Hai  đang  chuyện, những  khác lục tục tới, Đinh Trường Thắng  cùng vị quản lý Trần , Josh  bên cạnh Tần Du, Tần Du cầm thực đơn  với  : " gọi đồ ăn cho ."
"Cô gọi !" Josh cũng  hiểu chữ trong thực đơn: "  ăn trứng cá muối."
Được   nhắc nhở, Tần Du lật xem thực đơn, gọi cho  một phần trứng cá muối đen, đây đại khái chính là chỗ  trăm năm , trứng cá muối còn  thể ăn .
Đinh Trường Thắng  Tần Du gọi trứng cá muối, vội vàng : "Quản lý Tần, loại trứng cá muối   khó ăn, tanh  chết."
"Rất ngon.  thích ăn." Tần Du  với Đinh Trường Thắng.
Đồ ăn bưng lên, Tống Thư Ngạn quan sát lễ nghi Tần Du ăn đồ tây, phát hiện cô  tùy hứng, cũng  giống như đến từ gia đình thượng lưu  giáo dục .
Anh  đoán cũng  sai, kiếp  cha  Tần Du cũng chỉ là tầng lớp lao động, ba  cô hùa theo đám đông, đăng ký cho cô tham gia các lớp học, đàn piano và violin của cô đều  khen ngợi, nhưng đối với lễ ăn uống phương Tây cô  thèm để ý.
Cô  học  , tuy rằng chạy nhiều nơi, ăn cũng nhiều, thời đại khác , đối với việc  cô cũng  để ý lắm, cho nên cô gái nhỏ nguyên chủ học một bộ lễ nghi ẩm thực phương Tây , Tần Du cũng  dùng,   thoải mái là . Lại  ngờ tất cả những chuyện  biến thành manh mối  Tống Thư Ngạn phỏng đoán gia cảnh.
Lần đầu tiên Tống Thư Ngạn gặp Tần Du ở bến tàu, lập tức  cô  cho kinh ngạc, bây giờ cô  đối diện với ,  son  phấn, cho dù ăn uống tùy tiện  theo quy củ, nhưng  lưu loát sinh động, khiến   cảm thấy thoải mái.
Ăn cơm xong, cà phê  dọn , Josh lấy  quyển sổ tay và bản vẽ của  , trải qua ba ngày  thuyền cùng Tần Du, cuốn sổ đầy những dòng ghi chú.
Josh bắt đầu giới thiệu sản phẩm của nhà bọn họ, như Tần Du dự đoán, dù   nhiều tính năng  chăng nữa, Tống Thư Ngạn vẫn   lòng tin.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-dai-thieu-phu-nhan/chuong-70.html.]
Josh   thoáng qua Tần Du,    đầu  với Tống Thư Ngạn: "Tống , vấn đề  lo lắng, Yonlanda  sớm phân tích cho , hơn nữa còn cung cấp cho  giải pháp. Yonlanda phương pháp  là cô đề xuất,  là cô tới  ?"
Tần Du  với Tống Thư Ngạn về những sửa đổi trong quy tắc bảo hành và thanh toán mà bọn họ  bàn bạc qua: "Tống ,  nghĩ giải pháp   thể giải quyết  lo lắng của   ?"
Vừa  lúc bọn họ  chuyện, sản phẩm của bọn họ bởi vì  đổi con lăn  thể giảm tỷ lệ in ấn  ,     hấp dẫn, huống chi còn  điều kiện bảo hành và thanh toán như . Chỉ là Tống Thư Ngạn  khó tin giải pháp  là ý kiến của Tần Du, cô còn quá trẻ.
"Đây là biện pháp cô nghĩ ?"
"Shelley  : Người khôn ngoan là  cẩn thận cân nhắc về lợi ích của chính ; Người trí tuệ là  cẩn thận cân nhắc về lợi ích của  khác."
Tống Thư Ngạn  Tần Du  câu thơ của Shelley bằng tiếng Anh một cách lưu loát: "Cô Tần còn  tiếng Anh?"
"Ban nãy   nhắc đến giáo viên của , chồng cô  là  Mỹ gốc Đức, cô  là một  Mỹ."
DTV
"Thì  là như ."
"Việc  ăn nhỏ dựa  sự khôn khéo  thể nuôi sống gia đình, nhưng  ăn lớn nhất định   trí tuệ,   ở góc độ khách hàng suy nghĩ vấn đề,  suy nghĩ  khách hàng, lo lắng  khách hàng."
Không thể   điều kiện bọn họ đưa  hết sức hấp dẫn, Tống Thư Ngạn : "Quản lý Tần,  còn   chuyện với hai nhà sản xuất khác, mới  thể trả lời các cô, đối với sản phẩm và điều kiện của các cô   hứng thú."
Tần Du  lên đưa tay: "Chúng  chờ tin tức  của ."
Tống Thư Ngạn  khẽ,  qua  kiêu ngạo: "Mặc kệ kết quả cuối cùng như thế nào?   vui khi  gặp cô Tần và ngài Josh."