Xuyên Thành Chị Gái Phản Diện Của Nam Chính - Chương 17

Cập nhật lúc: 2025-02-26 02:22:31
Lượt xem: 100

"Đạo diễn Phương trong phòng nghỉ cuối hành lang, hắn nhất định có thời gian." Kỷ Lâm rũ mắt tiếp tục nghịch di động, không hề nhìn Hứa Thanh Uyển một lần nào.

Sắc mặt Hứa Thanh Uyển lập tức cứng đờ.

Cô không ngốc, ý của Kỷ Lâm là chính cô đi tìm đạo diễn, đừng làm phiền tới hắn! Đây là khách khí muốn đuổi cô đi!

Suy nghĩ xong, ánh mắt Hứa Thanh Uyển nhìn về phía Kỷ Lâm càng thêm đáng thương, nước mắt tựa hồ có thể rơi xuống bất cứ lúc nào, đáng tiếc Kỷ Lâm chỉ chuyên chú nghịch di động, cũng không ngẩng đầu lên, mị nhãn của Hứa Thanh Uyển đều để cho người mù nhìn.

Làm sao có thể như vậy, Kỷ Lâm không thể có loại thái độ này đối với cô... trên mặt Hứa Thanh Uyển miễn cưỡng duy trì tươi cười, trong lòng lại loạn thành một nồi cháo. Kiếp trước, Kỷ Lâm sủng cô yêu cô, tất cả mọi người đều cực kỳ hâm mộ vì cô có tình yêu của một vị siêu sao, nhưng vì cái gì bây giờ Kỷ Lâm lại lãnh đạm với cô như vậy?

Chẳng lẽ bởi vì thời gian bọn họ gặp nhau không đúng? Kiếp trước cô đi qua rất nhiều con đường, nhờ tham gia một gameshow mới quen được Kỷ Lâm, trải qua bao nhiêu phong ba, hiện giờ cô không muốn phải chờ đợi lâu đến vậy nên mới để hai người sớm gặp mặt nhau, nhưng vì sao mà...

Đầu óc Hứa Thanh Uyển thực loạn, nhìn sườn mặt lạnh nhạt của Kỷ Lâm cô lại không có dũng khí bước đến, nghiêng ngả lảo đảo rời đi phòng nghỉ, kém một chút liền đụng phải người khác cũng không biết.

"Ai, cái cô này!" Tiểu Ngải tự dưng bị một người không có mắt va vào, hô một tiếng, Hứa Thanh Uyển dường như không nghe thấy, mất hồn bước đi, Tiểu Ngải cạn lời nhìn bóng dáng cô ta, nói thầm một câu "Người mới bây giờ thật là..."

Nghe được thanh âm của Tiểu Ngải, Kỷ Lâm cuối cùng cũng chịu ngẩng đầu: "Làm sao vậy?"

Tiểu Ngải nói không ra lời, cô nhớ vừa rồi hình như Hứa Thanh Uyển từ phòng nghỉ đi ra, lập tức lấy lại tinh thần, chửi trong lòng một tiếng, dậm chân: "Anh Kỷ, cái cô mới vào kia có làm phiền cậu không vậy!"

Kỷ Lâm nhún vai: "Cô ấy nói vào nhầm phòng."

Ai tin! Tiểu Ngải giống như gà mái thấy người khác muốn cướp gà con của mình, tạc mao nói: "Anh Kỷ, cậu yên tâm, tôi sẽ giúp cậu nhìn, những thứ a miêu a cẩu muốn tính kế với cậu là không có khả năng!"

Kỷ Lâm "Nga" một tiếng, cũng không để ở trong lòng, vẫy tay kêu Tiểu Ngải lại gần, rồi hắn hạ giọng nói: "Đúng rồi, nghe nói chị Linh và Chu Tư Vũ quan hệ không tồi, chị hỏi chị Linh một chút Chu Tư Vũ có Weibo không? Hình như chị Linh cũng có một bé gái nhỉ, chị mua một ít đồ chơi tặng bé ấy, xem như là quà mừng bé bình an vô sự, chị nói là em tặng cũng không sao."

Tiểu Ngải: "... Anh Kỷ cậu muốn làm gì?"

Kỷ Lâm ho nhẹ một tiếng, dựng thẳng sống lưng, vô cùng nghiêm túc: "Em chỉ muốn hỏi một chút, không có gì khác."

Tiểu Ngải:... Kẻ lừa đảo! Nhất định là vì chuyện của cô người mẫu kia! Anh Kỷ cậu định theo đuổi cô ấy à, vậy cô có cần hỗ trợ không nhỉ?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-chi-gai-phan-dien-cua-nam-chinh/chuong-17.html.]

Tuyết Lạc Vô Ngấn

...

Tư Vũ đang bế quan ở trong nhà đuổi bản thảo, rưng rưng đóng lại internet, một hơi vẽ ra 3 chương, lúc này mới được ân chuẩn tự do, tất nhiên không biết người nào đó "Dụng tâm bất lương" âm thầm hỏi thăm Weibo của cô, càng không biết lúc cô tâm huyết dâng trào vẽ bức tranh kia đã bị Kỷ Lâm nhìn thấy.

Đến chính cô, còn bị em trai mình tưởng là fans giả mạo.

Mấy ngày đuổi bản thảo, thân thể thật vất vả chuyển biến tốt lại bị cô đạp cho hư hỏng, nhưng mà đã tìm ra ra cách để sống lâu Tư Vũ hoàn toàn không sợ, dù có hộc m.á.u cũng hộc đến vui vẻ.

Đang đun thuốc, chuông cửa bỗng dưng vang lên, Tư Vũ đi ra mở cửa, ngoài cửa là một vị phu nhân cả người đều hàng hiệu châu báu cực kỳ xa lạ.

"Bà là...?" Tư Vũ ngẩn người, có chút không rõ nguyên do.

Vị phu nhân kia thấy khuôn mặt Tư Vũ, trong mắt chứa đầy cảm xúc phức tạp, ánh mắt nhìn về phía xa thấy cách bài trí đơn giản trong phòng, trên mặt hiện lên một chút khinh thường, nhưng bà rất nhanh liền thu hồi cảm xúc, bên môi nở ra nụ cười nhạt. Dù bà có cố tỏ ra thân thiết nhưng giọng nói vẫn một vẻ cao cao tại thượng.

"Tiểu Vũ, con không nhớ mẹ sao? Mẹ nghe nói con một mình tới Giang thành, sợ con sống không tốt, cho nên tới đây xem con thế nào."

Đoạn Như Lan theo sau Tư Vũ bước vào nhà, vừa vào cửa, bà đã ngửi thấy mùi thuốc đông y nồng nặc - liền nhăn lại mày, sự chán ghét nơi đáy mắt khó mà che dấu.

Lại là thứ mùi này, khó ngửi muốn chết, hai mươi năm trước bà chịu đủ rồi! Không nghĩ tới cái đồ con nợ đoản mệnh này sống tới tận bây giờ, lại còn đặt chân tới Giang Thành... Đoạn Như Lan nhìn bóng dáng mảnh khảnh của Tư Vũ, khinh thường nghĩ: nếu không phải nghe nói con trai bà gần đây thường xuyên đi lại với nó, sợ Kỷ Lâm làm điều gì sai cũng sợ người chồng hiện giờ nghe được điều gì không hay, thế nên bây giờ mới vội vàng tìm tới cửa, nếu không cả đời bà cũng không muốn gặp lại đứa con gái này.

Đứa con gái bệnh tật này... Là vết nhơ cả đời của Đoạn Như Lan bà!

Đoạn Như Lan trang điểm tinh xảo, có lẽ do nhiều năm sống trong nhung lụa, bảo dưỡng cực kì tốt, nhìn qua chỉ có hơn 30 tuổi, trên mặt vẫn còn giữ phong thái thời trẻ, nhìn lướt qua cũng có thể thấy ngũ quan giữa bà và Tư Vũ có vài phần giống nhau.

Chỉ tiếc khi nhìn thấy Tư Vũ, ánh mắt Đoạn Như Lan cực kì khắc nghiệt, khiến cả khuôn mặt bà trở nên vặn vẹo.

Nhưng lúc Tư Vũ mời bà ngồi xuống, Đoạn Như Lan lập tức thu lại thái độ, thong thả ung dung ngồi ngay ngắn ở trên sô pha, một lần nữa làm bộ làm tịch bày ra bộ dáng phu nhân nhà giàu.

"Tiểu Vũ, nhiều năm qua con sống có tốt không?" Nghe qua âm thanh này tưởng như Đoạn Như Lan là một người mẹ hiền, bà nhìn về phía Tư Vũ, ngữ khí thân mật: "Mẹ biết, trong lòng con hẳn là trách mẹ, nhưng lúc ấy mẹ không còn sự lựa chọn khác. Con khi đó còn nhỏ không hiểu chuyện, bố con qua đời, trong nhà đã không còn trụ cột, chỉ còn lại hai người già ngoài 70 tuổi cùng một quả phụ thì sống như thế nào được? Mẹ cũng chỉ muốn tốt cho con, nên mới tìm đường ra cho cả nhà, con thấy không, hiện tại cuộc sống của mẹ tốt hơn rồi không phải đã quay lại tìm con sao?"

Loading...