Xuyên thành Cô gái nhỏ độc ác làm chủ, bữa cơm có Tôm Có Cá - Chương 50: ---

Cập nhật lúc: 2025-11-04 14:05:46
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/20nO7NqoaW

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Tìm giúp đỡ

 

“Lão Triệu , hôm nay quả là nhờ lão nhiều ! Bằng chúng cũng xoay sở kịp.”

 

Ôn Mộc Xuyên rót đầy chén rượu cho lão Triệu, chân thành cảm tạ lão.

 

Cả một buổi sáng lão Triệu giúp khiêng đồ, rửa bát đũa. Vốn dĩ định giữ lão ở dùng bữa tối, ai ngờ để lão bận rộn theo chúng lâu như .

 

Lão Triệu nhấp rượu gắp thức ăn, ăn uống vô cùng thỏa mãn. Cả đời lão sắp qua cũng từng thấy ai kiếm bạc nhanh như . Gia đình lão nhị còn nghĩa khí, lão vốn nghĩ chút cơm thừa canh cặn ăn là , ngờ họ còn đặc biệt để dành nhiều món ăn như thế.

 

Cả rượu nữa, uống đồ rẻ tiền.

 

Chỉ giúp chút việc vặt vãnh cả một buổi sáng mà dùng rượu ngon món mà chiêu đãi, lão ngược cảm thấy ngại ngùng.

 

“Lão ? Chúng đều là cùng thôn, giúp đỡ là chuyện thường tình thôi mà!”

 

Lão Triệu thờ ơ khoát tay, cả đời sắp qua , việc nặng việc bẩn gì mà từng qua? Chút việc đến một phần nhỏ cũng đáng kể.

 

Ôn Lạc Chỉ uống nước sâm chua, nghĩ đến Đại tẩu của là một phụ nữ mang thai, trời nóng bức thế mà còn theo đến trấn, ở hậu bếp thì chắc chắn là .

 

Hôm nay mới chỉ là thử kinh doanh nửa ngày mà đồ ăn đủ bán, ngày mai khi chính thức khai trương, lẽ đến chiều, đồ cần chuẩn chắc chắn sẽ nhiều hơn nữa. Cả nhà thể đều đến trấn , thì cần tìm giúp đỡ thôi.

 

Ôn Tử An đang vùi đầu ăn cơm bỗng ngẩng lên, nhe răng với Ôn Lạc Chỉ. Hôm nay bận rộn xong, ăn cơm càng thấy ngon miệng hơn! Vừa nãy còn đặc biệt cho một món gì đó gọi là Băng Sa Mềm Mại, ăn mát lạnh cả .

 

Về nhà thật , của thật !

 

Chàng cúi đầu tiếp tục ăn cơm một cách vui vẻ. Ôn Lạc Chỉ , chợt nghĩ đến một .

 

Đợi ăn xong cơm, nghỉ ngơi, nàng liền xích bên cạnh Ôn Tử An, phịch xuống, híp mắt : “Tứ ca, chúng bàn bạc chuyện nhé?”

 

“Chuyện gì ?” Ôn Tử An thẳng , bổ sung thêm một câu: “Bàn bạc gì mà bàn bạc, cũng đồng ý.”

 

Ôn Lạc Chỉ “phụt” một tiếng vang, Châu Vân đang chút buồn ngủ với Ôn Tử An: “Hiện giờ tình hình quán xá nhà chúng xem buôn bán tệ, chỉ mới một buổi sáng bận rộn ngừng.”

 

“Tứ ca hỏi Châu Thâm xem bằng lòng đến giúp chúng ? Cơm chắc chắn ăn, tiền công chắc chắn sẽ nhiều hơn kiếm ở bến tàu.”

 

Nước phù sa chảy ruộng ngoài, Châu Thâm là của Tứ ca nhà , phẩm hạnh đương nhiên là đáng tin cậy. Hơn nữa, như còn thể gặp của , còn gì bằng!

 

Vừa nãy tiểu nha đầu còn ngày mai sẽ đến quán. Hôm nay tiểu nha đầu giúp ít việc, nàng chắc chắn cũng sẽ tính tiền công cho nàng , bao gồm cả tất cả hôm nay.

 

Như , cùng kiếm bạc, trong tay đều thành quả xứng đáng với công sức bỏ , việc mới vui vẻ và cảm giác gắn bó.

 

Ôn Tử An đột nhiên kích động phắt dậy, hưng phấn liếc Ôn Lạc Chỉ một cái nhấc chân chạy ngoài.

 

Chàng bây giờ sẽ bến tàu kéo của đến, nhất định sẽ đồng ý. Ngày mai họ thể cùng việc như ở bến tàu !

 

Tạ Hòa hành động đột ngột của dọa cho giật , dậy gọi theo bóng lưng : “Lão Tứ con ngốc ! Mặt trời lớn như con chứ!”

 

“Không nương, Tứ ca tìm ca ca của Tiểu Vân .” Ôn Lạc Chỉ ấn nàng xuống : “Quán chúng đủ , Đại tẩu thể cứ ở đây mãi , tìm thêm hai giúp đỡ mới .”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-co-gai-nho-doc-ac-lam-chu-bua-com-co-tom-co-ca/chuong-50.html.]

 

Tạ Hòa gật đầu đồng tình, hôm nay bà ở hậu bếp nấu ăn chịu nổi, huống chi con dâu trưởng còn đang mang thai, bà chắc chắn nỡ để nàng mệt nhọc.

 

Lão Triệu cũng tình cờ đến giúp. Xem , thêm hai nữa cũng là nhiều.

 

Bà suy nghĩ một lát, liệt kê một vòng những quen với Ôn Lạc Chỉ: “Bảo bối , Vương Đại Nương nhà con vẫn ở nhà, tay chân cũng nhanh nhẹn, quan hệ với chúng cũng , là...”

 

Ôn Lạc Chỉ gật đầu, khoác tay bà : “Vậy thì Đại Nương thể giúp múc cơm rửa bát, nhưng phía nấu ăn chúng chắc chắn xoay sở kịp , nương nghĩ thêm một đáng tin cậy nữa .”

 

Tạ Hòa nghĩ đến lão thê của lão Triệu. Trước khi họ đoạn tuyệt quan hệ, mang đến một bao gạo lứt lớn. Nhiều năm như , bà vẫn luôn nhớ ơn nghĩa .

 

“Lão Triệu, nếu tẩu tử ở nhà bận, lão thể hỏi xem bà bằng lòng đến trấn giúp chúng ? Tiền công thì dễ , tuyệt đối sẽ bạc đãi tẩu tử , chỉ cần ở trong quán là bao cơm.”

 

Lão Triệu sững sờ. Lão thê nhà lão mỗi ngày đều lo lắng trong nhà, con cái mới thành lâu, tiền bạc trong nhà cũng chi tiêu gần hết. Cây trồng ruộng , còn nộp thuế, trông cậy bao nhiêu. Hiện giờ, hy vọng đều gửi gắm những củ khoai tây trồng mấy hôm .

 

Đột nhiên tin , thể kiếm bạc cơm ăn, lão nhất thời vui mừng đến quên cả trời đất.

 

“Có thời gian, thời gian! Bà bằng lòng chứ? Cho dù tiền công, chỉ cơm ăn thôi cũng bằng lòng !”

 

Lão Triệu vui vẻ xoa xoa tay, hận thể chiếc xe bò của mọc thêm đôi cánh để phi nhanh về nhà báo cho lão thê cái tin .

 

Tạ Hòa trách móc : “Lão ca gì lạ ! Tiền công là tiền công, cơm ăn là cơm ăn, thể bạc đãi nhà chứ!”

 

“Phải, , tiểu cô nương đúng lắm!” Triệu lão hán cảm thấy lồng n.g.ự.c ấm áp, buổi sáng hôm nay thôi mà ông thể tiệm nhất định sẽ ăn phát đạt, nếu nhà ông thể đến đây việc thì đó chính là một cơ duyên trời ban.

 

Gia đình ai nấy đều , ban đầu ông chỉ thấy họ khó khăn nên mới nghĩ đến việc gửi một túi gạo giúp đỡ chút ít. Giờ mà bảo là ân tình từ túi gạo lứt thì ông tin .

 

Ôn Lạc Chỉ lấy nhiều đồ ăn mà phụ nữ m.a.n.g t.h.a.i thể dùng đến tiệm thịt heo của Lý Đại. Nghe tiệm của nàng ngày mai khai trương, Tô Nhị Nương liền giảm một nửa giá đặt cho nàng, thế nào cũng chịu nhận nhiều bạc như .

 

Ôn Lạc Chỉ chút bất đắc dĩ, khác ăn chỉ hận thể kiếm thêm chút nữa, còn vị thím xinh thì ăn với nàng cứ như chơi đùa . Nàng chỉ thấy hợp duyên nên tặng chút đồ, thế mà bà bỏ lẻ thì bỏ, tặng thì tặng, bán nửa giá thì bán nửa giá.

 

“Vậy thì ngày mai Lý thúc và thím hãy đến tiệm chúng dùng bữa trưa nhé, mời!”

 

thì bây giờ Hệ thống của nàng thăng cấp, những thứ đây thể đổi thì bây giờ cũng thể đổi , chủng loại còn nhiều hơn nhiều. Nàng thể lấy một ít để thiết đãi , nhất định thể thiếu hợp tác.

 

“Đến, đến, đến! Ngày mai hai đóng cửa tiệm cũng đến!”

 

Tô Nhị Nương ăn một miếng bánh lạnh xong cũng còn bực bội vì nóng bức nữa. Ngày mai, bà sẽ đến tiệm của nha đầu nhỏ thật sớm, ăn cũng , trượng phu của bà thể nghỉ ngơi một chút. Dù thì nhà họ cũng thiếu mấy đồng bạc lẻ, chỉ là để g.i.ế.c thời gian mà thôi.

 

Đặt mua xong những thứ cần thiết, Ôn Lạc Chỉ liền trở về tiệm.

 

Mèo Dịch Truyện

Ôn Tử An dẫn Chu Thâm trở về, chẳng màng mồ hôi đầm đìa khoe khoang : “Muội cần bàn bạc nữa, thằng nhóc cần tiền công cũng !”

 

Ôn Lạc Chỉ kéo trong, đầu với Chu Thâm: “Mau nhà , Tiểu Vân cũng đang ở trong đó đấy!”

 

Đôi mắt hạnh của thiếu nữ cong cong, ánh mặt trời lấp lánh những tia sáng vụn vặt.

 

Chu Thâm gãi đầu, chút ngại ngùng theo nhà.

 

 

Loading...