Xuyên thành dì của pháo hôi thiên tài - Chương 103: Giải quyết Trương Khải Minh (5)
Cập nhật lúc: 2025-02-12 20:33:54
Lượt xem: 37
Một giọng nói mạnh mẽ, chính trực truyền vào từ ngoài cửa.
Mọi người quay đầu lại thì trông thấy một người đàn ông mặt chữ điền mặc quần áo thường ngày, vóc dáng cao lớn khỏe mạnh, cả người bước đi giống như mang theo chính nghĩa vô biên.
Ông ta lấy ra một tờ giấy chứng nhận từ trong ngực, đưa cho sở trưởng xem: “Đội trưởng đội điều tra hình sự tỉnh Y - Hoắc Trường Tùng.”
Sắc mặt sở trưởng thay đổi: “Đội trưởng Hoắc, nghe danh đã lâu, nghe danh đã lâu. Vụ án nhỏ như vậy, sao lại phiền đến ngài chứ?”
Tính cách của Hoắc Trường Tùng rõ ràng là không thích nói cười, ông ta nói thẳng: “Trương Khải Minh và Cao Vĩnh Phong bị tình nghi g.i.ế.c người lừa bảo hiểm, số tiền rất lớn, tình tiết nghiêm trọng, từ giờ trở đi, vụ án của anh ta sẽ do đội điều tra hình sự tỉnh tiếp nhận.
Hạ Miên trợn tròn mắt: “Là vụ án của chị gái tôi sao? Là anh ta g.i.ế.c chị tôi phải không?”
Hoắc Trường Tùng nói: “Chúng tôi còn điều tra ra được anh ta đã mua bảo hiểm tai nạn cho Trương Dư Phong.”
Ninh Thiều Bạch nhanh tay nhanh mắt che kín lỗ tai của Tiểu Phong, ôm đứa trẻ vào lòng.
“Trương Dư Phong...” Hạ Miên sửng sốt một lúc mới phản ứng lại, đột nhiên giọng điệu của cô cao lên: “Tiểu Phong?!”
Hạ Miên cảm thấy cảm giác ớn lạnh xông thẳng lên từ lòng bàn chân, đang giữa mùa hè nóng bức mà cơ thể cô lại run lên lập cập.
Cho nên mục tiêu tiếp theo của Trương Khải Minh căn bản không phải Hoàng Hiểu Quyên, mà là Tiểu Phong sao?
Trong nháy mắt, tất cả mọi chuyện đều có lời giải thích rõ ràng.
Tại sao thái độ của Trương Khải Minh đối với Tiểu Phong lại kỳ lạ như vậy, không phải coi Tiểu Phong như kẻ thù, mà anh ta coi cậu bé như một công cụ, một món đồ có thể đổi tiền cho anh ta!
Tiểu Phong bị Hoàng Hiểu Quyên ngược đãi bị thương cũng được, c.h.ế.t đi cũng tốt, anh ta đều có thể nhận được khoản tiền bồi thường kếch xù!
Hạ Miên nhớ đến cuộc sống của Tiểu Phong trong sách, lúc còn nhỏ cậu ấy thật sự đã bị bỏng khiến mặt biến dạng, đó chắc cũng là do Trương Khải Minh gây ra để đổi tiền bồi thường.
Vân Chi
Lần này rõ ràng anh ta đang muốn dồn Tiểu Phong vào chỗ chết, nếu không phải cô vẫn chưa ngủ, nên kịp thời phát hiện ý đồ của anh ta thì...
Bỗng nhiên Hạ Miên nhìn chằm chằm về Trương Khải Minh đang được cảnh sát Đinh dìu, khóe mắt như muốn nứt ra: “Súc sinh! Tôi đánh c.h.ế.t anh!”
Cánh sát Đinh muốn ngăn cản theo bản năng, lại bị Liễu Hồng giữ tay lại: “Cậu không nghe nói anh ta đã thuộc quyền quản lý của đội điều tra hình sự sao?”
Trong lúc cô ấy ngăn cản, Hạ Miên đã túm được Trương Khải Minh vào tay, rồi hung hăng đ.ấ.m lên mặt, đ.ấ.m lên những chỗ đau nhất trên người, quả đ.ấ.m nào cũng đau thấu xương.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-di-cua-phao-hoi-thien-tai/chuong-103-giai-quyet-truong-khai-minh-5.html.]
Sắc mặt Trương Khải Minh đã thay đổi từ lúc Hoắc Trường Tùng nói ra chuyện anh ta mua bảo hiểm tai nạn rồi.
Lúc này, trên mặt anh ta không còn vẻ đắc ý nữa, chỉ chật vật né tránh không ngừng: “Đừng đánh nữa, đừng đánh nữa, không phải tôi, tôi không hề g.i.ế.c người, sao tôi có thể g.i.ế.c người?”
“Được rồi.” Ninh Thiều Bạch tiến lên, giữ Hạ Miên lại: “Đừng làm ảnh hưởng cảnh sát hình sự phá án.”
Đôi mắt Hạ Miên đỏ bừng, nhìn Trương Khải Minh với khuôn mặt đầy máu, hận không thể tự tay đánh c.h.ế.t anh ta.
Ninh Thiều Bạch dùng sức túm chặt bả vai cô: “Hạ Miên! Bình tĩnh một chút.”
“Công khai hành vi phạm tội của anh ta ra bên ngoài, khiến cho tất cả mọi người nhìn thấy sự đê tiện xấu xa của anh ta, khiến anh ta c.h.ế.t đi trong sự khinh bỉ, mới là sự trừng phạt lớn nhất đối với anh ta.”
“Không, không phải thế.” Trương Khải Minh đã hoàn toàn luống cuống. Anh ta há mồm ho một cái, nhổ ra hai cái răng, không còn thong dong bình tĩnh như ngày xưa, cái miệng lọt gió kêu to: “Mấy người đang nói gì đó? Giết người lừa bảo hiểm cái gì? Tôi không hề g.i.ế.c người? Sao tôi có thể g.i.ế.c người được!”
Anh ta ngẩng đầu nhìn về phía sở trưởng: “Sở trưởng Cao, ngài không thể để bọn họ đưa tôi đi, sở trưởng Cao, ngài...”
“Anh câm miệng cho tôi!” Sắc mặt sở trưởng Cao tái mét, ông ta cẩn thận quan sát biểu cảm của Hoắc Trường Tùng.
Nhưng mà đối phương hoàn toàn không có biểu cảm gì, chỉ nhẹ nhàng hếch cằm về phía Trương Khải Minh, hai người phía sau lập tức bước đến vặn tay anh ta lại.
Trương Khải Minh chật vật bám lấy cái bàn, nói năng lộn xộn: “Tôi không hề g.i.ế.c người! Các anh không thể tùy tiện bắt giữ, các anh đang phạm pháp, tôi muốn tố cáo các anh. Sở trưởng Cao, ngài phải cứu tôi! Cứu tôi với! Hạ Miên! Cô vu oan hãm hại tôi!”
Sở trưởng Cao bị anh ta nhắc đến mà mồ hôi lạnh chảy ròng ròng.
Hạ Miên lạnh lùng nhìn anh ta, nói với anh ta bằng khẩu hình miệng.
Sau khi Trương Khải Minh nhìn thấy thì sửng sốt, sau đó bỗng nhiên giãy giụa giống như nổi điên: “Là cô! Là cô! Hạ Miên! Cô, tôi muốn g.i.ế.c cô!”
“A a ——” Trương Khải Minh tức giận phát điên, mặt anh ta nổi đầy gân xanh, ánh mắt phủ đầy tơ máu, cũng không biết là hối hận hay là sợ hãi.
Nhưng thế nào cũng vậy thôi, dù anh ta có năng lực đến đâu, dù bây giờ đã biết bộ sưu tập tem đang ở trong tay cô, anh ta còn dám nói ra sao?
Chưa nói đến bộ sưu tập tem vốn thuộc về cô, nếu anh ta dám nói ra, động cơ g.i.ế.c người cướp của của anh ta lại tăng thêm một, đến lúc đó tội càng thêm nặng, anh ta sẽ chỉ c.h.ế.t nhanh hơn!
Khiến cho anh ta đến c.h.ế.t cũng không được an ổn đi!
Tác giả có lời muốn nói: Các thiên sứ nhỏ ơi, các bạn vừa lòng chưa?