Xuyên Thành Chị Gái Phản Diện Của Nam Chính - Chương 139
Cập nhật lúc: 2025-02-26 02:29:42
Lượt xem: 68
Tiểu Ngải còn chưa dứt lời, sắc mặt Kỷ Lâm càng đen: "Đã trễ thế này rồi!" Chị gái còn ở cạnh ai nữa không biết?
Cũng không biết có phải trực giác của người trưởng thành hay không, Kỷ Lâm cực kì chắn chắn người cho hắn vào danh sách đen là một người đàn ông. Nghĩ đến cảnh nửa đêm trong nhà Tư Vũ có một người đàn ông lạ mặt, Kỷ Lâm hận không thể lập tức đứng ở trước cửa nhà cô.
"Mau lái đi đi." Kỷ Lâm khó nén bực bội.
Tiểu Ngải cũng không dám khuyên nữa, đành phải đọc địa chỉ cho tài xế, trong lòng lại không ngừng thở dài, Anh Kỷ hình như định đi bắt gian, không phải cậu ta nói chỉ có quan hệ chị em với Tư Vũ thôi sao, chẳng lẽ đều là giả?
Mà giờ phút này, Tư Vũ khó khăn đẩy người đàn ông đang đè trên người cô ra, tìm được khe hở chui ra ngoài. Cô cố gắng bỏ qua ánh mắt như lửa nóng đằng sau lưng, vội vội vàng vàng chạy vào buồng vệ sinh phun ra một búng máu, sau đó không ngừng lấy nước lạnh rửa mặt.
Bị Lục Ngũ gia hôn nãy giờ, khuôn mặt Tư Vũ nóng bỏng cả tay, dù rửa bao nhiêu nước lạnh cũng không giảm đi chút nào. Cô ngẩng đầu nhìn mình ở trong gương, hai má ửng hồng, không giống như người đang bị ốm mà có chút gì đó ngượng ngùng, đôi mắt hạnh cũng lóng lánh hơi nước.
Tệ nhất là đôi môi vừa sưng vừa đỏ, người sáng suốt nhìn qua cũng biết hai người vừa làm chuyện xấu xa gì. Tư Vũ không nghĩ tới mọi chuyện sẽ biến thành như vậy, ngại c.h.ế.t đi được, mấy hôm nữa cô cũng không dám bước ra khỏi cửa...
Vừa rồi cô bị hành động của Lục Ngũ gia dọa ngốc. Hắn đúng là không biết xấu hổ, đơn phương tuyên cáo xong liền cạy môi cô ra công thành đoạt đất. Người này còn hô hấp tốt vô cùng, lúc cô cho rằng mình sắp hít thở không thông mà chết, Kỷ Lâm trùng hợp lại gọi điện tới.
Tư Vũ như được đại xá, cô đang muốn duỗi tay lấy điện thoại lại bị Lục Ngũ gia ngăn cản. Người đàn ông này một bên gặm cắn môi của cô, một bên lại phân tâm cúp máy.
Kỷ Lâm kiên trì gọi ba lần, hắn cũng cúp máy ba lần, cuối cùng hết kiên nhẫn kéo người ta vào danh sách đen.
Lúc sau Kỷ Lâm lại gửi WeChat tới, Tư Vũ thật sự nhịn không được muốn hộc máu, đành phải mềm mại cầu xin Lục Ngũ gia nghỉ một chút, bấy giờ người này mới chịu thả cho cô một con đường sống. Chẳng qua Ngũ gia vô cùng khó chịu với "kẻ ba lần bốn lượt gây rối" nọ, hắn lập tức gửi tin nhắn chất vấn, cũng may là Tư Vũ lấy lại điện thoại kịp thời, không thì không biết hai tên nhóc 3 tuổi còn định gây nhau đến bao giờ.
Phun hết m.á.u bầm xong, Tư Vũ mềm nhũn bước ra ngoài, nhìn thấy đầu sỏ gây tội đang thảnh thơi ngồi trên sofa, quần áo sạch sẽ, thong dong bình tĩnh, tay trái vân vê Phật châu, tay phải nhẹ nhàng lật xem bản thảo truyện tranh của cô, giống như chuyện gì cũng chưa từng xảy ra vậy.
Tư Vũ: "..." Mặt người dạ thú! Trong lòng cô âm thầm mắng một câu.
Đúng lúc này, chuông cửa vang lên, Tư Vũ nghe thấy tiếng gõ cửa ở bên ngoài: "Chị có ở nhà không? Mở cửa cho em với!"
Tư Vũ cảm thấy vừa nãy mình hộc m.á.u vẫn chưa đủ, cổ họng lại trào lên một ngụm m.á.u tươi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-chi-gai-phan-dien-cua-nam-chinh/chuong-139.html.]
Không phải cô đã giải thích với Kỷ Lâm rồi hả, nói tất cả mọi chuyện đều là hiểu lầm, tại sao em ấy còn tìm tới cửa nữa hả trời!
Nghe tiếng đập cửa, Lục Ngũ gia hơi nhíu mày, đáy mắt có chút phiền chán.
Tư Vũ nhìn trái nhìn phải, tuy rằng cảm thấy Kỷ Lâm tới lúc này sẽ khiến mọi chuyện càng thêm rối loạn, nhưng cô không nỡ để em trai phải ở bên ngoài một mình, cũng đã trễ thế này rồi, thế nên nhìn Lục Ngũ gia hỏi: "Vậy... Tôi mở cửa cho em ấy được không?"
Lục Ngũ gia không biết là vui hay giận, chỉ hỏi ngược: "Đây là nhà của em, tại sao lại hỏi tôi?"
Nếu không phải trong mắt hắn chứa đầy sự bất mãn, Tư Vũ sẽ cho rằng đó là một lời thật không hề có hàm ý gì.
"..." Tư Vũ căm giận nghĩ, cô đi hỏi Lục Ngũ gia làm gì không biết, có lẽ bị áp bức bóc lột quá lâu rồi chăng.
Tuyết Lạc Vô Ngấn
Tư Vũ đi ra mở cửa, thấy Kỷ Lâm mệt mỏi đứng chờ bên ngoài nhưng vẻ mặt vô cùng cảnh giác. Hắn quan sát cô từ trên xuống dưới, trông thấy quần áo sạch sẽ không nhàu nhĩ mới thở nhẹ một hơi, nhưng lúc nhìn thấy đôi môi mềm mại của Tư Vũ...
Giống như bị người khác tàn nhẫn gặm cắn. Kỷ Lâm dù gì cũng là thanh niên của thế kỉ 21, không ăn thịt heo chẳng nhẽ chưa gặp qua heo chạy, huống chi hắn còn là người trong giới, nháy mắt đã biết xảy ra chuyện gì, vết thương kia rõ ràng là do hôn môi mà ra! Kỷ Lâm chỉ thấy m.á.u đang xông thẳng lên não — rốt cuộc là tên khốn khiếp nào chà đạp chị gái hắn!
Tư Vũ còn chưa hiểu chuyện gì, lúc phát hiện ánh mắt của Kỷ Lâm dừng ở môi cô, bỗng dưng nhớ tới chuyện vừa xảy ra ở nhà bếp, hai tai lại đỏ rực lên.
Tiêu đời, tự dưng cô quên mất!
" Lâm, đã trễ thế này rồi sao em lại tới đây? Bên ngoài lạnh lắm, vào nhà rồi nói tiếp..." Tư Vũ che môi, xoay người không dám nhìn Kỷ Lâm, trong lòng hối hận cực kì.
Cô không còn mặt mũi nào gặp em trai nữa!
Kỷ Lâm lạnh mặt, vòng qua Tư Vũ bước vào phòng khách, chạm mặt với Lục Ngũ gia đang ngồi trên sofa nhắm mắt dưỡng thần. Hắn nhận ra người này, lúc trước từng cứu chị gái hắn một lần, còn hại thảm cha mẹ hắn.
Chuyện hắn cứu Tư Vũ, Kỷ Lâm thật sự cảm kích nên dù Lục Ngũ gia đến thăm nhiều lần hắn cũng không so đo mảy may, còn cha mẹ... Kỷ Lâm chọn cách im lặng, hắn biết Lục Ngũ gia chỉ là muốn giúp chị gái hả giận, cha mẹ là tự làm tự chịu.
Nhưng không nghĩ tới nửa đêm lại nhìn thấy hắn ở trong nhà Tư Vũ! Kỷ Lâm nhớ đến vừa nãy bị cúp máy 3 lần, lập tức hiểu rõ là do người nào làm.