Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Xuyên thành cô vợ béo biết Huyền học ở thập niên 80 - Chương 42: Chẳng phải sẽ đến sao?

Cập nhật lúc: 2025-06-26 14:01:45
Lượt xem: 20

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/4VQydWuR98

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Cố Mạn Mạn cười khổ: "Cái này, nói ra rất dài dòng."

Người kia lại thốt ra: "Phải nửa tiếng nữa mới đến nơi. Cô cứ nói đi, tôi cũng không có việc gì để làm."

Cố Mạn Mạn gật đầu.

"Được rồi, các chị dâu đã muốn nghe thì để tôi kể cho các chị nghe. 

Các chị dâu cũng biết, lúc mới đến đây, tôi cũng không mập đến mức mất đi vẻ ngoài như vậy. 

Vì sao ngắn ngủi mấy tháng liền ăn thành như vậy chứ?"

"Là do tôi bị bệnh, sau đó lại đạt được những thứ mà mình chưa từng có, tôi không kiềm chế được mà buông thả bản thân, nên dẫn đến tình trạng như bây giờ. 

Nhưng chỉ là do tôi bị bệnh mà thôi.

Bây giờ khá hơn rồi, tôi sẽ không bị ăn thịt nữa, các chị hãy chờ xem, tôi sẽ sớm trở lại cơ thể khỏe mạnh thôi."

"Về phần sẽ xem bệnh, là bởi vì sau khi tôi chữa khỏi cho bản thân, liền lĩnh ngộ ra đó." 

Cố Mạn Mạn kể ngắn gọn về thời thơ ấu của mình,  nhân tiện, cô cũng phổ biến khoa học về cái gọi là đạt được những thứ mà mình chưa từng có.

Mấy thím nghe xong đều im lặng.

"Thật ra tôi luôn muốn vải hoa màu đỏ. 

Dù tôi sợ mọi người sẽ cười nhạo tôi mặc đồ màu đỏ, dù tôi có mấy đứa con rồi nhưng tôi vẫn luôn làm điều đó một lần." 

Một dì chợt lau nước mắt.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-co-vo-beo-biet-huyen-hoc-o-thap-nien-80/chuong-42-chang-phai-se-den-sao.html.]

"Lúc đó chị em trong làng đi lấy chồng đều mặc quần áo màu đỏ, ít nhất họ cũng đội khăn trùm đầu màu đỏ. 

Nhưng em trai tôi lại yêu cầu nhà chồng của tôi đưa tới vải đỏ. 

Tôi không đồng ý, cha mẹ cũng không đồng ý, hắn liền dùng kéo cắt nát.

Tôi không thể mặc bộ quần áo rách nát ra ngoài nên đã mượn bộ đồ của chị dâu mặc trong đám cưới. 

Sau khi lấy chồng, bởi vì chuyện này tôi đã bị mẹ chồng và chị em dâu bắt nạt nhiều lần."

"Chồng của tôi là người đáng tin cậy, sau khi đưa tôi đến quân khu, anh ấy không hề tiêu tiền bừa bãi, ông ấy còn đưa hết cho tôi. 

Tôi cũng có tiền để mua vải đỏ. Khi nhìn thấy tấm vải đỏ, tôi liền mua nó, cứ coi như đồ để dành cho con gái, thỉnh thoảng lấy ra ướm trên người." 

Một quân tẩu lên tiếng, những người khác cũng hưởng ứng.

"Thảo nào mỗi lần ra ngoài là tôi đều muốn tiêu hết số tiền có được, không muốn giữ lại một xu. 

Đôi khi những điều đó chẳng có tác dụng gì cả, đây cũng là bệnh sao."

Khi mọi thứ trở nên quá mức, cũng bị coi là bệnh hoạn.

Trong đầu Cố Mạn tràn đầy suy nghĩ liệu mình có thể sớm gặp lại ông cháu trai hay không.

Lúc này, trong số những lời phàn nàn, có một người đặc biệt bước ra.

"Thì ra tim và não cũng có thể bị bệnh. Em gái tôi đột nhiên muốn tắm mỗi ngày, phàn nàn về việc bị rắn và sâu bọ cắn. Đây cũng là một căn bệnh à?"

Cố Mạn Mạn hỏi: "Bình thường cô ấy có như vậy không?"

Loading...