Thừa nhận sự thật Trình Tuyển là một giống đực bình thường khó ư? Có lẽ . Nguyễn Thu Thu tưởng tượng đến cảnh bọn họ con. Trình Tuyển dẫn con cùng ăn mì gói, dẫn con cùng lén lút ăn vụng túi đồ ăn vặt giấu ở đó lúc nửa đêm, Nguyễn Thu Thu thật sự ngứa tay, đánh .
Trình Tuyển mở cửa Nguyễn Thu Thu trừng mắt mà hiểu lý do, nhét bọc gà rán .
"Ăn gà của ."
Mê Truyện Dịch
Trình Tuyển:?
Sao thể , Nguyễn Thu Thu tưởng tượng cảnh tương lai, là bố lừa bịp con nhỏ suốt ngày, tự nhiên m.á.u nóng xông lên đầu thôi.
Trình Tuyển mở túi , ngó thoáng qua, ngẩng mặt lên đều đều hỏi: "Nước ga ?"
"A, quên mất."
Nguyễn Thu Thu trong phòng ngủ tháo trang sức: "Anh tủ lạnh xem, chắc là trong đấy đấy. Đừng uống nhiều quá."
Trình Tuyển lời cô đến phòng ăn. Mở cửa tủ lạnh, bên trong đặt một loạt Yakut, mấy hộp sữa bò với mấy chai rượu. Anh chợt nhớ , gọi cơm hộp, chủ quán đưa nhầm đồ uống, đặt spite đưa nhầm mấy chai rượu đến nên bây giờ chúng nó mới chễm chệ lẻ loi trong tủ lạnh thế . Không một chai nước ngọt nào, Trình Tuyển tìm kỹ mấy , đảm bảo chỉ hai lựa chọn.
Hoặc là uống rượu hoặc là uống Yakut...
..... Hoặc là uống.
Trình Tuyển cầm bịch gà rán trong tay, ngẫm nghĩ một lúc, quyết định cấm lấy hai chai rượu. Bình thường ít khi uống rượu nhưng tửu lượng cũng tệ, say bao giờ, coi rượu nước ngọt, uống một hai chai cũng thành vấn đề.
Nguyễn Thu Thu bôi bôi xóa xóa mặt nửa ngày, cửa phòng, Trình Tuyển đang ghế sofa ăn gà rán.
"A, uống rượu?"
"Tủ lạnh nước ngọt."
"Ồ....."
"Em ăn ?"
Nguyễn Thu Thu lắc đầu: "Không ăn, bụng no lắm ."
Cô xuống bên cạnh Trình Tuyển, bắt chéo chân chơi điện thoại. Lúc Trình Tuyển, yết hầu nhấp nho lên xuống, mắt Nguyễn Thu Thu khỏi theo. Dường như cô thể tưởng tượng chất lỏng lạnh buốt chảy xuống thực quản là một cảm giác đến mức nào.
Nói trắng , Nguyễn Thu Thu thèm.
Cô liên tiếp Trình Tuyển, Trình Tuyển thấy hỏi: "Em đói bụng ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-co-vo-doc-ac-cua-nam-phu/chuong-192-xuyen-thanh-co-vo-doc-ac-cua-nam-phu.html.]
"Không ....." Nguyễn Thu Thu ngay ngắn, dịch đến chỗ , "Rượu uống ngon ?"
Trình Tuyển vẫn nhớ cảnh cô mượn rượu càn : "Em uống."
"Em chỉ uống một hớp thôi mà. Anh yên tâm , em tuyệt đối mượn rượu càn, uống xong sẽ lập tức về phòng ngủ."
Trong lúc thèm ăn, Nguyễn Thu Thu quên mất lúc nãy cô vẫn còn đang suy tư xem Trình Tuyển giống với giống đực khác .
Ngày mai , uống rượu lúc dậy mặt sẽ sưng, nhưng mai cô cắm rễ ở nhà cả ngày thì để ý sưng sưng quái gì.
Nguyễn Thu Thu động lòng: "Em chỉ uống một hớp thôi."
Trình Tuyển nhớ đến lúc cô mượn rượu càn đó.
Ánh mắt lơ đãng như đang nhớ việc gì đó ho. Lần chẳng những từ chối mà còn chủ động mở miệng hỏi: "Khui một chai nữa ?"
"Không cần, em chỉ uống một hớp của thôi."
"Được."
Chai rượu lạnh buốt chạm nhẹ làn da, Nguyễn Thu Thu bất giác run rẩy, cô ngửa đầu uống một ngụm lớn, cảm giác quá sảng khoái, nhịn uống thêm hớp nữa, lúc mới chịu đưa cho Trình Tuyển.
"Uống xong ! Trả !"
Trình Tuyển nhận chai bia, phảng phất còn mang theo độ ấm của cánh môi Nguyễn Thu Thu.
Nguyễn Thu Thu mãn nguyện ngửa ghế sofa chơi điện thoại, Trình Tuyển bên cạnh ăn xong gà rán, quét sạch bãi chiến trường. Lúc ngang qua phòng khách lén Nguyễn Thu Thu, trông Nguyễn Thu Thu vẻ bình thường, dấu hiệu nào của say rượu.
"....." Ông chủ Trình cũng đang thất vọng cái gì nữa.
Sắc trời còn sớm, Trình Tuyển dọn hết đồ còn sót , đến bên cạnh Nguyễn Thu Thu : "Anh ngủ, chúc ngủ ngon."
Mắt Nguyễn Thu Thu nửa híp nửa mở, trả lời .
Trình Tuyển đều đều : "Đừng ngủ ở đây, lạnh."
Nghe thấy giọng nhắc nhở của Trình Tuyển, vẻ Nguyễn Thu Thu bực bội, lông mày nhíu , đầu ngón tay đặt trán, nhẹ nhàng vuốt vuốt. Ánh đèn đêm chiếu sáng lên cô nổi bật lên làn da trắng nõn, tựa như một khối dương chi bạch ngọc*, tì vết. Lúc cô nhấc tay lên, tay áo rộng rãi trượt xuống hơn nửa, lộ cánh tay mảnh khảnh.
(*) Dương chi bạch ngọc(羊脂白玉), còn gọi là Bạch ngọc (白玉) Dương chi ngọc (羊脂玉), là thượng phẩm trong các loại nhuyễn ngọc (tức là chỉ khoáng vật silicate giá trị trong ngọc, những tinh thể khoáng vật nhỏ bé kết hợp đan xen tạo thành một cấu trúc chỉnh), vô cùng quý giá, nổi tiếng bởi màu trắng tinh khiết, lẫn bất cứ màu sắc nào khác.
Cô l**m l**m môi, lười biếng hỏi: "Vậy ôm em về ."