Xuyên Thành Em Gái Của Anh Trai Cuồng Sủng - Chương 19: Em Gái Cậu

Cập nhật lúc: 2025-10-13 10:29:42
Lượt xem: 10

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Đường Linh Thành lên tiếng.

Biểu cảm của thật sự quá kỳ lạ, Kiều An nhịn sờ sờ mặt , nghĩ đúng , nếu phản ứng như ?

“Keng keng keng...” Tiếng chuông vang lên, hết giờ nộp bài thi cuối cùng.

Kỳ thi tháng của học sinh lớp 10 Nhị Trung chính thức kết thúc.

Âm thanh vang lên, dường như cuối cùng cũng kéo Đường Linh Thành từ trạng thái ngơ ngác kinh ngạc trở về, há miệng -

“Em gái Kiều... thần thánh thật!”

Kiều An: “???”

Đường Linh Thành kích động : “Cậu đoán trúng bao nhiêu câu ?! Những thứ bắt học thuộc đều thi hết, còn toán lý hóa sinh nhiều câu đều trúng phóc!!”

Anh cao giọng, kích động kinh ngạc.

Đường Linh Thành đó tìm Kiều An chuyện, mỗi môn thi xong, đều chỉ vẻ mặt kinh ngạc tột độ.

Kỳ thật tuy rằng để Kiều An dạy kèm, nhưng cũng nghĩ sẽ hiệu quả gì, cũng vì , ban đầu thi, cảm thấy Kiều An chỉ là mèo mù vớ cá rán.

hết môn đến môn khác, kinh ngạc phát hiện, những thứ Kiều An bắt học thuộc đều thi!

bắt học thuộc hết trọng điểm thầy cô vạch , mà chỉ tinh giản ít nhất hai phần ba, chỉ bắt học thuộc đến một phần ba, nhưng chính là những thứ đều thi hết, hơn nữa điểm hề thấp!

Những ví dụ mẫu Kiều An bắt , về cơ bản cũng thi hết, cái chỉ đổi điều kiện, cái sửa đổi lớn, nhưng bản chất đổi, đó đều là những thứ cô giảng!

Còn môn mới thi xong, cô thế mà đoán trúng cả câu hỏi lớn cuối cùng!

Vừa khỏi phòng thi, Đường Linh Thành trợn tròn mắt.

Suýt chút nữa hoài nghi còn đang mơ.

Từ nhỏ đến giờ học đến lớp 10, đây vẫn là đầu tiên nhiều câu như , cũng là đầu tiên điền hơn nửa bài thi, chứ như đây, chỉ bừa bãi chọn đáp án trắc nghiệm.

“Rốt cuộc thế nào ?!” Đường Linh Thành chằm chằm cô.

“Cái khó, dù bây giờ mới đầu năm học, học nhiều, đợi học càng ngày càng nhiều, sẽ đoán nhiều như .” Kiều An thái độ bình tĩnh.

mới khai giảng một tháng, tiến độ cũng tính là nhanh, tự nhiên học nhiều, phần thể thi cũng chỉ bấy nhiêu, đương nhiên dễ tổng kết.

Đường Linh Thành: “...”

Khó! Vô cùng khó!

Anh gì với Kiều An, đầu tiên bội phục một như .

Có lẽ chỉ tự trải qua mới , việc ôn tập của Kiều An đáng sợ đến mức nào!

Trong phòng học, các học sinh khác thu dọn bàn ghế xong.

Chỉ còn hai vẫn ở bên ngoài, ngay cả Khâu Lộ nãy cũng trong, thỉnh thoảng những học sinh về lớp đều kinh ngạc liếc họ, Kiều An mặt dày như Đường Linh Thành, cũng nhanh chóng lớp.

“Để cho!” Cô chuẩn dọn bàn, Đường Linh Thành đến giúp cô.

“Cảm ơn.” Thấy kê bàn về chỗ cũ, cô cảm ơn, xuống sắp xếp đồ đạc.

Đường Linh Thành cũng sắp xếp đồ đạc dùng khóe mắt đ.á.n.h giá Kiều An.

Giờ phút , ánh mắt cô vẫn tràn đầy vẻ chân thật.

“Ngồi xuống hết !” Lâm Văn Giác lớp, thấy cảnh tượng lộn xộn liền quát.

Cả lớp lập tức im lặng, Kiều An liếc ông một cái, tiếp tục nhẹ nhàng sắp xếp đồ đạc.

Lâm Văn Giác bục giảng, ánh mắt đảo qua tất cả học sinh, khi quét đến Kiều An và Đường Linh Thành, ông nhíu mày.

Ông ho khan một tiếng: “Lát nữa sẽ nghỉ, Quốc khánh tổng cộng bảy ngày, về nhà đừng chơi bời quá đà, chú ý an , lát nữa nghỉ thì về nhà đúng giờ...”

Ông dặn dò nhiều điều chủ nhiệm lớp dặn dò, giao bài tập sinh học.

Sau đó, ánh mắt ông nữa đảo qua , giọng nghiêm khắc hơn: “Đề thi tháng đơn giản, thì đừng kiêu ngạo, các em , khác cũng . Nếu đề ... thì đừng trách nể mặt các em!”

Câu cuối cùng, ánh mắt ông liếc về phía Kiều An và Đường Linh Thành.

Kiều An đang sắp xếp đồ đạc, Đường Linh Thành thì như mây, thấy Lâm Văn Giác hừ lạnh một tiếng.

“Thành tích của các em sẽ công bố ngày họp phụ , mặt phụ của các em! Đến lúc đó tất cả phụ đến, ai thật sự đến thì tự gọi điện thoại cho .” Lâm Văn Giác dừng một chút, “ cảm thấy việc gì quan trọng hơn con cái mà thể bỏ qua, cho nên cố gắng tất cả phụ đều mặt!”

Bây giờ, gọi điện thoại xin nghỉ cho ông , e là cũng dễ dàng chấp thuận.

Hôm nay thi xong, chấm bài thể nhanh như , Quốc khánh thầy cô lẽ nghỉ ít hơn bọn họ mấy ngày, sớm thống kê thành tích, đợi đến khi họp phụ thì căn cứ.

Lâm Văn Giác xong liền rời , trong lớp một trận ồn ào -

“Trời ơi! Họp phụ công bố thành tích, đây chẳng tức c.h.ế.t ba ?”

“Không thể nào, thành tích của khá mà, ba chắc chắn vui.”

“Cậu thi thế nào?”

“Bài tập sinh học nhiều quá trời!”

“Còn mấy thầy cô bộ môn khác đến , cứ chờ xem, bài tập chắc chắn nhiều đếm xuể!”

Bên cạnh, Đường Linh Thành ghé đầu qua: “Em gái Kiều, cảm thấy nãy Lâm Văn Giác nể mặt... ám chỉ chúng ?”

Kiều An ngẩng đầu liếc một cái: “Cậu giờ mới nhận ?”

Đường Linh Thành: “...”

Anh cũng giận, nhún vai, chút đắc ý: “Vậy thì thật đáng tiếc cho ông , khó khăn lắm mới nghiêm túc thi như , cũng khó khăn lắm mới nhiều câu như , thế nào cũng đến nỗi quá tệ. Em gái Kiều, chắc chắn hơn chứ? Dù ôn tập cho trúng hết, chắc cũng chứ?”

Kiều An: “... Cậu yên tâm, ngốc.”

Sao thể ôn trúng đề cho Đường Linh Thành mà ?

Phàm là Đường Linh Thành đây chịu khó học hành hơn chút, sẽ ôn trúng nhiều đề như , là chuyện "thần thánh" "trùng hợp" là thể , chắc chắn ôn đề nắm rõ như lòng bàn tay tất cả nội dung.

“Vậy , lão Lâm chắc chắn thể chúng mất mặt !” Đường Linh Thành cao hứng, nhướng mày, khóe miệng cong lên, “Em gái Kiều, giúp là ân lớn, giúp giữ thể diện, cứu tiền tiêu vặt của , , quà gì?”

Vẻ mặt , phảng phất cả đều hai chữ đại gia.

Khóe miệng Kiều An cũng nhếch lên, chút vui vẻ, nhưng nhanh kìm nén xuống, ho khan một tiếng: “Không cần, trả 500 tệ tiền dạy kèm là .”

“Thật sự chỉ 500 thôi á? Lần giúp ân lớn như , cũng tốn ít tâm tư, ít nhất cho 5000 !” Đường Linh Thành .

Anh nghiêm túc, thể ôn trúng nhiều đề như , còn giảng giải cặn kẽ cho , Đường Linh Thành cảm thấy 5000 tệ còn ít.

Kiều An trợn tròn mắt, cái tên đại gia vẻ mặt nghiêm túc .

Nửa ngày, cô vẫn lắc đầu: “Không , 500 là 500.”

Đường Linh Thành: "..." Con bé cũng thật cố chấp.

hiểu vì , trong lòng Đường Linh Thành vui vẻ.

Anh : “Vậy chuyển khoản cho nhé, thêm bạn WeChat ?”

Kiều An: “...”

Cô ho khan một tiếng: “ vẫn WeChat... cũng thẻ ngân hàng, đưa tiền mặt cho .”

Đồng Kiều An thật sự , Kiều An bận học, cũng quên mất chuyện , Đồng Thương Hành đưa một cái thẻ ngân hàng, nhưng Kiều An chắc chắn thể để Đường Linh Thành chuyển tiền đó , tránh giải thích với nhà họ Đồng.

Đường Linh Thành: “???”

Không WeChat, thẻ ngân hàng, con từ tới !!

Cuối cùng Đường Linh Thành đưa tiền mặt cho Kiều An, đợi đến khi các thầy cô bộ môn giao bài tập xong, Kiều An đeo cặp lên, cẩn thận cất 500 tệ trong cặp.

đây, Quốc khánh vui vẻ!” Kiều An xong, bước chân nhẹ nhàng rời .

Cô hiếm khi vui vẻ như , chỉ vì kiếm 500 tệ, mà quan trọng nhất là –

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-em-gai-cua-anh-trai-cuong-sung/chuong-19-em-gai-cau.html.]

Bạc Lục Ly sắp đến.

Đường Linh Thành: “Này, ngày mai đến nhà chơi.”

bóng dáng Kiều An biến mất ngoài cửa.

Đường Linh Thành bất đắc dĩ lắc đầu, con bé vội vàng cái gì , bọn họ ở cùng một khu dân cư, thể cùng về mà!

Kiều An bước chân vội vã, hôm nay cô xe của chú Hình về nhà, cố ý cầm hai đồng tiền lẻ, hôm nay một chuyến trung tâm thương mại gần đó.

Lúc học sinh tan học ít, hiển nhiên, ít đều nóng lòng về nhà.

Kiều An nhanh, va một ngược chiều.

“Xin !” Kiều An vội vàng xin , là cô đụng khác.

Người nọ kinh ngạc lên tiếng: “Đồng Kiều An?”

Kiều An ngẩng đầu, cũng ngạc nhiên, thế mà là Vân Nhiên!

Bạn của Đồng Kiều Bác, một trai ôn tồn lễ độ, Kiều An gặp qua hai , liền để chút ấn tượng.

Kiều An há miệng, chút nên chào thế nào.

Vân Nhiên như cô khó xử, : “Cứ gọi Vân Nhiên , em là em gái Kiều Bác, cũng là em gái .”

Kiều An ngoan ngoãn gật đầu: “Anh Vân Nhiên.”

Nghĩ nghĩ, cô hỏi: “Lớp mười một nghỉ ?”

Vậy Vân Nhiên ở trường?

Vân Nhiên : “Thầy giáo nhờ đến giúp sửa bài thi, nhà cũng xa, liền đến đây.”

Kiều An chớp chớp mắt, chút kinh ngạc.

Cái Vân Nhiên

Thế mà ưu tú đến mức thầy giáo cũng thể gọi đến giúp sửa bài thi!

Kiều An Bạch Chỉ Lan khen về hai , chắc chắn thể cử học đại học Thanh Hoa.

Thật là ưu tú đến... khiến ngưỡng mộ.

"Vậy Vân Nhiên nhanh ạ, em về !" Kiều An giọng trong trẻo.

Vân Nhiên gật đầu, cũng giữ cô chuyện nữa.

Kiều An xoay , tiếp tục vội vã rời .

Bạc Lục Ly tối nay khởi hành, đến tối mai mới đến thành phố C, dọc đường chắc chắn là ghế cứng tàu hỏa.

Kiều An vội vàng chuẩn đón .

Tối đó, Kiều An về nhà muộn.

“An An, ngày mai con cùng chơi ?” Đồng Thương Hành hỏi.

Kiều An còn gì, Đồng Kiều Bác : “Biển mênh mông, ngoài chơi cái gì?”

“Thằng nhóc thối tha !”

Kiều An cũng lập tức : “Ngày mai con hẹn ạ.”

“An An, ngày mai con...”

Bạch Chỉ Lan mở miệng, Đồng Thương Hành cắt ngang: “An An, con chú ý an nhé.”

“Vâng ạ.” Kiều An nở một nụ , đôi mắt híp , nhà họ Đồng sững sờ, ngay đó cũng theo.

Kiều An ít khi như , nhưng mỗi rộ lên khiến nhịn theo.

Đợi đến khi cô lên lầu, Bạch Chỉ Lan mới nhớ , hỏi Đồng Thương Hành: “Vừa nãy ngăn em?”

Đồng Thương Hành thở dài: “An An đến đây lâu như , em thấy con bé khi nào hẹn ai chơi ? Nếu đoán sai thì chắc là Bạc Lục Ly sắp đến.”

Lời dứt, khí chút vi diệu.

Tình cảm của Đồng Thương Hành phức tạp, Bạch Chỉ Lan mím môi, bà thật Kiều An tiếp xúc với nhà họ Bạc, nhưng cũng tư cách ngăn cản.

Đồng Kiều Bác thì khỏi , trong lòng như mèo cào, khó chịu nên lời.

Sáng sớm hôm .

Khi Đồng Kiều Bác thức dậy, Kiều An chuẩn cửa, bước chân nhẹ nhàng, tóc buộc đuôi ngựa, đuôi ngựa lắc lư, như thể tâm trạng cô đang vui.

“Hừ, gì mà vui thế?” Cậu nhịn giọng chua lè.

Kiều An ngẩng đầu, nhíu mày một cái.

Đồng Kiều Bác càng vui, con bé thật là quá đáng, gặp Bạc Lục Ly thì vẻ mặt giấu nổi vui mừng, mà thấy , liền lập tức nhíu mày…

–– Anh mới là trai ruột của em!

Kiều An phản ứng cái giọng điệu kỳ quái của , hơn nữa cô hiện tại việc, liền trực tiếp xoay , đeo cặp cửa.

Đồng Kiều Bác tức giận đến trợn tròn mắt.

Mối quan hệ vốn dĩ hòa hoãn giữa hai , lập tức đóng băng trở .

Kiều An thật sự sốt ruột, hôm qua cô tìm việc thêm, dù hôm nay là Quốc khánh, nhiều trung tâm thương mại hoạt động lớn.

Cô tìm một công việc tính theo giờ, trong ngày lễ.

–– Mặc đồ thú bông phát tờ rơi.

Một giờ hai mươi tệ, giá ngày lễ, ngày thường thì .

Kiều An đến trung tâm thương mại, phụ trách lập tức vẫy tay: “Sao giờ em mới đến , nhanh lên mặc đồ , hôm nay đông , các em đều nghiêm túc chút!”

“Vâng ạ!” Kiều An lập tức đến bên cạnh, nhận một bộ đồ thú bông.

Hiển nhiên là chuẩn cho Quốc khánh, quần áo mới tinh, Kiều An vóc dáng nhỏ, cầm một bộ cỡ nhỏ.

Cô mặc lập tức bắt đầu công việc, đầu đều giấu trong quần áo, may mà bộ mắt, thể rõ bên ngoài.

Ngày 1 tháng 10, thời tiết tệ, tính là nóng.

ở trong bộ đồ thú bông vẫn ít mồ hôi, giữa trưa trung tâm thương mại bao cơm, Kiều An vẫn mặc đồ thú bông, đầu thò ngoài, cả thở phào một , dùng khăn giấy lau nhẹ mồ hôi.

chú ý, cách đó xa mấy nam sinh dừng .

Đồng Kiều Bác đang ở nhà chán c.h.ế.t chơi game, bên cạnh là Đường Linh Thành đang ngẩn .

Hôm nay khi Kiều An lâu thì Đường Linh Thành liền đến nhà họ Đồng, Kiều An ngoài, liền cùng Đồng Kiều Bác chơi game cả buổi sáng, chơi chán, bên cạnh ngẩn .

“Mấy thằng gà ! Linh Thành, thêm ván nữa!”

“Không chơi.”

Đồng Kiều Bác đang chuẩn gì đó, điện thoại tin nhắn báo.

Là một bạn chơi game khá của , đó :

【Anh Bác! Em gái !!】

Đồng Kiều Bác giận tím mặt, lập tức trả lời -

【Em gái cái đầu !!! Ông đây giờ em gái , cấm dùng chữ đó c.h.ử.i , thì tao băm !!】

Cậu giận nhẹ.

Đối phương trả lời ngay lập tức:

【Không bác ơi, là bọn thấy em gái ! Đây nè đây nè.jpg】

 

 

Loading...