Xuyên Thành Em Gái Của Anh Trai Cuồng Sủng - Chương 25 + 26: Hắc Mã + Thật tốt

Cập nhật lúc: 2025-10-14 05:58:58
Lượt xem: 16

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Khóe miệng Bạch Chỉ Lan khẽ giật, nhàn nhạt : “Thành tích chẳng còn ? Hơn nữa chị và ba An An chỉ mong An An cả đời bình an, vui vẻ là , dù chúng cũng sẽ lo liệu tương lai cho con bé, ăn mặc lo.”

–– Đây là ngầm , nhà họ tiền!

Sắc mặt Lưu Phượng Nghi cũng khó coi, nhưng vẫn cố nặn nụ , thiết : “Cũng , nhà các chị thiếu tiền, An An thi xong đại học, du học cũng !”

Trong những gia đình như họ, ít học sinh thành tích , thi trường đại học hồn, liền bỏ tiền nước ngoài, chọn mấy trường hạng hai hạng ba hoặc trường vô danh để mạ vàng.

Lời Lưu Phượng Nghi coi như là một bậc thang để xuống nước, rốt cuộc bà cũng thật sự chọc Bạch Chỉ Lan tức giận về nhà mách tội, ảnh hưởng tình cảm hai nhà.

Ai bảo chồng tiền đồ chứ?

Bạch Chỉ Lan cũng theo bậc thang mà xuống, nhàn nhạt : “Còn hơn hai năm nữa, chuyện tính.”

Chỉ là trong lòng bà vẫn chút vui, bà và Lưu Phượng Nghi so đo bao nhiêu năm như , trừ bỏ lúc mới bắt đầu bắt nạt, luôn là Lưu Phượng Nghi lấy lòng bà!

Thành tích của An An kém xa Đồng Giai Vận, chừng lưng Lưu Phượng Nghi đang đắc ý thế nào!

Bà vốn thích Giai Vận, giờ phút cũng khó tránh khỏi chút lòng với Đồng Giai Vận.

Ánh mắt Bạch Chỉ Lan chuyển, thấy Bạch Thi Đồng ở cách đó xa, lập tức mắt sáng lên, vẫy tay: “Thi Đồng!”

Bạch Thi Đồng và Đồng Giai Vận chung một chỗ, hai vây quanh như trăng giữa , đông đảo vây quanh chuyện với cô .

Quả nhiên là Bạch Thi Đồng, trường danh hiệu hoa khôi!

Bạch Thi Đồng thấy tiếng gọi, ánh mắt về phía , mắt sáng lên, nhanh bước tới, vẻ kinh hỉ trong mắt vô cùng rõ ràng, ánh mắt như khiến Bạch Chỉ Lan, lớn lên, cảm thấy mềm lòng ít.

Kiều An trong lòng lạnh, khi cô và Bạch Chỉ Lan dừng , cô đầu cũng chạm mắt với Bạch Thi Đồng, thật khó cho cô bây giờ còn giả bộ như mới thấy họ.

“Cô!” Giọng Bạch Thi Đồng đầy vui sướng, về phía Kiều An bên cạnh, dịu dàng , “An An.”

Kiều An gật đầu.

Bạch Chỉ Lan nắm c.h.ặ.t t.a.y cô , như mặt Lưu Phượng Nghi hỏi: “Thi Đồng, con thi thế nào?”

Liếc mắt Lưu Phượng Nghi đối diện, thành tích của Đồng Giai Vận , nhưng so với Bạch Thi Đồng, vẫn kém ít, Bạch Thi Đồng vững chắc trong top 5 khối, còn Đồng Giai Vận thể thi top 30 giỏi.

“Cũng tàm tạm ạ, con cố hết sức.” Bạch Thi Đồng ôn nhu .

“Vậy là , con cố hết sức thì chắc chắn sẽ tệ.” Bạch Chỉ Lan tít mắt.

Kiều An ở bên cạnh, mặt biểu cảm.

Chỉ là trong lòng cô bình tĩnh như vẻ mặt, khó tránh khỏi sẽ chút chua xót khó chịu.

Trong thời gian Bạch Chỉ Lan đối xử với cô thật sự , bởi vì Đồng Thương Hành nhắc nhở, cũng vô cùng chừng mực, giờ phút cô mới đột nhiên hiểu -

Bạch Chỉ Lan và những bình thường, rốt cuộc là giống .

Hai chuyện vui vẻ, Kiều An chen .

tư cách gì chi phối Bạch Chỉ Lan dành sự quan tâm cho ai chứ?

Lại tư cách gì yêu cầu Bạch Chỉ Lan chỉ dành tình thương của cho cô chứ?

Cô chỉ là…

Cảm thấy uất ức Đồng Kiều An.

Bạch Thi Đồng mật với Bạch Chỉ Lan, liếc mắt Kiều An, khi ánh mắt hai chạm , sự chế giễu trong mắt cô lóe lên biến mất.

Từ khi vạch mặt , mặt khác họ đều chỉ giả vờ bình tĩnh, lén lút sớm hề che giấu sự đối địch.

Kiều An nhàn nhạt mở miệng: “Sắp họp phụ , và chị họ cứ chuyện , con lên xem thế nào.”

Nói xong, Kiều An xoay luôn.

họp phụ cho cô, kỳ thật cô vốn dĩ quan tâm.

Đời họp phụ , cô quen với cái vị trí trống đó, cũng quen với ánh mắt thương hại của giáo viên .

Đời cho dù vẫn như , cũng cả.

Cô đột nhiên nghĩ đến Bạc Lục Ly, lúc họp phụ , cũng cô đơn lẻ bóng một ?

Kiều An xoay , Bạch Chỉ Lan lập tức lên tiếng: “Ấy -”

vài bước xa.

Bạch Chỉ Lan vội vàng buông tay Bạch Thi Đồng , đuổi theo Kiều An, “Thi Đồng, cô lên họp phụ cho An An , tối về cô chuẩn bữa khuya cho các con nhé.”

“Cô!” Bạch Thi Đồng theo bản năng giữ chặt bà.

ít đều đang , Lưu Phượng Nghi và Đồng Giai Vận cũng ở lưng cô , mười mấy năm qua, họp phụ cho cô đều là Bạch Chỉ Lan, mà hiện tại…

“Còn chuyện gì ?” Giọng Bạch Chỉ Lan chút sốt ruột.

Bóng dáng Kiều An sắp khuất, bà cần nhanh chóng đuổi theo!

“Cô... hôm nay ai họp phụ cho con...” Bạch Thi Đồng cúi đầu, tràn ngập cô đơn.

Ngực Bạch Chỉ Lan căng thẳng, ngày hôm nay, mỗi họp phụ đều là bà đến, ba Bạch Thi Đồng đáng tin cậy, bà nội tuổi cao, nhút nhát sợ phiền phức.

Họ đều đến họp phụ cho Bạch Thi Đồng, chỉ bà, .

“Vậy... là cô họp xong cho An An , đưa con tìm giáo viên của con?” Bạch Chỉ Lan đề nghị.

Bạch Thi Đồng ngẩng đầu bà, chậm rãi nở nụ , ngoan ngoãn gật đầu.

Lúc , lưng một giọng rụt rè vang lên: “Thi Đồng...”

Bạch Thi Đồng và Bạch Chỉ Lan đầu , một phụ nữ trung niên ăn mặc mộc mạc, thoạt chút nhút nhát tới, hiển nhiên là thường xuyên việc, mặt và tay đều chút thô ráp.

Quần áo mặc tệ, nhưng chút chật, , cũng thực sự phù hợp với bà.

dáng vẻ của tất cả những phụ nữ trung niên bình thường, chỉ là mặt Bạch Chỉ Lan, như là khác biệt một trời một vực.

Sắc mặt Bạch Thi Đồng đổi.

–– Đây là , Triệu Tú Mai.

Bạch Chỉ Lan khẽ thở phào, vội vàng chào hỏi: “Chị dâu, chị đến họp phụ cho Thi Vận ?”

Triệu Tú Mai chút chần chừ, nhưng vẫn : “Vâng, là em rể sáng gọi điện thoại cho chị , hôm nay em họp cho... cho An An, bên Thi Đồng để chị đến.”

Thì là sáng nay Đồng Thương Hành thông báo cho Triệu Tú Mai.

“Vậy thì , thì em yên tâm , Thi Đồng , con đến , cô lên họp phụ cho An An , tối gặp nhé.” Nói xong, Bạch Chỉ Lan vội vội vàng vàng lên lầu.

Vẻ mặt Bạch Thi Đồng khó phân biệt.

Sáng nay trong nhà cãi một trận vì chuyện họp phụ , ba cô , Bạch Hạo đến họp cho cô , nhưng cô đồng ý.

Bạch Hạo đáng tin, lêu lổng, chuyện cũng đắn, chỉ khoác lác.

Bạch Thi Đồng ở trường luôn là hình tượng nữ thần mỹ, xe đưa xe đón, gia cảnh ưu việt, tuy rằng cô từng thừa nhận, nhưng các bạn học sẽ tự đoán .

Bạch Hạo đến trường, hình tượng của cô sẽ bao giờ còn mỹ nữa.

Người đến họp phụ cho cô , là Bạch Chỉ Lan ưu nhã quý phái.

cho Bạch Hạo đến, tự chạy ngoài, ngờ Đồng Thương Hành thế mà còn gọi điện thoại về nhà, bảo Triệu Tú Mai đến!

Đối với , tuy rằng cô ghét bỏ như đối với ba, nhưng cũng là hận sắt thành thép.

Giờ phút , của cô mặc quần áo Bạch Chỉ Lan cho, co rúm ở đó, những xung quanh đều đó là , ánh mắt ngừng qua.

Bạch Thi Đồng hít sâu một , chỉ cảm thấy một trận váng đầu hoa mắt.

“Thật là, bác cả vội vã lên họp phụ cho cái con nhỏ nhà quê , cũng thật sợ mất mặt!” Đồng Giai Vận hừ lạnh một tiếng, “Cái con nhỏ nhà quê đó cả ngày giả vờ chăm chỉ, xem nó thi cái thành tích gì!”

Ánh mắt cô về phía Bạch Thi Đồng, “Đáng tiếc Thi Đồng ưu tú như , bác cả sinh , bác cả sinh là cái đứa nhà quê đáng c.h.ế.t ở nông thôn !”

Lưu Phượng Nghi trừng mắt , giơ ngón tay chọc trán Đồng Giai Vận: “Để con ở cạnh Bạch Thi Đồng là để học tập nó, để trở thành cái đuôi của nó! Đồng Kiều An dù kém cỏi, thì cũng là cục vàng cục bạc của bác cả và bác gái con!”

Nói đến đây, Lưu Phượng Nghi đột nhiên lẩm bẩm một câu: “Cái con Bạch Chỉ Lan cũng buồn , để con gái ruột trong lòng mà đau, dùng cháu gái bộ mặt, đau lòng cháu gái... thật là lẫn lộn hết cả.”

Kiều An đến lớp mười hai bao lâu, Bạch Chỉ Lan đuổi lên.

“An An... con vui ?” Bạch Chỉ Lan hạ giọng, mặt mang theo nụ thấp thỏm.

Kiều An liếc bà, khẽ nhếch khóe miệng, thái độ chút xa cách: “Không .”

“Vậy con nãy...”

“Các vị phụ xin mời chỗ của con ạ!” Giọng Lâm Văn Giác vang lên, cắt ngang lời Bạch Chỉ Lan.

Kiều An lập tức mời Bạch Chỉ Lan , bảo bà chỗ của .

Lâm Văn Giác cũng lên bục giảng, giữa đám , ông liếc mắt một cái liền thấy Kiều An, ánh mắt dừng cô một chút, vẻ mặt vô cùng phức tạp.

Lớp ông xuất hiện một học sinh ưu tú như

Chủ nhiệm lớp mười một bên cạnh tối qua mắt sắp đỏ, sáng nay cũng vẫn luôn lời chua chát, bảo ông gặp may.

Là ông, ông gặp may.

Học sinh nếu chỉ là một học sinh bình thường trong lớp, ông chắc chắn vui điên , cố tình là…

Học sinh ông coi thường, ông bỏ mặc!

Mà cuối cùng, học sinh thế mà thi một thành tích như , khiến ông vì học sinh vài lãnh đạo cấp khen ngợi!

Lớp mười hai đột nhiên nổi tiếng trong các giáo viên khối, vì ông dạy giỏi, mà là thi giỏi.

Thật là... thật là tâm trạng phức tạp.

Bạch Chỉ Lan xuống mới chỗ của Kiều An tệ như , bà mím chặt môi, đầu về phía Kiều An đang bên cạnh: “An An, con ở đây? Sao cho chúng ?”

Kiều An nhàn nhạt mở miệng: “Ngồi ở đây khá .”

Cô trả lời cứng mềm, Bạch Chỉ Lan tức khắc nghẹn lời, nên tiếp thế nào.

An An... hình như thật sự lạnh nhạt với bà?

Trên bục giảng, Lâm Văn Giác thu hồi ánh mắt, hít sâu một : “Bây giờ, sẽ phát phiếu điểm của lớp chúng cho , mời các vị phụ xem, thành tích của con ở lớp và ở khối.”

Nhị Trung từ đến nay coi trọng học tập, thành tích là hết, lúc căn bản sẽ bận tâm đến sĩ diện của phụ , trực tiếp như .

Vì thế, lớp trưởng và lớp phó học tập lập tức lên bục giảng cầm phiếu điểm phát cho từng phụ .

“Xin , chúng đến muộn!” Đường Chí Hải và Trịnh Uyển Du kéo Đường Linh Thành ở cửa , mặt đầy tươi .

Lâm Văn Giác nhíu mày: “Vào , nhớ đúng giờ chút.”

Đường Chí Hải nhanh chóng kéo Đường Linh Thành , Trịnh Uyển Du cạnh Bạch Chỉ Lan.

Họ đều Kiều An và Đường Linh Thành cùng bàn, cũng ngạc nhiên, gật đầu với , ngoan ngoãn xuống vị trí.

Cầm phiếu điểm, con ngươi của lớp phó học tập Lý Văn Tĩnh co rút , thể tin nổi phiếu điểm, đợi đến khi Lâm Văn Giác lên tiếng nhắc nhở, cô mới hoảng loạn bắt đầu phát phiếu điểm.

Tay chân đều chút luống cuống.

Lâm Văn Giác nhíu nhíu mày, về phía học sinh và phụ trong lớp : “Đề coi như đơn giản, tổng điểm 900, khối 175 800 điểm, 21 850 điểm. Đương nhiên, những chủ yếu vẫn là ở lớp chọn, 850 điểm, lớp thường chỉ 1 , top 30 khối, lớp thường cũng chỉ 2 .”

Ông dừng một chút, : “Lớp chúng một bạn học trong top 30 khối.”

Các phụ khác sững sờ, đều kinh ngạc Lâm Văn Giác.

Top 30 khối!

Lớp chọn lấy 100 học sinh giỏi nhất, tài nguyên giáo d.ụ.c hơn, tình huống , thể chen qua 70 học sinh lớp chọn để thi top 30, đều là những nhân vật lợi hại!

Chỗ của Bạch Chỉ Lan ở hàng , phiếu điểm vẫn phát đến chỗ bà.

Trong đầu bà nghĩ, An An vui ? Chẳng lẽ là sắp phát thành tích nên tâm trạng thấp thỏm?

Hay là... vì thoải mái?

Đợi đến khi phát phiếu điểm đến mặt bà, bà lập tức thu hồi suy nghĩ, cẩn thận nhận lấy phiếu điểm.

Đến nỗi cái học sinh ưu tú mà Lâm Văn Giác

À, liên quan gì đến bà ?

Trên bục giảng, Lâm Văn Giác hít sâu một -

“Bạn học của lớp chúng tên là Đồng Kiều An, tổng điểm 869, hạng 9 khối, cũng là học sinh lớp thường duy nhất thi top 10 khối!”

Không thể , dù Kiều An do ông bồi dưỡng, là một chủ nhiệm lớp, lớp học sinh thi thành tích , khi ông công bố vẫn nhịn một loại cảm giác kiêu ngạo.

Vượt qua 92 học sinh lớp chọn tài nguyên giáo d.ụ.c hơn, thành tích của em dù đặt ở lớp chọn, cũng là học sinh cưng của giáo viên!

Hai lớp chọn chỉ so điểm trung bình, còn so lớp nào học sinh đầu? Lớp nào nhiều học sinh trong top 10 khối hơn?

Top 10 của Nhị Trung đều là những học sinh giỏi nhất từ các trường cấp hai trong tỉnh, học sinh lớp thường chen top 100 khó, nhưng càng lên cao, vượt qua những học sinh ưu tú hơn nữa thì càng khó!

Top 10 học sinh lớp thường chen chân , quả thực là một con hắc mã hiếm thấy!

Đề khó, đề thi càng ngày càng khó, em còn thể thi như ?

Dưới bục giảng, Bạch Chỉ Lan chớp chớp mắt, chớp chớp mắt, một hoài nghi lỗ tai .

Tại văn phòng.

Thầy Cừu lật xem phiếu điểm, các giáo viên trong văn phòng khen Kiều An.

“Các thấy sắc mặt của hai chủ nhiệm lớp chọn , top 30 học sinh lớp thường còn , top 50 tám, Đồng Kiều An càng là ngang nhiên thi top 10!”

"Ha ha, lắm, hai cái cả ngày vênh váo coi thường khác của lớp chọn đó chắc nổi !"

“Em học sinh Đồng Kiều An , đúng là rạng danh lớp thường!”

bảo , con bé ngày thường nghiêm túc như , bài tập cũng như thế, chắc chắn kém !”

Cô giáo Hóa học nghiêng đầu, ghé sát tai thầy Cừu nhỏ: “Lão Cừu, thấy gì đó đúng...”

“Hả? Cái gì đúng?”

“Anh xem thành tích môn Khoa học tự nhiên của Đồng Kiều An xem...”

Thầy Cừu ngẩn một chút, kỹ thành tích Khoa học tự nhiên của Kiều An, cũng ngẩn theo.

Gần như đều là điểm tuyệt đối!

Cô giáo Hóa học: “ tính , nếu chỉ xét thành tích Khoa học tự nhiên, con bé ngang bằng Tề Thịnh Vinh nhất, thứ nhì kém họ tám điểm...”

Thầy Cừu: "..." ???

Má ơi!

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-em-gai-cua-anh-trai-cuong-sung/chuong-25-26-hac-ma-that-tot.html.]

Một học sinh mới học lớp mười, lẽ nào nghĩ kỹ tương lai, hơn nữa bắt đầu dồn hết tâm huyết Khoa học tự nhiên ?!

Điểm Ngữ văn của Đồng Kiều An trừ ba điểm, Tiếng Anh trừ ba điểm, các môn khác về cơ bản đều trừ ở phần tổng hợp kiến thức, Toán, Lý, Hóa, Sinh, thế nhưng tất cả đều đạt điểm tuyệt đối!

Thành tích thật sự quá kinh khủng!

Nếu chỉ lấy riêng điểm các môn Khoa học tự nhiên so, cô và Tề Thịnh Vinh gần như bỏ xa thứ hai, chễm chệ đầu bảng!

Tề Thịnh Vinh là ai?

Đó là cùng Vân Nhiên lớp mười một song hành, coi là song hùng của Nhị Trung!

Tề Thịnh Vinh học sinh từ trường THCS trực thuộc Nhị Trung lên, mà là Nhị Trung dùng nhiều tiền chiêu mộ từ Nhất Trung, là Á khoa kỳ thi tuyển sinh cấp 3 của tỉnh, chỉ kém Thủ khoa một điểm, Thủ khoa ở Nhất Trung.

Thành tích Khoa học tự nhiên của Đồng Kiều An thế mà thể song hành cùng ?!

Tuy rằng hiện tại cô bé thứ 9, nhưng nếu như... khi phân ban Khoa học tự nhiên và Khoa học xã hội thì ?

Tất cả giáo viên cấp ba đều , phân ban gần như là một cuộc đại xáo trộn, những học sinh ban đầu thành tích cân đối, xếp hạng cao, tụt dốc phanh. Ngược , những học sinh ban đầu mấy nổi bật, khi bỏ những môn kéo chân, lập tức trở thành những dẫn đầu của khối!

Cũng bởi , đối với giáo viên mà , lớp mười thực chỉ là giai đoạn đặt nền móng, thứ tự quan trọng lắm.

Quan trọng là thành tích khi phân ban, rốt cuộc đó mới là thứ họ cần nhất khi bước chiến trường thi đại học!

Đồng Kiều An mới bao nhiêu tuổi?

Sao thể quyết định như ?!

Thầy Cừu lắc đầu mạnh: “Không thể nào thể nào, con bé mới lớn thế, trùng hợp thôi, thành tích cấp ba của con bé cũng là sự thật, thầy Lâm ở văn phòng than thở bao nhiêu !”

Cô giáo Hóa thở dài: “Cũng .”

Hai vị giáo viên đều thu hồi ánh mắt, tiếp tục chuẩn những điều lát nữa.

Chỉ là…

Trong lòng họ còn bình tĩnh nữa.

Trên thực tế, tất cả giáo viên khối mười đều mấy bình tĩnh, đặc biệt là chủ nhiệm lớp một và lớp hai, họ hề sốt ruột đối đầu , cũng vội vàng tuyên bố thành tích của lớp với học sinh và phụ .

Họ ngay lập tức với những học sinh mũi nhọn của hai lớp chọn -

“Đồng Kiều An lớp mười hai, hạng 9 khối.”

Một thành tích cấp ba mấy nổi trội như cô bé, giống như một con hắc mã, đột nhiên xông top 10 khối của Nhị Trung, nơi sự cạnh tranh vô cùng khốc liệt.

Trong cái bảng thành tích , cô bé giống như một kẻ dị biệt.

Bạch Chỉ Lan vẫn còn ngơ ngác.

Giọng Lâm Văn Giác dứt, bà tờ phiếu điểm tay, tên Kiều An ở ngay dòng đầu tiên, bà , xác định cả tờ giấy chỉ một tên là Đồng Kiều An.

Lâm Văn Giác đang bục, đối diện với ánh mắt của ông, cuối cùng…

Chuyển tầm mắt sang Kiều An đang ở phía .

An An thế mà thi như ?!

Bên cạnh, giọng Trịnh Uyển Du kích động: “Chỉ Lan, con bé An An nhà chị thế mà hạng 9 khối!! Giỏi quá ! Linh Thành bảo An An giỏi chúng còn tưởng thằng bé dối, ngờ nó thật!”

Đường Chí Hải Trịnh Uyển Du cũng : “ đó, con bé An An nhà cô ưu tú như , khoe hai câu chứ? Chỉ Lan , cô và Thương Hành quá đáng , thế mà giấu kỹ như !”

Bạch Chỉ Lan: “...”

Vẻ mặt bà ngơ ngác.

Thực tế, họ giấu giếm, mà là An An giỏi như ... bà cũng !!

Nếu sớm An An giỏi như , họ còn lo lắng cái gì nữa?! Họ sớm ngoài thổi phồng khắp nơi !

Phụ và học sinh trong lớp đều về phía theo ánh mắt của Lâm Văn Giác, Bạch Chỉ Lan theo bản năng thẳng lưng, thẳng lên.

Sự ngưỡng mộ trong mắt những phụ sắp bao phủ lấy bà, chính bà cũng bắt đầu cảm thấy tim đập thình thịch.

Trên bục giảng, Lâm Văn Giác tiếp tục -

“Ngoài bạn học Đồng Kiều An đặc biệt xuất sắc , còn ...”

Kiều An ở phía , bên cạnh là Đường Linh Thành ngơ ngác cầm tờ phiếu điểm, ánh mắt dại .

Mà Kiều An kiễng chân chỉ để xem phiếu điểm, đây chỉ là phiếu điểm của lớp, cô chút thất vọng.

cô vẫn nghiêm túc tập trung ánh mắt mấy môn quan trọng, tổng điểm Khoa học tự nhiên tuyệt đối, Toán tuyệt đối, cô yên tâm một chút, còn điểm Ngữ văn trừ cũng trong dự liệu, rốt cuộc văn và hiểu hiếm khi trừ điểm nào.

Tiếng Anh trừ mấy điểm như , là vấn đề Kiều An chú ý.

Phải rằng, đề thật sự đơn giản, như mà còn trừ mấy điểm, đợi đến khi đề khó hơn thì sẽ trừ bao nhiêu điểm đây?

Vô luận là cô Đồng Kiều An, điểm yếu đều là Tiếng Anh, họ học sinh tiếp xúc Tiếng Anh từ nhỏ, họ kém hơn nhiều học sinh học Tiếng Anh sớm, chỉ thể nỗ lực hơn nữa mới thể bù đắp điểm yếu .

Kiều An hạ quyết tâm, đầu tư thêm thời gian môn Tiếng Anh.

phiếu điểm vẻ mặt nghiêm túc phân tích, còn Đường Linh Thành rốt cuộc hồn, ánh mắt di chuyển, cuối cùng dừng Kiều An, giọng mang theo thăm dò: “Cậu... hạng 9 khối?”

“Trên chẳng ?” Kiều An nhàn nhạt .

Đường Linh Thành vươn tay nắm lấy cánh tay cô, kích động kinh hãi : “Kia là hạng 9 đó! Hạng 9!! Em gái Kiều! Cậu là ?!”

Cậu vốn cho rằng họ đều là học sinh dở.

Sau phát hiện... lẽ họ chút giống

Mà hiện tại…

Mẹ nó chỉ là giống !

Đây căn bản cùng một giống loài!!

Kiều An: "..." Cậu mới !

“Cậu là thần !!”

Kiều An: “...........”

Cô tức giận : “Lần 500 tệ của uổng phí chứ?”

Đường Linh Thành cũng thấy thành tích của , nhếch miệng lộ hai hàm răng trắng, ngây ngô: “Không, quá đáng giá! Là nhặt món hời!”

Đường Chí Hải gần cửa từ sự kinh hãi thành tích của Kiều An hồn, vội hỏi vợ: “An An thi như , Linh Thành bảo An An kèm nó học, nó còn tự tin như thế, xem nó thi thế nào?”

Đường Chí Hải dò xét, ánh mắt trực tiếp xuống phiếu điểm.

Ủa? Không ?

Nhích lên một chút? Vẫn ?

Lại nhích lên một chút nữa?!

Mãi đến khi tìm vị trí giữa mới thấy tên Đường Linh Thành, thành tích là hạng 26 lớp, hạng 499 khối!

Thế mà top 500!

Tâm trạng Đường Chí Hải chỉ thể dùng mừng như điên để hình dung!

Vị trí của con trai ông tuy , nhưng Kiều An cùng bàn, quả thực là gặp may lớn!

Hôm nay lẽ là lúc Bạch Chỉ Lan thỏa mãn đắc ý nhất, mỗi giáo viên bộ môn đến, tất nhiên là khen Kiều An một trận, mỗi đều thu hoạch một làn sóng ánh mắt ngưỡng mộ.

Bạch Chỉ Lan thật sự vui, khi họp phụ kết thúc, bà lập tức đến phía nắm lấy tay Kiều An, vẻ mặt kích động: “An An, thật ngờ con thế mà thể thi như ! Thời gian vất vả uổng phí, , chúng tìm chủ nhiệm lớp của con, bảo thầy đổi chỗ cho con!”

Bà vẫn canh cánh trong lòng chuyện Kiều An ở góc.

Kiều An lắc đầu, tay dùng sức, lập tức rút khỏi tay Bạch Chỉ Lan, cô nhẹ giọng : “Con cảm thấy vị trí hiện tại , hơn nữa thầy Lâm đây , vị trí chỉ di chuyển giữa bốn tổ, đổi. Nếu thầy vì con mà đổi, chắc chắn sẽ học sinh khác hài lòng.”

vì lo nghĩ cho khác, cô là vì một tháng , đột nhiên phát hiện những ưu điểm của việc ở cuối dãy.

Kiều An sẵn lòng học từ đầu chương trình lớp mười, nhưng rốt cuộc cô là học sinh cái gì cũng học từ đầu, cuối dãy càng lợi cho cô tự lên kế hoạch.

Không giảng bài, mà là những phần hiểu rõ , thể quý trọng thời gian việc khác, hoặc là bài tập bảng xong, thể tiếp tục sách .

Cuối dãy, đối với cô mà thật sự khá , cũng tiện, chỗ còn rộng rãi.

Động tác Kiều An rút tay tự nhiên, Bạch Chỉ Lan cả cứng đờ.

An An đang xa cách bà!

Bạch Chỉ Lan mờ mịt khổ sở, niềm vui nãy lập tức tan biến còn gì.

Kiều An đổi chỗ , Bạch Chỉ Lan vì hành động của cô mà trong lòng chất chứa đầy chuyện, cũng đề cập đến chuyện đổi chỗ nữa.

Hai im lặng rời khỏi lớp mười hai.

Lâm Văn Giác các phụ khác vây quanh: “...”

Ông vẫn luôn chờ Kiều An và phụ đến, đến lúc đó ông sẽ tạo cơ hội, đổi cho Kiều An một vị trí vàng, nhưng trăm triệu ngờ, đối phương căn bản hề đến tìm ông chuyện!

Lâm Văn Giác mờ mịt.

“An An...” Bạch Chỉ Lan cẩn thận, giọng mang theo thấp thỏm.

Kiều An trong lòng khẽ thở dài, mặt vẫn bình tĩnh: “Mẹ, con đưa ngoài .”

Phụ họp xong thể về, nhưng học sinh buổi chiều vẫn tiếp tục học, nhịp độ học tập của Nhị Trung tuyệt đối sẽ chậm .

Bạch Chỉ Lan chút hoảng loạn, An An xa cách , chỉ thể theo Kiều An xuống lầu.

Hai đến tầng một, bà há miệng chuyện, một giọng khác vang lên: “Cô.”

Bạch Chỉ Lan dừng chân, Kiều An cũng chỉ thể dừng , qua.

Ánh mắt Bạch Thi Đồng phức tạp Kiều An, khẽ nhếch khóe miệng: “Cô, em An An... thi thật .”

Đồng Kiều An chẳng là đội sổ khối ?!

Sao thể thi top 10 khối?!

Bạch Chỉ Lan khẽ nhếch khóe miệng, nghĩ đến thành tích của An An vui vẻ, “ , An An thi , còn Thi Đồng con thì ?”

Bạch Thi Đồng tay nắm chặt phiếu điểm, buông , đưa cho Bạch Chỉ Lan, nhẹ giọng : “Con hạng 8.”

thành tích khi trường, nhưng đây là thi tháng đầu tiên, thế mà chỉ hạng 8…

Chỉ cao hơn Đồng Kiều An một hạng!

Bạch Chỉ Lan vội vàng an ủi cô : “Không Thi Đồng, hạng 8 cũng là thành tích ! Cố gắng hơn nữa, nhất định thể trở top 5.”

Bạch Thi Đồng hít sâu một , đúng , tuy rằng cô thi , nhưng cũng là hạng 8, Đồng Kiều An!

Bạch Chỉ Lan tiếp tục an ủi cô , Kiều An nhẹ nhàng lên tiếng: “Con thể xem phiếu điểm một chút ?”

Thực tế, cô căn bản quan tâm đến cảm xúc phức tạp của Bạch Thi Đồng.

Việc Bạch Chỉ Lan coi trọng Bạch Thi Đồng tuy rằng sẽ khiến cô trong lòng chút thoải mái, nhưng từ khi Bạch Thi Đồng xuất hiện, ánh mắt cô vẫn luôn chằm chằm phiếu điểm.

“À ...” Bạch Chỉ Lan vội đưa phiếu điểm cho Kiều An, nở nụ , khen ngợi, “An An tiến bộ lớn như , chắc chắn sẽ càng giỏi hơn!”

Kiều An hờ hững gật đầu, ánh mắt cô chăm chú phiếu điểm.

Phiếu điểm của lớp hai chỉ thành tích của lớp hai, còn của lớp một, hai lớp so kè thứ tự, đây là sự tự tin của lớp chọn, trong mắt họ, chỉ đối phương mới là đối thủ.

Kiều An lơ đãng liếc thành tích của Bạch Thi Đồng để trong lòng, thành tích của cô quá mức cân đối, chỉ riêng điểm tổng hợp Khoa học xã hội cao hơn Kiều An hơn mười điểm, nhưng điểm tổng hợp Khoa học tự nhiên cơ bản ngang .

Sự cân đối ở lớp mười vẫn còn ưu thế, nhưng khi phân ban ở lớp mười một, sẽ còn là ưu thế nữa.

Hơn nữa đối phương tâm tư chuyên nhất, thành tích sở dĩ tụt dốc, chẳng là cả ngày lãng phí tâm cơ nghĩ cái nghĩ cái ?

Ánh mắt Kiều An trực tiếp cái tên Tề Thịnh Vinh.

Đó mới là đối thủ của cô.

Cửa lớp hai, Lưu Phượng Nghi và Đồng Giai Vận , Lưu Phượng Nghi thấy họ, định kéo Đồng Giai Vận lặng lẽ .

Bạch Chỉ Lan thấy , lập tức lên tiếng: “Phượng Nghi!”

Lưu Phượng Nghi dừng chân, ngay đó nở nụ gượng gạo, tới, “Chị dâu, con bé An An nhà chị... thi thật .”

ngoài nhưng trong , vô cùng miễn cưỡng.

Vừa nãy ở trong phòng học chủ nhiệm lớp hai luôn miệng về Đồng Kiều An lớp thường, mặt bà tràn đầy kinh ngạc .

“Giai Vận thi thế nào?” Bạch Chỉ Lan hỏi.

Câu hỏi quả thực đáp trả hảo cuộc đối thoại của họ khi ở vị trí khi lên lầu!

Chẳng qua…

Lần phương hướng đảo ngược!

Bạch Chỉ Lan càng vui vẻ.

Lưu Phượng Nghi khẽ nhếch khóe miệng, còn đầu trừng mắt Đồng Giai Vận một cái, “Con bé thi , hạng... 25 khối.”

“Ôi, thế là tụt dốc nhiều . Giai Vận, cuối tuần thường đến nhà chơi, cùng chị An An và chị Thi Đồng học tập, con gái nhà chúng đều là những đứa ưu tú.”

Lời Bạch Chỉ Lan hẳn là để chọc tức Lưu Phượng Nghi, bà thật lòng cảm thấy ba cô bé đều thi tệ, cùng học tập, chắc chắn sẽ thi hơn nữa.

Nào ngờ Đồng Giai Vận nổi đóa, giơ tay chỉ Đồng Kiều An: “Thành tích cấp ba của nó kém như , đột nhiên thi như thế, chắc chắn là gian lận!”

Sắc mặt Bạch Chỉ Lan đổi.

Lưu Phượng Nghi giữ chặt cô : “Đồng Giai Vận! Im miệng!”

“Con ! Con cứ hỏi nó, đột nhiên thi như ?!” Đồng Giai Vận tức giận chịu .

Từ khi thành tích của Đồng Kiều An, Lưu Phượng Nghi luôn cằn nhằn với cô , chỉ trích cô thi .

Mà Đồng Giai Vận cũng chấp nhận việc Kiều An thi hơn !

Ánh mắt của phụ và học sinh ngang qua đều , Bạch Chỉ Lan chán nản: “Con, con bậy!”

“Cãi cái gì mà cãi ?!” Cửa lớp một, một phụ nữ trung niên mặt mày cau , vẻ mặt sắc bén .

“Cấp ba nó còn kém cả điểm sàn của Nhị Trung một đoạn, đột nhiên thi hạng 9, chắc chắn là gian lận!” Đồng Giai Vận chỉ Đồng Kiều An tố cáo.

Cô giáo đẩy đẩy kính mắt, lạnh lùng Đồng Giai Vận: “ các môn khác, đề thi Toán đều do , tối hôm kỳ thi mới , 11 giờ đóng dấu, sáng hôm trực tiếp đưa đến phòng thi, khả năng gian lận.”

Cô dừng một chút, "Bạn học Đồng Giai Vận, thành tích của em tụt dốc, nghi ngờ bạn học khác thành tích tăng vọt là gian lận? cho em , em như sẽ bất kỳ tiền đồ gì ! Nếu em còn như , thành tích mà hôm nay em cảm thấy , sẽ là thành tích nhất của em đấy."

Nói xong, phụ nữ trung niên mặc kệ Đồng Giai Vận tái mét mặt, đầu về phía Kiều An, ánh mắt sắc bén quét từ xuống , hỏi: “Em là Đồng Kiều An?”

“Là em ạ.” Kiều An bình tĩnh mở miệng, mặt hề chột , cũng hề tức giận bất bình.

Khóe miệng phụ nữ khẽ nhếch lên -

là Hạ Úy, chủ nhiệm lớp một. Đến khi phân ban Khoa học tự nhiên và Khoa học xã hội, ở lớp một chờ em đến báo danh.”

 

Loading...