Xuyên Thành Chị Gái Phản Diện Của Nam Chính - Chương 10

Cập nhật lúc: 2025-02-26 02:22:18
Lượt xem: 103

Kỷ tiểu thiếu gia không biết lấy tự tin ở đâu ra, ở trong lòng gật gật đầu.

Một bên chịu đựng tầm mắt cực nóng của Kỷ Lâm, Tư Vũ bỗng thấy sau lưng rét run, không tự giác rùng mình.

Tuyết Lạc Vô Ngấn

Dù động tác này rất rất nhỏ nhưng làm sao thoát khỏi ánh mắt đang nhìn chăm chú của Kỷ Lâm.

Trong giây lát, Tư Vũ cảm giác có bóng tối sầm ở trên đầu, một chiếc áo khoác da vẫn còn hơi ấm của chủ nhân được khoác lên người cô.

Tư Vũ kinh ngạc ngẩng đầu, thấy vị đồng chí này đã thu tay, cụp mắt, bộ dáng thập phần nghiêm chỉnh.

Nhận thấy Tư Vũ nhìn qua, khóe miệng Kỷ tiểu thiếu gia không khỏi vểnh vểnh lên, nhưng ngoài miệng vẫn tỏ ra cao lãnh: "Lạnh liền mặc thêm chút áo, đồ này đưa cho cô, không cần trả lại."

Tư Vũ:... Bây giờ là mùa hè nóng bức, cô thực sự rất nóng.

Đúng lúc này thang máy đã đi xuống tầng chót, cửa vừa mở ra, Kỷ Lâm như muốn giấu diếm điều gì, bước vội ra ngoài, không hề quay đầu lại mà giơ tay về phía Tư Vũ, tư thế thập phần tiêu sái.

... Đó là nếu xem nhẹ cách hắn đi đường.

Tư Vũ ở đằng sau có chút lo lắng: Đứa nhỏ này... Không phải là đồ ngốc chứ?

Vừa đi ra khỏi tầm mắt của Tư Vũ, Kỷ Lâm nhịn không được cười rộ lên, Tiểu Ngải bên cạnh thấy toàn bộ cuộc hành trình, sâu kín hỏi: "Anh Kỷ, anh biết anh hiện tại giống con gì sao?"

Kỷ Lâm lấy lại tinh thần, hỏi: "Giống con gì?"

Tiểu Ngải nói: "Giống con công muốn xòe cánh trước mặt người ta mà cứ cố gắng khép mình."

Kỷ Lâm: "..." Ninh Tiểu Ngải chị không muốn nửa năm tiền lương nữa đúng không!

Nhìn thấy Kỷ Lâm bước đi, Tư Vũ cũng không đem hành động kì dị của hắn để ở trong lòng, chỉ có chút cảm khái: Không hổ là con trai dưới ngòi bút của cô, ánh sáng trên đỉnh đầu Kỷ Lâm sáng nhất so với tất cả những người cô nhìn thấy, một màu đỏ tiá gần chuyển sang tím, Tư Vũ đã từng nghe qua câu "Tử khí đông lai" (nghĩa là khí tía từ phương Đông đến. Đây là loại khí tốt lành, mang lại bình an và may mắn), vì thế cô có chút phỏng đoán, những thứ ánh sáng này, có phải thể hiện khí vận của một người?

Màu càng gần với màu đỏ, giống như Kỷ Lâm, thể hiện rõ khí vận của họ đủ đầy, mà sương đen trên đầu Vu Linh ngày hôm nay, chính là vận rủi của cô ấy?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-chi-gai-phan-dien-cua-nam-chinh/chuong-10.html.]

Tư Vũ nghĩ tới cô có chạm vào làn sương ấy, trong đầu hiện lên một thoáng hình ảnh, biểu tình không khỏi ngưng trệ.

Đúng rồi, nếu những hình ảnh đó dự báo tương lai, vậy thì con gái của Vu Linh...

Tư Vũ nhớ lại tên những cửa hàng xuất hiện trong hình ảnh, lập tức tìm địa chỉ, gọi xe chạy đi gấp.

Tới địa điểm, Tư Vũ mới phát hiện nơi sự cố phát sinh chính là một đoạn đường đông đúc tại trung tâm thành phố Giang thành, xe xe cộ cộ, nơi đông người tất nhiên không khí cực kì không tốt, Tư Vũ bỏ qua lồng n.g.ự.c đang bị đè ép, tìm một vòng xung quanh, chưa có tìm được bé gái có khuôn mặt giống Vu Linh.

Nhưng chính cô, xoay vài vòng, liền chóng mặt nhức đầu, cô biết mình chuẩn bị muốn hộc máu, trước khi ra khỏi nhà cũng đã chuẩn bị một bịch khăn giấy, vì thế nhân lúc không ai chú ý, bình tĩnh rút ra tờ giấy, che đi khóe miệng, ói ra hết m.á.u bầm ở ngực, cả người lúc này mới thanh tỉnh.

Đứng ở giữa đường hộc m.á.u nên có chút chột dạ, và cũng bịch khăn giấy sắp dùng hết, Tư Vũ che che dấu dấu sửa sang lại, ngồi xuống chiếc ghế dài bên vệ đường, dự định ôm cây đợi thỏ.

Dù bản thân Tư Vũ không hoàn toàn chắc chắn, nhưng vận cô có một loại dự cảm, hôm nay con gái của Vu Linh nhất định sẽ có chuyện, loại cảm giác này khó mà giải thích, nhưng nó lien quan đến một mạng người, Tư Vũ nghĩ thầm vất vả một chút cũng không sao, nếu bé gái kia thật sự xảy ra chuyện gì, cô sẽ hối hận c.h.ế.t mất.

Chờ một lúc lâu liền đã qua buổi trưa. Dạ dày Tư Vũ không tốt, kiếp trước giờ giấc loạn xạ cũng không sao cả, nhưng hiện tại phải ăn cơm đúng giờ, nếu không sẽ động chạm tới gân cốt, nhưng cô sợ lúc cô rời đi sẽ có chuyện ngoài ý muốn phát sinh, đành phải chịu đựng cơn đau từ dạ dày, tiếp tục ngồi trên ghế, gắng tìm hình bóng của bé gái.

Không phụ lòng người, tại thời điểm thân thể của Tư Vũ muốn bãi công, cô nhìn thấy bé gái: Giống với hình ảnh mà cô nhìn thấy, bé gái đeo balo, vô tri vô giác bị dòng người đẩy ra bên ngoài làn đường người đi bộ.

Chính là cô bé ấy! Tư Vũ lập tức đứng dậy, cố nén mệt mỏi chạy tới bé gái kia, muốn kéo bé ra trước khi sự cố xuất hiện, may mắn là cô cách cô bé chỉ có 30m, Tư Vũ rất nhanh liền chạy tới, còn kém chút xíu là chạy tới bên người bé gái, Tư Vũ bỗng nhiên nhớ ra cô quên đi một điều.

Đúng rồi, còn có một chiếc ô tô mất lái!

Tư Vũ vội vàng quay đầu, quả nhiên nhìn thấy một chiếc xe hơi màu đen, không biết như thế nào, bánh xe bỗng nhiên trượt một cái, chiếc xe thay đổi một góc 90 độ, đ.â.m thẳng lào làn đường của người đi bộ, mà phương hướng của đầu xe chính là vị trí mà bé gái đang đứng.

Trong đám người vang lên tiếng thét chói tai, mà bé gái không biết có phải sợ quá hay không, lặng người ở chỗ đó không hề nhúc nhích, bị đám người ở sau lưng vì chạy trốn mà đẩy lẫn nhau, bé té ngã trên mặt đất, chỉ có thể ngây ngốc nhìn chiếc xe đang lao tới --

Đúng lúc này, bé gái bỗng cảm nhận được có một cái ôm lành lạnh từ phía sau, ôm lấy bé lăn vài vòng, rời khỏi nơi vừa rồi, ngay sau đó một bàn tay mát lạnh che lên đôi mắt bé, che đi đôi mắt đang khủng hoảng.

Liền tại khoảnh khắc ấy, chiếc xe xa hoa kia liền va vào dải phân cách, không khó để nghĩ, nếu là hai người không tránh thoát được, hậu quả nhất định thảm trọng.

Ôm lấy bé gái, Tư Vũ nhẹ nhàng thở ra, may mắn, thực sự may mắn, còn kịp...

Loading...