Xuyên thành Cô gái nhỏ độc ác làm chủ, bữa cơm có Tôm Có Cá - Chương 89: ---

Cập nhật lúc: 2025-11-04 14:06:31
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/20nO7NqoaW

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Xong thì việc đổi lấy tiền cơm

 

Chuyện đúng là thật, đây đều là Ôn Tử Châu đốn củi để đổi lấy tiền cơm, nhưng khi thời gian thử việc kết thúc, tên đó dứt khoát đốn củi nữa, mỗi ngày trở về liền chui phòng tính toán sổ sách.

 

Bọn họ phiên , mấy ngày nay quá bận rộn nên bỏ quên việc .

 

"Được." Hách Liên Việt khẽ một tiếng, hiền lành đồng ý, khiến Tiểu Lang một hồi gầm gừ.

 

Tại cửa tiệm đá, Ôn Tử Tầm cùng A Phúc, Đại Lang và Nhị Lang khi dọn dẹp xong định nghỉ ngơi một chút đến cửa tiệm giúp đỡ.

 

"A Phúc ca, Đại Lang và Nhị Lang lát nữa các ngươi về nhà , về tiệm bên ."

 

Ba A Phúc vốn còn đang chìm đắm trong kinh ngạc khi tự tay băng, về tiệm, A Phúc đề nghị: "Tử Tầm, cùng ngươi nhé."

 

Lượng đá hôm nay nhiều, nếu nhận hai mươi văn tiền công một ngày lúc sớm thế , y cảm thấy yên lòng, thêm chút việc cho mới đúng.

 

Hơn nữa, bằng lòng dẫn công việc quan trọng và bí mật như , chính là xem như nhà, tuyệt đối thể chuyện chiếm tiện nghi của khác.

 

"Tiểu Lục ca, chúng cũng !" Đại Lang, Nhị Lang đồng thanh .

 

Lúc đến, bọn chúng còn tưởng là việc gì nặng nhọc lắm, xong mới thấy như chơi đùa, chẳng qua chỉ cần thêm chút kiên nhẫn mà thôi.

 

Hôm nay là ngày bọn chúng việc nhẹ nhàng nhất từ đến nay, buổi trưa Tạ thẩm tử còn mang cơm đến cho, giờ thời gian vẫn còn sớm, bọn chúng cũng đến cửa hàng giúp sức.

 

Ôn Tử Tầm đương nhiên ý kiến, đông sức lớn, như thể về nhà nghỉ ngơi sớm hơn.

 

Mấy đến cửa hàng thì bên trong bận rộn náo nhiệt, bên ngoài khách hối thúc lấy đồ ăn cũng khá nhiều.

 

Bọn chúng còn kịp uống một ngụm nước xắn tay áo lên bắt đầu việc.

 

Chờ đến khi xong việc, thời gian quả thật sớm hơn nhiều, Tạ Hòa bưng cho ba đến giúp mỗi một bát chè lạnh : "Ba tên nhóc thúi các ngươi! Bên xong việc thì về nhà là , cần đến đây mà nhọc công!"

 

Thôn trưởng thường xuyên giúp đỡ nhà bọn họ, thằng nhóc A Phúc cũng là do bà lớn lên, chăm chỉ hiểu chuyện nên bà đương nhiên thích.

 

Đại Lang, Nhị Lang cũng , tuổi còn nhỏ là trụ cột của gia đình, hiếu thảo với ông nội, yêu thương nên bà cũng mực yêu thích.

 

"Thẩm tử, chuyện của cửa hàng chính là chuyện của chúng cháu, chút việc như chơi đùa thôi, đừng khách khí."

 

A Phúc húp xì xụp bát chè lạnh trong bát, thoải mái đến mức thở phì phò, Đại Lang, Nhị Lang cũng gật đầu đồng tình với lời y .

 

"Cốc cốc cốc" – cửa hàng vang lên tiếng gõ cửa, Ôn Tử Tầm bước mở cửa, mặt y là một công tử phong nhã, khoác y phục trắng muốt, còn vương chút hương thuốc.

 

"Tiểu ca, tại hạ cửa hàng bán nước đường lạnh nên mua một ít, nhưng chẳng lẽ đóng cửa ?"

 

Sắc mặt Quân Thiên Tử chút bất lực, Cố Vân Khởi cứ ở trong phòng tối nóng bức mà náo loạn đòi ăn đồ lạnh, từ buổi trưa y mang cơm cho ồn ào đến tận bây giờ.

 

Nếu hôm nay cho y ăn thì e rằng đêm nay y cũng yên .

 

Đồ lạnh thì đá, mà đá là món đồ hiếm , y tìm để mua cho Cố Vân Khởi chứ?

 

Y trong sân đang buồn rầu thì Vân Hoa bưng đến cho y một bát nước đường đá vụn.

 

Y liền vội hỏi Vân Hoa mua nước đường đó ở , mới tìm đến đây.

 

Ôn Tử Tầm gãi đầu, chút khó xử: "Có thì thật, nhưng..."

 

đó là phần bọn họ để dành ăn đường, rằng thiệt ai cũng nhưng thể để nhà chịu thiệt, nên mỗi chiều đều để riêng mấy phần bán, để nhà ăn.

 

Quân Thiên Tử còn tưởng là vấn đề tiền bạc, dù đá vốn đắt, thêm công chế biến nữa thì chắc chắn sẽ còn đắt hơn.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-co-gai-nho-doc-ac-lam-chu-bua-com-co-tom-co-ca/chuong-89.html.]

"Tiểu ca, dù đắt tại hạ cũng mua một ít."

 

Nếu , y thật sự sẽ con chim sẻ Cố Vân Khởi đó cho ồn ào đến c.h.ế.t mất.

 

Ôn Tử Tầm y hiểu lầm, liền xua tay : "Công tử hiểu lầm ."

 

"Tiểu Lục, mau mời khách trong! Nương sẽ gói cho ngay!"

 

Tạ Hòa ở trong sân thấy, nghĩ bụng dù cũng chỉ là mấy phần đồ ăn, cùng lắm hôm nay ăn cũng .

 

Nếu để đồ mà bán thì đừng để đàm tiếu, ảnh hưởng đến việc kinh doanh của cửa hàng.

 

Ngay cả nương của cũng lên tiếng, Ôn Tử Tầm liền dẫn khách trong nhà: "Vậy công tử xin chờ một lát, chúng sẽ mang đồ xem ngài cần gì."

 

Lúc mái che bên ngoài gỡ xuống, nếu ngoài sẽ nắng chiếu, chỉ một thì đợi trong nhà là , Quân Thiên Tử lời cảm ơn theo y nhà.

 

Vừa bước qua ngưỡng cửa, một luồng khí lạnh lẽo ập mặt, nóng y lập tức tan biến.

 

Quân Thiên Tử thầm kinh ngạc, vị trí căn phòng thật sự tồi, một chút nóng cũng .

 

Y xuống, Tạ Hòa bưng phần chè lạnh, sữa đá rượu nếp cái và chè xoài trân châu còn lên.

 

Sau khi giới thiệu một lượt, Tạ Hòa : "Mấy món đều ngon, công tử xem cần món nào, thể lấy thêm chút đá ướp lạnh cho ngài."

 

Hôm nay còn thừa chút đá dùng hết, dù lát nữa đóng cửa cũng chẳng dùng nữa, đến mai sớm thành một chậu nước , chi bằng cho khách, còn đến thì kiếm thêm một khách quen.

 

Quân Thiên Tử còn thể dùng đá ướp lạnh thì ngạc nhiên, bèn : "Những món mang đây, đều lấy hết."

 

Cố Vân Khởi một ăn hết, còn những khác, mỗi chia một ít là hết sạch.

 

Vả hôm nay y ăn bát do Vân Hoa đưa, mùi vị cực kỳ ngon, nghĩ bụng những món cũng sẽ tệ.

 

Tạ Hòa nhanh nhẹn đóng gói xong, đó dùng đá đậy lên đặt một chiếc giỏ tre nhỏ.

 

"Công tử, ngài mua nhiều đồ, xách tiện cầm, chiếc giỏ tặng ngài luôn, tự tay cũng chẳng đáng giá bao nhiêu." Tạ Hòa đặt giỏ lên bàn .

 

Quân Thiên Tử thể chiếm tiện nghi của , y lấy một lượng bạc đặt lên bàn xách giỏ lên : "Chủ quán khách khí , bạc đủ ? Phần thừa thì coi như tiền giỏ và tiền đá, nếu thiếu sẽ bù thêm ngay."

 

Mèo Dịch Truyện

Y lấy túi tiền , Ôn Tử Tầm liền dậy ngăn y : "Đủ đủ công tử, nhiều quá."

 

Nước đường đắt nhất nhà bọn họ cũng chỉ tám văn một bát, một lượng bạc chỉ mua một giỏ đồ như chứ!

 

Tạ Hòa đặt bạc thối chiếc giỏ trong tay y, : "Ta tặng là tặng, cùng lắm ngài ăn thấy ngon thì đến chiếu cố việc kinh doanh của cửa hàng chúng ."

 

Quân Thiên Tử thể chối từ sự nhiệt tình nên đành nhận, y hướng về bà : "Tại hạ là đại phu khám bệnh ở Quân An Đường , gì cần cứ việc đến tìm ."

 

Tạ Hòa thấy tầm thường, liền vội vàng đáp lời.

 

Quân An Đường là y quán nhất trong trấn, thể khám bệnh ở đó chắc chắn là bản lĩnh lớn.

 

Ai mà chẳng lúc ốm đau vặt? Biết một như thì tổng thể vẫn hơn là lúc cần tìm , hơn nữa vị đại phu trông cũng khá .

 

tiễn khỏi cửa hàng, lúc xe bò của Triệu lão hán cũng đến, một đoàn thu dọn xong xuôi về làng.

 

Trên đường, Tạ Hòa cảm thấy ngày nào cũng phiền Triệu lão hán đến đón thì thật tiện, dù nhận tiền xe nhưng gì cũng chỉ nhận một nửa.

 

Hoàn chiếm tiện nghi của .

 

Nếu cửa hàng điểm tâm khai trương thì chỗ dùng xe còn nhiều hơn nữa, bà suy nghĩ một chút, về với con gái, nhà bọn họ cũng nên mua một chiếc xe bò.

 

 

Loading...