Xuyên Thành Em Gái Của Anh Trai Cuồng Sủng - Chương 14: Ngất Xỉu
Cập nhật lúc: 2025-10-13 10:29:37
Lượt xem: 17
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Giọng Bạch Thi Đồng vô cùng dịu dàng, nhưng ánh mắt tuyệt đối hề dịu dàng chút nào.
Kiều An đương nhiên cô ý gì!
Trong nguyên tác, Đồng Kiều An dễ dàng Bạch Thi Đồng lừa gạt, cho nên luôn luôn tin tưởng cô , cô cũng những màn thị uy như thế .
Mà hiện tại, bởi vì thái độ lạnh nhạt của Kiều An, thái độ của cô cũng từ ôn hòa trở nên sắc bén.
–– Bạch Thi Đồng thực sự thích chiếm lấy phận đại tiểu thư nhà họ Đồng .
Kiều An cô , khóe miệng khẽ nhếch lên một nụ khác thường, giọng cũng mềm mỏng: “Cô là cái thá gì? Có vì phát hiện ở chỗ của gì , nên chỉ thể dùng thành tích học tập so đo?”
Không đợi cô trả lời, khóe miệng Kiều An càng cong lên cao hơn: “Chính là... bố đều , con gái nhà họ Đồng, cần thành tích học tập , bố nỗ lực là đủ cho cả đời cơm áo lo.”
Lời quả thực là một đòn chí mạng.
Vì Bạch Thi Đồng nỗ lực như , ghen ghét như ?
Chẳng đều là vì Kiều An họ Đồng, mà cô thì ?!
Bạch Thi Đồng cứng đờ, sắc mặt rốt cuộc trầm xuống, giọng cũng lạnh : “Cô thật tự lượng sức , khả năng đạt thành tích , thì đừng giả bộ vẻ nỗ lực.”
Nụ của Kiều An cũng lạnh , nhàn nhạt mở miệng: “ cần thành tích ưu tú để chứng minh bản , đúng ?”
Nói xong, Kiều An thèm để ý đến cô nữa, lách tránh .
, nhà họ Đồng cần cô dùng thành tích để chứng minh bản , nhưng bản cô thì cần.
Kiều An luôn , học hành chăm chỉ, vì nhà họ Đồng bất kỳ ai khác, mà là vì chính . Đời cô tiếc nuối điều gì, đời đều bù đắp .
Vừa nãy Kiều An với Bạch Thi Đồng, chỉ là để chọc tức cô , khiến cô khó chịu trong lòng.
–– Cô đến gây khó chịu cho khác, thì chuẩn tinh thần khác đáp trả!
Khóe miệng Kiều An cong lên, mặc quân phục, đội mũ, hướng về phía sân thể dục, địa điểm tập trung đến.
Sau lưng, sắc mặt Bạch Thi Đồng khó coi đến cực điểm.
Khi Kiều An đến địa điểm tập trung, nhiều học sinh đến .
Nhìn quanh một lượt, cô liếc mắt liền thấy Đường Linh Thành ở cách đó xa, bên cạnh là Đồng Giai Vận đang líu ríu chuyện.
Không thể , Đường Linh Thành vốn liếng thu hút sự chú ý của .
Bộ quân phục rộng thùng thình khoác hờ , cao, gầy, nhưng là kiểu gầy khỏe khoắn chứ yếu đuối mong manh. Cánh tay chống bàn, đôi chân dài tùy ý duỗi , thu hút ánh mắt khác.
Mũ sụp xuống thấp, che khuất nửa khuôn mặt, khóe miệng nhếch lên, cả toát vẻ kiên nhẫn.
Kiều An chỉ thoáng qua dời mắt , tùy tiện tìm một chỗ xuống, lấy một bình giữ nhiệt từ trong túi, bên trong là nước ấm.
Dù thời tiết nóng, Đồng Thương Hành vẫn dặn dò dặn dò uống nước lạnh.
“Kiều An!” Cô bạn mặt tròn Khâu Lộ chạy tới.
Kiều An cũng nở nụ với cô , cô thích cô bé đáng yêu , tính cách hoạt bát, thành tích cũng khá .
Khâu Lộ phịch xuống bên cạnh cô, ánh mắt về phía xa: “Thật ngờ Đường Linh Thành ở lớp , , từ hôm qua đến giờ, tất cả nữ sinh trong ký túc xá đều bàn tán về .”
Điều Kiều An thật sự , dù cô cũng ở ký túc xá.
Yêu cầu ở trọ bên ngoài nhiều, học sinh Nhị Trung ở trọ bên trong trường cũng nhiều, ký túc xá của trường vẫn còn nhiều ở.
Kiều An chỉ , gì.
Cô ôm chiếc bình đáng yêu mà Bạch Chỉ Lan tặng, nhấp một ngụm nước, khuôn mặt nhỏ nhắn vành mũ che khuất một nửa.
“Kiều An, cũng thật xinh .” Khâu Lộ nửa khuôn mặt tinh xảo của cô, đột nhiên đổi chủ đề.
Kiều An sững , ngẩng đầu cô bạn.
Khâu Lộ ghé sát , hạ giọng: “Tối qua ở ký túc xá còn , trong đám nữ sinh lớp xinh nhất trừ Lý Văn Tĩnh , chính là . Nếu đen một chút, chắc chắn còn hơn nữa!”
Từ khi Kiều An cắt mái tóc dày cộp , cả cô khác với vẻ quê mùa đây.
Cô gầy gầy, ngũ quan tinh xảo, chuyện và lớn, dáng vẻ , hơn nữa ở nhà họ Đồng hơn nửa tháng, da dẻ trắng lên một chút, sớm còn là dáng vẻ khi cô xuyên tới.
Chỉ là Kiều An thật sự ngờ, hiện tại cũng thể coi là xinh nhất lớp, trừ Lý Văn Tĩnh .
Cô mím môi, càng thêm im lặng.
Cũng may Khâu Lộ là , cũng để ý cô đáp lời , còn thêm: “ vẫn là Bạch Thi Đồng lớp hai và Đồng Giai Vận xinh hơn. Cậu Đồng Giai Vận và Đường Linh Thành thể ở bên nhỉ? Dù cô theo đuổi từ cấp hai lên cấp ba .”
Kiều An: “Sẽ ”.
“Vì ?” Khâu Lộ kinh ngạc.
"..." Bởi vì Đường Linh Thành cuối cùng ở bên Bạch Thi Đồng.
Tất cả những cô gái nhiệt tình theo đuổi Đường Linh Thành mà đáp , cuối cùng kết cục đều lắm, ví dụ như Đồng Kiều An trong nguyên tác, và... Đồng Giai Vận.
Những cô gái nhà họ Đồng của họ, thật là đều thua tay Bạch Thi Đồng.
Kiều An về chuyện , cô : “Chuyện của họ liên quan đến chúng , chắc sắp bắt đầu huấn luyện , chuẩn .”
Khâu Lộ mắt mờ mịt.
Kiều An mới lên, ở cách đó xa huấn luyện viên thổi còi, Đồng Giai Vận dù cũng trở về chỗ lớp . Lớp hai và lớp mười hai, cách vẫn xa.
Huấn luyện quân sự cái nắng gay gắt thật sự khổ sở, mồ hôi chảy ròng ròng mặt.
Cũng may buổi sáng ngày đầu tiên chủ yếu là học nghiêm, cái nắng thiêu đốt, Kiều An vốn tưởng rằng từng trải qua nên cũng quá khó khăn, ngờ mắt chút mơ hồ.
Xem từng trải qua khổ sở và tố chất cơ thể vẫn là hai chuyện khác .
Nhà họ Bạc cho cô những thứ nhất, cơ thể vẫn khỏe mạnh, lẽ là do sinh bỏ rơi, suýt c.h.ế.t cóng ban đêm.
Trước đây ở nhà họ Bạc, khi bà nội còn sống, luôn cho bọn họ việc mệt nhọc, bà lớn tuổi như vẫn còn xuống ruộng việc.
Thương bà nội vất vả, Bạc Lục Ly luôn trộm việc, Đồng Kiều An cũng trộm theo , dù bảo cô về thế nào, cô cũng chịu.
Không còn cách nào, Bạc Lục Ly chỉ thể mang cô cùng, cô nhiều, đa việc nặng vẫn là Bạc Lục Ly .
Lúc đó Đồng Kiều An nghĩ, trai hảo như của , chắc chắn sẽ tiền đồ.
Đáng tiếc trong nguyên tác, thế nhưng…
Kiều An cũng tại đột nhiên nghĩ đến Bạc Lục Ly, nhưng nghĩ đến thì dừng , trong đầu là ký ức về Bạc Lục Ly.
Cô rõ ràng là Kiều An, nhưng mỗi hình ảnh trong ký ức của Đồng Kiều An rõ ràng đến .
Kiều An mím môi, thẳng hơn.
Mãi đến khi tiếng còi, Kiều An lắc lắc đầu, đầu óc tỉnh táo hơn, đến chỗ bóng cây ở sân thể dục, lấy bình nước của từ trong túi.
Bình của cô nắp, giống như một cái chén nhỏ, đổ nước chén, từ từ uống từng ngụm nhỏ.
Một xuống bên cạnh, giọng quen thuộc vang lên: “Ê, em gái Kiều, cho uống một ngụm với nào ~”
Kiều An ngẩng đầu, Đường Linh Thành lau mồ hôi cô.
Anh nghiêm túc.
“ quên mua nước.” Đường Linh Thành giải thích một câu, môi chút khô khốc.
Thực tế, với ai trong lớp , Kiều An là bạn cùng bàn, là em gái nhà bên, xin cô một cốc nước uống theo thấy là thích hợp nhất.
Kiều An ôm chặt bình, tay khẽ khựng : “ nhiều.”
"Thì vặn nắp uống chút, chạm miệng ." Đường Linh Thành mặt quỷ, nhếch miệng: “Em gái Kiều ~”
Anh cũng vì , rõ ràng cảm nhận sự xa cách của cô bé , nhưng vẫn nhịn cứ trêu chọc cô một chút.
Kiều An cúi đầu, mím chặt môi: “Cậu mua , cửa hàng nhỏ bán.”
Chỗ xa cửa hàng, giờ nghỉ ít chạy mua đồ.
Đường Linh Thành còn gì đó, bên cạnh Lý Văn Tĩnh hổ đưa qua một chai nước còn nguyên tem: “Đường Linh Thành, tớ chai mới...”
Giọng càng ngày càng nhỏ.
Đường Linh Thành đầu cô , nghĩ nghĩ nhận lấy: “Cảm ơn, lát nữa trả một chai mới.”
“Không...” Lý Văn Tĩnh mở miệng, Đường Linh Thành vặn nắp uống ừng ực.
Mặt cô càng đỏ hơn.
Trời nóng thế khát nước, Đường Linh Thành một uống hết nửa chai, lúc mới thở dài một , đậy nắp .
Ánh mắt về phía Kiều An, vẫy vẫy chai nước tay: “Thấy , cho uống, luôn cho .”
"..." Kiều An phản ứng .
Thực tế, cô cũng hiểu Đường Linh Thành đang nổi cơn gì mà cứ nhất định chuyện với cô.
Giờ nghỉ chỉ mười lăm phút, nhanh tiếng còi, Kiều An cất bình cặp, đang chuẩn kéo khóa cặp, một chai nước ném bên cạnh.
–– Đường Linh Thành ném , là chai nước uống dở.
"Giúp cất, cảm ơn!" Giọng Đường Linh Thành mang theo ý , vẫn ngông nghênh kiêu ngạo như thường, giọng dứt, trở về hàng ngũ.
Kiều An nhíu mày c.h.ế.t, cuối cùng chỉ thể dậy về đơn vị.
Cái tên Đường Linh Thành !
Giờ nghỉ thứ hai là lúc ăn trưa, Kiều An xách cặp lên, bên trong ngoài sách và bình nước của , còn chai nước uống dở , vô cùng chướng mắt.
Kiều An chằm chằm cái chai, lấy ném .
Đường Linh Thành sớm chạy , Khâu Lộ chạy tới: “Kiều An! Đi, ăn cơm thôi!”
Kiều An gật đầu, kéo khóa cặp , đeo cặp lên vai cùng Khâu Lộ về phía nhà ăn.
Hai chuyện -
“Kiều An, và Đường Linh Thành quen lắm ?”
“Không .”
“Vậy tớ cảm giác quen ? Còn gọi ... em gái Kiều?”
“Không , điên .”
…
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-em-gai-cua-anh-trai-cuong-sung/chuong-14-ngat-xiu.html.]
Cơm trưa ở Nhị Trung vẫn ngon, Kiều An gọi một món mặn một món chay, cùng Khâu Lộ tìm một bàn trống xuống ăn cơm.
Nhà ăn đông lắm, học sinh lớp mười một, mười hai vẫn bắt đầu ăn trưa, lúc chỉ học sinh khối mười đến ăn, cũng vì vẫn còn khá nhiều bàn trống.
“Đói c.h.ế.t tớ!” Khâu Lộ đối diện Kiều An, xuống cầm đũa lên ăn.
Kiều An lấy bình nước từ trong cặp , uống hai ngụm mới bắt đầu ăn cơm.
Vừa cầm đũa lên, một xuống bên cạnh, đối phương còn bưng khay đồ ăn: “Em gái Kiều , nước của ?”
Kiều An: “...”
Giữa hai hàng lông mày cô thể kẹp cả muỗi.
Thấy Khâu Lộ đối diện vẻ mặt bát quái, Kiều An hít sâu một , lấy chai nước của từ trong cặp , ném cho .
Động tác thô lỗ, là cô kiên nhẫn.
“Nhẹ nhàng chút nào.” Đường Linh Thành nhận lấy, toe toét lộ cả hàm răng, vô cùng khoe khoang.
Kiều An phản ứng , cúi đầu ăn cơm.
Đường Linh Thành là nhân vật nổi tiếng trong bộ khối mười, chỉ học sinh ngang qua liếc mắt kỳ lạ, ngay cả những xung quanh cũng ngừng sang.
Kiều An thích chú ý như . Trong nguyên tác Đường Linh Thành tuy cũng ngông nghênh khó thuần, nhưng bao giờ phiền Đồng Kiều An như , cô cũng hiểu đang nổi cơn gì.
Không chỉ học sinh, đó ngay cả giáo viên cũng liếc mắt .
Khối mười vẫn còn nhỏ, Nhị Trung là một trường học bầu khí học tập nồng hậu, việc quản lý yêu đương sớm nghiêm, hành vi Kiều An và nhân vật nổi tiếng Đường Linh Thành ăn cơm cùng thật sự thu hút sự chú ý.
Khâu Lộ đối diện từ khi Đường Linh Thành xuống một câu.
Kiều An ăn một nửa, thật sự nuốt nổi nữa, lên: “ ăn xong , cứ ăn từ từ.”
Nói xong, cô bưng khay nhanh chóng rời .
Cuối cùng Đường Linh Thành theo!
Bởi vì chuyện buổi trưa, buổi chiều luôn học sinh Kiều An, ánh mắt chút kỳ lạ.
Kiều An chỉ thể coi như thấy, nên gì thì nấy.
cố tình Đường Linh Thành dường như quen với sự chú ý của , căn bản cảm thấy khác đang kỳ lạ. Buổi chiều khi bắt đầu huấn luyện, ném chai nước mua cặp sách của Kiều An khi tiếng còi.
Kiều An đầu , hung hăng trừng mắt một cái.
Đường Linh Thành sờ sờ mũi: “Đừng nóng giận mà, bình, ở đây nhiều chai nước như , lát nữa về chắc chắn chai nào là của .”
Kiều An: “...”
“Nhanh về đơn vị!” Giọng huấn luyện viên vang lên.
Kiều An kéo khóa cặp lên, dậy, thèm Đường Linh Thành một cái, trở về đội ngũ.
Chỉ là buổi chiều huấn luyện, cô cảm thấy mắt hình như càng mờ.
Kiều An chút hối hận, tố chất cơ thể cô , buổi trưa nên vì Đường Linh Thành mà ăn no.
Trong lúc nghỉ ngơi, Kiều An cảm giác mắt tối sầm .
Nhanh chóng chạy lấy chai Hoắc Hương Chính Khí Thủy mà Bạch Chỉ Lan chuẩn buổi sáng uống một ống, uống thêm chút nước, thở dài một , cuối cùng cũng dễ chịu hơn.
Đường Linh Thành đến lấy nước, ngửi thấy mùi Hoắc Hương Chính Khí Thủy, khẽ nhíu mày: “Cậu khỏe ?”
Kiều An để ý đến .
“Có xin nghỉ ?”
“Này, đừng cố quá.”
Kiều An phiền, cuối cùng một câu: “ .”
Đường Linh Thành lập tức im miệng, uống nước lặng lẽ đ.á.n.h giá cô, xem cô thật sự thoải mái .
Đợi đến khi tiếng còi vang lên, Đường Linh Thành vẫn giống như , ném chai nước qua.
mà…
Kiều An nhanh tay kéo khóa cặp lên từ một giây.
“Phanh!” Chai nước đập cặp, rơi xuống đất.
Đường Linh Thành: “...”
Kiều An liếc ánh mắt chú ý đến vẻ mặt trợn tròn há hốc mồm của , khóe miệng nhịn khẽ nhếch lên, cuối cùng cảm thấy hả hê một chút.
Đường Linh Thành: “...” Cô bé , cũng ghê gớm thật.
Cặp sách Kiều An kéo khóa, Đường Linh Thành chỉ thể đặt cái chai bên cạnh cặp cô, coi như lấy cặp cô dấu hiệu, lát nữa còn tìm nước của .
Bốn rưỡi chiều, mặt trời qua thời điểm gay gắt nhất, Kiều An vẫn cảm thấy đầu óc choáng váng.
“Đứng nghiêm! Đứng năm phút!”
Huấn luyện viên hô xong, Kiều An thẳng tắp nghiêm.
Đứng im như , những cảm thấy dễ chịu hơn, đối với Kiều An mà ngược càng mệt mỏi.
Cô ngờ thể chất kém đến , buổi trưa ăn no, lúc mắt mở .
Kiều An cũng quá cố chấp, cô phát hiện chịu nữa, chuẩn xin báo cáo.
mới há miệng, một trận trời đất cuồng, cái gì cũng .
“Rầm!”
“A, ngất xỉu!”
Đường Linh Thành đang nhắm mắt gà gật, liền mở mắt , lúc thấy Kiều An ngã xuống đất!
“Có ngất xỉu!”
“Mau đưa đến phòng y tế!”
Đồng tử Đường Linh Thành co rút , gần như nghĩ ngợi, tiến lên bế ngang cô lên, bay thẳng đến phòng y tế.
Cũng chính khoảnh khắc bế lên, mới phát hiện cô bé nhẹ đến đáng sợ.
Phòng y tế xa, Đường Linh Thành nhanh đưa đến, chỉ đến, lớp trưởng tạm thời của lớp họ cũng theo lên.
Đặt lên giường bệnh, y tá phòng y tế vội vàng kiểm tra cho cô, đợi đến khi kiểm tra xong, nhẹ nhàng thở : “Còn may, chỉ là thể lực chống đỡ nổi, thể chất cô bé , thể tiếp tục huấn luyện nữa.”
Lớp trưởng gật đầu, ghi nhớ.
Y tá truyền nước cho Kiều An, tiếp tục xem những học sinh khác, trong thời gian huấn luyện, lượng học sinh đến phòng y tế cũng ít, cảm nắng, ốm, đau bụng, kha khá học sinh đều đến khám.
“Chúng về báo với thầy Lâm một tiếng .” Lớp trưởng Đường Linh Thành, giọng mang theo vẻ dò hỏi.
Đường Linh Thành xua tay: “Cậu về , ở đây trông một lát, đợi cô tỉnh .”
Lớp trưởng chút sợ , cũng dám nhiều lời, lặng lẽ rời .
Đường Linh Thành về phía giường bệnh.
Kiều An nhắm mắt , mũ rơi xuống gối bên cạnh, tóc cô rối bời dính trán, mặt còn mồ hôi, mày nhíu chặt, ngay cả khi ngất cũng ngủ yên.
Khuôn mặt nhỏ nhắn gọn trong lòng bàn tay, hình gầy gò.
Cô thật yếu ớt, thật sự... nhẹ như tờ giấy.
Lại nghĩ đến phận của cô bé …
Mấy ngày cũng nhắc đến Kiều An, bà Kiều An khổ mệnh, lúc đó cảm giác gì nhiều, giờ phút mới đột nhiên phát hiện, cô bé thật sự .
Vốn dĩ sinh trong một gia đình , lạc mất mười lăm năm, đến nỗi chịu ít khổ sở, thể .
“Anh trai...” Trên giường, Kiều An khẽ gọi một tiếng.
Đường Linh Thành sững , ngay đó lắc đầu: “Thằng nhóc Kiều Bác thật là hưởng, một cô em gái.”
Em gái.
Từ mà mới mẻ, mà cũng thật .
Nếu cứ gọi “ trai” như , Đường Linh Thành nghĩ, thật sự thể cho cô thứ.
Đáng tiếc, em gái.
Đến giờ cơm chiều, Đồng Kiều Bác xông thẳng , mặt đầy vẻ lo lắng: “An An!!”
Hốt hoảng xông phòng y tế, ngó nghiêng khắp nơi, cả tỏa thở hoảng loạn.
“Ở đây ~” Đường Linh Thành ngẩng đầu từ ghế lên, vẫy vẫy mũ.
Đồng Kiều Bác rảnh để ý đến , về phía giường bệnh: “An An ? Nghiêm trọng ? Có cần bệnh viện ?”
“Không cần, cô bây giờ chắc ngủ , tỉnh dậy là , đừng ồn, để cô ngủ một giấc ngon lành .” Đường Linh Thành hạ giọng.
Đồng Kiều Bác nhẹ nhàng thở , tiếng động với : “Cảm ơn.”
Đường Linh Thành dậy lắc đầu, Đồng Kiều Bác đến, tự nhiên cũng , chỉ là khi với Đồng Kiều Bác: “Có một cô em gái thật , đối xử với em gái , ngất mà vẫn còn gọi trai, nhắc đến đấy.”
Mắt Đồng Kiều Bác sáng lên: “Thật ?!”
“Cậu xem?” Đường Linh Thành tức giận .
Đồng Kiều Bác nhếch miệng: “Cậu đừng ghen tị, dù đây là em gái , em gái .”
“...”
Đường Linh Thành trợn trắng mắt bỏ , cái bộ dạng ngốc nghếch của tên trai , điều đó sẽ khiến vô cùng ghen tị!
Anh , Đồng Kiều Bác xuống chiếc ghế đó.
Cậu Kiều An giường, cũng giống như Đường Linh Thành nãy, đ.á.n.h giá Kiều An một phen.
Kiều An thật sự gầy yếu, cả chìm trong chiếc giường bệnh màu trắng, khuôn mặt ửng hồng, mày cau , càng khiến thấy liền đau lòng.
Đồng Kiều Bác thở dài một : “Em đó, thật là quý trọng bản .”