Chia tay Tống Thư Ngạn, Tần Du và Josh, còn  Đinh Trường Thắng cùng lên lầu, Josh hỏi Tần Du: "Yonda, cô nghĩ khả năng lớn  ?"
Đinh Trường Thắng  với Tần Du: "quản lý Tần, vẫn  ăn cơm chính thức, ba chén rượu xuống bụng, xưng  gọi ,  ăn mới ."
"Chờ xem! Chắc chắn    lấy điều kiện   chuyện với hai nhà máy khác, điều kiện ưu đãi như , hai nhà máy   cho  Châu Âu  Mỹ sử dụng, tất nhiên sẽ  cho  Trung Quốc dùng .       điều kiện ,  bảo   mua của nhà sản xuất khác,   sẽ cảm thấy  thiệt thòi. Vì ,   sẽ  ." Tần Du  hai  bọn họ: "Lát nữa chúng  cùng   ngoài nếm thử đồ ăn vặt của Hán Khẩu?   ăn đậu phụ."
Đinh Trường Thắng thấy cô tràn đầy tự tin, ba ngày nay Josh ở chung với Tần Du  hiểu rõ cô so với tưởng tượng của   chuyên nghiệp hơn  nhiều, cô  thì chắc chắn đúng,   vui vẻ đáp ứng.
Tần Du lên lầu tắm rửa,  thuyền cung cấp nước sạch  đủ, phòng tắm nước chảy cũng  mạnh,  thể nào hưởng thụ trọn vẹn,   cuối cùng cũng  thể thoải mái tắm nước nóng. Tắm rửa xong, Tần Du rung chuông, bảo dịch vụ phòng tới lấy quần áo bẩn  giặt.
Khăn mặt quấn tóc, cô cầm nhật báo địa phương do khách sạn cung cấp lên xem, Bắc Phạt  đến Lỗ Tây, bất kể  như thế nào, sẽ luôn  thời gian thái bình ngắn ngủi.
Lật sang một trang khác,  ghi chép của một học giả tuyên truyền giác ngộ   trong nước ngu dốt, thậm chí còn  một nhà khoa học hàng đầu của Đức trong chuyến thăm,  rằng  Trung Quốc "Siêng năng, bẩn thỉu, tê liệt, chậm chạp   tinh thần, trong điều kiện nghèo đói như  vẫn còn nhiệt tình sinh con, thực sự  thể tưởng tượng ."
Đoạn văn  kiếp  Tần Du  thấy, tuy rằng  đến mức phẫn nộ  chịu nổi, nhưng cũng  chút khó chịu, cảm giác  sỉ nhục.  mà nhớ  hình ảnh hôm nay  thấy ở bến tàu,  cảm thấy hiện thực quả thật bày ở nơi đó.
DTV
Đọc xong bài bình luận bén nhọn , nếu cô  xuyên tới đây,  bằng để cho vị  xuyên đến thời đại của cô xem,  dân  khi phấn đấu, đủ để cho thế giới thán phục.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-dai-thieu-phu-nhan/chuong-71.html.]
Những chuyện gia quốc đại sự   cần  suy nghĩ nhiều, vẫn nên suy nghĩ nhiều một chút về vấn đề của bản , căn cứ  tiếp xúc sơ bộ, Tống Thư Ngạn lý trí hơn cô nghĩ một chút, tin tưởng cô và  thẳng thắn  chuyện ly hôn, nhất định  thể đạt  nhất trí.
Trước mắt xem  là khởi đầu  coi như thành công một nửa, Tần Du khá vui vẻ cầm một bộ sườn xám bằng vải bông màu xanh trắng từ trong rương, đây cũng là quần áo trong lúc nguyên chủ chịu tang, cô bôi một chút kem dưỡng lên mặt, lười trang điểm, cầm một cái túi nhỏ, xuống lầu hội họp với Đinh Trường Thắng và Josh.
Đinh Trường Thắng     hỏi thăm,  một quán rượu địa phương  ngon: " Josh ăn cái cũng là một vấn đề."
"Người Đức  dễ tính, đừng lo lắng. Chúng  ăn cái gì thì   ăn cái đó." Tần Du phiên dịch cho Josh một , Josh phụ họa: " ăn cái gì cũng ."
Tần Du  theo Đinh Trường Thắng  ngoài, vẫn  chú ý tới Tống Thư Ngạn từ phía   .
Tống Thư Ngạn thấy Tần Du  ở nơi đó,  nhiều cô gái,  khi tẩy sạch lớp trang điểm, giống như hai . Tần Du cũng khác  như hai , chỉ là cô  chuyển đổi phong cách mà thôi,   xinh  chói mắt, bây giờ  là cô gái Giang Nam dịu dàng trong sáng.
"Thiếu gia, cô Tần thật sự là một mỹ nhân hiếm thấy."
Tống Thư Ngạn phát hiện tâm tư của   Trần Hoa Bình đoán trúng,   thích cấp  phỏng đoán tâm tư của ,  vui : "Cô  là đại lý."
Nói thì  như , ánh mắt vẫn  theo phương hướng Tần Du biến mất.