Xuyên Thành Chị Gái Phản Diện Của Nam Chính - Chương 76
Cập nhật lúc: 2025-02-26 02:27:28
Lượt xem: 88
Sở Song Nghiên dùng sức không nhỏ, Tư Vũ bị cô kéo eo suýt nữa đụng vào bàn rửa tay, không thở được liền phun ra một ngụm máu, nhiễm đỏ bộ váy quý báu trên người Sở Song Nghiên.
"Cô, cô..." Sở Song Nghiên hoảng sợ, theo bản năng buông tay, Tư Vũ mất chống đỡ, vốn dĩ cả người mềm nhũn không có sức lực nên té ngã trên mặt đất, phát ra tiếng vang nặng nề.
Sở Song Nghiên trợn tròn mắt, cô trước nay chưa từng thấy người muốn hộc m.á.u liền hộc máu, chuyện này là sao, muốn ăn vạ hay gì!
Đúng lúc này trước cửa truyền đến tiếng la của Kỷ Lâm: "Chị Tư Vũ, cơm nấu xong rồi chỉ chờ chị thôi ——"
Cửa WC khép hờ, tiếng Tư Vũ ngã trên mặt đất không nghiêng không lệch lọt vào lỗ tai Kỷ Lâm, trong lòng hắn quýnh lên, biết thân thể chị gái mình không tốt, sợ xảy ra chuyện gì liền bất chấp đây là WC nữ chạy vội vào, nhìn thấy Tư Vũ đang quỳ trên mặt đất hộc máu: "Chị!"
Kỷ Lâm vội vàng chạy tới bế chị gái nhà mình lên, hắn khẩn trương định hỏi han lại thấy Tư Vũ ở trong lồng n.g.ự.c hắn mở to mắt, trong đó tràn đầy ý cười nháy mắt nhìn hắn.
Kỷ Lâm ngẩn người, nghĩ rằng chị gái đang giả vờ chuyện gì, lại nghe thấy giọng nói run rẩy của Sở Song Nghiên: "Em, em chỉ kéo cô ấy một chút, không nghĩ cô ấy yếu đuối như vậy..."
Lúc này Kỷ Lâm mới phát hiện bên cạnh còn có một người, hắn nghiêng đầu nhìn Sở Song Nghiên đang kinh hoảng, tuy biết rằng chị gái nhà mình không có việc gì nhưng trong lòng vẫn không nén nổi tức giận:"Sở Song Nghiên, cô cố ý kích thích chị của tôi đúng không?"
"Chị, chị của anh?" Sở Song Nghiên mở to hai mắt: "Nói như vậy, anh không thích cô ấy?"
Logic gì vậy! Kỷ Lâm lười giải thích với Sở Song Nghiên, lạnh lùng mà để lại một câu: "Về sau tôi nhất định sẽ đến hỏi bác Sở dạy dỗ con gái như thế nào, cô không biết thân thể chị Tư Vũ không tốt à? Áp bức một bệnh nhân không tha, đây là cách dạy dỗ nhà cô sao?"
Tư Vũ nhẹ nhàng ho khan vài tiếng, chậm rì rì giúp em trai cắm thêm một đao: "Người ta nói có quan hệ thông gia với nhà họ Lục đó, chị nghĩ chúng ta bỏ đi thôi."
"Chu Tư Vũ, cô câm miệng!" Sở Song Nghiên hận không thể lập tức che lại miệng của Tư Vũ, cô giương mắt thấy biểu tình bừng tỉnh đại ngộ của Kỷ Lâm, khóc không ra nước mắt: " Lâm, em không có ý này..."
Sở gia thân thiết với nhà họ Kỷ, gốc gác của Sở Song Nghiên Kỷ Lâm sao có thể không rõ ràng? Vừa nghe cô nhắc tới nhà họ Lục liền hừ lạnh: "Cô còn chưa chịu học ngoan à, còn dám rêu rao nhà họ Lục với người ngoài, không sợ bác Sở cấm túc sao?"
Chị họ của Sở Song Nghiên trở thành cấm kị của Sở gia, bài học còn ngay đó mà Sở Song Nghiên thế nhưng còn không biết kiềm chế, Kỷ Lâm không biết nên nói cô ngu ngốc hay mù quáng.
Tuyết Lạc Vô Ngấn
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-chi-gai-phan-dien-cua-nam-chinh/chuong-76.html.]
" Lâm, em chỉ lỡ lời một câu sao anh lại mắng em như vậy..." Sở Song Nghiên sợ Kỷ Lâm hiểu lầm vội vàng duỗi tay kéo hắn nhưng Kỷ Lâm lại nghiêng người tránh ra, ôm Tư Vũ rời khỏi.
Chờ ra xa khỏi tầm mắt của Sở Song Nghiên, Kỷ Lâm mới buông Tư Vũ xuống, khẩn trương hỏi: "Chị vừa rồi làm gì vậy?"
"Hù dọa cô ấy một chút." Tư Vũ lau vết m.á.u bên miệng, sắc mặt cô tuy còn tái nhợt nhưng tinh thần sáng láng, hoàn toàn không giống bộ dạng suy yếu Sở Song Nghiên chứng kiến vừa rồi, cô cười: "Gậy ông đập lưng ông, em không thấy sắc mặt cô ấy vừa rồi à, vô cùng sợ hãi."
Kỷ Lâm thấy cô không có việc gì còn có thể vui đùa, lập tức nhẹ nhõm hơn nửa.
Lúc hai người trở lại đại sảnh, Ôn Viễn đã bưng đồ ăn lên bàn, thấy bọn họ sóng vai mà đến, ánh mắt hơi lóe rồi rất nhanh lại trở về bình tĩnh. Hắn ôn nhu nói với Tư Vũ: "Cô đột nhiên chạy đi, thuốc cũng chưa kịp uống, tôi đã đun lại một lần cho nóng, ăn cơm xong thì uống đi nhé."
Tư Vũ vội vàng nói tiếng cảm ơn, sau đó nhìn đồ ăn trên bàn, nguyên một ngày do Tư Vũ không ngừng ngáng chân, đội bọn họ có điểm số thấp nhất nên nguyên liệu nấu ăn đều là thức ăn chay, một miếng thịt cũng không có, nhưng Ôn Viễn lại có thể nấu ra năm sáu món ăn bày cả một bàn, hơn nữa mùi vị còn thơm hơn thịt cá của đội bên cạnh.
"Tôi còn nấu riêng cho cô một chén cháo rau, cô uống thử." Ôn Viễn múc cho Tư Vũ một chén.
"Ôn Ảnh Đế, không nghĩ kĩ năng nấu nướng của anh tốt như vậy, tại sao lúc trước chưa từng thấy anh bộc lộ tài năng hả?" Một trong những vị giám khảo Quê Cha Đất Tổ nếm thử từng món, cô vốn dĩ cho rằng đồ ăn của đội này vô cùng nhạt nhẽo, nhưng ăn xong một miếng biểu tình lập tức kinh ngạc.
Biểu tình Ôn Viễn giống như bất đắc dĩ: "Không có biện pháp, đội này chỉ có một sức lao động là tôi, cô xem, nơi này có "phụ nữ" cùng "trẻ nhỏ"." Hắn theo thứ tự dùng ngón tay chỉ vào Tư Vũ và Kỷ Lâm: "Còn có "bệnh nhân" với "phá hoại", tôi không nấu thì hôm nay nhất định uống gió Tây Bắc thay cơm."
Bị nói là "trẻ nhỏ" với "phá hoại" Kỷ Lâm âm thầm nghiến răng, Ôn Viễn anh chờ đó, dám nói xấu hắn trước mặt chị gái, một ngày nào đó sẽ làm anh đẹp mặt!
Nhưng vừa quay đầu Kỷ Lâm lại thấy chị gái mềm như bông đang cầm chén cháo cười cười nhìn tên cáo già Ôn Viễn, còn mềm giọng nói một câu cảm ơn với hắn, Kỷ Lâm thật sự tức giận, chờ Quê Cha Đất Tổ với camera man qua bàn tiếp theo hắn mới nói khẽ với Ôn Viễn: "Tại sao anh lúc nào cũng xum xoe với chị Tư Vũ hả?"
"Thế này cũng gọi là xum xoe sao?" Biểu tình Ôn Viễn tự nhiên:"Tôi chỉ cảm thấy cô ấy vô cùng đáng yêu, không tự chủ được quan tâm nhiều hơn một chút, có vấn đề gì à?"
Thật ra không có vấn đề... Không đúng, quá có vấn đề! Hắn còn đứng ở chỗ này thì làm gì đến lượt Ôn Viễn phải quan tâm! Kỷ Lâm giống như đánh hơi được manh mối gì, cảnh giác nhìn Ôn Viễn: "Anh có ý đồ gì với chị tôi?"