Xuyên Thành Chị Gái Phản Diện Của Nam Chính - Chương 141
Cập nhật lúc: 2025-02-26 02:29:46
Lượt xem: 64
Lục Ngũ gia nhìn Kỷ Lâm một lúc lâu, sau đó cúi đầu nhìn chuỗi Phật châu trong tay, có chút mờ mịt không hiểu.
Thật lòng và thích, hắn chưa bao giờ suy nghĩ tới. Chỉ có một điều Lục Ngũ gia dám khẳng định: hắn có tính chiếm hữu rất mạnh với Tư Vũ, cô gái nhỏ này chỉ có thể ở bên cạnh hắn. Lục Ngũ gia từng nghĩ đến cảnh Tư Vũ sẽ sánh vai cùng người khác, bấy giờ hắn mới phát hiện hắn không thể ngăn cản sát ý đang trào ra trong lòng. Vì thế không suy nghĩ nhiều trực tiếp nói cho cô biết.
Nhưng giờ lại có người nói cho hắn, chỉ biết chiếm hữu là không đủ, cô gái nhỏ kia sẽ không an tâm, chẳng qua cái gọi là "thích" — đối với hắn nó quá xa lạ, lần đầu tiên trong đời Lục Ngũ gia được trải nghiệm cảm giác không biết phải làm sao.
Kỷ Lâm cứng người ngồi trên sô pha. Hắn nhìn chằm chằm Lục Ngũ gia, tận mắt nhìn thấy sắc mặt của người nọ liên tục biến hóa, sát khí trên người lúc đậm lúc nhạt. Kỷ Lâm cảm thấy mình đang bị đặt trên giá treo cổ, cúi đầu không được, ngẩng đầu cũng không xong.
May mắn, Lục Ngũ gia không suy nghĩ lâu lắm, hắn đột nhiên đứng lên, khuôn mặt không chút biểu tình nhìn Kỷ Lâm nói: "Lời của cậu tôi sẽ xem xét."
Dứt lời, nhìn qua phòng bếp một lúc rồi mới rời đi.
Kỷ Lâm ngây ngẩn cả người, ngơ ngác ngồi yên một chỗ. Mãi đến khi Tư Vũ bưng canh giải rượu ra, hỏi Lục Ngũ gia đi đâu, hắn mới tỉnh táo lại, gãi đầu, nhỏ giọng nói với chị gái nhà mình: "Hình như... về nhà úp mặt vào tường suy nghĩ rồi?"
Tư Vũ: "..." Lời này không buồn cười chút nào đâu.
Kể từ ngày ấy Tư Vũ chưa từng gặp lại Lục Ngũ gia.
Thuốc bổ vẫn đúng hạn đưa tới nhưng người lại không thấy mặt mũi tăm hơi. Nếu là trước kia Tư Vũ nhất định sẽ gióng trống khua chiêng nhảy nhót ăn mừng, bởi vì hắn không xuất hiện đồng nghĩa với việc cô sẽ ăn no ngủ kĩ béo múp béo mầm. Nhưng không biết vì sao, Tư Vũ lại có chút không quen...
Người như Lục Ngũ gia, bá đạo lại tùy hứng, rất ít khi quan tâm đến cảm nhận của người khác. Người đàn ông này muốn Tư Vũ phải làm quen với việc có hắn ở bên cạnh nên tìm đủ mọi cách chen chân vào cuộc sống của cô. Dù bận rộn thế nào cũng sẽ nhờ người truyền lời hay gửi quà tới, tóm lại là không để cô quên mất sự tồn tại của hắn.
Kể từ khi Tư Vũ quen Lục Ngũ gia, đây là lần đầu tiên thấy hắn biến mất không nói một tiếng nào như vậy.
Mấy ngày hôm nay cô chỉ ở nhà vẽ tranh, cuối cùng không nhịn được gọi điện cho hắn — dãy số này đã được lưu trong điện thoại từ lâu nhưng Tư Vũ chưa hề chủ động gọi một lần nào. Cô đợi vài giây cũng không nghe được tiếng chuông, bỗng nhiên nhớ tới mình đã bị người nọ cho vào danh sách đen.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-chi-gai-phan-dien-cua-nam-chinh/chuong-141.html.]
"..." Chỉ biết vậy là giỏi, đồ ấu trĩ!
Tư Vũ đen mặt vứt điện thoại sang một bên, đáy lòng lại có chút buồn bực. Phải chăng cô nghĩ quá đơn giản, một cái hôn mà thôi, có thể chứng minh điều gì chứ, còn ngu ngốc cho rằng Lục Ngũ gia thích mình! Giờ thì hay rồi, người chạy mất hút, điện thoại cũng không chịu nghe.
Trong lòng Tư Vũ tràn ngập cảm giác thất bại. Cô cắn môi cầm bút vẽ lên, ép buộc bản thân không suy nghĩ nữa. Vẽ tranh là việc mà cô thích làm nhất, linh cảm nhiều như nước chảy, rất ít khi gặp phải bế tắc, thường thường càng vẽ càng thuận tay. Nhưng hôm nay lại không giống mọi ngày, tay cầm bút nặng trịch giống như có thứ gì đang ngăn cản cô vậy.
Có lẽ quá tức giận vì Lục Ngũ gia cho cô vào danh sách đen nên làm gì cũng không thuận lợi chăng? Tư Vũ bắt đầu bướng bỉnh, chuyện này có là cái thá gì đâu chứ? Cô tiếp tục vùi đầu vẽ tranh.
Bộ truyện《Công lược thời thượng》chuẩn bị đi đến hồi kết, nửa năm nữa truyện tranh sẽ được xuất bản, dự án cải biên phim truyền hình cũng đã chuẩn bị xong, tất cả chỉ thiếu một cái kết viên mãn. Tư Vũ đã đồng ý với độc giả sẽ hoàn thành trong tuần này, nhưng bởi vì Lục Ngũ gia biến mất, tâm tình của cô không tốt lắm, chẳng còn chút sức lực nào để cầm bút vẽ tranh.
Dù có vẽ được một bức hoàn chỉnh nhưng lúc nhìn lại thì... khuôn mặt của nhân vật nam giống y hệt Lục Ngũ gia! Ngơ ngác nhìn bản thảo một lúc, Tư Vũ đặt bút xuống, ôm mặt hét lớn một tiếng, không thể tin được bản thân lại mất tập trung đến mức này.
Tuyết Lạc Vô Ngấn
Cô quyết định mặc thêm áo khoác, bước xuống nhà gọi xe đi đến công ty Hoàn Nghệ. Tuy rằng cô không biết đi đâu để tìm Lục Ngũ gia, nhưng có một người chắc chắn biết.
Thời điểm Lục Tinh Châu nghe bí thư nói Tư Vũ đang đứng chờ ở dưới công ty, hắn còn cho rằng mình gặp ảo giác: "Cậu nói Chu Tư Vũ?"
Bí thư nhìn mặt đoán ý, vội vàng gật đầu: "Vâng, Chu tiểu thư đợi đã lâu, vừa nãy ngài đang họp nên tôi không dám quấy rầy..."
Cô gái tên Chu Tư Vũ này tuy rằng không được coi là đại minh tinh nhưng Lục tổng lại vô cùng khiêm nhường, chiếu cố có thêm. Hợp đồng do chính tay Lục tổng kí, đãi ngộ thì tốt nhất công ty, có thể nói Tư Vũ muốn cái gì là được cái nấy, sao hạng A cũng không có quyền lợi như cô. Thế nên lúc bí thư nhận được tin Tư Vũ tìm tới cửa cũng không dám chậm trễ nửa phần.
Lục Tinh Châu đau đầu, bà cô này sao lại đến đây không biết? Nhưng cho hắn một trăm lá gan hắn cũng không dám đóng cửa không tiếp, đành phải kêu bí thư mời người vào. Tư Vũ bước vào văn phòng, Lục Tinh Châu nhìn thấy sắc mặt tái nhợt của cô gái nhỏ, trong lòng nôn nóng cực kì.
Thân thể cô không tốt không phải chuyện bí mật gì, Lục Tinh Châu sợ Tư Vũ cảm lạnh nên vội vàng kêu bí thư đi pha trà gừng, xong xuôi mới cẩn thận hỏi: "Hai người... cãi nhau nên nhờ tôi đứng ra giảng hòa đúng không?"
Lục Tinh Châu ngầm suy đoán, vài ngày trước hắn nhận được tin Lục Ngũ gia trở về Dung thành, cả ngày đóng cửa không chịu ra ngoài. Nghe bảo tiêu nói sắc mặt chú ấy lúc vừa vào cửa vô cùng khó coi, tất cả mọi người đều hận không thể trốn đi thật xa, sợ nguồn sát khí khổng lồ kia sẽ lan đến trên người mình lúc nào không hay. Nhưng ngoài ý muốn, Ngũ gia chỉ tự khó chịu một mình, cái gì cũng chưa làm.