Trần Hoa Bình đi theo ông chủ Tống nhiều năm, ông chủ Tống thích người đẹp, lại ngại thân phận, rất nhiều tình huống cần bọn họ quan tâm ý tứ của ông chủ đi lo liệu chuyện tốt.
Trần Hoa Bình cảm khái rốt cuộc thiếu gia vẫn còn non trẻ, vẫn chưa nghĩ thoáng.
Tống Thư Ngạn xuống giường, mặc áo ngủ, kéo rèm cửa sổ ra, ngoài cửa sổ mưa phùn, rút ra một điếu xì gà châm lửa, anh ấy không nghiện thuốc lá, nhưng đêm qua ngủ không ngon lắm, cho nên muốn hút một điếu, thả lỏng thần kinh một chút.
Trong lúc hút thuốc, thấy trong vườn dưới lầu khách sạn, trong mưa bụi, có người cầm một chiếc ô chậm rãi đi đến.
Tống Thư Ngạn không cần phân biệt đã biết, đó là vị giám đốc cửa hàng tây hôm qua đã gặp.
Cuối cùng bây giờ anh cũng biết, cái gì gọi là đôi mắt phát ra ánh sáng rực rỡ, cái gì gọi là trắng trẻo mịn màng, cái gì gọi là nét đẹp tự nhiên.
Nhìn cô biến mất dưới mái hiên dưới lầu, Tống Thư Ngạn thay quần áo, xuống lầu ăn sáng, bước vào phòng ăn, nhìn thấy Tần Du và cái người Đức kia còn có người trợ lý Minh Thái đang ăn sáng, anh khẽ mỉm cười chào hỏi bọn họ.
Đinh Trường Thắng đứng lên: "Tống thiếu gia, ngồi đây này."
Tống Thư Ngạn không từ chối, anh ấy ngồi xuống. Nhân viên phục vụ tới gọi món, anh ấy thấy Tần Du ăn mì, cũng muốn một tô mì, thêm một cái bánh bao.
"Hôm nay cô Tần sẽ trở về Thượng Hải phải không?" Tống Thư Ngạn hỏi Tần Du đang ăn mì.
"Đúng vậy. Thật sự rất bất tiện, cả đi và về mất bảy tám ngày đường, tôi vừa mới nhận chức, có rất nhiều việc cần phải làm quen."
"Như vậy à?" Tống Thư Ngạn nhận mì, bắt đầu ăn.
Tần Du hỏi anh ấy: "Anh thì sao, khi nào anh về Thượng Hải?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-dai-thieu-phu-nhan/chuong-72.html.]
"Tôi cũng đi chuyến tàu hôm nay, trùng hợp đi chung." Tống Thư Ngạn nói.
Tần Du vốn còn muốn hỏi anh ấy có thời gian rảnh hay không, có nói chuyện riêng không, hiện tại nghe anh ấy nói cũng là thuyền hôm nay, không bằng chờ lên thuyền, ba ngày lận! Đủ thời gian để tìm cơ hội trò chuyện. Sau khi nói chuyện rõ ràng, cũng không biết thời đại này ly hôn cần những thủ tục gì? Nhớ kiếp trước xem tiểu sử người nổi tiếng, hình như chỉ cần một tờ thỏa thuận hai bên tự tay ký tên là được rồi. Hy vọng nó cũng đơn giản như vậy nhỉ? Như thế là xong rồi, đến lúc đó hai vợ chồng nhà họ Tống cũng không thể làm gì được. Tránh được rất nhiều rắc rối.
"Rất vinh hạnh!"
Ăn sáng xong, Tần Du hẹn Đinh Trường Thắng và Josh, cùng nhau đi dạo phố, mang đặc sản địa phương cho đồng nghiệp trong bộ phận.
"Quản lý Tần, cô khách sáo quá."
DTV
"Đồ nhỏ không đáng giá, nhưng người ăn trong lòng sẽ rất vui vẻ." Tần Du vào cửa hàng bánh ngọt "Vũ Ký" mua bánh ngọt.
Nói thật, bánh đậu xanh này nếu có thể ít dầu ít đường thì tốt rồi, bất quá khẩu vị của Đinh Trường Thắng có vẻ khác với Tần Du, anh ta ăn rất ngon lành: "Đường ở đây toàn là đường tinh luyện của Jardine Matheson và Swire Matheson nên rất tinh khiết."
Được rồi! Bây giờ không giống như thế kỷ 21, tất cả mọi người đều ăn ngon uống tốt, tập trung vào sức khỏe, vì vậy kiểm soát đường kiểm soát dầu.
Tần Du tính toán số người, mua bánh sữa hạt dẻ và bánh đậu xanh, suy nghĩ một chút, mua thêm hai cái, mang về cho Phó Gia Thụ một phần.
Trở về đúng lúc gặp được Trần Hoa Bình đang rất vội vàng, Đinh Trường Thắng gọi Trần Hoa Bình lại: "Quản lý Trần, bận rộn như thế có việc gì à?"
"Vừa mới mua vé thuyền trở về, lát nữa chuẩn bị trở về."
Trần Hoa Bình ăn sáng xong bị Tống Thư Ngạn gọi qua, nói muốn trở về Thượng Hải. thiếu gia lớn này, vội vàng quyết định đến, vội vàng quyết định trở về, may mắn lúc này, vẫn còn khoang hạng nhất, mua vé dễ dàng hơn một chút.
"Hai người cũng về chung à?"
Trần Hoa Bình nhìn về phía Tần Du, được rồi! Nghĩ lại với độ tuổi của thiếu gia, nhìn thấy cô gái xinh đẹp như vậy, muốn mua vé đi theo về cũng không có gì.