Xuyên Thành Em Gái Của Anh Trai Cuồng Sủng - Chương 28: Đánh Cược

Cập nhật lúc: 2025-10-14 05:59:00
Lượt xem: 13

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Đồng Kiều Bác: “???” Cái quái gì thế , giống hệt kế hoạch ban đầu của ?!

Cái chữ “ngoan” chẳng lẽ khi cô bé gọi trai ?!

Những lời đắc ý của với Đường Linh Thành ở nhà họ Đồng dường như vẫn còn văng vẳng bên tai, hiện tại tất cả đều biến thành những cái tát vang dội mặt , “bốp bốp”.

“Ha ha ha ha ha!!” Đường Linh Thành vô tình nhạo.

Mặt Đồng Kiều Bác đỏ bừng lên, hung hăng trừng mắt : “Có cho con bé ?!”

Sao Kiều An trả lời một tiếng “ngoan”, chắc chắn là những lời hùng hồn đây của , mà sẽ cho Kiều An những điều , chỉ Đường Linh Thành!

Đường Linh Thành nhướng mày, vẻ vô tội: “Sao thế ?”

Đồng Kiều Bác tin .

Chuyện đ.á.n.h cược của bọn họ bố nhà họ Đồng cũng , chuyện của bọn trẻ con họ can thiệp, lúc đang bên cạnh xem Đồng Kiều Bác chê .

“Lần tuyệt đối bao giờ thua nữa!” Đồng Kiều Bác nghiến răng nghiến lợi.

Kiều An: “Cho nên định đ.á.n.h cược tiếp ?”

Đồng Kiều Bác: “...”

Cậu đột nhiên tự tát một cái.

Kiều An thi hạng 9 khối, dù g.i.ế.c cũng thi thành tích , lấy cái gì mà đ.á.n.h cược với Kiều An?

Vừa câu ... chỉ là theo bản năng giữ thể diện thôi.

“Tốt! Kiều Bác cố gắng lên nhé, con xem em gái con giỏi như , con là trai còn học tập em gái nhiều. Nếu em gái bỏ xa ở phía , xem mặt con để .” Đồng Thương Hành rốt cuộc là ông chủ lớn, chớp mắt cách chọc trúng điểm yếu của con trai.

Đồng Kiều Bác: “...........”

Cậu quả nhiên kích thích, nghiến răng nghiến lợi: “Đánh cược thì đ.á.n.h cược!”

Đến đây, tự đưa hố.

“Ha ha ha, nhưng Kiều Bác cũng tiến bộ lớn, hai đứa đều đáng khen thưởng!” Bạch Chỉ Lan tủm tỉm , tay cầm phiếu điểm của hai đứa nhỏ, trong lòng vui sướng khôn tả.

Đồng Thương Hành gật đầu: “Kiều Bác thi top 50, thưởng 1000 tệ tiền tiêu vặt, An An thi top 10 khối, thưởng 3000 tệ.”

Ông vươn tay, từ ái xoa đầu An An.

Trong thời gian uống t.h.u.ố.c bắc, Bạch Chỉ Lan và dì giúp việc bồi bổ , tóc cô bé còn khô xơ như , da dẻ cũng trắng trẻo hơn ít, đợi đến sang năm, tình hình của An An chắc chắn sẽ hơn nữa.

Đến lúc đó sẽ là một cô bé trắng trẻo, mềm mại!

Dặn dò xong, bất kể là bố nhà họ Đồng bố nhà họ Đường đều rời .

Kiều An, Đồng Kiều Bác, Đường Linh Thành, Bạch Thi Đồng cũng về phòng học, bốn cùng .

“Em gái Kiề, bố bảo cảm ơn , cuối tuần đến nhà ăn cơm nhé?” Đường Linh Thành lên tiếng mời.

Kiều An còn kịp gì, Đồng Kiều Bác lập tức nhíu mày trả lời: “Ăn cái gì mà ăn, nhà thiếu cơm chắc!”

Khi chuyện, còn vươn tay kéo Đường Linh Thành .

Đường Linh Thành vòng sang phía Kiều An, né tránh, “Thế thì giống ? Đây là cơm cảm ơn, mời. Em gái Kiều, đồng ý , nếu đồng ý, chắc chắn sẽ đến nhà mời đấy.”

Kiều An bất đắc dĩ gật đầu.

nhà họ Đường cũng ở biệt thự bên cạnh, xa, lãng phí thời gian.

“Vậy cũng !” Đồng Kiều Bác thể để Kiều An một đến nhà họ Đường ?

Con bé gầy nhỏ, như con thỏ trắng , nếu giám sát chặt chẽ, sói xám tha thì bây giờ?

“Cậu gì, ...”

Hai cách Kiều An cãi , trừng liếc, mỗi châm chọc một câu.

Kiều An giữa họ như trung tâm, vây quanh.

Hoàn chen lời, nụ mặt Bạch Thi Đồng cứng đờ, Đường Linh Thành như xông xáo nhiệt tình, thực tế dễ tiếp xúc, họ cũng coi như quen nhiều năm như , ngay cả Đồng Giai Vận theo đuổi lâu như thế, cũng thiết với như !

Đồng Kiều Bác cũng thế, nếu chăm sóc cô và Đồng Giai Vận là vì họ gọi trai bao nhiêu năm nay, thì việc chăm sóc Kiều An quả thực là phản ứng theo bản năng!

Mặc kệ tức giận thế nào, cuối cùng cũng bao giờ xa lánh Kiều An quá lâu.

Bạch Thi Đồng hiểu, Kiều An rốt cuộc mạnh hơn họ ở điểm nào?

Lại rốt cuộc mị lực gì?

Hay là chỉ đơn giản vì cô họ Đồng?

Thực mau đến khu vực phân chia giữa khối mười và khối mười một.

“Ê, em...”

Đồng Kiều Bác mở miệng, Kiều An cắt ngang: “Cái gì mà ê, nên gọi em là gì?”

“Đồng Kiều An!” Đồng Kiều Bác dậm chân, “Em đừng quá đáng! Cho dù là thua cược, cũng rõ chỉ gọi một tiếng thôi, em đừng voi đòi tiên!”

Sỉ nhục!

Sự sỉ nhục to lớn!

trai, thế mà em gái gọi một tiếng , ngược còn gọi con bé là chị, đây quả thực là một trang sử nhục nhã!

Kiều An nhạt: “Lần vẫn sẽ gọi thôi.” Rốt cuộc còn một đ.á.n.h cược nữa mà, đúng ?

Đồng Kiều Bác: “...........”

Cậu giận dữ bỏ , , Kiều An liền nhanh chân hơn, Đường Linh Thành hề nghĩ ngợi, căn bản quên mất phía còn Bạch Thi Đồng, theo lên.

Hai cùng về phòng học, từ cửa bước , lập tức thu hút vô ánh mắt.

Những ánh mắt sùng bái, kiêng kỵ, kinh hãi, còn những ánh mắt nghi ngờ khi thấy hai cùng bước .

Trong đó, Khâu Lộ tươi rạng rỡ nhất, ánh mắt cô Lý Văn Tĩnh, vài phần đắc ý: “Có mặt đau ? Còn khác mạnh miệng, kết quả là chính tóc dài kiến thức ngắn!”

Lý Văn Tĩnh lời của cô cho đỏ bừng mặt, cô hề yếu thế: “Chẳng thi , đắc ý cái gì?”

Khâu Lộ nhướng mày: “ thi , nhưng bạn thi mà, hơn nữa thi cũng tệ, ít nhất hơn cái tóc dài kiến thức ngắn !”

“Cậu ...” Lý Văn Tĩnh lên, chút run rẩy, hơn nửa ngày, cô Kiều An một câu, “Có bản lĩnh còn thi thành tích ! Một thi tháng, đắc ý cái gì chứ!”

Nói xong, giận dữ đùng đùng chạy khỏi phòng học.

Khâu Lộ đại thắng, đầu giơ ngón tay cái với Kiều An, mặt đầy tươi .

Kiều An lắc đầu, gì.

Cô mở sách giáo khoa bắt đầu , bài tập cũng lấy .

Trong phòng học chút ồn ào, rốt cuộc mới họp phụ xong, còn nhiều đang xem phiếu điểm, chỉ Kiều An một bắt đầu sách.

Phiếu điểm của lớp chọn gây áp lực cho cô, quả thật cô nhất môn Khoa học tự nhiên, nhưng vẫn còn một nữa là Tề Thịnh Vinh.

Cô là sống một đời, tương đương với gian lận, nhưng thật sự bằng thực lực mà thi thành tích .

Kiều An nghĩ, quả nhiên thể ỷ việc sống mà khinh địch, cô thiên tài, chỉ còn nỗ lực.

Bên cạnh, Đường Linh Thành đang chuẩn thu dọn đồ đạc chơi bóng, liếc cô, lập tức trợn tròn mắt -

“Em gái Kiều, mới thi xong, gần đây cũng thi nữa, học nghiêm túc gì?!”

Kiều An cũng ngẩng đầu lên: “Giữa tháng mười một còn thi giữa kỳ, một tháng nữa thi cuối kỳ.”

Đường Linh Thành: “...”

Không , đột nhiên cảm thấy quả bóng rổ tay chút nặng…

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-em-gai-cua-anh-trai-cuong-sung/chuong-28-danh-cuoc.html.]

Tại văn phòng.

“Thế mà hạt giống giấu kín như ... Lão Lâm , đúng là gặp may lớn...” Chủ nhiệm lớp mười một mắt sắp đỏ hoe!

Một Kiều An, thể kéo điểm trung bình lên ít, hơn nữa đối phương thi như , lúc họp khối cũng sẽ nhắc đến Lâm Văn Giác để khen ngợi.

Thậm chí khi tổng kết với lãnh đạo trường, cũng sẽ nhắc đến lớp mười hai, Lâm Văn Giác trả lời, trường thể nhớ lớp thường của ông một học sinh top 10 khối ? Đến lúc đó xét duyệt chức danh, ông cũng sẽ dễ dàng hơn!

Thật là…

Khiến đỏ mắt mà.

Lâm Văn Giác khẽ nhếch khóe miệng, rốt cuộc vẫn lộ nụ rõ ràng: “Đó là bản lĩnh của con bé...”

Lưu Thạch nghĩ nghĩ, nhịn nhắc đến một chuyện khác -

“Anh cứ mải chuyện với phụ nên , nãy ở lầu, chủ nhiệm lớp một và lớp hai đều bày tỏ khi phân ban sẽ hoan nghênh Đồng Kiều An về lớp họ, nếu quy định của trường, bây giờ chắc giành !”

Nụ của Lâm Văn Giác cứng đờ.

Nửa ngày, ông hổ : “Vậy... xem ý nguyện của con bé.”

Học sinh lớp thường thành tích , chuyện khi phân ban vẫn lớp thường, nhưng tình huống vẫn ít, rốt cuộc tài nguyên giáo d.ụ.c của lớp chọn vẫn hơn một chút.

Hơn nữa…

Kiều An ưu tú, nhưng liên quan gì đến ông , ông coi thường cô bé như , cô bé thể chọn ở ?!

Lâm Văn Giác đau đầu một trận, đầu tiên bắt đầu hối hận sự võ đoán của , thành tích cấp ba thật sự thể lên hết tất cả!

Bởi vì họ nhắc đến Kiều An, các giáo viên khác cũng lục tục chen .

Trong văn phòng, bắt đầu một vòng đại hội khen ngợi Đồng Kiều An mới…

Lâm Văn Giác gì, đây ông cảm thấy Kiều An là kiểu học sinh nỗ lực nhưng thi , hiện tại vả mặt, mặt ông đang đau đây, nổi những lời khác.

việc Kiều An từ khi thành tích thi tháng bắt đầu nhận sự ưu ái của các giáo viên bộ môn là thật, tất cả giáo viên đều bắt đầu chú ý đến Kiều An, ngay cả Lâm Văn Giác, thường xuyên cũng gọi Kiều An lên trả lời câu hỏi.

Đời từng kinh nghiệm , Kiều An thong dong đối đáp, thời gian còn , vẫn tâm ý học tập.

Ánh mắt cô sẽ ngừng hướng về kỳ thi tháng , thứ cô hướng đến là kỳ thi đại học, cái chiến trường của các học sinh.

Buổi tối, nhà họ Đồng.

Trên đường về, Kiều An chú ý thấy mắt Bạch Thi Đồng đỏ, trông như .

Cô khẽ nhíu mày, coi như thấy.

Luôn cảm thấy sắp bày trò .

Đồng Kiều Bác chú ý thấy, hỏi han vài câu, Bạch Thi Đồng chỉ lắc đầu, trả lời, vì thế đường về yên tĩnh hơn ngày.

Đợi bước nhanh đến cổng nhà họ Đồng, thấy Bạch Chỉ Lan, Bạch Thi Đồng mắt đỏ hoe chạy tới.

Bạch Chỉ Lan sốt ruột tiến lên: “Thi Đồng, con ?”

Bạch Thi Đồng vươn tay ôm lấy Bạch Chỉ Lan, nấc lên.

Đồng Thương Hành cũng , Bạch Chỉ Lan nóng ruột thôi: “Thi Đồng, con ? Chỗ nào thoải mái? Hay là vui?”

Bạch Thi Đồng lắc đầu, một hồi lâu mới nghẹn ngào : “Bà... bà mắng con thi .”

Kiều An: “...” Bà Bạch yêu thương Bạch Thi Đồng đến nhường nào, lẽ chỉ cô, rõ nguyên tác mới hiểu.

“Mẹ cũng thật là, Thi Đồng , con thi , hạng 8 khối, đại học Kinh Hoa là khả năng, hơn nữa thành tích chút d.a.o động cũng là bình thường mà.” Bạch Chỉ Lan an ủi.

Bạch Thi Đồng ôm cô .

Những động tác mật như thế , dù là Đồng Kiều An Kiều An đều sẽ .

Bạch Chỉ Lan lập tức dỗ dành cô : “Con thật sự thi , con thi hạng 8 mà còn thành thế , Kiều Bác với An An chẳng đến sưng cả mắt .”

Kiều An mím môi.

Đồng Thương Hành theo bản năng nhíu mày, nhưng Bạch Chỉ Lan đang vội vàng an ủi , Bạch Thi Đồng ngừng, ông cũng tiện lên tiếng.

Kiều An nhiều, chào hỏi Đồng Thương Hành lên lầu.

rõ Thi Đồng đang gì!

Đây là đang mượn cớ thi để tăng tình cảm với Bạch Chỉ Lan đấy, phỏng chừng đối phương còn cảm thấy, nếu thể đủ kích thích cô một chút thì càng .

Đôi khi, Kiều An vạch mặt Bạch Thi Đồng với Bạch Chỉ Lan.

rốt cuộc chỉ là nghĩ thôi, Bạch Chỉ Lan tình cảm với Bạch Thi Đồng, Bạch Thi Đồng luôn tỏ hảo, bây giờ ép Bạch Chỉ Lan chọn một trong hai , cô vui là một chuyện, mỗi ngày nghĩ xem thế nào để họ hòa hảo mới là thêm phiền phức cho Kiều An.

Trong nguyên tác, Đồng Kiều An dùng chính trải nghiệm của cho Kiều An, vạch mặt phiền phức.

Mà Đồng Thương Hành, ông nghi ngờ gì là lý trí, giữa con gái và Bạch Thi Đồng, ông chắc chắn sẽ về phía con gái.

vẫn còn Bạch Chỉ Lan, vợ của ông.

Người cha với cô như , Kiều An cũng ông kẹt ở giữa khó xử, cuối cùng giống như nguyên tác luôn nhíu mày, mặt một chút tươi .

Cũng bởi , Kiều An thể bỏ qua cho Bạch Thi Đồng thì cứ bỏ qua.

Không kịch để xem, cứ để cô tự diễn .

Lên lầu , Kiều An rốt cuộc vẫn ảnh hưởng, sách .

Cô đột nhiên chút nhớ Bạc Lục Ly.

Kiều An lấy điện thoại từ trong ngăn kéo , mở lên, gửi tin nhắn cho bạn WeChat duy nhất -

【 Anh, hôm nay kết quả thi , em hạng 9 khối... 】

Kiều An đợi hai phút, đối phương trả lời.

【 Kiều An giỏi quá / [hoa] 】

Hiếm khi Bạc Lục Ly còn dùng biểu tượng cảm xúc, Kiều An khẽ , giao diện soạn tin nhắn vẫn mở, nhưng chút gì.

Cô còn nghĩ nên gửi gì, tin nhắn đối phương đến.

【 Tâm trạng ? 】

Kiều An ngẩn , hỏi:

【 Sao ? 】

Bạc Lục Ly trả lời câu , trực tiếp gọi video call đến.

Kiều An nhận cuộc gọi, hai đầu tiên qua màn hình, đều chút im lặng.

Bạc Lục Ly mở lời : “Em thi như mà vẫn vui, là ai coi thường ?”

Anh nhíu mày, đáy mắt lộ rõ vẻ lo lắng.

Tuy là câu hỏi, nhưng mang giọng khẳng định.

Kiều An đột nhiên cảm thấy chút tủi .

Lúc Bạch Chỉ Lan đau lòng Bạch Thi Đồng cô tủi , đối với Đồng Thương Hành yêu thương cô cô tủi , đối với Đồng Kiều Bác cũng tủi , nhưng cố tình thấy Bạc Lục Ly, cô liền cảm thấy tủi .

Có lẽ trong ký ức, những ngày tháng che chở của Đồng Kiều An mười mấy năm quá đỗi sâu sắc.

Bọn họ từng gian nan trưởng thành, dù gặp bao nhiêu khó khăn cũng sẽ tủi .

Bởi vì khi đó, Bạc Lục Ly chống đỡ, tủi , gánh chịu cô.

“Anh...”Kiều An mở miệng, liền kể hết những tủi đột nhiên ập đến một cách chân thật.

 

Loading...