Xuyên thành Cô gái nhỏ độc ác làm chủ, bữa cơm có Tôm Có Cá - Chương 79: Thức tỉnh một người ---

Cập nhật lúc: 2025-11-04 14:06:21
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/7plAJeJWjI

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Quay phòng bưng bát, nàng bên giường, vươn một tay thăm dò trán Hách Liên Trĩ Nhan, sờ sờ khuôn mặt nhỏ nhắn của nàng.

 

Hách Liên Trĩ Nhan nghiêng đầu nhỏ, má nàng dụi lòng bàn tay Ôn Lạc Chỉ một cách mật: "Tỷ tỷ, tỷ cứu ."

 

Giọng cô bé nũng nịu, mềm mại như một chú mèo con, Ôn Lạc Chỉ đắp chăn cho nàng, mặt nở nụ nhàn nhạt: "Là một đại ca ca cứu đó, tỷ tỷ chỉ là hưởng chút tiện nghi thôi."

 

Nam nhân chỉ vết thương , hệ thống còn kiểm tra trong cơ thể một loại kịch độc mãn tính, tạng phủ cũng tổn thương, nghĩ đến chắc liên quan đến việc cứu cô bé .

 

Đây là phạm nhân mà triều đình lưu đày, thể cướp , bộ dạng của nam nhân cũng tốn nhiều công sức.

 

Hách Liên Trĩ Nhan nàng nhắc đến Hách Liên Việt, đôi mắt nai con lập tức ướt lệ: "Tỷ tỷ, ca ca của ..."

 

Ca ca của nàng còn sống ? Nàng nhớ ca ca chảy nhiều máu, đó nàng , tỉnh dậy thấy ở đây .

 

Động tác thổi cháo của Ôn Lạc Chỉ khựng , hóa nam nhân là ca ca của cô bé , thảo nào đến nông nỗi đó mà vẫn chịu buông xuống.

 

Ngay cả khi bản sắp c.h.ế.t vẫn còn yêu cầu nàng cứu cô bé .

 

Nàng đưa cháo đến bên miệng Hách Liên Trĩ Nhan, khẽ : "Yên tâm , ca ca , chỉ cần nghỉ ngơi thật thôi."

 

Lúc gần sáng, nam nhân vẫn sốt nhẹ, nhưng may mắn là bọn họ cho uống t.h.u.ố.c .

 

Bây giờ gì đáng lo ngại nữa, chỉ là những vết thương cần xử lý cẩn thận, và cơ thể cũng cần điều dưỡng mới .

 

"Một lát nữa ăn xong, sẽ đưa qua thăm ." Nàng , động tác đút cháo trong tay ngừng.

 

Hách Liên Trĩ Nhan nghiêng đầu, vẻ mặt đáng yêu hỏi: "Tỷ tỷ, tỷ cứu và ca ca sợ chúng sẽ hại tỷ ?"

 

Đi xa đến , bọn họ qua nhiều thôn làng, trong làng đều dám thẳng bọn họ. Một là sợ bọn tội phạm sẽ hại họ, hai là gia đình bọn họ gán tội thông đồng với địch phản quốc nên đều khinh bỉ.

 

Đừng là cứu bọn họ, ngay cả một ngụm nước cũng ai chịu cho uống.

 

Ôn Lạc Chỉ đút xong thìa cháo cuối cùng, thầm thở dài: Ta cứu bọn họ ? Ca ca ngã ngay cửa phòng ! Ta cũng ném các ngươi ngoài đó chứ, nhưng hệ thống bắt cứu!

 

Nàng là một con cá muối chỉ kiếm tiền dài thì lấy thời gian mà nhúng tay vũng nước đục chứ? Đừng để mất mạng oan uổng.

 

Mặc dù nghĩ , nhưng nàng vẫn mở miệng với Hách Liên Trĩ Nhan: "Mẫu thề mặt tỷ tỷ, rằng cả nhà từng chuyện thương thiên hại lý nào, nếu thì tỷ tỷ sẽ cứu một ai cả."

 

"Đương nhiên, khi các ngươi thôn hai ngày , nhà tỷ tỷ cũng sẽ cho các ngươi một ngụm nước nào."

 

Nàng câu chuyện "Nông phu và rắn", nếu hệ thống nhắc nhở thì nàng sẽ tay chút nào.

 

"Những ngày các ngươi cứ ngoan ngoãn ở trong nhà, cả, đợi khi lành hẳn thì nhanh chóng rời cho tỷ tỷ nha."

 

Trong thôn miệng lưỡi nhiều lời, nếu để lộ việc nhà họ cứu phạm nhân lưu đày thì cả nhà họ coi như xong đời .

 

E rằng một thời gian dài nữa nhà họ đều duy trì cảnh giác cao độ, đợi qua giai đoạn thì hai cái phiền phức lớn nhỏ thì .

 

Hách Liên Trĩ Nhan gật đầu, tâm trạng chút thất vọng, bọn họ quả thật thể liên lụy khác.

 

Huống hồ, gia đình tỷ tỷ còn ơn cứu mạng với bọn họ, nếu cứ ở đây mãi thì sẽ rước họa sát cho , bọn họ thể như .

 

Đợi ca ca khá hơn một chút, hai bọn họ sẽ , thật xa, nhất định thể để khác phát hiện tỷ tỷ liên quan đến bọn họ.

 

Nàng ôm khỏi phòng thẳng phòng Ôn Tử Trọng, vì nhà đều ngoài bận rộn nên đành đưa phòng trông coi .

 

"Lạc Lạc, vẫn tỉnh."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-co-gai-nho-doc-ac-lam-chu-bua-com-co-tom-co-ca/chuong-79-thuc-tinh-mot-nguoi.html.]

 

Thấy Ôn Lạc Chỉ , tay Ôn Tử Trọng vẫn đang nắm chặt chủy thủ chăn liền thả lỏng một chút.

 

Vừa Lục ngoài, sợ tỉnh phát điên hại bản hoặc xông ngoài hại khác nên mới dùng hạ sách .

 

Ôn Lạc Chỉ chú ý đến động tác nhỏ của , tinh mắt liếc thấy nửa cán dao, trong mắt lộ chút tán thưởng.

 

Bất kể là kẻ , thời khắc mấu chốt, sự an của bản là quan trọng nhất, bọn họ thánh nhân, như đương nhiên gì đáng trách.

 

Nàng đặt Hách Liên Trĩ Nhan lên giường, cô bé trèo bên trong giường, vươn bàn tay nhỏ xíu sờ mặt Hách Liên Việt: "Ca ca, mặt trời lên cao còn tỉnh dậy?"

 

Nàng dám gây ồn, tràn đầy xót xa Hách Liên Việt vải trắng quấn gần nửa .

 

Trước đây khi ca ca ở nhà cũng thường gọi nàng dậy, nàng chỉ một ca ca duy nhất như , tuy chỉ là đường nhưng đối với tiểu thực sự vô cùng yêu thương.

 

Nếu Đại bá nương ca ca thương nặng như nhất định sẽ đau lòng, phụ và mẫu chắc chắn cũng sẽ tự trách, gia gia hai bọn họ thành thế cũng sẽ lo lắng yên.

 

Im lặng một lúc lâu, ánh mắt Hách Liên Trĩ Nhan mới nỡ rời khỏi Hách Liên Việt, chuyển sang Ôn Lạc Chỉ: "Tỷ tỷ, thể ở cùng ca ca ?"

 

Trong mắt nàng tràn đầy vẻ khẩn cầu, đáng thương như một chú ch.ó con, cứ như thể nếu Ôn Lạc Chỉ đồng ý thì giây tiếp theo nàng sẽ bật .

 

Mèo Dịch Truyện

"Nhị ca, trông chừng hai bọn họ ."

 

Ánh mắt Ôn Lạc Chỉ đặt lên chiếc chuông lớn bên giường Ôn Tử Trọng: "Có chuyện gì thì lập tức lắc chuông, sẽ ngay."

 

Nói xong, nàng xách hai chân của Tiểu Lang ngoài, đến cửa thì ôm nó lên : "Ngươi ở bên trong đừng chỉ mải mê ngắm mỹ nam nha, bảo vệ Nhị ca của đó."

 

Nàng cảm thấy đau đầu lắm, con sói nhỏ phòng cứ giường chằm chằm nam nhân , niềm vui trong đôi mắt đen láy như tràn ngoài.

 

Người thường hồng nhan họa thủy, bây giờ tình cảnh chính là lam nhan họa thủy a...

 

Tiểu Lang vẫy vùng vài cái bằng bốn chân, cam đoan: "Ngươi gì thì cứ , tiểu gia bảo vệ nhà mà."

 

Vừa "ao wuu" xong, nó dùng sức đạp chân một cái liền rơi xuống đất, đó vẫy vẫy đuôi, nhảy một cái từ cửa sổ nhảy trong.

 

nghiên cứu thật kỹ xem hóa thành hình dạng thế nào mới thể mê hoặc một đám ( thầm).

 

Ôn Tử Tầm trở về, ẩn ý hỏi thăm tình hình hai lớn nhỏ , trái đóng cổng viện .

 

Hắn yên tâm, bê một khúc gỗ lớn đến chặn ngang cổng viện.

 

Ôn Lạc Chỉ thấy vẻ mặt căng thẳng của thì : "Lục ca, bọn họ đều ở trong phòng, còn Nhị ca và Đẩu Đẩu trông chừng."

 

ai đến tìm thì ban ngày ban mặt thế cũng sẽ xuất hiện, bọn họ như chi bằng "bịt tai trộm chuông" .

 

Hơn nữa nếu , e rằng hai cánh cửa gỗ nhỏ của nhà cũng cản nổi.

 

"Muội , là lo trong thôn thấy." Ôn Tử Tầm về phía cửa sổ phòng Ôn Tử Trọng, với nàng.

 

Mấy ngày nay vì chuyện thuê , những về nhà thỉnh thoảng đến biếu hai quả trứng gà hoặc một nắm hành lá gì đó để cảm ơn bọn họ, nếu cẩn thận bọn họ phát hiện trong nhà thêm hai lạ thì sẽ khó mà giải thích .

 

Hai cho thỏ và lợn ăn xong thì thời gian cũng vặn.

 

Trong nhà Ôn Tử Tầm trông nom, Ôn Lạc Chỉ đeo một cái gùi, xách một cái giỏ ngoài.

 

Tôn Tam Tỷ và hai tỷ đợi sẵn ở cổng viện từ sớm, thấy nàng thì hai chị em chào hỏi như cũ chia đồ trong gùi của nàng , đựng những cái gùi nhỏ của .

 

 

Loading...