khối và Lương Ba còn gì đó, nhưng Đồng Thương Hành và Đồng Thương Vũ quyết định, thầy cô cũng thể can thiệp, chuyện cũng chỉ thể giải quyết như .

Kiều An cũng , biện pháp xử lý của Đồng Thương Hành mới là nhất.

Đồng Giai Vận tạm giam năm ngày vẫn sẽ nháo nhào, như bây giờ mới là thật sự dứt điểm!

cần lời xin chân thành của Đồng Giai Vận, cũng cần đối phương kiểm điểm gì, cách xa , đừng xuất hiện mặt cô nữa, đây mới là chuyện lớn nhất!

Ba , quả nhiên vẫn là ba nhất.

Kiều An Đồng Thương Hành, nở nụ , đối phương cũng ôn hòa với cô.

Chuyện thương lượng biện pháp giải quyết, Lưu Phượng Nghi kéo Đồng Giai Vận chuẩn rời , Bạch Thi Đồng vẫn luôn im lặng xem ánh mắt tối sầm theo ngoài.

Kiều An mím môi, mở miệng : “Đồng Giai Vận!”

Lưu Phượng Nghi dừng bước, tuy rằng rời là biện pháp giải quyết nhất, nhưng bà vẫn sinh vui với Kiều An, giọng cũng mang theo oán hận: “Kiều An, Giai Vận sắp chuyển , con còn buông tha cho nó ?”

Kiều An tiến lên vài bước, ánh mắt Đồng Giai Vận: “ ... tại cô đột nhiên đ.á.n.h ?”

Ánh mắt cô Bạch Thi Đồng, dời về Đồng Giai Vận: “Chị gì với cô?”

 

Loading...