Xuyên thành dì của pháo hôi thiên tài - Chương 98: Phóng hoả giết người (2)
Cập nhật lúc: 2025-02-05 17:43:47
Lượt xem: 30
Hình như Hạ Miên từng nghe ở đâu đó nói, nghịch nước có thể giảm bớt căng thẳng tinh thần cho trẻ con, cô cũng không biết là thật hay giả, vì thế cô xả một xô nước lớn mang vào trong phòng, lại đun thêm một nồi nước sôi, pha nước ấm rồi bế đứa trẻ đặt ở trong nước cho cậu bé tắm rửa.
Những vết bầm tím trên người Tiểu Phong đã biến mất hoàn toàn, hơn nữa Hạ Miên bồi bổ cậu bé không tồi, mặc dù còn nhìn thấy xương sườn, nhưng đã nuôi ra không ít thịt trắng trắng mềm mềm, da thịt trơn nhẵn bóng loáng khiến cho người ta yêu thích không muốn buông tay.
Nước ấm cộng thêm bàn tay vỗ về của Hạ Miên khiến Tiểu Phong dần dần thả lỏng.
Sau khi bế đứa trẻ ra khỏi thùng tắm, vốn Hạ Miên định đổ nước đi, nhưng thấy dáng vẻ vẫn hơi căng thẳng của Tiểu Phong, cô ngẫm nghĩ một lát rồi quyết định, trực tiếp bế thằng bé đi ngủ.
Cô vỗ về lưng cậu bé, nhỏ giọng hỏi: “Cha cặn bã của cháu đáng sợ như vậy sao?”
Tiểu Phong gật đầu ngay không hề chần chừ: “Vô cùng, vô cùng đáng sợ.”
Ngẫm nghĩ một lát cậu bé lại bổ sung: “Còn đáng sợ hơn cả mẹ kế.”
Hạ Miên có chút đăm chiêu, Tiểu Phong cực kỳ nhạy cảm với cảm xúc của người khác, lẽ nào cậu bé đã phát hiện sự biến thái của Trương Khải Minh rồi?
Nghe tiếng hít thở dần dần ổn định của đứa trẻ trong lòng, Hạ Miên lại hơi mất ngủ. Hôm nay, sau khi nhìn thấy Hoàng Hiểu Quyên, cô càng chắc chắn Trương Khải Minh thật sự muốn g.i.ế.c vợ lừa bảo hiểm...
Trương Khải Minh mua bảo hiểm cho chị ta từ lúc nào nhỉ? Sẽ lại chế tạo ra tai nạn ngoài ý muốn sao? Cô phải tìm cửa khẩu đột phá trên người Hoàng Hiểu Quyên thế nào đây...
Lúc Hạ Miên đang suy tư, thì bỗng nhiên nghe thấy có tiếng động rất nhỏ truyền đến từ bên ngoài, không phải tiếng động do động vật ăn đêm gây ra, ngược lại giống như tiếng của kẻ trộm, ký túc xá này cách bệnh viện một khoảng, cũng có tường vây gác cổng gì đó, nhưng chuyện trộm cắp vẫn thường xuyên xảy ra.
Cô rón rén đứng dậy, cầm lấy gậy gỗ phía sau cửa, kéo then định mở cửa ra.
Nhưng lại phát hiện cửa không nhúc nhích.
Sao lại thế này?
Hạ Miên vẫn đang nghi ngờ, thì nghe thấy có tiếng chất lỏng bị đổ bên ngoài, tiếng động rất nhỏ nhưng rất rõ ràng, ở ngay trước cửa nhà bọn họ.
Nương theo mùi xăng lan tràn ra, bỗng nhiên Hạ Miên hiểu được điều gì đó.
Cô trực tiếp nhào vào giường, cầm điện thoại di động lên gọi đi, bên kia nghe máy rất nhanh.
Hạ Miên không có thời gian nhiều lời với anh, trực tiếp kéo tấm rèm cửa sổ ra, rồi hét lớn: “Trương Khải Minh! Phóng hỏa g.i.ế.c người sẽ bị phán án tử hình!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-di-cua-phao-hoi-thien-tai/chuong-98-phong-hoa-giet-nguoi-2.html.]
“Có ai không? Có người phóng hỏa g.i.ế.c người rồi!” Tiếng hét chói tai của cô gái chọc thủng màn đêm tĩnh lặng, đánh thức không ít người.
“Tôi sẽ đến ngay!” Ninh Thiều Bạch vừa đứng dậy vừa nói: “Nghe cho kỹ, lỡ như cháy thật mà dì cháu cô không ra ngoài được thì dùng khăn lông ướt...
“Tôi biết những điều đó rồi!” Cùng với tiếng kính vỡ, Hạ Miên vội vàng nói: “Anh mau báo cảnh sát đi, anh ta đến thật rồi, cháy rồi, là xăng!”
Hạ Miên thật sự không ngờ, tiếng báo động của cô không thể dọa Trương Khải Minh sợ chạy mất, ngược lại khiến anh ta nhanh tay hơn. Gã này điên thật rồi!
Cửa kính vốn có thể làm hàng phòng hộ bị đập vỡ trong nháy mắt, ánh lửa bùng lên, xăng trước cửa bén lửa tràn ra giương nanh múa vuốt, rồi luồn vào từ cửa sổ.
Hạ Miên nhanh chóng kéo rèm cửa sổ bỏ vào thùng nước lớn, rồi ngăn chặn khe hở của cửa sổ, tạ ơn trời đất, thùng nước tắm lớn của Tiểu Phong vẫn chưa đổ đi.
Tiểu Phong đã tỉnh lại, Hạ Miên dùng khăn mặt thấm ướt che mũi miệng cho cậu bé, đặt cậu bé nằm úp sấp trên mặt đất.
“Dì?” Hai tay nhỏ bé của Tiêu Phong giữ khăn lông ướt, cả người run rẩy, trong mắt tràn ngập nước mắt.
“Đừng sợ!” Hạ Miên cũng dùng vỏ gối thấm ướt che cho chắn mình, tay kia nhúng ướt chiếc chăn trên giường, phủ lên người đứa bé: “Nghe lời dì này, đừng nói chuyện, cũng đừng khóc, khụ khụ... bằng không sẽ cháy bỏng cổ họng.”
Vân Chi
Thấy bức màn có dấu hiệu bị đốt cháy, cô lại đổ nước trong phích nước nóng lên, có thể kiên trì bao lâu thì kiên trì bấy lâu.
Ký túc xá kiểu này không có cửa sau, lối ra duy nhất chính là cửa trước, hiện giờ cửa sổ cũng bị người ta khóa c.h.ế.t từ bên ngoài rồi, biện pháp duy nhất của bọn họ chính là chờ đợi.
Hiện tại, tin tức tốt chính là lửa lớn và tiếng kêu cứu ban nãy đã đánh thức không ít người, lúc này bên ngoài đã có không ít người nhao nhao kêu la bắt đầu dập lửa, mấy chậu nước hắt lên cửa sổ đã cản trở một chút thế lửa.
Nhưng mà, rõ ràng là Trương Khải Minh đang muốn dồn bọn họ vào chỗ chết, nên không biết đã đổ bao nhiêu xăng.
Hạ Miên lại thấm ướt một cái chăn đơn, phủ lên người rồi ôm chặt lấy Tiểu Phong: “Ngoan, khụ khụ... nếu sợ hãi thì cứ nhắm mắt lại, khụ, khụ... dì chắc chắn sẽ bảo vệ được cháu!”
Không khí dần loãng đi, Hạ Miên có thể cảm nhận được luồng khí nóng đang lan đến gần, cô ôm Tiểu Phong dưới người, không thể nói chuyện, bèn hôn lên trán cậu bé để trấn an.
Không biết đã qua bao lâu, cuối cùng tiếng còi xe cảnh sát cũng truyền đến, một tiếng bịch vang lên, cánh cửa gỗ của phòng ký túc xá bị đá văng, một chàng trai cao lớn khoác thảm phòng cháy chạy vào: “Hạ Miên!”
Tác giả có lời muốn nói: Còn nhớ miệng quạ đen của bạn nhỏ Sâm Sâm từng nói: “Nói dối sẽ bị cảnh sát thúc thúc bắt lại”không?
Trương Khải Minh sắp xong đời rồi!