Xuyên Thành Chị Gái Phản Diện Của Nam Chính - Chương 133
Cập nhật lúc: 2025-02-26 02:29:31
Lượt xem: 63
Lương đạo có vẻ vô cùng vui sướng, lôi kéo mọi người đi "tăng 2", định tổ chức một buổi tiệc chỉ có người trong đoàn tham gia. Tư Vũ nhớ Ngũ gia nói tối nay sẽ đến đón mình, vì thế lấy cớ thân thể không thoải mái đi về trước. Vừa nãy cô rất mất tập trung nên mọi người không hề nghi ngờ, Lương đạo cũng không bắt ép, vung tay thả người.
Kỷ Lâm không yên tâm muốn đi theo: "Em đưa chị về nhé."
"Ai cần cậu chứ, người ta không phải không có trợ lý." Lương đạo giữ Kỷ Lâm lại, nói nam chính nhất định không thể thiếu: "Yên tâm đi, còn phần của Tư Vũ nữa, hôm nay cậu phải uống giúp cô ấy."
Kỷ Lâm còn muốn nói gì lại bị một đống người xô đẩy ra ngoài. Hàn Điềm Điềm đóng vai nữ chính nên không thể nói không đi là không đi được, cô thấy vẻ mặt của Tư Vũ có chút không đúng, còn lại vẫn bình thường không làm sao cả nên cũng hơi an tâm, vội dặn dò Tư Vũ về nhà nghỉ ngơi cho tốt rồi đi theo đoàn người. Nhưng Hàn Điềm Điềm vừa đi vừa thở dài, Tư Vũ không có việc gì nhưng cô lại có cả đống việc cần giải quyết, không biết Hứa Thanh Uyển nắm được bao nhiêu nhược điểm, cũng không biết cô ta định làm gì, chẳng may xử lý không tốt... Hàn Điềm Điềm trầm mặt, cố gắng áp chế sự lo lắng bất an trong lòng.
Tư Vũ không hề để ý nét mặt lo lắng của Hàn Điềm Điềm, đầu óc của cô hiện giờ đang vô cùng rối bời. Tư Vũ xoay người đi ra ngoài cửa, lại nhìn thấy Hứa Thanh Uyển không đi theo đoàn phim mà đứng ở ngoài hành lang, hình như đang chờ ai đó, ánh mắt mờ ám không rõ.
Hiện giờ Hứa Thanh Uyển chẳng khác gì một người vô hình trong đoàn, Lương đạo ghét cô, cô không đi ông càng vui mừng. Nhưng Hứa Thanh Uyển không phải vì lí do này mà ở lại, cô chỉ muốn nhân dịp này hỏi Tư Vũ một chuyện: "Chu Tư Vũ, cô có quan hệ gì với nhà họ Lục?"
Trời biết Hứa Thanh Uyển muốn hỏi câu này bao lâu rồi, từ khi chạm mặt Lục Ngũ gia cho đến lúc nhìn thấy hắn thân mật che chở Tư Vũ, rồi tận mắt chứng kiến hắn ra lệnh cho bảo tiêu ném mình như ném một cọng rác. Hứa Thanh Uyển lúc đầu còn muốn trèo cao nhưng giờ thứ cảm xúc ấy đã tan biến hết sạch, trái tim của cô lạnh lẽo như đặt trong hầm băng vậy.
Đấy chính là nhà họ Lục! Gia tộc lớn mà đời trước cô chỉ dám ngẩng đầu nhìn lên! Tại sao Chu Tư Vũ luôn muốn chiếm hết mọi thứ của cô, danh tiếng sự nghiệp không có gì là cô ta không có, còn Hứa Thanh Uyển cô lại thất bại thảm hại! Đây chắc chắn không phải sự thật!
Lòng ghen tị khiến Hứa Thanh Uyển nghiến răng nghiến lợi nhìn Tư Vũ, giọng nói chứa đầy sự tức giận: "Có phải vì có nhà họ Lục hộ tống nên cô ra sức nhằm vào tôi, bản thân cô lại xuôi gió xuôi nước trèo lên cao?"
Tư Vũ đột nhiên bị Hứa Thanh Uyển chặn lại đã không kiên nhẫn, giờ nghe cô ta nói bậy nói bạ, trong lòng khó hiểu cực kì. Hứa Thanh Uyển không phải bị bệnh ảo tưởng chứ, ra sức nhằm vào cô ta? Cô đâu có rảnh rỗi đến vậy, huống chi nếu cô nhớ không lầm thì rõ ràng là Hứa Thanh Uyển đến chọc cô trước mà?
Tư Vũ nhăn mày, giọng nói trở nên lạnh băng: "Liên quan gì đến cô."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-chi-gai-phan-dien-cua-nam-chinh/chuong-133.html.]
Quan hệ của cô với nhà họ Lục thế nào đâu nhất thiết phải báo cáo cho cô ta? Dứt lời Tư Vũ định vòng qua người Hứa Thanh Uyển bước đi.
Ai ngờ cô ta đột nhiên gây khó dễ, lúc hai người lướt qua nhau Hứa Thanh Uyển bất ngờ nắm chặt cánh tay của Tư Vũ. Cô ta dùng lực rất lớn, móng tay sắc nhọn cắm thật sâu vào làn da non mịn, trong chớp mắt đã xuất hiện vết máu, Hứa Thanh Uyển không những không dừng lại còn ra sức niết, giống như muốn bẻ gẫy cánh tay của kẻ thù không đội trời chung.
Làn da của Tư Vũ rất mẫn cảm, va chạm nhẹ một chút cũng đỏ lên. Hứa Thanh Uyển lại dùng lực lớn như vậy, cánh tay của cô lập tức xuất hiện mấy vệt xanh tím, Tư Vũ đau đến nhăn mày.
"Cô mau nói rõ ràng!" Hứa Thanh Uyển không nghe được câu trả lời thích đáng thì sẽ không buông tay, cũng không biết cô ta cố ý hay vô tình – ra sức bấu véo cánh tay đáng thương của Tư Vũ, ánh mắt trở nên điên loạn: "Tôi không tin, tôi không tin lần này sẽ thất bại thảm hại như vậy, thanh danh của cô vốn dĩ không tốt được như bây giờ, cô cũng không thân thiết vớiA Lâm đến vậy, đây không phải sự thật, nhất định là do cô thông đồng với nhà họ Lục —!"
Hứa Thanh Uyển đắm chìm trong suy nghĩ của bản thân, càng nói càng kích động. Kiếp này quá khác biệt so với kiếp trước, mà Tư Vũ chính là kẻ gây ra sự thay đổi này!
Tuyết Lạc Vô Ngấn
Trong mắt Hứa Thanh Uyển chứa đầy hận thù, nhìn Tư Vũ như nhìn kẻ thù không đội trời chung, vì sao Chu Tư Vũ không hề giống kiếp trước? Nếu không có cô ta, cuộc sống của cô nhất định sẽ tốt hơn rất nhiều.
Tư Vũ cảm thấy hình như Hứa Thanh Uyển điên rồi, lời nói không hề có chút logic nào, "vốn dĩ" cái gì chứ?
Tư Vũ còn chưa kịp hỏi, đằng sau đột nhiên xuất hiện một luồng sát khí đáng sợ, nó như một trận cuồng phong bao phủ cả hành lang dài đằng đẵng, có cảm giác luồng sát khí này như muốn đem tất cả mọi thứ nghiền thành tro bụi vậy.
Cùng lúc đó, Tư Vũ ngửi thấy mùi đàn hương quen thuộc, có lẽ là ở chung với Lục Ngũ gia đã lâu, cô không khó để biết người tới là ai.
Cảm giác bất an không ngừng bao vây Hứa Thanh Uyển, trong lòng cô hốt hoảng cực kì, bàn tay nắm chặt Tư Vũ cũng không tự giác buông lỏng ra. Giây tiếp theo, cô đã bị hai bảo tiêu một trái một phải chế trụ. Có lẽ hai người tận mắt nhìn thấy cảnh Hứa Thanh Uyển bắt nạt Tư Vũ nên vô cùng dứt khoát bẻ gãy hai cánh tay của cô.
Hứa Thanh Uyển còn chưa kịp hét lên đã bị người bịt kín miệng, chỉ có thể rơi nước mắt, mồ hôi lạnh chảy tong tỏng, nhìn qua vô cùng đáng thương.