Xuyên Thành Chị Gái Phản Diện Của Nam Chính - Chương 177

Cập nhật lúc: 2025-02-26 02:31:22
Lượt xem: 58

Nhưng sau khi nghe xong Thẩm Duyệt trần thuật, trưởng phòng trầm mặc rất lâu, uyển chuyển nói việc này đã ngoài quyền quản lý của hắn. Vì thế Thẩm Duyệt lại bị chuyển lên phòng phó tổng giám đốc quản lý nhân sự. Nhưng ai ngờ, vị phó tổng giám đốc này vừa nghe cô nói Tư Vũ muốn giải nghệ, sắc mặt lập tức trở nên cứng đờ.

Thẩm Duyệt cảm thấy vô cùng bất an, chuẩn bị sẵn tinh thần nghe chửi. Phó tổng giám đốc lại nói cô chờ một lát, mình thì xoay người đi mời Boss lớn của Hoàn Nghệ — Lục tổng, Lục Tinh Châu.

Thẩm Duyệt trợn to hai mắt, gì vậy, chuyện chị Tư Vũ muốn từ chức đã kinh động tổng giám đốc?!

Ai ngờ Lục Tinh Châu không nói hai lời lập tức phê chuẩn: "Đi đi, cô ấy vui là được!" Đùa hả, Tư Vũ là phu nhân của Lục Ngũ gia đấy! Dám nói một chữ không xem, Ngũ gia chắc chắn sẽ đến tận cửa để "tâm sự" với hắn!

Lục Tinh Châu cũng không ngốc, Ngũ gia không ít lần thể hiện thái độ bất mãn với lịch trình đóng phim dày đặc của Tư Vũ. Giờ thì hay rồi, người ta chủ động xin từ chức! Không đồng ý nhanh thì người xui xẻo tiếp theo chính là hắn!

Thẩm Duyệt: "..." Cô đang mơ hả, bây giờ các tổng giám đốc đều dễ nói chuyện như vậy?

Sau khi《Công lược thời thượng》 kết thúc, Tư Vũ vội vàng thu dọn hành lý, chuẩn bị trở về nhà. Thẩm Duyệt giúp cô xách vali xuống lầu, vừa đi vừa nói chuyện: "Chị Tư Vũ, em đã nói qua với công ty rồi. Lục tổng cũng đã phê chuẩn, anh ấy nói khi nào chị muốn từ chức thì nói trước một tiếng là được."

Tư Vũ "Ừ" một tiếng, cũng không cảm thấy ngoài ý muốn. Lục Tinh Châu cứ gặp Lục Ngũ gia là lại giật mình thon thót, giờ còn mở rộng phạm vi sang cả cô, hắn sao có thể không đồng ý chứ?

Thẩm Duyệt nhìn cô, cuối cùng nhịn không được hỏi: "Cái kia...Chị Tư Vũ, chị có quan hệ gì với Lục tổng vậy?"

Lục Tinh Châu là Boss nhưng lại quá dễ nói chuyện. Đối với một người đã nhìn quen các minh tinh cãi cọ, lên án công khai công ty chủ quản, Thẩm Duyệt thật sự không dám tin trên đời còn có ông chủ đại công vô tư như vậy.

Tư Vũ nghĩ nghĩ, nói: "...Có thể coi là quan hệ thân thích." Theo vai vế thì, Lục Tinh Châu hẳn phải gọi cô một tiếng cô.

Quan, quan hệ thân thích! Thẩm Duyệt mở to hai mắt, khó trách Lục tổng khoan dung như vậy, thì ra là người một nhà! Cô ngay lập tức hiểu rõ vì sao Tư Vũ có thể ký được hợp đồng hậu đãi đến thế, vì sao chị ấy chỉ là người mới nhưng lại nhận được sự đãi ngộ đặc biệt từ công ty. Đáp án đã quá rõ ràng rồi.

"Chị có bối cảnh như vậy mà lại không tiếp tục phát triển sự nghiệp ở giới giải trí, thật sự quá đáng tiếc..." Thẩm Duyệt vô cùng tiếc nuối: "Có Lục tổng che chở, đi ngang cũng không một ai dám hó hé nửa lời!"

Tư Vũ rất muốn cười:"Bỏ đi, ước mơ của chị cũng không phải là trở thành diễn viên."

Thẩm Duyệt chán nản: "Cũng đúng, chị thích làm họa sĩ truyện tranh mà. Haizz..."

Tiếng thở dài kia nhịp nhàng có độ, còn ẩn chứa một chút ai oán khiến da gà da vịt của Tư Vũ nổi hết cả lên. Thẩm Duyệt phiền muộn nhìn bầu trời đen kịt, nói: "Quả nhiên vẫn phải học thêm một nghề nữa. Chị Tư Vũ, chị xem sau khi về hưu, à không, sau khi giải nghệ, chị vẫn có thể làm thêm rất nhiều việc khác. Em thì không được như thế..."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-chi-gai-phan-dien-cua-nam-chinh/chuong-177.html.]

Tư Vũ đang muốn an ủi hai câu, Thẩm Duyệt lại nói: "Nói nhiều như vậy để làm gì. Nếu chị đã quyết định toàn tâm toàn sức làm họa sĩ truyện tranh, vậy thời gian cập nhật có nhanh hơn không ạ?"

Tư Vũ: "..."

Thẩm Duyệt: "Một tuần ba chương được không ạ? Nói thật với chị, em cũng vừa mới lọt hố, thông cảm cho em nha."

Tuyết Lạc Vô Ngấn

Tư Vũ: "... Không được."

Thẩm Duyệt thúc giục không thành, đành phải uất ức ngậm miệng. Hai người kéo vali vòng ra cửa sau, nơi đó hợp với bãi đỗ xe của khách sạn. Bởi vì cửa chính có truyền thông đứng canh, Ôn Viễn đi trước các cô một lúc, hắn bị chặn đứng ở đấy, mất hơn nửa ngày mới thoát thân, thế nên hai người các cô mới vội vòng đi cửa khác.

Nhìn mãi mà chưa thấy xe đâu, Thẩm Duyệt đang muốn gọi điện hỏi một chút, lại thấy một chiếc xe hơi xa hoa đi vào, không sai một li dừng ở trước mặt bọn họ.

"Không cần gọi." Tư Vũ nói: "Bạn trai chị tới đón, tiện đường tiễn em một quãng được không?"

Thẩm Duyệt: "..." Trước kia thì không cảm thấy gì, nhưng giờ cô đã biết nỗi khổ của mấy con người độc thân rồi.

Do lòng hiếu kì trỗi dậy, Thẩm Duyệt không hề từ chối lời đề nghị của Tư Vũ, theo cô ngồi vào trong xe. Nhưng vừa mới đặt m.ô.n.g xuống, nhiệt độ trên người đột nhiên hạ thấp, Thẩm Duyệt run rẩy, cẩn thận ngẩng đầu, liền thấy Tư Vũ đang ngồi cạnh một người đàn ông tuấn mỹ vô trù.

"Đây là Thẩm Duyệt, trợ lý của em, đưa em ấy về nhà trước nhé." Tư Vũ không hề phát hiện Thẩm Duyệt đang run bần bật, cô nhỏ giọng đọc địa chỉ cho tài xế, sau đó mới quay đầu nhìn Lục Ngũ gia, thấy hắn lộ rõ sự không vui, thỏ trắng vô cùng ngạc nhiên hỏi: "Ai chọc giận anh thế?"

Lục Ngũ gia hờ hững liếc Thẩm Duyệt một cái, cúi đầu nắm lấy tay Tư Vũ: "Em bàn xong chuyện với Tinh Châu rồi hả?"

Tư Vũ ngẩn người, một lát sau mới gật đầu: "Vâng, giờ chỉ chờ đến thời điểm thích hợp rồi công bố thôi."

Còn những vấn đề phía sau, Lục Tinh Châu vỗ n.g.ự.c nói hắn sẽ thu xếp ổn thỏa, cô không cần lo lắng.

Lục Ngũ gia cũng không hỏi gì thêm, rũ mắt nhìn chằm chằm bàn tay mềm mại của Tư Vũ. Hắn không thích người ngoài, đặc biệt là lúc chỉ có hai người bọn họ tự dưng lại có một người khác chen vào. Nhưng Thẩm Duyệt tương đối đặc biệt, nếu hắn lên tiếng đuổi người, Tư Vũ chắc chắn sẽ không vui, thôi thì mắt không thấy tâm không phiền vậy.

Thẩm Duyệt cũng không biết nói gì. Kể từ lúc lên xe, cô cảm thấy lạnh lẽo lạ thường, nhất là người đàn ông kia luôn khiến cô có cảm giác áp bách vô hình. Thế nên Thẩm Duyệt vô cùng ngoan ngoãn đặt tay lên trên gối, một cử động cũng không dám.

Loading...