Xuyên Thành Em Gái Của Anh Trai Cuồng Sủng - Chương 30: Xinh Đẹp
Cập nhật lúc: 2025-10-14 05:59:02
Lượt xem: 15
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Trẻ con luôn cần khẳng định.
Chuyện tối nay nghiêm túc suy nghĩ một chút, thật sự là quá khổ sở cho An An!
Cô bé nỗ lực như mới thi thành tích như thế, lòng tràn đầy vui mừng trở về, kết quả về đến nhà, chị họ nhào lòng lóc, cảm thấy hạng 8 của .
Mà cô bé thì cứ luôn miệng hạng 8 của chị họ , thậm chí còn câu - “ Kiều Bác và An An chẳng lóc t.h.ả.m thiết hơn .”
Một phụ tật như , khi an ủi khác, theo bản năng hạ thấp con cái .
Nếu Kiều Bác quan hệ thiết với Bạch Chỉ Lan như thì thôi, An An mới trở về nhà họ Đồng, gia đình đối với cô bé vẫn còn là giai đoạn quen, tiếp xúc, thuộc.
Nghe những lời như , tâm trạng cô bé sẽ thế nào?!
Trước khi họ về, Đồng Thương Hành và Bạch Chỉ Lan chuẩn chúc mừng An An, bữa khuya thậm chí còn xiên nướng, cho phép mỗi đứa trẻ ăn hai xiên, bao lì xì cũng chuẩn xong.
Chỉ là cuối cùng…
Bạch Chỉ Lan vội vàng an ủi Bạch Thi Đồng, Đồng Thương Hành cảm thấy gì đó đúng, mải suy nghĩ, để An An một cô đơn trở về phòng.
Vẫn là Bạc Lục Ly hỏi thăm thành tích cô bé mới phát hiện tâm trạng cô !
Uất ức như , An An cách nào .
Nghĩ như , Đồng Thương Hành quả thực tự trách thôi, thậm chí còn chút oán trách Bạch Chỉ Lan và Bạch Thi Đồng.
Việc Bạch Thi Đồng ở nhà họ Đồng, chẳng qua chỉ là thêm một đôi đũa, ông cảm thấy gì.
Chỉ Lan vui vẻ, ông cũng thiện cảm với cô bé ngoan ngoãn hiểu chuyện , cô bé thi , phát cho một bao lì xì cũng .
là vì cô bé…
Cô bé tự nhiên mà nhào lòng Bạch Chỉ Lan mặt An An, khiến Bạch Chỉ Lan chỉ lo an ủi cô bé, bỏ qua con gái ruột của .
Chuyện như xảy , Đồng Thương Hành thể trách vợ , nhưng cách nào trách sự “khổ sở” Bạch Thi Đồng.
trong lòng ông, quả thật một chút khúc mắc.
Bạch Chỉ Lan , cũng nóng nảy: “Chẳng Thi Đồng đang , em chỉ để ý bỏ qua An An, lúc đó em chỉ thể an ủi Thi Đồng...”
“Chỉ Lan! An An mới là con gái của em!” Giọng Đồng Thương Hành bao giờ nghiêm túc như , thậm chí ánh mắt Bạch Chỉ Lan cũng mang theo thất vọng.
Bạch Chỉ Lan theo bản năng lùi về một bước, mặt hoảng hốt .
Đồng Thương Hành thấy , thở dài một , dịu giọng : “Chỉ Lan, em mềm lòng, là Thi Đồng lớn lên, nhưng em nhất định nhớ kỹ, An An mới là con gái ruột của em... là con gái mà chúng bỏ lỡ, chịu khổ mười lăm năm ở bên ngoài. Em đối với ai cũng , nhưng nhất định thể vì khác mà bỏ qua An An, cũng thể đối với khác hơn An An.”
“...” Bạch Chỉ Lan há miệng.
Bà đó là Thi Đồng mà, nhưng nghĩ đến, An An mới là con gái ruột của bà.
Bà còn , bà hề bỏ qua An An vì Thi Đồng, nhưng hôm nay, bà quả thật bỏ qua An An…
Đồng Thương Hành ánh mắt bà, nghiến răng, thêm một câu: “Mười lăm năm An An cha , hiện tại con bé chỉ một là em, Thi Đồng nó còn ruột!”
Bạch Chỉ Lan chấn động, môi bà mấp máy, nhưng thốt một chữ.
Bà nghĩ đến An An, nghĩ đến sự vui vẻ của con bé khi kết quả thi ban ngày, nghĩ đến việc tối nay chỉ lo an ủi Thi Đồng mà bỏ qua An An…
“Sau em nhất định nhớ kỹ...” Bạch Chỉ Lan lẩm bẩm.
Đồng Thương Hành thêm gì nữa, chỉ là trong lòng ông nghĩ, nếu Chỉ Lan vẫn như , thì ông sẽ tách An An và Thi Đồng !
Rốt cuộc quan trọng nhất trong lòng ông là An An.
Mục đích của Bạc Lục Ly đạt , bởi vì Đồng Thương Hành, Bạch Chỉ Lan là bừng tỉnh đại ngộ, thì cũng ý thức thể vì cháu gái mà bỏ qua con gái ruột!
Vì thế ngày hôm , Bạch Thi Đồng rõ ràng cảm thấy bầu khí nhà họ Đồng đúng.
Vốn dĩ theo dự tính, khi cô thức dậy, cô của cô nhất định sẽ lo lắng hỏi han tối qua cô còn buồn , ngủ ngon .
mà cô và Đồng Kiều An xuống lầu, Bạch Chỉ Lan tươi rạng rỡ:
“An An, Thi Đồng, tối qua ngủ thế nào?”
Ánh mắt bà Kiều An, bánh sandwich và sữa bò nóng tay cũng đưa cho Kiều An!
Kiều An cũng sững sờ một chút, ngay đó nhận lấy, ngoan ngoãn gật đầu: “Ngủ ngon ạ.”
Giọng cô mềm mại, lời cảm ơn xong liền tranh thủ ăn.
Bạch Chỉ Lan lộ nụ từ ái xoa đầu Kiều An, ngay đó mới đưa sandwich và sữa bò cho Bạch Thi Đồng.
Bạch Thi Đồng cứng đờ nhận lấy, một lúc , cô khẽ nhếch khóe miệng: “Ngủ... cũng ạ...”
Vẻ gượng gạo , rõ ràng là cố gắng vui vẻ, Bạch Chỉ Lan tức khắc đau lòng.
Nhìn thoáng qua An An, thấy cô đang ngoan ngoãn ăn đồ ăn, lúc mới chút nhẹ nhàng thở , đầu trấn an: “Thi Đồng, đừng buồn, cô sẽ với bà, bà sẽ mắng con.”
Bạch Thi Đồng khựng , cúi đầu: “Không trách bà ạ, là con sai... là con thi ...”
Bạch Chỉ Lan đang định gì đó, Kiều An uống một ngụm sữa bò, ngẩng đầu bà, nở nụ : “Chị họ, buồn bã cũng vô dụng thôi, tụt phía , thì nên cố gắng hơn nữa. Kiến thức cấp ba giống cấp hai, thứ hạng chênh lệch cũng bình thường.”
Lời quả thực đang - lóc cái gì, thành tích hạng 8 của cô ở cấp ba bình thường, đừng quá coi trọng bản .
Đồng tử Bạch Thi Đồng co rụt , ngẩng đầu cô.
Bạch Chỉ Lan và Bạch Thi Đồng hiển nhiên hiểu lời theo cùng một nghĩa, bà còn gật đầu: “ đó, em con đúng, chênh lệch cũng là bình thường.”
Sao là bình thường chứ?!
Bạch Thi Đồng còn định gì đó, lúc , Đồng Kiều Bác hấp tấp xuống lầu: “Ái chà, muộn mất !”
Lực chú ý của Bạch Chỉ Lan tức khắc chuyển sang , đưa bữa sáng cho , lải nhải: “Bảo con đừng ngủ nướng, con em gái con kìa!”
Đồng Kiều Bác Kiều An một cái, cũng xuống, ăn vội vàng.
“ , tối qua quên mất chúc mừng An An, An An đạt thành tích như , đáng khen thưởng!” Đồng Thương Hành từ sô pha lên, tươi rạng rỡ lấy một phong bao lì xì lớn tới đưa cho Kiều An.
Kiều An ngẩn .
Đồng Thương Hành vẻ mặt từ ái: “An An, đây là tiền thưởng của con, chúc mừng con đạt thành tích xuất sắc năm trong top 10 khối.”
Kiều An mắt ông, chậm rãi nở nụ , vươn tay nhận lấy: “Cảm ơn ba...”
“Còn con? Còn con?” Đồng Kiều Bác lập tức hỏi.
Không thi hơn Kiều An thì nhận, nhưng top 50 khối cũng tiền thưởng chứ!
Đồng Thương Hành lấy hai phong bao lì xì, đưa cho một cái: “Đều cả, dựa theo thành tích khác , tiền thưởng cũng khác nha, Kiều Bác đây là của con, Thi Đồng đây là của con. Hy vọng ba đứa con tiếp tục nỗ lực học tập, đạt thành tích hơn nữa!”
Đồng Kiều Bác lập tức vươn tay nhận lấy, nhưng Bạch Thi Đồng động đậy.
“Thi Đồng?”Giọng Bạch Chỉ Lan nghi hoặc.
Bạch Thi Đồng mím môi, ánh mắt lộ vẻ buồn bã: “Con, thôi bỏ ... Lần tụt nhiều như , nên nhận tiền thưởng...”
Đồng Thương Hành lắc đầu, vẫn đưa cho cô : “Thứ hạng của con cũng ...”
Kiều An ăn sandwich, nghiêng đầu : “Con thấy chị họ lý, chị họ hiện tại trong lòng thoải mái, ba đừng ép chị nhận tiền thưởng. Sau chúng cũng thể đặt một quy định mới, nếu thành tích tụt hạng, thì cần tiền thưởng!”
Cô tít mắt, hàng mi cong cong, khóe miệng còn dính một chút sữa bò.
Đồng Kiều Bác vẻ mặt kinh hãi: “Ê ê ê nhóc con, em tự tin tụt hạng thế hả?! Top 10 khối dễ thi như !”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-em-gai-cua-anh-trai-cuong-sung/chuong-30-xinh-dep.html.]
Kiều An chớp mắt: “Chẳng như mới động lực .”
Tụt hạng thì tiền thưởng, đối với cô, những khác cho là tình cờ mới thi top 10 mà , hiển nhiên càng bất lợi hơn.
“Ha ha ha, An An chí khí, quy định mới cứ như quyết định!” Đồng Thương Hành , thu phong bao lì xì.
Bạch Thi Đồng: “...”
Cả cô ngây ngẩn.
Cô chỉ cô và chú an ủi, chú ý đến cô , chứ thật sự cần bao lì xì!!
Bởi vì họ đều ăn cơm ở nhà, nên tiền tiêu vặt nhiều, Bạch Thi Đồng còn đang chờ lấy tiền thưởng cuối tuần mua đồ với bạn bè!
Hiện tại thế mà thật sự cho cô ?!
Cả Bạch Thi Đồng run rẩy, cô - Kiều An cố ý!
Cô cố ý cho cô nhận bao lì xì!
cô thể miệng?!
Đồng Thương Hành, Bạch Chỉ Lan, Đồng Kiều Bác, họ thế mà ai cảm thấy vấn đề!
Hơn nữa nãy chính cô là từ chối , thì thể tự mở miệng xin ?!
“Thi Đồng ăn?” Bạch Chỉ Lan chú ý thấy cô ăn sáng.
Kiều An lau khóe miệng, lên: “Chị họ ăn nhanh , sắp muộn .”
Bạch Thi Đồng cứng đờ : “Con ăn xe...”
Vì thế, ba cùng cửa.
Kiều An và Đồng Kiều Bác phía , Bạch Thi Đồng tụt một bước.
Cô thấy họ đang -
“Tiền tiêu vặt của em xử lý thế nào?”
“Đương nhiên là tiêu , hả nhóc thối, em thiếu tiền?”
“Sau khi ba cho em bao lì xì hậu hĩnh, thiếu tiền.”
“Em đúng là đang khoe khoang!!”
Bạch Thi Đồng: “...” Cô thật sự nuốt nổi nữa.
Đồng Kiều An tuyệt đối là cố ý!
, Kiều An chính là cố ý.
Bạc Lục Ly , Bạch Thi Đồng lãng phí thời gian việc kích thích cô, cô chỉ cần chuyên tâm bản là thắng, đối phương cuối cùng chỉ tự trói .
ngủ cả đêm, nghĩ đến việc Bạc Lục Ly luôn ủng hộ , Kiều An nghĩ -
Vẫn đủ.
Cô cũng thể thỉnh thoảng kích thích Bạch Thi Đồng một chút, khiến cô càng thêm phẫn nộ, càng tìm thế cân bằng, chẳng càng ?
Đương nhiên, đối với Kiều An mà , đây chỉ là chuyện tiện tay , điều quan trọng nhất của cô vẫn là học tập.
Chỉ bản ngừng tiến về phía , mới thể bỏ những khác phía , càng cao, càng xa.
Nghĩ thông suốt Kiều An còn vướng bận gì nữa, Đồng Thương Hành trông nom chặt chẽ, những kế sách mà Bạch Thi Đồng dùng trong nguyên tác còn hiệu quả.
Hơn nữa Kiều An dù cũng tiếp chiêu, Bạch Chỉ Lan sự giám sát của Đồng Thương Hành, càng thêm chú ý đến đúng mực.
Trước đây cuối tuần Bạch Thi Đồng thường ở nhà họ Đồng, nhưng hiện tại, mỗi cuối tuần, nhà họ Đồng đều giữ Bạch Thi Đồng , cô tự cũng tìm lý do để ở !
Bạch Chỉ Lan thậm chí còn , về nhà ở với bố nhiều hơn, tránh xa cách tình cảm cũng .
Bạch Thi Đồng trong lòng tức giận thôi, mặt chỉ thể nở nụ , ai bảo đây nhà thật của cô chứ.
Cô là Kiều An, thể tùy hứng, cô chỉ thể tươi lấy lòng Bạch Chỉ Lan.
Mà Kiều An…
Vẫn là những ngày học tập phong phú.
Lớp mười hai một hạt giống top 10 khối, hạt giống ngày thường đặc biệt nghiêm túc, thái độ học tập vô cùng , tất cả các giáo viên bộ môn đều đặc biệt yêu thích cô.
Kiều An một nữa cảm nhận cảm giác các thầy cô yêu quý, Lâm Văn Giác còn coi thường cô, hiện tại thế mà cũng thường xuyên hỏi han vài câu…
Sau Quốc khánh, thời tiết trở lạnh, quần áo cũng từng cái thêm , càng mặc càng dày.
“Ê... Anh Thành, phát hiện học bá càng ngày càng xinh ?” Phía lớp, một nam sinh hạ giọng, hất cằm về phía Kiều An đang học bài.
Đường Linh Thành đang uống nước, nhíu chặt mày.
Sao phát hiện?!
Sau mùa hè, khi thu, làn da Kiều An thế mà trắng lên trông thấy!
Mọi ở trường đều mặc đồng phục, cô tuy trang điểm, nhưng những khác cũng , khuôn mặt , thế mà càng càng !
Cậu liếc Kiều An, vẻ mặt bình tĩnh : “Cậu bậy bạ gì đấy, vẫn là dáng vẻ đó thôi mà?”
“Đó là do Thành yêu cầu cao quá! Bọn mấy đứa đều thấy học bá thật sự càng ngày càng xinh, chỉ là cô quá yêu học tập, cao lãnh chi hoa, chuyện với cô còn ngại...” Nam sinh tặc lưỡi hai tiếng, là cảm thán.
Nam sinh tuổi , còn ý tưởng gì táo bạo, chỉ là trong lòng nảy sinh chút rung động nhỏ, thích cô gái vốn dĩ ưu tú đến cực điểm càng ngày càng xinh .
Đường Linh Thành nhíu mày càng chặt, bắt điểm mấu chốt: “Mấy đứa?”
" , cả ký túc xá bọn đều !" Người nọ còn vô tư, “Anh Thành, cùng bàn với học bá, là lát nữa theo vài câu với học bá nhé?”
Đường Linh Thành , mặt biểu cảm.
Người nọ: “Anh Thành?”
Đường Linh Thành: “Thầy Lâm bảo yêu sớm, nếu coi trọng bảo bối của các thầy cô, xong .”
“Đâu nghiêm trọng , cho thầy Lâm !”
Đường Linh Thành: “ sẽ cho thầy.”
Người nọ: “???”
Sau khi dọa cho một " hâm mộ" tiềm năng của Kiều An bỏ , Đường Linh Thành cầm cốc nước trở chỗ .
Ánh mắt sang bên cạnh, Kiều An vẫn vô tư nghiêm túc bài. Tay cô “xoẹt xoẹt” nhanh tưởng, khiến sinh lòng kính sợ, đến khi đến bài tiếp theo, cô c.ắ.n cắn đầu bút, nghiêm túc suy tư.
Chuyện thật hiếm thấy!
Cậu thuận miệng một câu: “Đề trong sách luyện tập khó lắm ?”
Cậu ngoài quyển sách luyện tập mà trường mua chung, Kiều An còn tự mua một quyển bài tập khác!
Kiều An suy nghĩ một lát, mới bắt đầu động bút, thuận miệng trả lời -
“ mua thêm một quyển, khó hơn chút.”
Đường Linh Thành: "..." ???