Ni Nhi dậm chân: "Suốt ngày cứ  như ,    thì em  đấy! Mẹ ở đây  dì Phương và dì Anh , còn  chị Tiểu Du nữa,  lo gì chứ? Còn  ở bên ngoài  một  dãi nắng dầm mưa,  em yên tâm ? Hơn nữa, tuy rằng chị Trần  mở công ty ở đây, nhưng chủ lực vẫn là ở Thượng Hải. Em là nhà thiết kế của Hằng Nga và mẫu mã cho Hải Đông, còn  theo thầy Phan học vẽ, em tới đây để  gì chứ?"
Tần Du hiểu hết,  chồng vẫn luôn ở Thượng Hải với cha chồng, dù  vẫn còn một hai năm: "Vậy vẫn nên ở Thượng Hải thì  hơn."
"Cái gì mà ở Thượng Hải?" Phó Gia Ninh mặc vest ôm eo từ bên ngoài tiến , bế Thường Bình lên hỏi.
"Dì Ni Nhi ,  về Thượng Hải với ." Thường Bình   rành rọt.
"Ni Nhi, chị  với em chứ, nhân lúc còn  muộn mau ném cái tư tưởng cũ rích lấy chồng theo chồng, lấy chó theo chó  . Còn nữa! Em   suy nghĩ  việc khoan hẵng kết hôn ? Em còn nhỏ, vẫn  suy nghĩ chín chắn . Chị  em  lúc chị mười sáu, mười bảy tuổi thích  Thư Ngạn là thích bằng cả trái tim đấy, nhưng  thích nữa cũng là chuyện trong giây lát mà thôi..."
Tống Thư Ngạn nhét thẳng viên kẹo ngắt lời Phó Gia Ninh: "Ăn kẹo , xem như  năm đó còn trẻ vô tri."
Phó Gia Ninh nhận kẹo   buông tha Tống Thư Ngạn: "Anh , năm đó  hai mươi ba, hai mươi ba mà còn còn trẻ vô tri, Ni Nhi mới mười chín..."
May mà Chu Minh Ngọc đến bịt miệng Phó Gia Ninh bằng một chén trôi nước Ninh Ba, thật sự sợ cô  dọa con dâu chạy mất.
Hiện giờ, Phó Gia Ninh đang   ở Hưng Hoa  cổ phần của ngân hàng Delta,  con đường nữ doanh nhân, coi lời cha  khuyên hãy về chuyện hạnh phúc cả đời như gió thoảng bên tai,  thêm hai câu  bế Thường Bình lên: "Em xem Thường Bình như con gái ,  ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-dai-thieu-phu-nhan/chuong-343.html.]
Phó Gia Ninh : "Chị dâu, em  hẹn David, ngày mai cùng  xem nhà máy."
Ngày hôm , Phó Gia Ninh và David Kaufman cùng phu nhân Smith  trở thành nhà phân phối khu vực Trung Quốc của ô tô Oka  tham quan nhà máy   trang    đấy.
"Yolanda, rõ ràng cô  chuẩn   lâu." David Kaufman là một trong những cổ đông lớn của công ty đầu tư, tuy rằng  ở Mỹ nhưng ông  , nghị quyết mà hội đồng quản trị thông qua là cuối tháng tám, tuy nhiên bây giờ thiết  và nhân viên nhà máy   chỗ cả .
"Một nhà máy  bỏ trống hơn một năm,   thể tiến hành nhanh như ?  mới đến Mỹ bao lâu chứ? Tóm  là    thành tích để thành viên hội đồng quản trị tin phục đúng ?"
Mấy ngày nay, Tần Du coi chồng  như 'con lừa kéo cối xay', kêu  cân nhắc dây chuyền sản xuất, mau chóng nắm rõ hiện trường, mà nhà họ Phó  nắm chắc việc xây nhà máy ở chỗ  từ lâu, Phó Gia Thụ về  dọn xưởng. Chờ đến lúc  xác định , cô trở về là hai vợ chồng  thể chuyển  ngay.
Trước khi xuất phát đến Thượng Hải tham gia hôn lễ của Tống Thư Ngạn, cô kêu  xuất đơn ba trăm linh kiện xe tải cho nhà máy Mỹ, sắp xếp bốn mươi công nhân tới nhà máy mới chỉ đạo.
Từ  khi ông Tống mất, tin tức về nhà họ Tống thật sự   gì để khen,  ai chú ý tới nữa. Lúc bấy giờ, tạp chí thời trang   phái nữ ưa chuộng. Trên thực tế mấy năm nay kỹ thuật chụp ảnh tiến bộ, tạp chí bắt đầu dùng hình thức chữ kết hợp với tranh ảnh. Hải Đông và Hằng Nga   vẫn là 'con cưng' của những tạp chí đó.
Ảnh đám cưới của Tống Thư Ngạn và Ngô An Ni trở thành trang bìa tạp chí Lung Linh kỳ .
Với tiêu đề là: "Công nhân nô lệ* trở thành bà chủ danh môn"
DTV
*chế độ công nhân-nô lệ thường thấy trong các nhà máy cũ của Trung Quốc. Các chủ thầu ép gia đình các cô gái, chủ yếu đến từ nông thôn ký hợp đồng với nhà máy với  tiền ít ỏi. Toàn bộ tiền lương thuộc về chủ thầu và họ chỉ cung cấp thức ăn và điều kiện ăn ở cực kỳ tệ cho những cô gái . Họ  bóc lột gấp đôi bởi các nhà tư bản và chủ thầu,  nhiều   chèn ép đến chết. Sau khi thành lập Tân Trung Quốc hình thức  mới  bãi bỏ.