Xuyên Thành Em Gái Của Anh Trai Cuồng Sủng - Chương 34: Đánh Nhau

Cập nhật lúc: 2025-10-14 05:59:06
Lượt xem: 11

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Đồng Kiều Bác và Đường Linh Thành rơi trạng thái hoài nghi về nhân sinh, còn Kiều An và Vân Nhiên thì trong đầu ý tưởng, hận thể hết, nhất là luôn cả cái mô hình dự thi cho xong!

Bạch Chỉ Lan bưng nước , dịu dàng : “An An, tuy rằng con hào hứng, nhưng bây giờ con nên lên giường ngủ , ba con dặn khi .”

Kiều An: “...”

Vân Nhiên nghi hoặc: “Ngủ?”

Cậu thông minh, lập tức đoán : “Vậy đây là Kiều An thức đêm qua ?”

Đồng Kiều Bác gật đầu, giọng mang theo trách cứ: “ , con bé nửa đêm chạy ngoài, bọn cũng , sáng nay mới phát hiện con bé vẫn về ngủ.”

“Vậy Kiều An mau mau lên nghỉ ngơi !”

đó, em gái Kiều mau ngủ !”

Tất cả bắt đầu đuổi Kiều An ngủ, bao gồm cả Vân Nhiên, nãy còn chuyện vui vẻ với cô.

Không còn cách nào, Kiều An thở dài, để đồ , miễn cưỡng trở về phòng, ngoan ngoãn lên giường ngủ.

Một giấc kéo dài đến tận trưa.

Khi Kiều An xuống lầu, Bạch Chỉ Lan đang ở bếp giúp nấu cơm, thấy cô xuống, bà tươi rạng rỡ: “An An tỉnh , ngủ ngon con?”

“Ngủ đủ ạ.” Kiều An , “Mọi hết ạ?”

Bạch Chỉ Lan lắc đầu: “Không , bọn họ đều ở phòng đồ chơi, là cứ ở phòng đồ chơi , đó sẽ đến phòng thí nghiệm vật lý của trường.”

Rõ ràng, họ đang ở nhà họ Đồng chờ cô.

Kiều An gật đầu, nghĩ nghĩ, cũng lên lầu, “Mẹ, con lên xem bọn họ!”

“Sắp ăn cơm , tiện thể gọi bọn họ xuống ăn cùng luôn nha!”

“Vâng ạ.”

Khi Kiều An lên lầu phòng đồ chơi, cái mô hình bay phiên bản đơn giản đó của cô đặt ở một bên, Vân Nhiên và những khác đang đất vẽ, bản vẽ đó thiết kế rõ ràng tinh xảo hơn cái phiên bản giản dị của Kiều An nhiều.

“Anh Vân Nhiên còn vẽ nữa ạ?” Giọng Kiều An ngạc nhiên.

Vân Nhiên gật đầu.

Ánh mắt Kiều An bản vẽ chút xuất thần.

Kiều An đời nghi ngờ gì cũng là ưu tú, nhưng cái sự ưu tú đó chỉ là so với bình thường mà .

So với Vân Nhiên mà cô tiếp xúc ở đời , sự ưu tú của cô còn xa mới đủ.

Kiều An kiêu ngạo tự mãn, một nhận bằng khác là chuyện , bởi vì, chỉ khi nhận sự thiếu sót, mới thể cải thiện.

Hôm nay bằng khác, ngày nào đó chắc.

Khóe miệng Kiều An nở nụ , xổm xuống, tham gia cuộc thảo luận.

“Là đưa quỹ đạo thông qua...”

“Ê, thấy...” Đồng Kiều Bác há miệng.

Đường Linh Thành chuyển mắt từ Kiều An sang , nhướng mày: “Gì?”

“Bọn như là qua đường ?” Đồng Kiều Bác mặt biểu cảm nốt nửa câu .

Giờ phút , Kiều An và Vân Nhiên vẫn đang thảo luận sôi nổi, thảo luận sửa sửa bản vẽ và bản nháp mặt, những thứ hai , thật sự là... hiểu.

Vân Nhiên dù cũng học năm hai, là học bá mà đến từ nhỏ.

Còn Kiều An mới học năm nhất, thảo luận với Vân Nhiên, mở mấy quyển sách vật lý, thỉnh thoảng lật vài trang.

Đồng Kiều Bác tương đối hoài nghi về nhân sinh, rõ ràng mới là học sinh năm hai, rõ ràng Kiều An dùng vẫn là sách của , tại ... cảm thấy những thứ như từng qua, như từng qua ?

Định lý trong sách chỉ một câu, rốt cuộc bọn họ phân tích cả đống tính toán như thế nào?!

Cậu và Đường Linh Thành chẳng giúp gì, hai đút tay tay áo, song song xổm ở góc, ánh mắt mờ mịt hai bên .

“Cậu mới phát hiện ?” Đường Linh Thành lý, một chút cũng cảm thấy chột .

Đồng Kiều Bác: “...”

Cậu hít một : “Cậu Kiều An như ... ?”

Không cảm thấy mất mặt ?!

Cậu , cái trai , em gái "nghiền nát", thật sự là... hổ c.h.ế.t .

Đường Linh Thành hếch cằm, khóe miệng nhếch lên: “Có một câu .”

Đồng Kiều Bác phấn khởi, vội vàng hỏi: “Muốn gì?”

cũng cảm thấy mất mặt ?

Những lúc mất mặt thế , cùng chia sẻ một chút cũng .

Đường Linh Thành: “ , em gái Kiều giỏi quá!”

Đồng Kiều Bác: "..." ???

Hai xác thật giúp nhiều, hai ngày họ đều ở nhà họ Đồng thảo luận, hai chỉ , thỉnh thoảng góp vài ý tưởng, cũng chắc dùng .

Đường Linh Thành một chút cũng cảm thấy hổ vì giúp gì, thường xuyên rót nước cho Kiều An, thường xuyên lấy đồ ăn vặt, công tác hậu cần .

Đồng Kiều Bác, vẫn luôn mấy để tâm việc học, bực bội vò đầu, cầm lấy sách vật lý.

Cậu , một trai, thể thua kém em gái quá nhiều ?!

---

Thứ hai.

Đồng Kiều Bác ngáp một cái, vỗ vỗ mặt.

Kiều An uống sữa bò, liếc một cái: “Anh ? Tối qua ngủ ngon ?”

“Không bọn em cuối tuần xong quỹ đạo ? Anh tối qua xem chút tài liệu.” Đồng Kiều Bác thuận miệng đáp, ngáp một cái.

Kiều An: “Buổi tối vẫn là nên xem muộn quá, ban ngày học tập quan trọng hơn.”

Tinh thần thì học thể tập trung chú ý, cũng vì , thức đêm học bài là chuyện hiệu quả.

Đồng Kiều Bác khựng , nghiêng đầu cô, khóe miệng nhếch lên: “Sao, nhóc thối nhà em đang quan tâm ? Muốn bỏ qua hiềm khích với ?”

Kiều An: “...”

“Vậy em gọi một tiếng ' trai' thử xem!”

Kiều An: “...” Cái mà trẻ con thế ?!

gượng gạo, liếc một cái: “Hôm nay công bố kết quả thi giữa kỳ, chuẩn gọi em là ‘chị’ ?”

"..." Đồng Kiều Bác thẳng dậy: “Lần em vẫn tự tin còn thể thi như á?!”

Đó là top mười khối đấy!

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-em-gai-cua-anh-trai-cuong-sung/chuong-34-danh-nhau.html.]

Lần đề dễ, kỳ thi giữa kỳ chắc chắn đơn giản như !

Kiều An mỉm : “Thi như cũng , thi hơn .”

Đồng Kiều Bác: “...”

Em đổi , em còn là cô em gái đắn ngày xưa nữa!

Xe đến cổng trường, Kiều An liếc Đồng Kiều Bác một cái, để ý đến vẻ mặt suy sụp của , khóe miệng mỉm đẩy cửa xe .

mà, mới xuống xe, cô hận thể trở ngay lập tức.

Bên cạnh... Bạch Thi Đồng cũng mới xuống xe, Đồng Giai Vận đang đợi cô ở cửa.

Nhìn thấy Bạch Thi Đồng xuống, vẻ mặt cô thiếu kiên nhẫn, giọng mang theo oán giận: “Sao hôm nay chậm thế hả, tớ đợi cả buổi !”

Bạch Thi Đồng , trong mắt hiện lên vẻ vui.

khi chú ý đến Kiều An và Đồng Kiều Bác đang xuống xe bên cạnh, cô nở nụ : “Anh Kiều Bác, An An!”

Khóe miệng Kiều An nhếch lên, gượng gạo cho lệ.

Đồng Kiều Bác thì chào hỏi cô .

Đồng Giai Vận đầu liếc họ một cái, hừ lạnh một tiếng, xoay bỏ , Bạch Thi Đồng vội vàng đuổi theo.

Đồng Kiều Bác vẻ mặt ngơ ngác: “Cô ?”

“Ai mà .” Kiều An nhún vai, nhanh chậm về phía cổng trường.

“Giai Vận, ?” Bạch Thi Đồng đuổi kịp Đồng Giai Vận, vươn tay kéo cô .

Đồng Giai Vận hất tay cô , trừng mắt, mặt đầy giận dữ: “Tớ chẳng để ý đến bọn họ! Cái con nhỏ nhà quê đó bây giờ đúng là đắc ý, tất cả che chở nó, ngay cả Kiều Bác cũng giúp tớ một lời!”

"Không còn cách nào, ai bảo là em gái ruột của Kiều Bác , dù gọi một tiếng ‘ trai’, Kiều Bác cũng nguyện ý che chở nó." Vẻ mặt Bạch Thi Đồng đổi, trong mắt tối nghĩa khó đoán.

Đồng Giai Vận c.ắ.n môi đến trắng bệch, giọng run rẩy: “Tớ sẽ bỏ qua cho nó!”

“Cậu thể gì nó bây giờ chứ? Bọn họ đều che chở nó.” Giọng Bạch Thi Đồng đầy ẩn ý.

Đồng Giai Vận càng tức giận, tay nắm chặt, ánh mắt mang theo hận ý.

chỉ cần nghĩ đến những lời Đường Linh Thành tuyệt tình với cô ngày hôm đó, còn Kiều An thì bên cạnh , vẻ mặt “chế giễu” , là cô hận ý ngập trời chỗ trút.

“Giai Vận... xem, từ khi nó về, Kiều Bác, Linh Thành, bọn họ đều về phía nó, tớ từng thấy Linh Thành đối với ai như cả...”

“Đừng nữa!” Đồng Giai Vận rít lên.

“Giai Vận đừng giận, Linh Thành thích nó cũng bình thường thôi, bây giờ nó xinh hơn nhiều. Lần thi tháng ở phòng học lớp một, tớ còn thấy mấy bạn nam bàn tán về nó, đúng là cảm tình với nó. Chú dì nhà họ Đường cũng thích nó, Linh Thành nếu ở bên nó, nhà họ Đường và nhà họ Đồng chắc chắn đều vui vẻ đúng ?”

Ánh mắt Bạch Thi Đồng về một hướng: “Cậu xem, nó đến .”

Lúc , Kiều An cũng đến bên ngoài dãy nhà lớp mười.

Cô vóc dáng nhỏ, nhà họ Đồng nuôi dưỡng ba tháng, cả trắng lên ít, khí chất tuy thanh lãnh, mặc bộ đồng phục vô cùng đơn giản, buộc mái tóc đuôi ngựa bình thường, nhưng vẫn vô cùng thu hút.

Cô xác thật , cũng đúng là trở thành nhân vật nổi tiếng của bộ khối mười .

Bên tai, lời Bạch Thi Đồng phảng phất như từng chữ từng chữ vang vọng.

Đồng Giai Vận mắt đỏ hoe, trong chớp mắt xông tới.

Kiều An vẫn đang suy nghĩ về chuyện cuộc thi thiết kế mô hình vật lý , đột nhiên cảm thấy mắt một bóng lung lay tới, đó, đó nhào lên.

Tay cô nắm chặt tóc Kiều An, Kiều An đau điếng.

“Rầm –” hai ngã xuống đất.

Kiều An cảm thấy thể đau nhói, trong tầm mắt, thấy tay Đồng Giai Vận cào về phía mặt !

Sắc mặt Kiều An đổi.

Cô bất chấp mái tóc đau đớn, chân dùng sức, hung hăng đá về phía Đồng Giai Vận.

“A!” Đồng Giai Vận kêu lên một tiếng.

buông tay nắm tóc Kiều An, hai đ.á.n.h vài cái.

Kiều An nổi giận, giãy khỏi tay cô , trở tay ấn cô xuống, dùng tay và chân chế trụ cô , hai mắt trừng mắt : “Đồng Giai Vận, cô phát điên cái gì hả?!”

“Mày buông tao ! Cái con nhỏ nhà quê hổ mau buông tay tao !” Đồng Giai Vận rít gào, chân đạp loạn xạ.

“Bốp –” Kiều An tát một cái.

Đồng Giai Vận sững sờ, đó điên cuồng giãy giụa: “Mày dám đ.á.n.h tao?! Con tiện nhân mày buông tay tao !”

“An An – ” Bạch Thi Đồng tiến lên, kéo Kiều An , sức lực cũng nhỏ.

Miệng cô còn kêu: “Đánh ! Có đ.á.n.h !”

Lúc , đúng là sắp đến giờ học, vì kết quả thi giữa kỳ công bố, nhiều học sinh đến phòng học sớm, đều đang xem kết quả ở đại sảnh.

Vừa nãy hai đ.á.n.h chú ý, lúc Bạch Thi Đồng kêu, càng nhiều xông tới.

Kiều An buông tay, một đôi mắt về phía Bạch Thi Đồng, ánh mắt sắc bén, giọng lạnh lẽo từng : “Bạch Thi Đồng, chị đừng coi tất cả là đồ ngốc!”

Cô và Đồng Giai Vận đ.á.n.h , cả hai đều họ Đồng, , xui xẻo đều là họ.

Đến nỗi Bạch Thi Đồng ở giữa đóng vai trò gì, Kiều An cần nghĩ cũng .

Bạch Thi Đồng sững sờ một chút, đó tiếp tục sốt ruột : “An An, em mau buông tay , em và Giai Vận là chị em, chuyện gì cứ từ từ , cần thiết vì một Đường Linh Thành mà đ.á.n.h !”

Giọng cô nhỏ, những học sinh đến khuyên can xem náo nhiệt đều thấy.

Tức khắc, tất cả đều vẻ mặt kinh hãi.

Hai nhân vật nổi tiếng của khối , thế mà đ.á.n.h vì Đường Linh Thành!

Đây thật đúng là chuyện bát quái lớn nha!

Chủ nhiệm khối cũng chạy tới, quát: “Làm gì?! Làm gì! Buông tay!”

Kiều An buông tay, Đồng Giai Vận nhào lên đ.á.n.h , Bạch Thi Đồng ngăn cô .

Đồng Giai Vận chỉ thể c.h.ử.i ầm lên: “Buông , cái con nhỏ nhà quê dám đ.á.n.h tao, tao đ.á.n.h trả! Tiện nhân!”

“Em dừng cho !” Chủ nhiệm khối quát Đồng Giai Vận một tiếng.

Ông tức giận vô cùng, ông cũng thấy câu của Bạch Thi Đồng, giờ phút quả thực là giận tím mặt: “Các em đang cái gì?! Còn đ.á.n.h nữa, tất cả gọi phụ cho !”

Ngực Kiều An phập phồng, cô giờ phút từng tức giận như .

Ánh mắt thẳng Bạch Thi Đồng đang ngăn Đồng Giai Vận, vẻ mặt sốt ruột…

Kiều An hít sâu một -

“Không cần gọi phụ .”

Chủ nhiệm giáo d.ụ.c , mở miệng mắng , giọng Kiều An lạnh băng –

“Báo cảnh sát!”

 

Loading...