Xuyên thành dì của pháo hôi thiên tài - Chương 100: Giải quyết Trương Khải Minh (2)

Cập nhật lúc: 2025-02-12 20:33:49
Lượt xem: 22

“Rốt cuộc anh có biết an ủi người khác không thế, anh mới trọc ấy, không cho nhắc đến từ trọc!” Mắt hạnh của Hạ Miên rưng rưng, thở phì phò nói: “Tôi vẫn còn nửa đầu bên kia...”

Nhưng mà, đầu óc lại tự nhiên tưởng tượng theo hướng miêu tả của Ninh Thiều Bạch về quả đầu âm dương trái phải sau này, cả người cô không khỏi run lên.

Hạ Miên ném hình ảnh đáng sợ ấy ra khỏi đầu, vắt óc nghĩ xem làm sao cứu vớt lại mái tóc của mình.

“Hay là cạo sạch bên phải đi, sau đó chải tóc bên trái qua... không phải đàn ông trung niên hói đầu đều làm như vậy sao?”

“Tóc bên trái của tôi còn rất nhiều, chắc có thể che được mà.” Hạ Miên mong chờ nhìn Ninh Thiều Bạch.

Ninh Thiều Bạch chưa kịp nói câu nào, thì bỗng nhiên cửa phòng bệnh bị đẩy ra, một ông chú hơn bốn mươi tuổi với quả đầu hói chạy vào, lo lắng hỏi: “Bác sĩ, phòng sinh ở tầng mấy?”

Bởi vì chạy quá vội, nên mái tóc dán trên da đầu chắc là chải từ trái sang phải của ông ấy bị hất tung lên, vì thế lộ ra quả đầu bóng loáng, mấy sợi tóc thưa thớt nửa đầu bên trái lắc qua lắc lại, khiến ánh mắt của Hạ Miên không biết nên nhìn bên nào. Dù là đầu trọc hay là tóc HKT, đều thu hút ánh mắt của người khác.

Hạ Miên: ...

Ninh Thiều Bạch nén cười đáp lại: “Phòng sinh ở tầng ba.”

Đợi sau khi ông chú Địa Trung Hải kia đóng cửa chạy đi, cuối cùng Ninh Thiều Bạch vẫn không nhịn được bật cười thành tiếng. Anh nhìn Hạ Miên cười hỏi: “Cô chắc chứ?”

Hạ Miên khóc toáng lên: “Ninh Thiều Bạch, anh là tên khốn nạn!”

Ninh Thiều Bạch cười to.

Tiểu Phong vốn đang được kiểm tra ở giường bệnh trong phòng bên cạnh, lo lắng vén rèm che lên chạy tới: “Dì?! Làm sao vây?”

Nói xong, cậu bé dùng cả tay chân trèo lên giường của Hạ Miên.

Hạ Miên không dám khóc nữa, vội vàng ôm lấy đứa cháu nhỏ nói: “Không sao , không sao, dì chỉ đau lòng mà thôi, không đau đâu, cũng không bị thương nặng.”

Y tá cách vách theo đến đây, xấu hổ nói với Ninh Thiều Bạch: “Xin lỗi, bác sĩ Ninh, tôi không giữ được cậu bé.”

Ninh Thiều Bạch xua tay tỏ vẻ không sao, anh hỏi bác sĩ khoa nhi đi sau: “Kiểm tra đến đâu rồi?”

“Gần xong rồi, chỉ còn đầu gối thôi.” Bác sĩ khoa nhi cũng thấy được động tác trèo lên giường linh hoạt của Tiểu Phong: “Bây giờ xem ra hoàn toàn không thành vấn đề.”

Ninh Thiều Bạch nói: “Ừ, chuyện còn lại cứ giao cho tôi đi, làm phiền mọi người rồi.”

Lúc này, mọi người cũng đã biết quan hệ giữa bác sĩ Ninh với hai dì cháu này rất thân thiết, nên không nói thêm gì nữa mà xoay người rời đi.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-di-cua-phao-hoi-thien-tai/chuong-100-giai-quyet-truong-khai-minh-2.html.]

Trước khi rời đi, vị bác sĩ và y tá kia không nhịn được vẫn quay đầu lại liếc mắt nhìn Hạ Miên một cái.

Nói đúng hơn là nhìn quả đầu trọc một nửa của Hạ Miên.

Nhưng mà có Tiểu Phong ở đây, Hạ Miên không thể khóc, cô bĩu môi tủi thân muốn chết.

Ninh Thiều Bạch giơ d.a.o cạo lên, nói: “Cho nên quyết định của cô là?”

Hạ Miên hít hít mũi, bĩu môi, ngậm nước mắt khẽ gật đầu.

Vân Chi

Dáng vẻ vừa đáng thương vừa đáng yêu này khiến Ninh Thiều Bạch nhìn mà không nỡ ra tay...

Tất nhiên là không có khả năng không ra tay rồi.

Bác sĩ Ninh lòng dạ độc ác, chỉ một lát sau đã cạo sạch đầu cho Hạ Miên.

Bình thường, cô gái nhỏ này rất cứng đầu, không ngờ đầu lại vừa tròn vừa nhỏ như vậy. Ninh Thiều Bạch giơ bàn tay ra so sánh một chút theo bản năng, bất ngờ phát hiện mặt cô gái này cũng rất nhỏ, một bàn tay cũng che được hết.

Nói cách khác, hai bàn tay của anh có thể bao trọn đầu cô.

Ninh Thiều Bạch bị suy nghĩ của chính mình chọc cười, anh dùng khăn mặt lau tóc vụn giúp cô, rồi cẩn thận quan sát kiệt tác của mình.

Thật bất ngờ, sau khi không còn tóc, đôi mắt hạnh càng lộ vẻ xinh đẹp, biểu cảm tức giận lại không biết làm thế nào này khiến anh nhớ đến con mèo Ragdoll mà mẹ anh nuôi khi còn sống, vừa trêu một cái đã trợn mắt xù lông, vừa đáng thương vừa đáng yêu.

“Anh còn cười nữa! Rốt cuộc anh có lòng đồng cảm hay không vậy!” Hạ Miên không nhịn được sờ lên cái đầu tròn xoe của mình, cả giận nói: “Cẩn thận tôi khiếu nại anh đó!”

Ninh Thiều Bạch không nhịn được cũng xoa đầu cô một phen, giọng điệu nghiêm túc: “Sạch sẽ lưu loát, rất xinh đẹp.”

Nói xong anh lại cười ngặt nghẽo.

Hạ Miên tức muốn chết.

Lúc rạng sáng, Hạ Miên thở phì phò xuất viện với cái đầu trọc, tỷ lệ quay đầu nhìn của mọi người là một trăm phần trăm.

Không ít người lộ ra ánh mắt đồng tình, có một người đàn ông đỏ bừng mắt: “Con gái nhà tôi cũng vậy... Cháu gái cố gắng lên nhé, các cháu đều phải chống đỡ qua...”

Hạ Miên trợn mắt nhìn, bỗng nhiên cảm thấy mình thật sự không nên mang quả đầu quái dị này đi quanh bệnh viện.

Vừa ra khỏi bệnh viện, quả đầu lạnh lẽo dưới ánh nắng chói chang trong ngày hè vẫn khiến Hạ Miên muốn khóc: Trương Khải Minh!!! Anh đợi đấy cho tôi!

Loading...