Đinh Trường Thắng thở hồng hộc chạy đến: "Quản lý Trần, Tống thiếu gia!"
"Tiểu Đinh,   cũng  tới?"
DTV
Đinh Trường Thắng thở hổn hển  đầu  : " , đó là quản lý Tần của chúng  và ông chủ Cohen, Josh."
Tống Thư Ngạn  theo hướng Đinh Trường Thắng chỉ, một cô gái và một  nước ngoài   chuyện   tới.
"Người quản lý mới của  là một  phụ nữ? Còn là một nữ quản lý xinh  như ?" Trần Hoa Bình hỏi một cách khó tin.
Các giám đốc bộ phận trong các công ty nước ngoài, cơ bản đều là  nước ngoài, ví dụ như bảng quảng cáo khổng lồ của Butterfield and Swire đằng , trong đó cũng   ít  Trung Quốc  quản lý, đối với các công ty nước ngoài nhỏ hơn, cho dù là để kiểm soát chi phí nên   biện pháp tìm  nhiều  như , sẽ   Trung Quốc nhưng  chắc   nữ  quản lý, nếu  nữ chịu  ngoài  việc thì chỉ  việc văn phòng, giúp việc.
"Bà Smith tự  tuyển  đấy, cô  thông thạo tiếng Anh và tiếng Đức, tư duy  rõ ràng rõ ràng. Lão Trương của chúng  cũng  phục sát đất đấy."
"Ồ!  ,  cái c.h.ế.t đột ngột của ông Smith bên các , vợ ông    cửa hàng tây? Còn cãi  túi bụi với Henry?"
Tống Thư Ngạn đang lắng  hai  trò chuyện, xa xa  một bóng  mảnh khảnh, áo sơ mi trắng phối với váy đen, khác với trang phục rộng rãi đang thịnh hành hiện nay, cô gái  thắt eo, vòng eo  nhỏ  thể nắm hết bằng một tay, nhiều   đường qua  đều dừng chân  ngắm  cô, cô ngược   hề để ý,   với  nước ngoài , chậm rãi mà .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-dai-thieu-phu-nhan/chuong-68.html.]
Theo  dần dần đến gần, khuôn mặt cô gái rõ ràng, trong đầu Tống Thư Ngạn thế nhưng toát  một câu: "Nam quốc  giai nhân, dung hoa như đào lý."
Mà đến giờ   mới phát hiện,   cô gái trẻ    mặc áo sơ mi, mà là một chiếc áo khoác trắng, ăn mặc như  thế mà  cho  lầm tưởng là âu phục. Có thể mặc trang phục truyền thống thành hiện đại như ,  đây    từng thấy.
Rốt cuộc Tần Du cũng  thấy Tống Thư Ngạn bằng xương bằng thịt,   chỉ thấy qua hình, cũng khó trách cô bé nhà họ Phó  cứ luôn miệng  Thư Ngạn, vẻ  của   đặt ở trăm năm , cũng  thể  giới giải trí.
Đinh Trường Thắng thấy Tần Du và Josh  tới: "Quản lý Trần, Tống thiếu gia, để  giới thiệu một chút, giám đốc mới của bộ phận đại lý máy móc dệt may Dương Hành chúng  Tần Du, quản lý Tần."
Tần Du đưa tay: "Tống , thật trùng hợp!"
Tống Thư Ngạn cầm c.h.ặ.t t.a.y Tần Du: "Cô Tần,  vui  gặp cô!"
Tần Du  phiên dịch giới thiệu Tống Thư Ngạn và Josh với ,  khi hai  bắt tay,  mặt Tần Du mang theo nụ  thương mại: "Nghe  Tống  bận rộn công việc ở Vũ Hán,  và Josh đều  sớm quen  Tống , cho nên liền chạy tới, mong Tống  bỏ qua cho."
Thái độ của Tống Thư Ngạn vô cùng khiêm nhường: "Cô Tần khách khí,  về nước chỉ mới mấy tháng,  thứ đều đang trong quá trình học hỏi, Vũ Hán  là nơi nối liền chín tỉnh, vải vóc của chúng  thông qua Vũ Hán gửi đến các tỉnh,  đến đây bề bộn nhiều việc, thật sự   cách nào nhanh chóng trở về. Xin thứ !"
Trí nhớ của nguyên chủ đối với Tống Thư Ngạn hết sức  hạn, một là xem qua ảnh chụp của  , một  là  ngày cưới,    tức giận  với vợ chồng nhà họ Tống một câu: "Hoang đường, quá hoang đường!"
Hành động của   để  ấn tượng cho Tần Du đó là một  cố chấp, còn lúc , vẻ mặt   ôn hòa, giống như là một  khiêm tốn, còn giải thích thật kỹ cho nhà cung cấp, điều    trái ngược với ấn tượng ban đầu của cô với Tống Thư Ngạn.