Xuyên Thành Cô Dâu Nhỏ Đáng Yêu - Chương 96

Cập nhật lúc: 2025-08-31 14:49:28
Lượt xem: 10

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/LZgPqoVWv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Về chuyện Vương Xuân đến đơn vị quậy phá, khiến con trai bà mất việc?

Nếu cô bản lĩnh, cứ việc loạn , xem đến lúc đó Trường Chinh xử lý hai vợ chồng họ thế nào.

Tính cách của con trai ruột , Hà Lệ Hoa hiểu rõ hơn ai hết.

Từ khi nó đổi ý định, cưới Đường Đường, điều đó nghĩa là con bé ở trong tim nó.

Bất kể là Vương Xuân Giang Đại Vũ, nếu họ tự tin động mà Trường Chinh xem như bảo bối trong lòng, cứ thử .

“Cậu đúng là chẳng lo lắng gì về chuyện nhỉ.”

Lý Văn Lệ , nhưng thực trong lòng ngưỡng mộ.

Ngưỡng mộ sự thản nhiên của bạn .

Hà Lệ Hoa trả tiền điện thoại, bước ngoài đáp:

“Lo cái gì?

Lo họ gây chuyện ?

Trước hết hỏi xem mấy em bên ngoại và mấy đứa cháu đồng ý .”

Hà Lệ Hoa dù mất chồng, con trai duy nhất đang lính xa nhà, nhưng gia đình bên ngoại của bà .

hai trai, một em trai, thêm năm đứa cháu trai, chỉ cần gọi tên một thôi cũng đủ đánh cho Giang Đại Vũ một trận nên .

Bà chẳng lo lắng chuyện Vương Xuân và Giang Đại Vũ thể cả.

Lý Văn Lệ cũng nghĩ đến nhà đẻ của Hà Lệ Hoa, nhớ đến mấy em nhà họ Hà đoàn kết thế nào, trong lòng khỏi cảm thán.

là so với khác chỉ thêm tức giận.

Nhà đẻ của bà suốt ngày chỉ rắp tâm tính kế, lợi dụng, bòn rút bà.

Còn mấy em nhà Hà Lệ Hoa thì những ai nấy đều tiền đồ, mà còn yêu thương cô em gái như thuở chồng.

Haizzz…

phận mỗi mỗi khác!

Lý Văn Lệ đang nghĩ ngợi thì từ xa một nữ cảnh sát trong bộ đồng phục tới.

Dáng cao ráo, khuôn mặt xinh , nhận ngay là nữ cảnh sát duy nhất của thị trấn – Hà Văn Tĩnh.

Cũng là cô cháu gái duy nhất trong thế hệ trẻ của nhà họ Hà.

“Cô ơi, cô đến đây việc ?”

Hà Văn Tĩnh bước lên chào Lý Văn Lệ một tiếng sang hỏi Hà Lệ Hoa.

Thấy cháu gái, tâm trạng của Hà Lệ Hoa cũng hẳn lên.

“Không gì, cô gọi điện cho chị dâu con, báo chị là cô gửi đồ qua, bảo chị để ý nhận lấy.”

“Vậy ạ!”

Hà Văn Tĩnh gật đầu, hạ giọng hỏi: “Cô với họ con chuyện nhà họ Giang ?”

“Cô , giọng chị dâu con vẻ như họ con đang nhiệm vụ.

Chị tủi lắm, chắc đây.”

Mặc dù Giang Đường rõ với Hà Lệ Hoa, nhưng bà ngốc, chắc chắn thể đoán vài phần từ giọng điệu của con bé.

Nghe , Hà Văn Tĩnh :

“Cô ơi, chị dâu con còn nhỏ lắm, còn nhỏ hơn con mấy tuổi nữa.”

, Đường Đường còn nhỏ.

Chuyện vặt vãnh nhà họ Giang, cô để con bé bận lòng.”

“Vâng, cô đừng lo, con với ba .

Ba bảo nếu nhà họ Giang dám giở trò, đừng trách nhà họ Hà đông mà bắt nạt họ.”

Sự che chở của nhà chính là chỗ dựa lớn nhất của Hà Lệ Hoa.

liếc mắt trách móc cháu gái:

“Con đấy, chuyện cỏn con như mà cũng gọi điện với ba con.

Ông ngày nào cũng họp hành bận rộn.”

“Dù bận rộn đến cũng thể để em gái ngoài bắt nạt, đúng ạ?”

“Thế còn bác cả và chú ba con thì ?

Họ ?”

“Chưa, con dám với chú ba.

Con sợ ông nóng nảy quá đánh , đến lúc đó con tự tay bắt ông về, mất mặt c.h.ế.t .”

thật, tự bắt lãnh đạo của , nghĩ thôi thấy hổ .”

Hai cô cháu vui vẻ, hướng về phía nhà họ Lục.

Ở khu tập thể, Giang Đường bước từ bưu điện với đôi mắt đỏ hoe.

Đặng Bình khoanh tay tựa khung cửa, thấy tiếng động liền thẳng dậy, hờ hững liếc mắt Giang Đường, giọng điệu đầy vẻ châm chọc:

“Chỉ gọi một cú điện thoại mà cảm động đến thế ?

Ai còn tưởng là ruột của cô, chứ chồng đấy!”

“Bà chính là ruột .”

Giang Đường vui phản bác .

Đặng Bình nhún vai tỏ vẻ đầu hàng:

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-co-dau-nho-dang-yeu/chuong-96.html.]

“Được , , cô thì là .

Chỉ cần cô vui, gọi gì thì gọi.”

“Là .”

“Biết , , ai tranh với cô cả.”

“Có tranh cũng chẳng tranh .”

Giang Đường kiên định đáp.

Đôi mắt lúc nào cũng ánh lên ý trong trẻo, giờ long lanh nước, đỏ hoe, tràn đầy sự quyết tâm.

Đặng Bình chủ đề thể tiếp tục nữa, nếu , chẳng Giang Đường còn những câu động trời nào.

Cô dứt khoát :

“Được , , thôi, đến nhà ăn cơm.”

Cô chờ ở đây chính là để rủ Giang Đường ăn cùng.

“Không .”

Giang Đường từ chối thẳng thừng.

Bước chân của Đặng Bình khựng , cô đầu Giang Đường, híp mắt :

“Không cô từng , ăn cơm tích cực là vấn đề về đầu óc ?”

“Cô đang thừa nhận vấn đề đấy ?”

Đây đúng là cơ hội hiếm , trêu chọc Giang Đường một chút mới !

Ai ngờ Giang Đường vẫn bình tĩnh, trả lời một câu khiến Đặng Bình suýt nghẹn họng:

“Cái gọi là ăn ngon, ngủ yên.

Một phụ nữ thích đàn ông của như cô, hiểu cảm giác .”

“Cái gì?”

Bị khinh bỉ thêm nữa, Đặng Bình kinh ngạc chằm chằm Giang Đường.

nhanh chóng bước về hướng nhà .

“Này, ai đuổi theo cô ?”

Đặng Bình nghi ngờ gọi với theo.

Giang Đường lưng vẫy tay, dứt khoát chạy chậm .

Đặng Bình: …

Xong , một vốn chẳng bình thường, giờ càng ngày càng kỳ quái.

Ban đầu cô vốn quan tâm khi nào Lục Trường Chinh trở về, nhưng giờ đây, trong lòng cũng bắt đầu âm thầm mong mau chóng .

Chỉ mới trị nổi cái đứa ngốc .

Giang Đường chạy chậm về đến nhà.

Vừa cửa, cô nhanh chóng rửa mặt, quần áo, trời sập tối leo lên giường, nhắm mắt .

nhanh chóng chìm giấc ngủ.

Ngủ một giấc tỉnh dậy, mở mắt , là gần thêm một ngày đến lúc Lục Trường Chinh trở về.

Bên nhà họ Từ.

Bụng của Trương Hồng Anh lộ rõ, cô cầm mấy cái bánh bao định mang sang cho Giang Đường, nhưng khi đến sân thì phát hiện trong nhà chẳng ánh đèn nào.

Cô đẩy thử cửa, thấy cổng chốt.

“Chẳng lẽ con bé ngủ ?”

Trương Hồng Anh thắc mắc, xoay về nhà, đặt bánh bao xuống bàn.

Từ Vạn Dân mấy cái bánh mang sang , cũng lấy lạ.

“Sao thế?

Tiểu Giang ăn bánh bao ?”

“Không , chắc con bé ngủ .”

“Sớm ?” Từ Vạn Dân thoáng lo lắng, sang nhà bên cạnh.

“Không bệnh chứ?”

DTV

Là hàng xóm sát vách, họ đương nhiên Lục Trường Chinh đang nhiệm vụ xa nhà.

Trong tình cảnh Giang Đường chỉ một ở đây, bọn họ cũng để mắt tới cô nhiều hơn.

“Không ạ, buổi chiều con thấy thím vẫn khoẻ lắm.”

Giọng của Nhã Nhã xen .

Trương Hồng Anh cũng gật đầu đồng ý.

“Vừa nãy lúc con bé về khi gọi điện thoại, trông vẫn mà.”

“Vậy chắc chỉ là ngủ sớm thôi, đừng lo lắng quá.

Để bánh , mai mang sang.”

Từ Vạn Dân vợ đang mang thai bận tâm nhiều chuyện.

Trương Hồng Anh gật đầu, sang sân nhà bên cạnh, khẽ thở dài.

“Em thấy con bé nhớ Tiểu Lục .

Hai vợ chồng trẻ, tình cảm như , xa lâu thế , đương nhiên là khó chịu .”

Loading...