Mỗi ngày hai cha con chỉ ngủ bốn, năm tiếng, Phó lão gia liên hệ với các chủ nhà máy trong Ủy ban di dời, còn Phó Gia Thụ thì điều phối việc vận chuyển máy móc đến bến cảng cả ngày lẫn đêm. Họ  tin  báo, chuyện gì đến  cũng sẽ đến.
Ngày 9 tháng 8, quân đội Nhật Bản khơi mào xung đột và rắc rối ở sân bay Hồng Kiều. Sáng ngày 11 tháng 8, hai cha con đang ăn sáng thì thấy  báo , hạm đội của quân Nhật  tập kết tại cửa sông Ngô Tùng. Phó Gia Thụ  thấy tàu sân bay Kaga mà Tiểu Du  nhắc đến  đó.
Tiếng gõ cửa vang lên,  hầu dẫn một  : "Ông Phó, ông Thẩm - chủ tịch Công đoàn Công nghiệp Tàu thủy  chuyện gấp cần bàn ạ."
Phó Đức Khanh lập tức  dậy, dẫn con trai  ngoài  lên xe, đến Công đoàn,  bước   bắt gặp đối thủ cũ - ông chủ của một công ty tàu thủy khác ở Ninh Ba. Tuy nhà họ Phó phát triển mạnh về bất động sản và ngân hàng, nhưng vẫn    đàn ông  trong lĩnh vực vận chuyển bằng tàu, Phó Đức Khanh và ông   xem như oan gia cùng ngành.
DTV
Hai  vội chắp tay với , Phó Gia Thụ bước  Công đoàn theo cha, trông thấy ông Thẩm - tổng giám đốc của Cục chiêu thương tàu thuyền: "Các vị  thấy hạm đội Nhật Bản tập kết ở cửa sông Ngô Tùng ? Trong chiến tranh Giáp Ngọ năm đó, nhà Thanh vẫn  vốn tích lũy, còn bây giờ, tỷ lệ giữa hải quân của chúng  và tàu chiến Nhật Bản là một với ba mươi. Theo tình hình, chỉ  thể dùng cách ngu ngốc nhất là phong tỏa đường thủy  Trường Giang,  cho hạm đội Nhật Bản tiến  Trường Giang, bảo vệ thủ đô Nam Kinh và vùng đô thị ven sông. Ngoài mấy con tàu chiến cũ, Cục chiêu thương cũng  gửi bảy tàu thủy , các vị đều kinh doanh trong lĩnh vực hàng hải, mong các vị quyên góp tàu cũ mà  đang ..."
Nghe thấy thế, ông chủ  : "Mười bốn con tàu chở hàng hơn nghìn tấn của Tam Bắc  sẵn sàng chờ lệnh."
Phó Đức Khanh : "Hưng Hoa  sáu tàu chở hàng ở cảng Thượng Hải, cũng đồng ý  theo sự chỉ huy."
Đây  là hơn nửa vốn liếng của tàu thủy Hưng Hoa,  chỉ là tàu cũ chứ?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-dai-thieu-phu-nhan/chuong-348.html.]
Hai cha con  khỏi tòa nhà với bước chân nặng nề,  thấy một giọng  phía : "Em Phó!"
Sao bao năm đối đầu, đây là  đầu tiên Phó Đức Khanh thật lòng thật : "Anh!"
Tối ngày 11 tháng 8, các thuyền viên  sáu con tàu của Hưng Hoa cũng   đến Giang Âm để  gì? Họ chỉ lái thuyền tới nơi  chỉ định.
Khi đến mặt nước  chỉ định, thấy các tàu chở hàng cả nghìn tấn cũng đang xếp hàng  sông như , họ mới  hôm nay họ đến để đánh chìm tàu.
Sau khi  hiệu lệnh, đồng loạt mở van cho nước , các thuyền viên rời khỏi con tàu như một nửa ngôi nhà. Nhìn tàu chìm, các thuyền viên  rút lui đều ôm mặt , cuối cùng chỉ còn cột buồm lấp ló  sông.
Ngày 13 tháng 8, trận Thượng Hải bắt đầu, ngày càng  nhiều nhà máy quyết định rời khỏi Thượng Hải. Việc vận chuyển hàng bằng tàu càng khó khăn, cửa sông Ngô Tùng  quân Nhật phong tỏa, chiến tranh vẫn tiếp diễn. Chỉ  thể  từ Tô Châu đến Trấn Giang qua kênh đào  đổi tàu.
Chiến sự ở tiền tuyến đang căng thẳng, tàu cỡ lớn ở hậu phương tổ chức vận chuyển cho xí nghiệp quân nhu, các nhà máy nhỏ  sản xuất quân nhu  khó tìm  tàu.
Phó Đức Khanh vẫn  về vận tải biển, ông  huy động và tìm  mấy chục con tàu gỗ, chuyên tiếp nhận các nhà máy kiểu .
Các nhà máy nhỏ đều nhốn nháo, Phó Đức Khanh tự   mặt chỉ đạo,  khi điều phối xong, Phó Gia Thụ lái xe tải chở một  máy móc tân tiến từ Trấn Giang đến bến phà. Trên đường ,  còn  với các ông chủ: "Nếu  thể thì hãy đến Tứ Xuyên, đừng nên ở  Hồ Bắc, Vũ Hán  an ."