"Được. Đề nghị của  là đăng ký bất động sản, tuy chỉ cần đưa hợp đồng mua bán nhà cho cô là đủ. Cô nghĩ xem khi nào cô  thời gian để  thủ tục?"
"Chờ   Vũ Hán về ? Trước hết  ngàn dặm tìm chồng ký đơn đặt hàng,  đó thì ly hôn."
Tuy rằng cô  với giọng điệu đùa giỡn, nhưng Phó Gia Thụ  thấy chữ "Chồng" , trong lòng  khó chịu,  ở phía  cô : "Chỉ sợ Thư Ngạn  thấy cô,   ly hôn thì ?"
Tần Du  đầu: "Không    quá nhiều tiểu thuyết ngôn tình  đấy chứ? Lấy   nhiều tình yêu ngay từ cái  đầu tiên như ? Lại  thời đại mới,    thể phản kháng hôn nhân kiểu cũ, vì     thể?"
"Thật  hai  chỉ là hiểu lầm lẫn , Thư Ngạn    . Nếu   thật sự thích cô thì ? Dù  với sự xinh  và tài năng của cô,   yêu cô cũng   kỳ lạ đúng ?" Phó Gia Thụ hỏi .
Tần Du  ở ban công tầng hai,  sắc xuân sôi động trong vườn: "  thể hiểu   , nhưng mà,  và   sống nương tựa lẫn  mười mấy năm, cho tới khi đóng quan tài   vẫn  nhắm mắt."
Cô   quyền  nguyên chủ,   còn cách nào  thấy cảnh  mùa xuân như  buông bỏ  chuyện.
Nghe  sự buồn bã trong lời  của cô, lúc cô bất lực nhất, cầu xin Tống Thư Ngạn, Tống Thư Ngạn cũng  chịu  một chuyến, trong lòng  thể   oán hận  ? Đây cũng là chuyện thường tình của con   ?
"Xin ,    ở góc độ của cô để suy nghĩ vấn đề ."
Tần Du cùng   xuống bậc thang: "Chuyện   liên quan gì đến ,   cũng  tính là sai. Hơn nữa bác Tống và bác gái cũng giúp đỡ , nếu   bọn họ, lúc  chắc chắn    cả nhà bác cả bóc lột thậm tệ,   thể đến Thượng Hải, một  nữa lên kế hoạch cho cuộc đời ? Chỉ là  cái gai  cắm sâu  đáy lòng,  và      tình cảm, nếu ở bên  là sai lầm, thà rằng chia tay vui vẻ là kết cục  nhất của bọn  ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-dai-thieu-phu-nhan/chuong-63.html.]
Cô cũng  oán hận Tống Thư Ngạn? Phó Gia Thụ phát hiện   sai, cô  thể hiểu Tống Thư Ngạn, chỉ là  cách nào quên    c.h.ế.t  nhắm mắt,  cách nào sống chung với Tống Thư Ngạn mà thôi: "Như  cũng ."
Hai  cùng   về nhà họ Phó đang  lên xe, một chiếc xe chạy tới dừng , Phó Gia Ninh từ  xe  xuống,  thấy Tần Du: "Chị Tần,  chị  ở nhà em? Chị và  hai em quen  ?"
Phó Gia Thụ   tại  em gái   quen  Tần Du,  hỏi: "Hai  quen  như thế nào?"
"Duyên phận." Phó Gia Ninh  tới: "Chị    ! Vào uống ly cà phê với em."
"Lát nữa  chị còn  chạy tới bến tàu  thuyền,  việc  . Đi ngay bây giờ. Lần  nhé?"
"Vậy  !" Phó Gia Ninh  thất vọng, nhưng  khi  về phía Phó Gia Thụ, chút thất vọng  lập tức biến mất,  khôi phục hoạt bát: "Lần ."
"Được."
Tần Du vẫy tay tạm biệt Phó Gia Ninh, lên xe Phó Gia Thụ, Phó Gia Thụ  hỏi: "Sao cô  quen  em gái  ?"
Tần Du chống tay lên cửa sổ xe,  bên ngoài, thản nhiên : "Hôm , cô  mua vợt tennis cho  Thư Ngạn của cô , một cô bé khác xúi giục cô  mua váy tennis, như  sẽ  cơ hội để  Thư Ngạn dạy cô  chơi tennis.  thấy bộ váy tennis mà cô  mặc quá rộng, nên  cho cô  một lời khuyên nhỏ."
DTV
Phó Gia Thụ nhớ tới hôm  em gái  mặc một bộ váy tennis cho  xem, hỏi  thêm thắt lưng      ?
"Hai nhà bọn  xem như là quen  lâu đời, Thư Ngạn đối với Gia Ninh cũng giống như em gái nhà ."