Trình Tuyển: "Em chột ."
Nguyễn Thu Thu:???
Có đôi khi Nguyễn Thu Thu thực sự thể hiểu nổi mạch não thần kỳ của Trình Tuyển, cô gì để chột ?
Nguyễn Thu Thu buồn bực: "Em lười chuyện với , em tắm nước nóng, nếu sẽ cảm."
Giây tiếp theo, Nguyễn Thu Thu tận mắt chứng kiến cái gì gọi là tình bạc bẽo.
Cô tròn mắt thằng cha mất nết Trình Tuyển nhảy ba thước, cách xa cô vài mét. Trong ánh chằm chặp c.h.ế.t chóc của Nguyễn Thu Thu, Trình Tuyển : "Đừng lây bệnh cho ."
"..."
Nghe . Đây là lời một con ?
Nguyễn Thu Thu thừa nhận, lòng phản nghịch của cô vô cùng nặng. Vì thế, cô nhanh chóng áp dụng biện pháp trả đũa. Lúc cô tắm rửa xong ngoài, Trình Tuyển vẫn đang sofa xem TV, Nguyễn Thu Thu thừa dịp đang chăm chú xem phim, lặng lẽ chỉnh nhiệt độ điều hòa thấp xuống, để chế độ gió lạnh, còn thì bọc quần áo thật dày.
Có vẻ Trình Tuyển vẫn phát hiện, vẫn đang tiếp tục xem TV.
Một lúc , phát hiện điều bất thường. "Nhiệt độ trong phòng thấp , điều khiển điều hòa ?"
Nguyễn Thu Thu: "Không tăng nhiệt độ, em cảm thấy thế ."
Trình Tuyển: "Anh về phòng..."
"Anh dám trở về thử xem."
"..."
Trình Tuyển yên lặng một lúc, đều đều : "Em đang trả thù đấy ?"
Nguyễn Thu Thu c.h.ế.t cũng nhận: "Không thể nào."
"Nếu cảm lạnh, hiệu suất thấp quá."
"Hả?"
Trình Tuyển mặt , nghiêm túc đề nghị: "Không bằng nghĩ một biện pháp hiệu quả hơn ?"
Biện pháp hiệu quả cao hơn, Nguyễn Thu Thu nghĩ vài giây là hiểu Trình Tuyển ý gì. Trước mắt cô tối sầm, khung cảnh mặt đảo điên, lưng dựa sát miếng đệm sofa mềm mại.
Nguyễn Thu Thu tiền đồ sợ hãi.
Cô yếu ớt : "Vẫn nên tăng nhiệt độ lên cao , cảm lạnh sẽ ... Uhm!"
Cùi chỏ của chống ghế sofa, bắt lấy cổ tay đang loạn, trực tiếp lên hôn môi cô. Môi kề môi sát sít, mật và cảm xúc từng khiến yết hầu Trình Tuyển phát một tiếp thở dài trầm thấp.
Lần thì lướt qua là thôi nữa, mà giống như đang ăn một cái bánh kem dâu tây, cẩn thận nhấm nháp hương vị môi cô.
Giống như kẹo đường mềm mại, mà mềm mại hơn cả kẹo đường, ngọt hơn cả Macaron nhưng dính chút nào.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-co-vo-doc-ac-cua-nam-phu/chuong-179-xuyen-thanh-co-vo-doc-ac-cua-nam-phu.html.]
*Macaron là một loại bánh ngọt của Pháp từ lòng trắng trứng, đường bột, đường cát, bột hạnh nhân và thêm màu thực phẩm. Nhân bánh thường lấp đầy với mứt, ganache hoặc kem bơ kẹp giữa hai mặt bánh.
Cô hiếm khi bày vẻ mềm yếu như bây giờ, khỏi mất khống chế cắn môi cô.
Nguyễn Thu Thu suýt cho rằng ăn hết .
Giống như đồ ăn, ăn xong chùi mép.
Cô phát một tiếng hít nho nhỏ, nhanh chóng nuốt hết trong âm thanh răng môi giao hòa kịch liệt.
Mới đầu, động tác của còn mới lạ, quen, càng ngày càng thuần thục hơn, Nguyễn Thu Thu đường tránh, hôn đến thở còn thở .
Lồng n.g.ự.c cô phập phồng kịch liệt, cách một tầng quần áo thật dày mà vẫn cảm nhận nhiệt độ cơ thể của Trình Tuyển.
Dần dà, còn cảm nhận gió lạnh rét buốt, hô hấp lưu luyến và khô nóng cho cả nóng rần lên.
Nguyễn Thu Thu mặt đỏ đến tận mang tai, mơ mơ màng màng nghĩ, cảm lạnh thể lây qua đường nước bọt ? Sao cô cảm thấy đang sàm sỡ nhỉ?
.....
Nửa đêm
Trong phòng vang lên tiếng cửa đẩy , hai từ hai gian phòng khác . Trán nóng hầm hập, bước chân uể oải...
Hai cùng ghế sofa, kẹp nhiệt độ.
Trình Tuyển " Haizzz"
Nguyễn Thu Thu: "Haizzz"
Mê Truyện Dịch
Sốt cao kéo dài đến tận nửa đêm, may mà cũng lâu là khỏi.
Tâm trạng Nguyễn Thu Thu lúc phức tạp.
Nghĩ đến nụ hôn buổi tối hôm qua, cô cứ Trình Tuyển là thấy hổ, nhưng bởi vì hai cảm lạnh, phát sốt, hổ thêm vài phần dở dở .
Nguyễn Thu Thu che mặt.
Nhà yêu đương thì ngọt ngọt ngào ngào, hai bọn họ cứ luôn thọc rắc rối thế.
Lúc , Trình Tuyển từ thư phòng, bộ quần áo khác. Lại là áo lông màu đen, chẳng qua là áo bên trong đổi thành hoodie màu xám nhạt, n.g.ự.c logo hình một con bạch tuộc nhỏ đáng yêu. Loại phong cách hoạt bát kỳ lạ , chắc chắn quần áo Trình Tuyển tự mua, thẩm mỹ của là lấy đen trắng chủ đạo, hoa văn, màu sắc, phong cách giản dị, gì điểm nhấn, vô cùng vô cùng vô cùng đơn giản.
Nếu gương mặt hại nước hại dân , kéo ngoài tuyệt đối sẽ vô cùng mộc mạc, hòa hợp với tập thể nông dân.
"Lại là quần áo công ty ?"
"Ờ, em ?"
"... Không cần."