Xuyên Thành Chị Gái Phản Diện Của Nam Chính - Chương 47
Cập nhật lúc: 2025-02-26 02:24:51
Lượt xem: 80
"Tôi sẽ để lại người cho cô, có chuyện gì thì tìm bọn họ, hoặc tìm Tinh Châu cũng được." Tay Lục Ngũ gia niệm Phật châu dừng lại, chậm rãi xoa mái tóc dài của Tư Vũ, động tác này không thuận tay chút nào, Tư Vũ có cảm giác hắn đang vuốt ve một con mèo vậy.
Tư Vũ tất nhiên ngoài miệng đồng ý nhiệt liệt.
"Lần này phạt cô ngồi nửa tiếng." Lục Ngũ gia thay đổi thái độ đột nhiên nhắc lại chuyện cũ. Tư Vũ còn tưởng rằng phong ba bão táp đã qua, còn đang nghĩ thuyết phúc hắn như thế nào để được về phòng sớm, thình lình nghe thấy một câu này, tươi cười đều cứng lại.
Giống như là cố ý, Lục Ngũ gia còn chậm rì rì hỏi: "Không có ý kiến gì chứ?"
Tư Vũ nén giận: "... Không có." Không dám có!
Lục Ngũ gia nhìn hai má cô phồng lên như một con các nóc, rõ ràng giận cực kì mà không dám lên tiếng, tâm tình rất tốt khóe miệng không tự giác vểnh lên.
Tư Vũ vốn tưởng rằng rất khó sống qua nửa tiếng này. Nhưng Lục Ngũ gia cho cô ăn viên thuốc vừa rồi không biết làm từ cái gì, không đến vài phút, cô bắt đầu mệt rã rời, mệt mỏi ùa đến, Tư Vũ không chút giãy giụa gục đầu xuống bả vai Lục Ngũ gia ngủ.
Cô ngủ lại trùng hợp với tâm ý của Lục Ngũ gia. Hắn giang rộng tay ôm cô gái nhỏ vào trong lòng, cảm giác lạnh lẽo truyền vào thân thể, cho dù lực khống chế của Lục Ngũ gia rất đáng sợ cũng không nhịn được thở dài một tiếng.
Viên thuốc vừa rồi chuyên môn để điều dưỡng thân thể, cực kì khó tìm, nhưng với nhà họ Lục mà nói cũng chỉ tốn chút tinh lực thôi, chỉ là uống xong sẽ mệt mỏi rã rời.
"Tiện nghi cho cô." Trong lúc ngủ mơ, Tư Vũ có cảm giác ai đó gõ vào trán. Bởi vì ốm yếu bệnh tật, giấc ngủ của cô rất ngắn thế nên thật dễ dàng bị đánh thức, nhưng lúc này lại ngủ yên lành – điều khó được từ trước đến nay. Tư Vũ mơ hồ cảm thấy có ai đó bế cô lên nhưng mi mắt trĩu nặng không thể mở, lăn lộn tìm một tư thế thoải mái rồi lại chìm vào giấc ngủ.
Trước khi mất ý thức, cô chỉ nhớ rõ mùi gỗ đàn thương thanh đạm lạ lùng cùng với một tiếng nói trầm thấp: "Con thỏ ngu ngốc".
...
Lúc Tư Vũ chìm trong mộng đẹp, nhà họ Nhà họ Kỷng Thành lại không hề yên bình.
Nhà họ Kỷ phu nhân Đoạn Như Lan một mình ngồi trong phòng ngủ nhìn ảnh chụp trong di động, càng xem sắc mặt càng tệ, đến cuối cùng tức giận tắt điện thoại, n.g.ự.c phập phồng vài cái.
Kỷ Lâm... Tại sao lại ở cùng một chỗ với đứa của nợ Chu Tư Vũ?
Đoạn Như Lan lập tức gọi điện thoại cho công ty người mẫu trước kia của Tư Vũ, chất vấn họ sao còn chưa đuổi việc Tư Vũ, câu trả lời của bên kia càng khiến bà khó thở.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-chi-gai-phan-dien-cua-nam-chinh/chuong-47.html.]
"Ký hợp đồng với Hoàn Nghệ? Cô ta làm thế nào..." Đoạn Như Lan không dám tin, bà thấy người như Tư Vũ Hoàn Nghệ sao có thể coi trọng? Nơi đó không phải nơi thu rác rưởi!
Người gửi tin nói sắp tới Tư Vũ sẽ quay một bộ phim cùng Kỷ Lâm, còn nói bởi vì Kỷ Lâm giúp Tư Vũ mới lấy được vai diễn này...
Đoạn Như Lan càng nghĩ càng cảm thấy không ổn, bà cũng hiểu biết đôi chút con trai của mình, tính tình của Kỷ Lâm ngoài lạnh trong nóng, nếu như không đặt người nọ ở trong lòng thì tuyệt đối sẽ không giúp đỡ nhiệt tình như vậy!
Chẳng lẽ Kỷ Lâm đã biết những chuyện đó?
Đoạn Như Lan hít vào một hơi, đầu tiên phái người đi điều tra người gửi tin là ai, làm xong liền gọi điện tới công ty của nhà họ Kỷ.
Bởi vì nhà họ Kỷ tiểu thiếu gia vào giới giải trí, tập đoàn Kỷ thị không thiếu người hộ tống, rất nhiều bộ phim, tạp chí Kỷ Lâm tham gia đều có sự đầu tư của Kỷ thị. Đoạn Như Lan hỏi dò nhân viên quản lý một chút quả nhiên biết được bộ phim 《 Khuynh Quốc 》của Lương đạo có nhà họ Kỷ đầu tư, hơn nữa còn không ít - là nhà tài trợ lớn nhất.
"Vậy tốt rồi, ông nói cho đoàn phim loại bỏ vai của Chu Tư Vũ thay người khác vào." Thanh âm Đoạn Như Lan lạnh lẽo: "Tôi mặc kệ thay ai cũng được, tóm lại Chu Tư Vũ không được xuất hiện ở trước mặt thiếu gia, nếu không liền hủy đầu tư! Hiểu chưa?"
Tuyết Lạc Vô Ngấn
Buổi sáng ngày hôm sau tỉnh lại, Tư Vũ phát giác mình đã nằm ở trên giường, vẫn mặc bộ quần áo ngày hôm qua, chỉ là trên người được đắp thêm một chiếc chăn mỏng.
Cô mờ mịt chớp mắt, một hồi lâu mới tỉnh táo lại, ngày hôm qua cô nhớ rõ Lục Ngũ gia đuổi tới, sau đó bất đắc dĩ ngồi cạnh vị sát thần đó ở đại sảnh...Rồi sao nữa nhỉ, hình như cô ngủ quên phải không?
Cũng thật kì lạ, từ khi cô xuyên vào cơ thể này tựa hồ chưa ngủ sâu như vậy bao giờ. Sự mỏi mệt cũng nhờ ngủ đủ giấc mà tan biến một ít, Tư Vũ sờ cổ họng, ngạc nhiên phát hiện thế nhưng không có cảm giác muốn hộc máu.
Bình thường buổi sáng cô đều phải khụ m.á.u bầm ra, đây là lần đầu gặp tình huống như thế này!
Tư Vũ xoay người ngồi dậy, cánh tay lơ đãng chạm vào đầu giường, hình như làm đổ thứ gì. Cúi đầu nhìn mới phát hiện ở bên gối có một chiếc bình sứ nhỏ, mở ra liền thấy ở bên trong có 10 viên thuốc giống hệt với thứ hôm qua Lục Ngũ gia bắt cô uống.
Nói như vậy... Ngày hôm qua chẳng lẽ là Lục Ngũ gia đưa cô về phòng?
Tư Vũ thật sự không tưởng tượng được cảnh này, tên bệnh tâm thần ác độc lại bá đạo kia sẽ có lòng tốt như vậy? Chắc là kêu thuộc hạ làm ha?
Lắc đầu, Tư Vũ ném "phiền toái lớn" Lục Ngũ gia qua một bên, xuống giường chỉnh trang lại bản thân. Hôm nay là ngày đầu tiên cô vào đoàn, dù đã thuộc làu kịch bản nhưng Tư Vũ không có chút kinh nghiệm nào thế nên vẫn cực kì khẩn trương. Sau khi vệ sinh cá nhân xong cô định đến trường quay tìm một chút cảm giác.
Ai ngờ vừa mở cửa ra cô liền thấy Kỷ Lâm đứng tựa vào cửa, mà trợ lý Thẩm Duyệt đang ở một bên nhỏ giọng khuyên bảo: "Anh Kỷ, chị Tư Vũ còn đang ngủ, cậu về phòng trước đi, đứng ở chỗ này không ổn đâu... Ủa, chị Tư Vũ tỉnh rồi ạ!"