Xuyên Thành Em Gái Của Anh Trai Cuồng Sủng - Chương 27: Chịu Thua
Cập nhật lúc: 2025-10-14 05:58:59
Lượt xem: 13
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tất cả đồng thời sững sờ.
Ngay cả Đồng Giai Vận mới tức đến nên lời cũng ngây , tất cả đều dồn ánh mắt về phía Kiều An và Hạ Úy.
Hạ Úy tính tình vốn dĩ , hơn nữa nể nang ai, tuy rằng dạy giỏi, nhưng các lớp khác đều giáo viên giỏi tương đương, cũng bởi phàm là hiểu về Nhị Trung, đều thích chủ nhiệm lớp hai tính cách ôn hòa hơn một chút.
Hạ Úy thể trở thành chủ nhiệm lớp chọn, tự nhiên cũng thực lực khiến khác bội phục.
Cô chủ nhiệm lớp chọn nhiều năm như , hết lứa học sinh đến lứa học sinh khác đưa xuống, gặp bao nhiêu học sinh ưu tú, thể khiến cô sớm như mở lời bày tỏ thiện ý với Kiều An, thể thấy ... cô thích Kiều An đến nhường nào.
Vẻ mặt cứng đờ của Bạch Thi Đồng vài phần khó coi, may mắn lúc ai chú ý đến cô .
Ngày hôm nay đối với cô mà , tuyệt đối là một ngày lành, cô đến họp phụ , hành vi và bộ dạng của bà khiến hình tượng bạch phú mỹ hảo đây của cô tan vỡ.
Thành tích cũng từ top 5 rớt xuống hạng 8, khó khăn lắm mới hơn Kiều An một hạng.
Mà hiện tại, cô càng tận mắt thấy chủ nhiệm lớp chọn nghiêm khắc bày tỏ sự ưu ái với Kiều An!
mà, đây vẫn là cú sốc lớn nhất.
Sau khi Hạ Úy xong, Bạch Thi Đồng thấy một giọng khác, giống với giọng sắc bén của Hạ Úy, giọng nam híp mắt, vô cùng ôn hòa -
“Hạ Úy, cô thế là đúng , thể ngay mặt cướp mất hạt giống chứ? cũng nhắm trúng Đồng Kiều An , đang chờ đến khi phân ban lớp mười một đợi con bé về lớp đấy!”
Đây là giọng của Lương Ba, chủ nhiệm lớp hai!
“Lương Ba, thứ tự, là giáo viên Ngữ văn lẽ nào ?”
“Hạ Úy, kẻ đến vượt đến , cô là giáo viên Toán cũng nên qua chứ?”
Hai chủ nhiệm lớp cứ thế coi ai gì mà cãi , những khác xem đến trợn mắt há hốc mồm.
Trong nháy mắt, vô vây quanh , phụ cũng học sinh, họ đều ở cửa cầu thang vây xem màn kịch hai chủ nhiệm lớp chọn tranh giành học sinh !
Mà Kiều An, tự nhiên cũng trở thành tâm điểm của ánh mắt.
Bạch Thi Đồng và Đồng Giai Vận đều thể thấy tiếng xì xào bàn tán nhỏ phía -
“Trời ơi, cô địa vị gì ?!”
“Cậu thấy lúc nãy ? Đây là Đồng Kiều An!”
“À ~ là cô đó , lớn lên cũng xinh xắn.”
“ cũng thấy , nếu trắng trẻo thêm chút nữa thì hảo.”
“Cái Bạch Thi Đồng gọi là cô , là cô ?”
“Mẹ cô lớn lên khá xinh .”
“Buổi tối xe đón Bạch Thi Đồng là xe nhà cô ?”
…
Bạch Thi Đồng siết chặt ngón tay lòng bàn tay, ánh mắt cuộn trào những cảm xúc phức tạp.
Không giấu nữa .
Triệu Tú Mai hôm nay đến, cũng thể đoán - cô con nhà giàu!
Mà cô che chở cô , còn một cô con gái ruột, tên là Đồng Kiều An, ở lớp thường cũng thể thi top 10 khối, hai giáo viên lớp chọn tranh giành!
Đồng Kiều An mới là công chúa thật sự!
Ánh mắt Bạch Thi Đồng chằm chằm Kiều An, mí mắt run rẩy, nó nếu bao nhiêu năm như ở nhà họ Đồng, cho cô cơ hội sống những ngày , tại nó về cướp tất cả chứ?
Kiều An cũng ngơ ngác, bên cạnh, Bạch Chỉ Lan vươn tay, nhẹ nhàng nắm lấy cánh tay cô, lực đạo nhẹ.
Giờ khắc , Bạch Chỉ Lan kiêu ngạo vô cùng.
Hai vị chủ nhiệm lớp tranh giành khiến ít vây quanh , nhanh chủ nhiệm khối đến.
“Cãi cái gì mà cãi !” Giọng vang lên, ngay cả hai chủ nhiệm lớp nể nang ai cũng im bặt.
Không còn cách nào, vị chủ nhiệm Vương Hùng Phi mệnh danh là “thợ g.i.ế.c lợn” , là giáo viên hung dữ nhất khối, thường xuyên gào thét, đến cả học sinh lì lợm thấy ông cũng căng thẳng da đầu.
Chủ nhiệm khối đến, nhưng thật cũng trách mắng hai chủ nhiệm lớp chọn, rốt cuộc chuyện họ cãi là chuyện thường ngày, ông chỉ vài ba câu hỏi rõ ràng chuyện gì xảy .
“Đồng Kiều An?” Ánh mắt chủ nhiệm Vương chuyển sang Kiều An, hiển nhiên, cái tên ông cũng , kỳ thi tháng khiến cái tên Kiều An cả khối nhớ kỹ!
“Thưa thầy Vương.” Kiều An nhẹ giọng chào hỏi.
"Em thấy thế nào?" Ông hỏi cô.
Kiều An , ông đang hỏi cô thấy thế nào về chuyện hai chủ nhiệm lớp mời cô về lớp của họ.
Cô nghĩ nghĩ, hỏi : “Chuyện phân ban Khoa học tự nhiên và Khoa học xã hội, trường quyết định ?”
Lời ngay cả hai giáo viên đều sững sờ một chút.
Nguyên tắc là như sai... khi phân ban, những hạt giống của lớp thường đều hai lớp chọn tranh giành cướp , do trường quyết định.
Kiều An như …
Lại vấn đề gì, hai chủ nhiệm lớp chẳng lẽ chúng cũng thể quyết định ?
Nếu lời truyền ngoài, chẳng họ sẽ một phụ phiền c.h.ế.t ?
Hai vị chủ nhiệm lớp im miệng, chủ nhiệm khối Kiều An thật sâu một cái, cảm thấy cô bé giống vẻ ngoài ngốc nghếch…
“Em cứ học tập cho .” Chủ nhiệm khối dặn dò một câu .
Hai chủ nhiệm lớp cũng tranh giành Kiều An nữa, trở về lớp , đối phó với những phụ trao đổi với họ.
chuyện Kiều An hai chủ nhiệm lớp tranh giành, vẫn nhanh lan khắp khối mười.
Lúc trong lòng Kiều An tuy rằng đáp án, cô sợ thêm phiền phức nên , thế cho nên đến khi phân ban…
Cô suýt chút nữa hai chủ nhiệm lớp mỗi kéo một nửa ôm !
“Vị phụ , đây là con gái của chị ? Ôi chao, của Đồng Kiều An, các chị dạy con thế nào ? Sao con bé ưu tú như thế?”
“ đó, của Đồng Kiều An, kinh nghiệm gì thể truyền ?”
“Con gái chị, Đồng Kiều An, ngay cả ở lớp thường cũng thể thi thành tích như !”
“Mẹ của Đồng Kiều An...”
…
Sau khi tan họp, ít phụ đến bắt chuyện với Bạch Chỉ Lan.
Bạch Chỉ Lan tít mắt.
Giờ khắc , bà đột nhiên một chút hiểu sự khác biệt giữa sự ưu tú của Kiều An và sự ưu tú của Bạch Thi Đồng.
Sự ưu tú của Kiều An, bà thể ưỡn ngực, vẻ mặt kiêu ngạo vẻ khiêm tốn mà : “Con gái nó...”
“Mày chính là gian lận! Tao cho mày , gian lận thi thì ích gì chứ?! Lần cứ chờ đ.á.n.h về nguyên hình ! Đồng Kiều An, tao chờ mày mất mặt!” Đồng Giai Vận nghiến răng nghiến lợi bên cạnh cô.
Kiều An liếc cô một cái, nhàn nhạt : “ xui xẻo thì cũng là chuyện , cô thi còn kém nhiều, cô lo lắng cho bản .”
“Mày mày mày...”
Bạch Thi Đồng cũng tới, mím chặt môi, lạnh lùng Kiều An, giọng thấp: “Cô đúng là giấu kỹ thật, sẽ cho cô cơ hội vượt qua !”
Cô cho rằng thành tích đây của Kiều An đều là giả vờ, mục đích chính là họ khinh địch, nhà họ Đồng đau lòng.
Ánh mắt Kiều An đối diện với cô , cũng lạnh lùng : “Vậy chúng cứ chờ xem.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-em-gai-cua-anh-trai-cuong-sung/chuong-27-chiu-thua.html.]
Bạch Chỉ Lan trò chuyện với một vài phụ một lát, thỏa mãn lòng hư vinh của xong, đầu Kiều An thì lập tức chột .
Con gái hình như vẫn còn giận?
“An An...” Bạch Chỉ Lan lộ nụ , mang theo hai phần lấy lòng.
Kiều An một nữa thở dài trong lòng, : “Đi thôi, con đưa cổng trường.”
Hai chuẩn rời , Bạch Thi Đồng khép mắt, thu hết cảm xúc đáy mắt, cô nhẹ giọng : “Cô ơi, lát nữa tiện đường đưa con về ạ?”
“Đương nhiên là !” Bạch Chỉ Lan chút do dự.
Bạch Thi Đồng nở nụ , tiến lên, khoác tay Bạch Chỉ Lan nũng : “Cảm ơn cô! Cô quá!”
“Ôi chao, cái con bé .” Bạch Chỉ Lan đến vẻ mặt từ ái.
Kiều An hít sâu một .
Đẳng cấp của Bạch Thi Đồng quả thật cao hơn Đồng Giai Vận nhiều, Đồng Giai Vận chỉ kêu những lời lung tung rối loạn như gian lận, hoặc là đối đầu trực diện.
Bạch Thi Đồng đ.â.m thì đ.â.m tim.
Nếu đây là Đồng Kiều An thật sự tràn đầy mong đợi tình thương của , giờ phút sợ là tim nát vụn ?
Cô thậm chí chắc chắn, nếu và Bạch Thi Đồng vạch mặt, Bạch Chỉ Lan rốt cuộc sẽ về phía ai!
Ánh mắt Kiều An lướt qua phiếu điểm, vẻ mặt căng thẳng thả lỏng .
Cô nhiều chuyện , còn ước mơ thành, tình thương của đối với cô, hà tất gì cưỡng cầu?
Hơn nữa cô vốn dĩ Đồng Kiều An mà.
Cô khó chịu, Bạch Thi Đồng sẽ đ.â.m tim cô.
Kiều An nhàn nhạt mở miệng, thần sắc thả lỏng: “Mẹ, chúng ngoài , ba và chắc đều đang đợi ở ngoài.”
“ đúng, chúng nhanh ngoài thôi.” Bạch Chỉ Lan vội .
Bạch Thi Đồng thấy vẻ mặt cô thả lỏng, một chút cũng khổ sở, khẽ nhíu mày, cũng vẻ nãy nữa.
Đoàn rời khỏi khu dạy học lớp mười.
Bên ngoài, Đồng Thương Hành và Đồng Kiều Bác quả nhiên đang đợi.
Từ xa, Đồng Kiều Bác mặt mày tươi rói: “Mẹ! Con hạng 49 khối!”
Cậu top 50 khối!
Đây thật đúng là thành tích mà chính cũng ngờ tới!
Đương nhiên, cao hứng như báo thành tích với Bạch Chỉ Lan, thực là Kiều An thấy.
Nghe thấy …
Liền nên sùng bái , đó gọi là hai chứ gì?
Bạch Chỉ Lan cũng vui mừng, vội kéo Kiều An nhanh bước lên: “Hôm nay thật đúng là tin vui ngừng!”
“Ồ? An An thi cũng tệ ?” Đồng Thương Hành lộ nụ kinh hỉ.
“ , con bé hạng 9!”
Đồng Kiều Bác: “...”
Cậu sốt ruột hỏi: “Hạng 9 lớp á? Năm nay lớp con bé bao nhiêu ?”
Bạch Chỉ Lan vẻ mặt vui mừng: “Mẹ là hạng 9 khối!”
Đồng Kiều Bác: “...”
Trong nháy mắt, đầu như đạn b.ắ.n trúng -
Má ơi!
nghi ngờ tai vấn đề!
Nếu thì điên , nếu thì điên !
Hạng 9 khối?!
Là ý hạng 9 trong bộ học sinh khối mười ?!
Đồng Kiều Bác tức khắc mang vẻ mặt " là ai", " ở ", " đang gì".
Đồng Thương Hành mặc kệ sự phức tạp của , mừng như điên : “Thật ?! Ha ha ha, con gái của ba thật là quá tuyệt vời!! An An gì, ba đều mua cho con!!”
“ là nên khen thưởng, nên khen thưởng!” Bạch Chỉ Lan cũng vội .
Hai đều cao hứng thôi, tươi rạng rỡ.
Đồng Kiều Bác hồn, vẻ mặt hoảng hốt xông đến mặt Kiều An: “En em em em, em thật sự hạng 9 á?!”
Kiều An: “Mẹ còn giữ bảng thành tích đấy, xem .”
Bạch Chỉ Lan cạnh Đồng Thương Hành, tươi rạng rỡ mở phiếu điểm : “Anh xem ?”
Đồng Thương Hành chỉ lo kích động , còn vươn tay xoa xoa đầu Kiều An, ánh mắt sủng nịch con gái .
Cả nhà họ, chia sẻ niềm vui, hòa thuận vui vẻ như thể ai thể chen .
Ánh mắt Kiều An liếc Bạch Thi Đồng ở cách đó xa, họ bỏ phía . Ánh mắt dời , lập tức chạm đôi mắt đối phương tràn đầy lạnh nhạt và phẫn hận.
Đâm đ.â.m tim, quả sai.
Cô thu hồi ánh mắt, Bạch Thi Đồng đang nghẹn khuất đau khổ nữa, mà như về phía thiếu niên vẻ mặt ngơ ngác mặt.
Đồng Kiều Bác: “...”
Cậu tại chỗ nhảy dựng lên, vẻ mặt kinh hãi: “Sao em lợi hại như ?! Rốt cuộc là từ khi nào em tiến bộ nhanh như thế?! Thành tích cấp ba của em là đùa ?!”
Cậu quá mức kinh ngạc , lúc , một tràng câu hỏi cũng thể khiến bớt kinh hãi nửa phần, trong lòng liên tiếp những dấu chấm hỏi, khiến cả tê dại.
Nếu Kiều An từ top 50 vọt lên top 10 thì còn đỡ, nhưng cô bé từ hơn một nghìn từ đếm lên vọt top 10!!
Kiều An chớp chớp mắt: “Cái đó trọng điểm.”
Đồng Kiều Bác theo bản năng : “Vậy cái gì mới là trọng điểm?!”
Kiều An: “Đã đ.á.n.h cược thì chịu thua, nên gọi em là gì?”
Đồng Kiều Bác: “...”
“Đã đ.á.n.h cược thì chịu thua nha, Đồng Kiều Bác, mau gọi !” Đường Linh Thành chạy tới lời , lập tức ha hả.
Vẻ mặt vui sướng khi gặp họa , một chút cũng che giấu.
Đồng Kiều Bác: “...........”
“Anh sẽ dám cược mà dám thua đấy chứ?” Kiều An mở to hai mắt.
“Nói bậy bạ gì đó hả! Gọi thì gọi!” Đồng Kiều Bác gào lên, giọng lớn đến mức Đường Chí Hải và Trịnh Uyển Du vẫn còn ở cách đó xa cũng thấy, .
Rồi đó, mặt đỏ bừng, giọng như tiếng muỗi kêu: “Chị...”
“Anh gì? Em thấy.” Kiều An mỉm .
Đồng Kiều Bác: “Chị!!”
Kiều An: “Ngoan.”