Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Phó Gia Thụ bị cô đoán ra được sự nghi ngờ của mình khiến anh đột nhiên cảm thấy xấu hổ, anh hỏi: "Bọn họ cho cô chức vụ gì?"
"Trước mắt là trợ lý giám đốc bộ phận đại lý máy dệt."
"Hả?" Cửa hàng tây Minh Thái không phải là kiểu mà một người nước ngoài đi tới đây mở một xưởng nhỏ thì đã được gọi là cửa hàng tây. Đây chính là một cửa hàng tây chính thống và có lịch sử, mà kiểu cửa hàng tây này ngoại trừ có các viên chức cấp cao có quốc tịch Anh thì còn có cả một nhóm những giám đốc Trung Quốc. Những người này làm ăn buôn bán với người nước ngoài được chính phủ chỉ định gọi là "tư sản mại bản(*)", bước tiếp theo của trợ lý giám đốc chính là loại tư sản mại bản này.
(*)Tư sản mại bản: Là thuật ngữ gắn với chủ nghĩa Marx để chỉ những cá nhân hoặc nhóm thương gia làm trung gian với các thế lực nước ngoài buôn bán tài nguyên, quyền lợi của nhân dân quốc gia để thu lợi riêng.
DTV
Một cô gái mới chỉ vừa từ nông thôn lên đây, Phó Gia Thụ biết cô rất đặc biệt, là một người rất có ý tưởng có năng lực nhưng ngay lập tức cô đã có được chức vụ này thì quả thật quá sức tưởng tượng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-dai-thieu-phu-nhan/chuong-56.html.]
"Chắc hẳn cũng được coi như là may mắn nhỉ?" Trông thấy mặt Phó Gia Thụ bày ra vẻ nghi ngờ, Tần Du lại giải thích lại tường tận về cuộc gặp gỡ với phu nhân Smith vào ngày hôm qua cho anh nghe: "Nhà họ Tần ở nông thôn có nhiều sản nghiệp như vậy, mẹ con nhà tôi còn phải đối mặt với các chú các bác như hổ rình mồi. Nếu như không có một chút bản lĩnh thì đã bị lột da róc xương từ lâu rồi."
Nghe thấy cô nói như vậy Phó Gia Thụ cũng không khỏi nhớ tới vừa rồi nghe thấy trình độ nói tiếng Anh của cô. Anh cũng là một sinh viên du học ở Mỹ, vốn tiếng Anh của cô chỉ có tốt chứ không kém hơn so với du học sinh như bọn họ.
"Tôi tin rằng phu nhân Smith trao cho cô vị trí này là vì căn cứ vào chuyện nếu như người Trung Quốc có ngoại ngữ tốt đồng nghĩa với việc gia sản của bọn họ chắc hẳn cũng rất tốt. Hiện tại nội bộ bên trong của bọn họ đấu tranh tương đối khốc liệt, vấn đề lớn nhất của phu nhân Smith chính là quan hệ ở Thượng Hải còn quá ít, cũng có khả năng bà ấy có suy tính về phương diện này." Vừa rồi lúc ăn cơm, Tần Du đã phân tích ra những lợi thế và bất lợi giữa hai phe trong cuộc nói chuyện với Henry và phu nhân Smith.
Trông thấy người ta còn suy nghĩ sắc sắc và chu đáo hơn anh, Phó Gia Thụ cũng cảm thấy hổ thẹn về những suy nghĩ mạo muội của chính mình: "Thật sự xin lỗi, là tôi lấy lòng tiểu nhân đo dạ quân tử."
Tần Du lắc đầu: "Suy bụng ta ra bụng người, nếu như là tôi thì tôi cũng sẽ nghĩ như vậy thôi. Tôi vẫn muốn nhắc lại một chút anh không cần phải nói cho Tống Thư Ngạn biết tôi là ai đâu. Sau khi tôi đi đến Vũ Hán sẽ chỉ nói với anh ta về chuyện làm ăn trước, sau đó sẽ tìm cơ hội cùng anh ta nói chuyện hôn nhân của tôi và anh ta. Kết quả mà anh ta muốn cũng là điều mà tôi muốn, vừa vặn có cơ hội này giải quyết sớm một chút thì hơn."
Phó Gia Thụ im lặng, là anh em với nhau, anh hẳn nên thông báo cho Tống Thư Ngạn biết mới đúng, nhưng khi đối mặt với người thẳng thắn thành khẩn bẩm báo như vậy khiến anh cũng không muốn từ chối yêu cầu từ cô. Hơn nữa làm như vậy quả thật cũng tốt cho cả hai, không phải Tống Thư Ngạn cũng đang lo lắng cô vợ ở nông thôn lì lợm la l.i.ế.m mình sao? Hiện tại đã không còn có vấn đề gì nữa rồi.