Xuyên thành Cô gái nhỏ độc ác làm chủ, bữa cơm có Tôm Có Cá - Chương 46: Lâm Hoài Chi đến nhà ---
Cập nhật lúc: 2025-11-04 14:05:42
Lượt xem: 6
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
…
Mấy về nhà còn dẫn theo hai lạ. Nghe rõ đầu đuôi câu chuyện, những khác trong nhà đều xót xa cho hai .
Chu Vân và Đại Nha tuổi tác xấp xỉ , đều là những bé gái nên nhanh hòa nhập. Một dắt Tiểu Hổ, một dắt Nhị Nha hậu viện cho thỏ rừng ăn.
Chu Thâm thấy thời gian gần đủ thì dậy về trấn. Hôm nay chỉ xin nghỉ phép, hết giờ vẫn trở về.
Lúc về, nhét cho Ôn Tử An một xâu tiền đồng. Ôn Tử An gì cũng nhận, nhét lòng vỗ vai : “Yên tâm , Vân Nhi ở đây cần lo lắng.”
Chu Thâm và chạm nắm đấm. Hai một cái đều bật .
Vừa tiễn Chu Thâm thì một vị khách mời đến. Ôn Tử An giơ nắm đ.ấ.m to như bao cát, đ.ấ.m cây phía : “Cái tên gầy gò ốm yếu nhà ngươi đến nhà gì?! Đừng hòng ức h.i.ế.p !”
Ôn Tử An đôi mắt hổ trợn tròn, dọa Lâm Hoài Chi hai chân run rẩy.
“Tứ… Tứ ca, Hoài Chi chỉ đến tìm Lạc Nhi chuyện thôi, ý gì khác.” Hắn kinh hãi quanh, hai chân mềm nhũn dám thẳng đôi mắt đáng sợ của Ôn Tử An.
Từ khi Ôn Lạc Chỉ xảy chuyện tỉnh , thì nàng bao giờ đến nhà nữa.
Không còn Ôn Lạc Chỉ ba ngày hai bữa đưa tiền đồng tới nhà, trong nhà chẳng còn gì để nấu.
Hắn khó khăn lắm mới mượn một lượng bạc từ mấy bạn học, kết quả đường về mấy tên côn đồ cướp mất.
Mẹ là loại chỉ ăn chứ , trong nhà mấy ngày cơm ăn cũng tìm chút đồ ăn! Dù là mượn cũng !
Hắn sắp tới viện thử , nếu ăn uống tẩm bổ chút dưỡng thể thì , nghĩ tới nghĩ lui vẫn đến tìm Ôn Lạc Chỉ.
Nàng chắc chắn chỉ là đang giận dỗi nên mới tới tìm , chỉ cần chịu cúi đầu dỗ dành nàng một chút, nàng nhất định sẽ cảm động cảm thấy áy náy, bạc há chẳng sẽ ngoan ngoãn dâng lên ?
Nói chừng hai mươi sáu lượng bạc mà nhà bọn họ nợ cũng cần trả!
Nghĩ , đầy phấn chấn mà đến, ngờ đến cửa gặp ngay tên sát thần !
Ôn Tử An hừ lạnh một tiếng bằng lỗ mũi, đối mặt với khuôn mặt tiểu bạch kiểm của Lâm Hoài Chi mà chút khách khí: “Muội của đang bận, rảnh để ý đến ngươi, ngươi hãy cút càng xa càng !”
Hắn từng chút một đẩy Lâm Hoài Chi lùi , dùng sức mạnh.
“Tứ ca, việc tìm Lạc nhi , cứ để hoặc gọi nàng cũng .”
Lâm Hoài Chi thừa lúc chú ý chạy đến cửa viện bám chặt cửa buông tay.
Chỉ cần gặp Ôn Lạc Chỉ thì chuyện thành công một nửa, đây nàng chỉ cần thấy là vui mừng khôn xiết.
Hắn , gần đây thôn dân thấy bọn họ bày sạp bán đồ ăn ở trấn, theo lời bọn họ thì mỗi ngày ít nhất cũng kiếm hai ba trăm văn tiền.
Nếu thì nhất định gặp Ôn Lạc Chỉ, dỗ dành nàng xong thì sẽ lo bạc tiêu.
Hắn ở thư viện cũng cần vì đủ tiền ăn thịt với bạn học mà bọn họ nhạo, tự đ.á.n.h sưng mặt lên để vẻ giàu nữa.
Càng nghĩ càng phấn khích, Lâm Hoài Chi bắt đầu bám cửa vươn dài cổ hò hét trong: “Lạc nhi ! Ta vẫn còn giận Hoài Chi ca ca! Muội mau đây để cùng chuyện ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-co-gai-nho-doc-ac-lam-chu-bua-com-co-tom-co-ca/chuong-46-lam-hoai-chi-den-nha.html.]
Tạ Hòa là thấy động tĩnh đầu tiên, cầm một cây chổi lao : “Ta Lâm tiểu đồng sinh , ngươi lo học hành đến cửa nhà chúng mà la lối cái gì! Mau cút cho !” Nói , bà giơ cây chổi trong tay lên định đ.á.n.h .
Lâm Hoài Chi thấy tình thế liền vội vàng dậy nhưng vẫn cam lòng : “Tạ thẩm tử, Hoài Chi chỉ là trong lòng áy náy, gặp Lạc nhi để chuyện mà thôi.”
“Nói chuyện gì? Là chuyện trả bạc cho nhà ?”
Ôn Lạc Chỉ từ trong nhà bước , trong tay vẫn cầm một nắm hạt dưa, Tiểu Lang theo sát gót nàng, thấy ngừng gừ gừ trong miệng.
Lâm Hoài Chi sắc mặt tối sầm, nhà vô lễ, ch.ó mà bọn họ nuôi cũng y như bọn họ .
thấy Ôn Lạc Chỉ, đè nén sự khó chịu trong lòng, lộ một nụ mà tự cho là ôn nhu với nàng: “Lạc nhi lâu gặp, gần đây vẫn khỏe chứ?”
Lâm Hoài Chi nàng đầy vẻ thâm tình, mấy ngày gặp cảm thấy Ôn Lạc Chỉ hơn nhiều? Có lẽ đây nàng ngày nào cũng ở bên cạnh nên nhận chăng?
Ôn Lạc Chỉ nhổ một bãi vỏ hạt dưa về phía , đó đưa bàn tay nhỏ bé : “Hai mươi sáu lượng, trả bạc xong thì mau cút cho .”
Nàng khinh bỉ bĩu môi, Ôn Tử Cầm đối trọng, Lâm Hoài Chi thực sự chẳng đáng để , chỉ cần khuôn mặt là là kẻ nghiện rượu chè gái gú, chẳng gì.
Lại còn suốt ngày treo chữ " sách" lên cửa miệng, đầy rẫy những lời hoa mỹ, nàng thấy mấy chữ " sách" cũng bẩn lây.
Nụ mặt Lâm Hoài Chi cứng đờ, khóe miệng giật giật, chút ngượng ngùng : “Lạc nhi , cũng sắp viện thử , bạc đủ, đừng giận hờn trẻ con nữa, ...”
"Chát!" Ôn Lạc Chỉ vung tay tát một bạt tai mặt , nàng phủi phủi bụi tồn tại y phục nở nụ ngọt ngào với : “Ta cho ngươi nữa, nương hề sinh một ca ca xí như ngươi!”
Nàng còn đến tận cửa đòi nợ, ngờ tự dâng tới cửa.
Nàng là nguyên chủ, vài lời , gọi một tiếng " " là sẽ vội vàng đưa bạc đến nhà .
Tạ Hòa yên tâm, bà chỉ sợ con gái gặp Lâm Hoài Chi như mà bám dính lấy .
Nụ mặt Lâm Hoài Chi giữ nữa, ôm lấy khuôn mặt đang sưng đỏ của , hung ác trừng mắt Ôn Lạc Chỉ: “Trừ còn ai ngươi nữa? Ngươi đây ngày nào cũng chạy đến nhà , cho dù gì nữa thì khác cũng sẽ nghi ngờ!”
Hừ! Chẳng qua chỉ là một nha đầu thối tha, thật sự thể loạn trời đất ? Hắn chỉ cần mấy lời là thể khiến nàng bại danh liệt!
Đến lúc đó miễn cưỡng cho nàng cửa tiểu của , còn việc ăn thì đương nhiên giao cho , bạc đều là của !
Ôn Lạc Chỉ như thấy chuyện lớn nhất thiên hạ, nhanh chậm c.ắ.n hạt dưa, vòng quanh một vòng: “Chậc chậc, hình của ngươi là đừng Xuân Hương Viện nữa nhỉ? Thật sự sợ ngươi tinh—kiệt—nhân—vong.” Nói xong, nàng còn xuống , khách khí mà "xì" một tiếng.
Mèo Dịch Truyện
Tên khốn chỉ thiếu điều to mấy chữ " tiền" lên mặt, thật đáng thương cho Trương Xuân Hoa một khắc, nguyện vọng để nuôi dưỡng chắc chắn sẽ tan thành mây khói.
Lâm Hoài Chi hổ đến đỏ bừng mặt, tay chỉ nàng run rẩy: “Ngươi… ngươi hổ như !”
“Sao thể lấy Xuân Hương Viện mà vũ nhục một kẻ sách như !”
Những khác trong nhà cũng , đều khoanh tay từ xuống , khiến hận thể tìm một cái khe đất mà chui .
Dương Quế Lan dáng vẻ thì thấy thật xúi quẩy, nàng còn đang vui mừng vì ngày mai tiệm nhà sẽ bắt đầu khai trương, kết quả cái thứ phá hoại hứng thú đến, huống chi còn là kẻ đầu sỏ khiến phu quân nhà gãy chân.
Vì , nàng mở miệng cũng cực kỳ cay độc: “Ngươi xem cái khuôn mặt của ngươi kìa, một bộ dạng như nữ quỷ hút cạn, sáng mắt đều thể ngươi cái gì, để xem rốt cuộc ai mới là kẻ hổ?”
“Phỉ! Cả ngày trong đầu đều là những thứ gì , ngươi cái mặt mũi gì mà nhà !”