Úc Ánh Trạch đột nhiên thấy thành tựu, đắc ý hừ lạnh một tiếng.
Giây tiếp theo.
Úc Viên Viên ngây nghiêng đầu: "Quỷ là cái gì? Trông như thế nào ạ?"
Úc Ánh Trạch: "..." Em hỏi , hỏi ai.
Quỷ gì gì đó, Úc Ánh Trạch từng xem TV nhưng nhớ.
Bị đôi mắt chân thành, tràn ngập sự tò mò , Úc Ánh Trạch nhịn cũng suy nghĩ: Quỷ là cái gì? Một con quỷ trông như thế nào?
Suy nghĩ dời , lập tức ý thức gì đó đúng, lắc lắc đầu, thần thần bí bí gần tiếp tục hù dọa Úc Viên Viên: "Chính là yêu quái xa, thích ăn thịt trẻ con đấy!"
Ăn... ăn thịt trẻ con?!
Tóc gáy Úc Viên Viên sắp dựng thẳng lên, kéo tay áo Úc Ánh Trạch, cái đầu nhỏ giấu lưng : "Anh hai, em sợ, mau giúp em xem quỷ ở ."
Quần áo kéo nhẹ bởi cô bé đang vô cùng sợ hãi.
Trước Úc Ánh Trạch từng đối xử như .
Bình thường đều là trai chăm sóc , bạn chơi bên cạnh đều là con trai, chỉ cãi ầm ĩ, bao giờ kéo cầu che chở cả.
Cảm giác ỷ thì tuyệt vời như !
Đại não nóng lên, khi Úc Ánh Trạch tiếp nhận lời cầu xin "giúp đỡ" của Viên Viên, hào khí hùng tự nhiên sinh , gần như quên là vì hù dọa cô.
"Hừ, ở đây thì quỷ dám tới , em sợ." Nói xong vỗ n.g.ự.c hai cái, Úc Ánh Trạch ưỡn ngực, theo bản năng vỗ vỗ cái đầu nhỏ nhắn của Úc Viên Viên, an ủi cục thịt đáng thương đang run lẩy bẩy .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-cuc-cung-cua-nhan-vat-phan-dien/chuong-13-tuyet-voi.html.]
Úc Viên Viên ngẩng đầu lên, ánh mắt tỏa sáng: "Anh hai thật lợi hại!"
"Đó là đương nhiên." Úc Ánh Trạch nhẹ nhàng chống nạnh.
Trong bếp.
Úc Minh Hi cho Úc Viên Viên chút đồ ăn, nhân cơ hội trao đổi ánh mắt với ba.
"Ý của con là, lúc cô bé lớn lên trong cô nhi viện, bởi vì nhà, thấy tin tức liên quan đến ba TV nên coi ba là ba của cô bé?"
"Con cũng chắc chắn 100%, nhưng những gì Viên Viên , con đoán là đúng."
Rõ ràng tuổi lớn cho lắm, Úc Minh Hi ở mặt Úc Cẩm Kiêu chỉ đến n.g.ự.c , nhưng tinh thần phấn chấn cùng vẻ thanh tú chỉ ở thiếu niên.
Đứa con trai chuyện luôn trật tự, suy nghĩ rõ ràng, phong cách xử sự vượt xa sự ngây thơ nên ở tuổi .
Lúc Úc Cẩm Kiêu cảm thấy kinh ngạc vô cùng.
Giống như mặt nước bình tĩnh lâu, đột nhiên nhỏ một giọt nước nho nhỏ, lay động vô gợn sóng.
Chuyện khiến cảm thấy kinh ngạc lắm nhưng nó khiến kỹ đứa con trai một nữa.
Anh... quan tâm bọn nhỏ ít quá ?
Thậm chí còn coi việc Úc Minh Hi hiểu chuyện là điều đương nhiên, cho tới bây giờ mới nhận khác xa so với tuổi.
"Con cũng chỉ đoán thôi, chắc chắn lắm, ba ý kiến gì ?" Thấy ba chằm chằm lời nào, Úc Minh Hi cho rằng sai cái gì, giọng trở nên chút khẩn trương.
Úc Cẩm Kiêu lắc đầu, đang định mở miệng thì điện thoại đột nhiên vang lên, là Cao Châu gọi.
Sau khi kết nối, Cao Châu ở bên kích động : "Úc , tra , Viên Viên lén chạy từ cô nhi viện Thiên Sứ, bên cung cấp nhiều tư liệu, xác định cô bé sống ở đó thật, chắc chắn sai khiến. Vậy... bây giờ lập tức đưa cô bé về nhà ?"