Xuyên thành dì của pháo hôi thiên tài - Chương 101: Giải quyết Trương Khải Minh (3)

Cập nhật lúc: 2025-02-12 20:33:50
Lượt xem: 22

Đột nhiên một chiếc mũ lưỡi trai màu đen xuất hiện trước mắt, ngón trỏ và ngón cái cầm phần lưỡi trai nhẹ nhàng lắc lư trước mặt cô.

Tất nhiên Hạ Miên vẫn chưa quên ngón tay thon dài ấy, vừa rồi chính là nó đã cạo sạch tóc của cô...

“Làm gì thế?” Hạ Miên thở phì phò nói.

Ánh mắt Ninh Thiều Bạch chuyển từ mũ xuống đầu cô: “Lấy không?”

Hạ Miên tức giận giơ tay cướp lấy: “Tất nhiên là có rồi!”

Trước khi Hạ Miên nổi khùng, Ninh Thiều Bạch đã giơ tay, nhanh tay lẹ mắt đội mũ lên đầu cô, lại không ngờ chiếc mũ quá lớn, gần như đã che kín luôn cả nửa đầu Hạ Miên.

Nhìn từ góc độ của Ninh Thiều Bạch, chỉ có thể trông thấy cái cằm xinh xắn, đang bạnh ra, chậc, lại sắp tức giận rồi.

Tất nhiên Hạ Miên muốn nổi giận chứ, nhưng bỗng nhiên cô lại nhớ ra một vấn đề. Cô ngẩng đầu hỏi Ninh Thiều Bạch: “Mũ này ở đâu ra thế?”

Ninh Thiều Bạch khẽ cười, đáy mắt mang theo ý xấu: “Tất nhiên là của tôi rồi, để ở phòng làm việc.”

Quả nhiên là gã này cố tình, rõ ràng có mũ ở ngay trong phòng làm việc, thế mà lại để cô vác quả đầu trọc lóc này ra khỏi bệnh viện rồi mới đưa cho cô?!

Hạ Miên tức giận đến mức muốn đánh người, Ninh Thiều Bạch duỗi cánh tay dài của mình ra, ấn cái mũ lưỡi trai kia xuống, chỉ trong chớp mắt, Hạ Miên đã không nhìn thấy gì nữa.

“Á á á! Anh… đồ khốn nạn này!” Hạ Miên xoay mũ lưỡi trai ra sau, định đánh người, lại trông thấy Ninh Thiều Bạch đã bế Tiểu Phong lên: “Dì của cháu có đẹp không?”

Tiểu Phong vẫn gật đầu không hề do dự như trước, đôi mắt như quả nho hơi đảo quanh, cất giọng nói nhỏ nhẹ: “Đẹp.”

Hạ Miên dừng lại ngay lập tức, Ninh Thiều Bạch nhịn cười: “Chú cũng thấy đẹp.”

Đẹp cái em gái anh!

Hạ Miên tức giận đến ôm lấy Tiểu Phong rồi bước đi, Tiểu Phong còn hiểu chuyện cẩn thận xoay mũ lưỡi trai của dì ra phía trước.

Hạ Miên: ...

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-di-cua-phao-hoi-thien-tai/chuong-101-giai-quyet-truong-khai-minh-3.html.]

Ninh Thiều Bạch ở phía sau nhìn thấy, không nhịn được cười to thành tiếng, không tệ, hai người đều rất có tinh thần.

Hạ Miên tức giận no rồi, sao còn nhớ sợ hãi nữa.

Cô lập tức giận chó đánh mèo đi đến đồn Công an tìm Trương Khải Minh tính sổ.

Nhưng mà điều khiến cô bất ngờ là, trong đồn Công an, không chỉ Trương Khải Minh có mặt, Hoàng Hiểu Quân cũng ở đây.

Lúc Hạ Miên bế Tiểu Phong bước vào, thì nghe thấy Hoàng Hiểu Quân đã suy sụp hét to: “Tôi đã nói không phải tôi rồi mà! Sao tôi có thể đi phóng hỏa g.i.ế.c người chứ?”

Mà lúc Trương Khải Minh nhìn thấy bọn họ, nhất là ánh mắt nhìn Tiểu Phong, biểu cảm của anh ta lại giống như suýt chút nữa mất đi đứa con trai yêu quý. Anh ta xông đến định ôm lấy cậu bé: “Tiểu Phong, Tiểu Phong, con dọa c.h.ế.t cha rồi, cha không nên giao con cho dì con, dì con...”

Gã này… Thế mà anh ta lại vu oan chuyện này cho Hoàng Hiểu Quân.

Chỉ trong nháy mắt, Hạ Miên đã hiểu rõ trò hề của anh ta. Lần này cô không sợ hãi nữa, ngược lại tràn đầy phẫn nộ, Trương Khải Minh đúng là mất hết nhân tính rồi.

Giết cô và Tiểu Phong, vu oan cho Hoàng Hiểu Quân, lại dùng Hoàng Hiểu Quyên đổi lấy tiền, mỗi bước đều mưu tính đến tận cùng, trong mắt anh ta mạng người căn bản không là cái đinh gì hết!

Vân Chi

Anh ta là tên súc sinh vô nhân tính!

Lúc này, cơn phẫn nộ trong lòng Hạ Miên đã lên tới tột đỉnh, thấy anh ta còn giả vờ giả vịt muốn ôm lấy Tiểu Phong, Hạ Miên lập tức đưa Tiểu Phong cho Ninh Thiều Bạch đi theo ở sau lưng.

Sau đó trực tiếp phi người, dùng hai chân kẹp chặt cổ anh ta, hung hăng quật tên súc sinh này bay ra ngoài.

Ngoài lúc đối mặt với tuyển thủ chuyên nghiệp trên sàn thi đấu, Hạ Miên rất ít khi dùng chiêu này, nhưng mà hiện tại, cô cảm thấy tên súc sinh này không đáng để cô nể tình.

Đầu Trương Khải Minh đập mạnh xuống đất, trong nháy mắt đã kêu ong ong không còn nghe thấy gì nữa, ngay sau đó trên lưng và bụng truyền đến đau đớn dữ dội.

So với cơn đau sâu sắc ngắn ngủi, cơn đau này lại giống như tích lũy từng chút một, khiến cho người ta muốn rên cũng không rên được, đúng là rất khổ.

Đầu tiên, mọi người trong đồn Công an nhìn thấy mũ đen trên đỉnh đầu rơi xuống, sau đó tầm mắt cũng không hẹn mà cùng bị cái đầu trọc bóng loáng kia hấp dẫn. Khi thấy khóe miệng Trương Khải Minh chảy m.á.u bọn họ mới phản ứng lại.

“Này! Làm gì đó?” Cảnh sát Đinh ở sau bàn làm việc quát lên một tiếng: “Liễu Hồng, anh Trương! Nhanh lên.”

Loading...